Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hợp Chất Màu Da Cam
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 15
R
eng!
Tôi ngồi dậy trên giường và lắng tai nghe.
Reng. Âm thanh ấy lại vang lên.
Tôi nên làm gì khi nghe âm thanh ấy. Nhưng làm gì?
Reng. Reng. Reng.
Tôi rời phòng tiến về phía phát ra âm thanh ấy, ở cửa trước.
— Al, cho tớ vào vớil
Đấy là Colin.
Cái chuông cửa reo, cái chuông cửa reo. Và khi mày nghe tiếng chuông thì có nghĩa mày phải mở cửa, tôi thầm nhủ.
Tôi kéo mạnh cánh cửa, Colin xông ngay vào. Mặt nó đỏ như gấc và đầm đìa mồ hôi. Chắc nó đã chạy suốt cả chặng đường dài từ trường đến đây.
— Có phải tại hợp chất màu da cam không? – Colin vừa thở hổn hển vừa hỏi.
Tôi gật đầu:
— Các thành viên của đội tuyển đều chạm phải nó. Bây giờ tất cả đêu đần độn.
— Cậu định làm gì? – Colin hỏi.
— Tớ không biết. – Tôi rên rỉ. – Tớ phải tìm cách khôi phục lại trí tuệ. Nhưng bây giờ tớ đần đến mức chẳng biết phải làm gì nữa.
— Đừng lo. – Colin nói. – Tớ sẽ giúp cậu.
Colin sẽ làm gì? Giờ thì nó thông minh hơn tôi là cái chắc. Nhưng liệu nó có đủ thông thái để tìm ra lối thoát cho vụ rắc rối này không?
— Chúng ta phải tiêu diệt hợp chất màu da cam. – Colin tuyên bố.
— Khoan đã. – Tôi nói. Tôi biết giải pháp ấy không ổn rồi. Không ổn là vì… – Khoan đã. Nếu cậu tiêu diệt hợp chất ấy thì… có lẽ cậu cũng tiêu diệt luôn não của bọn tớ mất thôi.
— Ôi, trời! – Colin than vãn. Nó nhắm mắt lại. Trán nó nhăn lúc đang suy nghĩ.
Rồi lát sau, mi mắt nó bật lên và nó mỉm cười.
— Tớ có một kế hoạch. Bọn ta phải, ờ, biết nói gì nhỉ? Tớ biết bọn mình đã được học ở đâu đó rồi.
— Đừng hỏi tớ, – tôi nói.
— Trung hòa! – Colin reo lên. – Đúng rồi. Thật tuyệt, chúng ta phải trung hòa hợp chất màu da cam.
— Trung hòa ư? – Tôi lặp lại. Từ này nghe quen quá. Nhưng tôi chưa tìm ra nghĩa của nó.
— Chúng ta sẽ tìm ra một loại hóa chất nữa để hòa vào nó, rồi sau đó nó sẽ hết sức mạnh. – Colin giải thích. – Có lẽ nếu cậu chạm vào hợp chất ấy sau khi đã được trung hòa thì cậu sẽ khôi phục lại được trí thông minh. Đi thôi. Ta xuống dưới tầng trệt đi.
Những gì Colin nói dường như có lý, nhưng làm sao tôi biết chắc được? Tôi đã quá ngu si.
— Điều đầu tiên cần làm là ta hãy lấy một tí hợp chất màu da cam đó. – Colin nói lúc đang chạy xuống cầu thang. – Rồi chúng ta lần lượt thử nhiều loại hóa chất lên nó cho đến khi tìm ra được loại có thể trung hòa nó.
Colin đi đến chỗ thùng lạnh. Nó lôi cái thùng ra khỏi gầm bàn, rồi đưa tay mở nắp.
— Đừng! – Tôi hét. – Chỉ mở hé ra thôi, – tôi nhắc.
— Được rồi, được rồi, – nó nói. Nó hé nắp thùng lên.
Thình thịch. Thình thịch.
Cái gì vậy? Tôi biết âm thanh ấy rất quen thuộc. Cái thứ âm thanh mà tôi đã nghe hàng ngàn lần.
Thình thịch. Thình thịch.
A! Nhịp tim! Đúng nó rồi. Nhịp tim!
Nhưng nó chẳng phải là nhịp tim của tôi.
Mồ hôi trên người tôi tuôn ra đầm đìa.
Tôi lần lại đứng sát Colin. Nó mở cái nắp thêm tí nữa. Tôi cúi xuống nhìn vào.
Ngay chính giữa hợp chất, tôi thấy nó: Một quả tim. Quả tim ấy lớn hơn nắm tay tôi. Lớn hơn nhiều lắm. Nó có vô số mạch máu li ti bao quanh.
Quả tim bí hiểm đều đều đập. Những mạch máu lớn phát ra âm thanh thình thịch.
— Một quả tim! – Colin hét toáng lên. – Nó sinh ra một quả tim!
Ầm!
Chẳng có dấu hiệu thông báo gì cả, khối hợp chất nổ tung lao vọt ra khỏi thùng. Nó hất cái nắp bay chéo qua căn phòng.
Colin kéo tôi lùi lại khi chất dẻo ấy rùng rùng bò lan ra khắp nơi. Rồi nó dồn lại trên sàn, ngay trước mặt bọn tôi, thành một khối tròn gớm ghiếc. Lát sau nó phình to ra, phình to ra. Nó phình lên rất nhanh, tôi có thể nhìn thấy rõ.
— Sao lại thế này nhỉ? – Colin lắp bắp hỏi.
— Tớ… tớ không biết. – Tôi đáp. – Nhưng nó vẫn chưa dừng lại kìa.
Bây giờ, khối chất màu da cam ấy đã cao hơn một mét. Một khốỉ màu da cam to đùng, lắc lư và run rẩy.
Chúng tôi lùi lại. Cái khối ấy dịch tới.
Nó có nhận ra bọn tôi ở đây không? Làm sao nó lại có thể nhận ra chúng tôi?
Tôi lùi thêm một bước nữa và, meo eo eo! Tôi đã giẫm phải Chester. Tôi không biết nó đã bám theo bọn tôi từ lúc nào.
Chester chạy sượt qua tôi, lao thẳng vào khối hợp chất.
— Chester, đừng! – Tôi gào lên. – Đừng!
Con mèo đứng sững lại chỉ cách khối hợp chất vài mi li mét. Nó quay người lại.
Nhưng không kịp nữa rồi, khối màu da cam ấy phình cuộn ra trùm lấy con mèo và giữ nó bên trong lớp màn nhựa dẻo rung rung.
Tôi kinh hãi nhìn khi thấy Chester cố vùng vẫy để thoát ra. Khối chất dẻo co lại như cố giữ con mèo tội nghiệp ở trong đó.
Một cái vuốt mèo đâm thủng lớp màng màu da cam. Nhưng lớp màng thủng ấy nhanh chóng liền lại.
Lát sau Chester ngoi được đầu ra. Nó vặn vẹo, cào xé cố thoát ra khỏi lớp màng đang rung rung ấy.
Tôi chạy về phía con mèo, định cứu nó ra.
Colin chộp ngay lấy tay tôi và nói.
— Chớ dại! Cậu không thể giúp được đâu. Lớp màng dẻo ấy sẽ nhốt luôn cậu đấy.
Chester buông ra một tiếng gào thảm thương đến nỗi lông trên tay tôi dựng hết cả lên. Tôi không dám nhìn khi lớp màng ấy trải ra trùm kín đầu Chester. Trùm kín cả mắt, mũi và miệng nó.
Chester buông ra tiếng gào cuối cùng khi lớp màng màu da cam bung rộng ra. Con mèo biến mất.
Nó đã bị nuốt chửng. Bị nuốt chửng bởi hợp chất màu da cam.
Chân tôi run bần bật. Tôi phải tựa sát vào tường để không bị ngã vật xuống.
Mắt tôi hãy còn dán vào lớp nhựa mỏng đang giần giật lan ra khắp phòng, tiến thẳng tới chỗ bọn tôi.
— Này! Nhìn kìa! – Tôi hét. – Hãy nhìn kìa!
Nó bò đến chỗ bọn tôi và ở giữa khối chất dẻo ấy là Chester.
Nó đã buông con mèo ra! Nó đã để con mèo đi! Chester hãy còn sống.
— Này, Chester! Lại đây! – Tôi gọi.
Chester không cử động.
— Lại đây nào, meo meo. – Tôi giục. – Bây giờ mày đã bình yên rồi.
Chester vẫn ngồi im một chỗ, há hốc mồm ngơ ngác nhìn vào khoảng không. Nó hoàn toàn thất thần, nó ngớ ngẩn.
Ngớ ngẩn!
— Ôi, đừng! – Tôi rên lên khi nhận ra sự thật. – Ôi! Đừng! Chester đã bị ngớ ngẩn! Cái khối hợp chất ấy đã hút hết não nó! Hút sạch trơn!
— Nhìn kìa! – Colin hét lên lúc đưa tay chỉ vào cái khối hợp chất gớm ghiếc ấy.
Nó đã dừng lại.
— Nó sắp nổ tung đấy! – Colin hét. – Nó sắp nổ! Chạy mau! Chạy!
Nhưng tôi không thể nào chạy nổi. Tôi không cử động được. Tôi đứng chết trân nhìn cái khối ma quái ấy. Bây giờ nó run rẩy mạnh hơn và bắt đầu phình ra. Phình ra từ phía trên đầu. Cao lên rồi cao lên nữa.
Tôi há hốc mồm nhìn nó lớn lên. Tôi có thể nhìn thấy trái tim quái đản của nó, cứ đập liên tục khi mọc cao lên, cao lên. Bây giờ nó đã cao gần ba mét. Lát sau, với một tiếng soạt, hai chiếc bong bóng khổng lồ xuất hiện hai bên cái khối dẻo cao vồng ấy.
Chúng bắt đầu lồi ra, lồi ra, cả hai bên. Ra. Ra. Ra.
— Nó nó đang giở trò gì nhỉ? – Colin lắp bắp hỏi.
— Tớ tớ tớ nghĩ nó đang mọc tay ra đấy. – Tôi trợn trừng mắt vì kinh hãi. – Nó… nó… đúng rồi. Nó đang mọc tay!
— Ôi, – Colin rít lên. – Cả bàn tay nữa.
Hai bàn tay. Hai bàn tay lấp lánh ẩm ướt cứ mọc dài ra.
Cả hai đứa tôi đứng im như phỗng khi nhìn thấy từ mỗi bàn tám ngón tay mọc ra. Chúng dài nhằng, cũng óng ánh và cũng vươn dài mãi ra.
Vươn về phía bọn tôi.
Lần tới. Lần tới. Lần tới cổ họng tôi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hợp Chất Màu Da Cam
R.l.stine
Hợp Chất Màu Da Cam - R.l.stine
https://isach.info/story.php?story=hop_chat_mau_da_cam__r_l_stine