Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hắc Liên Hoa Nở Rộ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 15: Bắt Đầu Lột Xác
L
ại đến cuối tuần, Mộc Tuyết vừa gặp Tống Ngôn Mục, lập tức ngoan ngoãn nói chuyện hôm đó với Mộc Dong.
“Sao hả, bây giờ không phủ nhận năng lực của mình nữa?”
Vẫn là tiệm cà phê trước kia, Tống Ngôn Mục lấy thìa khuấy đường.
Lòng dạ hẹp hòi, Mộc Tuyết oán thầm.
“Không cần ở trong lòng mắng tôi, biểu cảm trên mặt em rất rõ ràng.” Tống Ngôn Mục đưa ly cà phê đã khuấy rồi cho Mộc Tuyết.
Mộc Tuyết cầm ly cà phê, uống một ngụm, thể hiện chính xác cái gọi là trâu uống nước.
Ngô Sâm Nhược sờ cằm: “Xem ra không nhất định phải cảm nhận được nguy hiểm, mà là cảm xúc của cậu bị kích thích mới được.”
Suy nghĩ của Lưu Sảng tất nhiên là vô cùng khác người, cậu cười ha ha: “Vậy nếu em yêu ai, chắc chắn người đó cũng sẽ yêu em…. Năng lực thật tốt…. Đánh đâu thắng đó.”
Không nghĩ tới chuyện này, cằm Mộc Tuyết muốn rớt xuống, thật sự, thật sự có thể như vậy?
Trời ạ, cái này quả thực là bàn tay vàng!
Nhìn Ngô Sâm Nhược giống như tổ tiên, Mộc Tuyết trông mong nói: “Sâm Nhược, cậu, cậu rất thiếu tình yêu phải không?” Bằng không sao cậu có thể cho tôi một dị năng thần kỳ như vậy?
Ngô Sâm Nhược uống một ngụm cà phê cho thanh cổ họng: “Không không không, tớ không thiếu, cậu không cần yêu tớ…… Hình mẫu của tớ không phải là cậu, cậu không thể sử dụng năng lực đó với tớ bắt tớ yêu cậu, nếu không chúng ta tuyệt giao!”
Đen mặt, Mộc Tuyết nheo mắt lại: “Thiết, cậu tam quan bất chính, cũng không phải hình mẫu của tớ.” Lúc này cô nhớ tới lời không gian nói, cảm xúc cuốn hút sẽ phản ánh tâm trạng của chủ, mà cảm xúc kia… Ai biết dùng được không. Nghĩ đến đây cô nói thẳng ra: “Tôi cảm thấy, cảm xúc phản đối dễ dàng cuốn hút người khác.”
Tống Ngôn Mục xoa khóe mắt, đây là thói quen nhỏ của anh, Ngô Sâm Nhược nhìn thấy trong lòng cả kinh, không biết anh Ngôn Mục muốn làm Chuyện “Tốt” gì.
“Sâm Nhược, chú dẫn Mộc Tuyết về nhà chơi đi.” Tống Ngôn Mục cười như gió mát: “Làm bộ như chú vô cùng thích Mộc Tuyết…. Mộc Tuyết, em phải ăn mặc đẹp một chút.”
Ngô Sâm Nhược và Mộc Tuyết lui về sau từng bước.
“Vô cùng thích cái gì? Thích…… Anh Ngôn Mục anh đừng có nói giỡn, cậu ấy vừa gầy vừa lùn vừa đen……” Ngô Sâm Nhược vẻ mặt ghét bỏ.
“Trang điểm? Đi tới nhà Sâm Nhược? Anh Ngôn Mục tốt nhất là anh nên nói rõ ràng, tới đó để làm chi, nếu không em kiên quyết không đi.” Mộc Tuyết nghĩ nghĩ tình huống gia đình Ngô Sâm Nhược, chậc chậc, so với nhà mình còn chó cắn chó một miệng lông hơn, cùng làm việc xấu cô không sợ, nhưng mà cô rất sợ phiền toái.
Tống Ngôn Mục vỗ vỗ bả vai Ngô Sâm Nhược: “Sâm Nhược, anh nghĩ giai đoạn này, không ai ngoài em dâu của chú có thể kích thích tình cảm của người khác. Năng lực của Mộc Tuyết phải được sử dụng không ngừng, học được cách khống chế. Vả lại, chú không muốn làm cho bọn họ chơi vui một chút sao?”
Nói xong, Tống Ngôn Mục lại kéo tay Mộc Tuyết qua: “Mộc Tuyết, giúp Sâm Nhược một tay! Em đừng nhìn cậu ấy thường ngày mặt âm trầm như muốn giết người, nhưng đó chỉ vì bảo vệ bản thân. Những người trong nhà cậu ấy, không ai không ác độc âm hiểm, không biết xấu hổ, liên hợp đối phó Sâm Nhược.”
Mộc Tuyết gian nan nuốt nước miếng: “Em, em đồng ý thì đồng ý, nhưng, làm sao bây giờ? Năng lực hiện tại của em, còn không dám chọc giận lên người.”
Vỗ vỗ đầu Mộc Tuyết, Tống Ngôn Mục ý vị thâm trường (ý tứ hàm xúc) nở nụ cười: “Sau chuyện này, tôi làm bạn trai của em.”
Này, đây là chuyện gì vậy?! Mộc Tuyết kinh khủng đánh giá bộ dáng Tống Ngôn Mục, quay đầu nhìn lại mình trên tường thủy tinh, gày tong teo, này, căn bản là không hợp mà, quả thực chính là kim cương rơi trên cỏ…… Phi phi phi, so sánh thế làm chi hả.
“Em, Em không muốn yêu sớm, ha ha…… Nhận, nhận được ưu ái, mọi người chỉ cần cam đoan, sẽ không để em tự rước lấy họa, là được.” Mộc Tuyết lắp bắp, mỹ nhân kế hiệu lực thật khủng bố.
Nào biết nói Tống Ngôn Mục căn bản không cảm kích, ngược lại giận tái mặt: “Sao hả, em cảm thấy tôi không xứng với em?”
Cái gì nữa vậy trời! Mộc Tuyết động não: “Không phải, là em không xứng với anh. Anh xem, anh đã là học sinh cao trung, mà em chỉ là học sinh trung học, gia thế của anh chắc chắn rất tốt, nhà của em rất bình thường, anh vừa cao to vừa đẹp trai như vậy, em là con ma vàng vọt…… Chuyện đó, chúng ta đều là bạn tốt, có cái cần giúp chắc chắn em sẽ giúp, cho nên không cần làm người yêu, nếu không sẽ rước họa vào thân……” Vừa thấy anh là biết là người sẽ trêu chọc nhiều nữ sinh!
Tống Ngôn Mục nhìn chằm chằm Mộc Tuyết, khí thế cả người như biển cuồn cuồn mà đến, cả phòng nháy mắt trở nên áp lực vô cùng. Mộc Tuyết ngẩng đầu, kiên định nhìn Tống Ngôn Mục, ‘không được, tuyệt đối không được. Trong không gian của tôi không có cây của anh, chứng tỏ anh không thật lòng với tôi, nói muốn làm bạn trai tôi, ai biết anh có tâm tư gì.’
“Em không tin tưởng tôi.” Tống Ngôn Mục chậm rãi thu hồi áp lực, có chút thất vọng mở miệng.
Mộc Tuyết lắc đầu: “Không, em tin anh. Là anh không tin tưởng em. Nói quá phận một chút chính là, trong lòng anh không có em, có lẽ, anh chỉ cảm thấy em dùng tốt mà thôi.. Đương nhiên, anh cũng không có ác ý, em biết điều đó.”
“Anh Ngôn Mục……” Dù thần kinh Lưu Sảng có thô cũng cảm giác được có chỗ không đúng, cậu ở bên cạnh nhìn qua nhìn lại, nói: “Tiểu Tuyết không muốn thì……”
Nâng tây đánh gãy lời của Lưu Sảng, Tống Ngôn Mục nở nụ cười, trước sau như một bình tĩnh dịu dàng: “Em nói đối, quả thật là tôi cảm thấy em dùng tốt, nhưng tôi cũng không phải lợi dụng. Chúng ta có thể trao đổi đồng giá, bao gồm tình cảm. Em đã tin tưởng tôi, như vậy tôi cũng sẽ từ từ tín nhiệm. Nhưng, muốn nhận được sự tin tưởng của tôi, vậy chi có thể làm bạn gái tôi. Hơn nữa, đây cũng là một hình thức đáo trả của tôi cho sự trả giá của em, em sẽ cần sự che chở của tôi. Tuy rằng sẽ mang lại một ít phiền toái cho em, nhưng thứ em đạt được sẽ nhiều hơn cái đó, em muốn làm gì cũng sẽ dễ dàng hơn. Cùng với, quan hệ của chúng ta chỉ là ở bên ngoài, bên trong, em vẫn là em gái của ba chúng tôi.”
Cái này Mộc Tuyết hiểu. Thứ nhất, Tống Ngôn Mục mặt ngoài dịu dàng, đề phòng trong lòng so với Ngô Sâm Nhược còn lớn hơn, thứ hai, trao đổi đồng giá, Tống Ngôn Mục cũng không thua thiệt ai, nhưng sẽ không tùy ý trả giá, thứ ba, bối cảnh gia đình Tống Ngôn Mục rất sâu, nếu không cũng sẽ không tự đại như vậy.
Nếu là cây to chân lớn, ôm lên cũng không sao! Như vậy con đường báo thù của mình sẽ đi càng thuận lợi.
Vì thế Mộc Tuyết rõ ràng lưu loát gật đầu: “Tốt. Một lời đã định, em giả làm bạn gái anh, hơn nữa giúp anh làm việc, em muốn làm gì anh cũng giúp em, đúng không?”
“Đúng.”
Kế tiếp, chính là thời gian thần bí của cô bé lọ lem Mộc Tuyết.
Ba vị đẹp trai dẫn theo một cô gái tới hội sở thẩm mỹ, năm sáu người quay quanh cô, làm móng, duỗi tóc, trên mặt đắp mặt nạ ngọc trai, sau đó bôi nhũ dịch lên, tay chân bị thôi bùn rong biển, sau khi thức dậy thì bôi nhũ dịch lên trên mặt, ngón tay cũng được chăm sóc tỷ mĩ rồi sơn màu bóng trong suốt. Chờ ba tiếng sau, Mộc Tuyết nhăn nhó từ trong phòng đi ra.
Sau khi làm đẹp da của Mộc Tuyết trở nên óng ánh trắng nõn, tay chân cũng trơn bóng, điều này làm cho ngũ quan nhu thuận của cô bị hiện ra đột ngột, hơn nữa lại gầy yếu, lại có vài phần giống Lâm Đại Ngọc.
“Tốt lắm, tôi thấy vẫn chưa đủ, đi, mua quần áo.” Tống Ngôn Mục thực vừa lòng. Ngô Sâm Nhược và Lưu Sảng phụ họa gật đầu.
Sau đó Mộc Tuyết hưởng thụ khoái cảm cuồng mua sắm, chỉ cần là cô thích, Tống Ngôn Mục không nói hai lời đi tiền trả. Dần dần Ngô Sâm Nhược cũng bắt đầu giành trả tiền, sau đó Lưu Sảng cũng gia nhập, làm đến cuối cùng Mộc Tuyết cũng ngượng ngùng.
Cuối cùng bộ mặc trên người Mộc Tuyết, là Ngô Sâm Nhược chọn. Váy trắng thuần khiết, được bảy loại ren tạo, vô cùng vừa người, trên cổ và vòng cỏ màu tím có con thỏ nhỏ, trên chân là vớ hồng ngắn và dôi giầy sandal da trâu. Liếc mắt nhìn lại, giống như tiểu Bạch Liên mảnh mai.
Tiểu Bạch Liên…… Trong lòng Mộc Tuyết yên lặng ói ra.
“Đại công cáo thành, bầy giờ đi ăn cơm trưa! Ăn uống no đủ, đại chiến cực phẩm ~” Lưu Sảng dẫn đầu đi xuống khu nhà ăn.
Cái gọi là người dựa vào ăn mặc, Mộc Tuyết mặc váy này vào, bước đi và động tác không tự giác được thục nữ rất nhiều, hơn nữa đi ở giửa Tống Ngôn Mục và Ngô Sâm Nhược, vô tình làm cho người ta nghĩ là thiên kim tiểu thư.
Vì không được để cho trôi son, động tác của Mộc Tuyết cứng ngắc, mỗi lần đều phải cố mở to để ăn. Ngô Sâm Nhược ở một bên nhìn không nói gì, thô lỗ đưa khăn tay cho Mộc Tuyết: “Lau đi rồi ăn, một chút nữa ăn xong đi mua son là được.”
Mộc Tuyết không nói gì lau hết son, nhưng vừa xong, câu nói oan gia ngõ hẹp hiệu nghiệm. Tất nhiên, không phải oan gia của Mộc Tuyết, mà là oan gia của Ngô Sâm Nhược.
Truyện được edit tại DQG và được chia sẻ ở DĐLQĐ mọi web khác đều là ăn cắp!!!
Một người phụ nữ mặc sườn xám màu vàng lắc mông đi tới, trong tay là túi Gucci: “Ai nha, đây không phải là em trai sao?”
Tống Ngôn Mục đột nhiên đạp ghế Mộc Tuyết một cước, vì thế Mộc Tuyết ai nha một tiếng, ngà vào trong lòng Ngô Sâm Nhược, trong tay còn cầm khăn tay vẫn duy trì chùi son. Ngô Sâm Nhược phản xạ có điều kiện, kéo Mộc Tuyết vào lòng.
Lúc này, người phụ nữ xuất hiện biểu cảm phong phú, kỳ quái nói: “Ôi, em trai, bây giờ là tình hình gì đây? Quen bạn gái? Đây chính là yêu sớm, nếu cha mà biết, chậc chậc……”
“Ai a đây là……” Mộc Tuyết chớp mắt với Ngô Sâm Nhược. Ngô Sâm Nhược nói nhỏ vào tai cô: “Chị của tớ, mẹ của đứa cháu bị tớ đẩy té chết.”
Mộc Tuyết cũng kề tai nói nhỏ: “Ghét cô ta?”
“Vô cùng ghét.”
Mộc Tuyết đã biết, vì thế Mộc Tuyết ôm cổ Ngô Sâm Nhược: “Anh Sâm Nhược, bà thím này là ai vậy? Bộ dạng thật dọa người mà, giọng nói như tiếng vịt chết, người ta nghe được ngay cả màng nhĩ cũng đau……”
“Phốc……” Hớp cô ca của Lưu Sảng vẫn chưa nuốt xuống, phun một cái văng như tuyết rơi.
Khóe miệng người phụ nữ vặn vẹo, nhưng vẫn cố gắng giữ khuôn mặt tươi cười: “Thật đúng là người nào xứng hàng đó.”
“Cho nên chỉ có loại hàng hóa như Lạn Hóa mới đủ trình để mà thích chị, hàng hóa khác đâu thể nào xứng với chị.” Ngô Sâm Nhược ôm lấy Mộc Tuyết, ác độc trả lời.
Người phụ nữ hai tay chống lên bàn: “Ngô Sâm Nhược, dù tao có là hàng hóa thối rửa, cha cũng thích. Cho dù mày vĩ đại tận trời, ông ấy cũng chướng mắt mày.”
Móng tay Mộc Tuyết không cẩn thận đâm vào thịt Ngô Sâm Nhược. Lời này cô đã nghe vô số lần, Mộc Dong nói ‘cho dù tôi ta hư thối ra sao cậu cũng thích, mà chị cho dù nghe lời thế nào cậu cũng ghét.’
Ỷ người khác đối với các người yêu thích và dung túng, các người có thể muốn làm gì thì làm?!
Cười hì hì mở miệng, Mộc Tuyết cố ý đắn đo, vừa ỏn ẹn vừa mềm: “Thím à, thì ra thím cũng biết anh Sâm Nhược tài giỏi, còn thím thì hư thối hả?”
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Sắp mở ra Ngô gia thân thích bản sao =w=
~
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hắc Liên Hoa Nở Rộ
Hoa Điêu Cửu
Hắc Liên Hoa Nở Rộ - Hoa Điêu Cửu
https://isach.info/story.php?story=hac_lien_hoa_no_ro__hoa_dieu_cuu