Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Gái Thời Loạn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 15
T
rong túp nhà tranh nhỏ, náu hình giữa cánh rừng làng Yếng, cách bốn, năm cây số về phía bắc tỉnh thành, Hoàng Lang, lúc đó vừa đi thám thính về, đang ngồi đợi bố cu Khải. Chàng nóng ruột lắm. Mỗi phút qua đi như nhóm thêm trong lòng chàng một mớ than hồng. Nếu bõ Khải tìm không thấy cụ Điều, hay nếu cụ đã bị hại rồi, thì hy vọng của chàng sẽ tan nát cả.
Hoàng Lang nghĩ đến đấy, càng thêm bồi hồi. Mà trong trí tưởng của chàng, hình ảnh Thục Nương càng thấy mờ dần đi sau bao tầng hơi máu. Thục Nương! Trước khi gặp Thục Nương, Hoàng Lang đã nhiều phen nghe lời ca tụng cái sắc đẹp và đức hạnh của nàng. Những lời tán dương ấy đã gảy lên trong lòng chàng những khúc đàn êm ái. Nhất là cái tên Thục Nương, cái tên đã làm cho chàng, mỗi khi nhìn bóng trăng soi mặt nước, hay ngắm bông hoa nở đầu cành, phải mơ màng, vơ vẩn. Chàng thường một mình nhắc tới tên Thục Nương, nhắc tới để mà mong ước, mà não nùng. Đối với cái đời giang hồ, cái đời bấp bênh nguy hiểm, cái đời không hy vọng, không ngày mai ấy, Thục Nương đã vô tình mà thành ra sự an ủi, sự nhớ mong, đã thành ra cái chuẩn đích ái tình.
Lại khi được gặp nàng trên Bắc Nhụng. Trong cơn lưu lạc, vẻ phù dung hầu tan nát với phong ba, Hoàng Lang nhìn nàng, yêu bao nhiêu lại càng đau đớn hối hận bấy nhiêu. Chàng không mong gặp nàng giữa bước phiêu lưu ấy, giữa lúc gia đình nàng bị tan nát, cốt nhục nàng phải chia lìa. Dù cái cảnh đoạn trường kia không phải tự chàng đã gây nên, nhưng chàng thực là một tay đồng phạm vô tình, một người có trách nhiệm gián tiếp. Đối với Thục Nương, Hoàng Lang thế là đã bị hãm vào một cảnh ngộ khó nói. Chàng lấy làm tuyệt vọng lắm, vì Thục Nương biết đâu đã chẳng coi chàng như một kẻ tử thù, biết đâu nàng đã chẳng coi chàng như một kẻ dã man tàn ác, cũng như những kẻ đồng đảng khác, có thể làm được những việc vô nhân đạo, những việc mà chỉ loài thú dữ mới không động lòng!...
Trời ơi, thế là hết thảy những điều ước mong, những tình yêu dấu, những hy vọng thiết tha đã làm cho chàng thấy cuộc đời có thi vị, có hứng thú, đáng vui, đáng sống kia đều tan nát cả, đều hão huyền cả. Mà cái dung nhan mỹ lệ, cái đức hạnh hoàn toàn, cái linh hồn băng tuyết, cái trái tim nguyên vẹn nọ, đối với chàng, có chăng chỉ như một ánh trăng dưới nước, bông hoa trong gương mà thôi. Trời ơi, nhưng chẳng nhẽ số mệnh cợt đùa chàng đến thế? Chàng rất mong chuộc cái tội ác mà chàng đã bị lây với kẻ đồng đảng. Chàng mong, trước mắt Thục Nương, cái hình ảnh của chàng không bị một vết nhơ nhuốc nào cả. Nếu làm thế nào cho trong cặp mắt Thục Nương mất hẳn được cái tia lửa oán thù, khinh bỉ thì chàng dầu phải hy sinh cả tính mệnh, chàng vẫn lấy làm sung sướng. Hoàng Lang định bụng đem bõ Khải theo để lão dò la tin tức cụ Điều. Nếu tìm thấy cụ, chàng sẽ đưa Thục Nương và mẫu thân nàng về tỉnh, cho một nhà lại được đoàn tụ như xưa. Trên đống tro tàn nọ, chàng phải tự tay xây dựng cái gia đình hạnh phúc để đền cho Thục Nương. Có thế họa chăng trong tấm lòng ai mới khỏi sự oán thù. Mà rửa được sự thù oán cho lòng nàng, tức là cái hy vọng độc nhất của Hoàng Lang lúc đó vậy. Chàng không dám ước mong sự gì hơn thế nữa. Chàng đợi mãi. Bố cu Khải vẫn chưa thấy tăm hơi đâu. Hoàng Lang lo lắng, chốc chốc lại chạy ra cửa nhìn. Bên ngoài, trăng vẫn mờ, cảnh vẫn vắng, cả tạo vật đều chẳng hứa cho chàng một hạnh phúc nào cả. Trời ơi, cái ước nguyện cuối cùng kia có lẽ lại cũng hão huyền nốt hay sao?
Thời khắc qua... Hoàng Lang loanh quanh trong túp nhà như một con hùm mắc cạm. Mãi sau, chợt có tiếng quân canh quát hỏi, rồi có tiếng người vào sân. Chàng vội cầm đèn chạy ra hỏi thì bố cu Khải đang cõng ông cụ Điều vào.
- À! Bõ Khải đã về. Cụ Điều đấy phải không?
- Vâng, cụ tôi đây rồi!
Hoàng Lang thở dài. Trên ngực chàng như cất được cái vác nặng. Nhưng, lúc thấy bố cu Khải đặt ông cụ Điều lên giường như đặt một khúc gỗ, Hoàng Lang bỗng tái mặt hỏi:
- Sao thế này?
- Công tử có cứu cụ tôi mau không thì nguy mất!
- Chết chửa! Làm sao?
Vừa thở vừa nói, lão Khải thuật cho Hoàng Lang nghe câu chuyện trong chùa.
Hoàng Lang giậm chân xuống đất, nghiến răng nói:
- Độc ác thay quân khốn nạn! Ta sẽ phanh thây chúng bay ra mới hả giận này!
Chàng lấy thuốc đổ cho cụ Điều và thân tự xoa đắp các vết thương. Chạy chữa như thế non một trống canh, cụ Điều mới tỉnh táo. Hoàng Lang mừng rỡ hỏi:
- Cụ đã khá chứ?
Cụ Điều ngẩn ngơ nhìn bõ Khải.
- Thưa cụ, đây là Hoàng công tử, ân nhân của nhà ta.
- Đội ân công tử, già này may thoát chết chăng?
- Xin cụ cứ yên tâm. Con sẽ trị tội những đứa toan hại cụ, sẽ đưa cụ bà và lệnh ái về.
- À, thế ra mẹ cháu và Thục Nương cũng đã nhờ ơn công tử che chở cho?
- Cụ bà và lệnh ái hiện vẫn được bình an.
Cụ Điều ứa nước mắt, nói:
- Toàn gia tôi thực đội ơn tái sinh của công tử!
Cái vẻ cảm động ấy làm cho Hoàng Lang phải thẹn thùng. Chàng quay lại hỏi bõ Khải:
- Quanh vùng đây, có nơi nào để cụ tạm lánh được chăng?
- Cụ tôi có người anh họ làm ruộng ở làng Đồng, có thể đến ở tạm đấy được.
- Vậy mai tôi sai bốn tên quân đưa cụ sang tạm lánh bên ấy và tôi cho một lá cờ lệnh bảo an để phòng lúc nguy biến. Như thế thì không còn lo ngại gì nữa.
Bõ Khải nói:
- Vâng, trăm sự nhờ công tử chu toàn cho.
- Già cứ yên tâm. Tôi lấy làm cảm phục tấm lòng trung nghĩa của già lắm!
- Còn tôi xin theo công tử cho đến ngày tôi đón được chủ mẫu và cô tôi về. Vả, tôi cũng còn có một cái thù lớn chưa trả được.
- Điều đó già không ngại, cụ bà và Thục Nương sẽ được đưa về tận nơi tử tế. Những kẻ thù của già ta sẽ trị tội rất nghiêm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Gái Thời Loạn
Lan Khai
Gái Thời Loạn - Lan Khai
https://isach.info/story.php?story=gai_thoi_loan__lan_khai