Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đồ Lùn, Đồ Biến Thái
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương X: Tôi Lỡ Thích Cô Rồi!
C
ột: Rảnh rỗi viết tặng các nàng 1 chương, lỡ nghỉ lễ bận, không ra chap được
--------------------------------------------------------------------------
Trong khi Trịnh Thiếu gia của chúng ta bần thần đứng trước cửa phòng, trong đầu Dương cô nương đã hiện lên một kế hoạch hoàn hảo. Lặng lẽ tiến đến, nó giật phắt laptop, chạy như điên. Hắn cuối cùng cũng định thần lại, toàn lực đuổi theo:
-Con kia, mày đứng lại.
-Tôi đâu có ngu.
Thế là, một anh một chị đuổi nhau trên hành lang, tiếng bước chân ầm ầm rung trời lở đất. Hắn nhếch môi, tăng tốc. Gì? Định chạy đua với hắn sao? Xin lỗi đi, hắn từ trước đến nay, trừ bóng rổ ra, những môn thể thao khác đều vô cùng xuất sắc. Còn chưa kể với chiều cao thấp kinh hoàng của nó, có thể đấu lại được hắn sao? Chạy lòng vòng một lúc, sức cùng lực kiệt, Tiểu Thùy bị dồn đến chân tường. Nó làm bộ sợ hãi, bắt đầu khóc lóc van xin, volumn to hết cỡ:
-Xin anh, em xin anh
Hắn cười man rợ, hoàn toàn không nhìn được tương lai mờ mịt của mình phía trước:
-Khà khà khà. Em xin thì anh cũng muốn tha lắm. Nhưng mà nhìn nó anh cứ bị kích thích í. Không tha được
-Không được, không được tiến tới. Em xin anh, anh cho em một con đường sống.
-Muộn rồi em. Ngoan ngoãn một chút, nghe anh.
-Đừng mà. Anh tha cho em, tha cho em đi. Anh muốn gì, em cho anh tất. Xin anh đừng cướp nó đi.
-Anh không muốn gì cả, muốn mỗi nó thôi.
Nói xong, hắn tiến tới, hai tay giơ lên cao, từ từ hạ xuống...
-Dừng lại. Mày định làm gì em gái ông thế!- Lâm và mọi người chạy đến, nhìn hắn đầy căm phẫn. Hắn nghĩ, chắc là do nó mách lẻo, định cậy anh trai lấy laptop đây mà. Bình tĩnh phủi áo, hắn tiến tới quàng vai Lâm, tươi cười hớn hở:
-Ông bạn, nể tình là bạn bè bấy nhiêu năm, ông bảo em gái ông cho tôi đi.
-Cho mày sao?- Mặt Lâm tối sầm lại. Hắn vẫn không để ý tới tình trạng tồi tệ hiện giờ, tưởng là ý định sắp thành công mỹ mãn, ra sức gật đầu:
-Phải phải. Đã lâu không động đến, tao sắp nhịn không nổi rồi.
-À, muốn nó ày sao?- Lâm mặt nguy hiểm, cười hỏi
Hắn: *Gật đầu*
-Thích đến thế sao?
*Lại gật*
-Không nhịn nổi nữa sao?
*Vẫn gật*
-Được. Đã thế ông ày toại nguyện.
Hắn hớn hở vỗ vai Lâm, cười rõ tươi:
-Tao biết mày tốt với tao nhất mà. Vậy tao không khách sáo nhá.
Hắn tiến tới chỗ nó, tự dưng cảm thấy có sát khi phía sau. Quay người lại nhìn, hắn chợt hiểu ra vấn đề.
Thì ra, từ đầu chí cuối là hắn sập bẫy mà không biết. Lời lẽ ám muội như vậy, rõ ràng khiến người khác dễ lầm tưởng. Thằng Lâm yêu em gái nó như mạng, giờ phút này đương nhiên nghĩ hắn có ý định...hấp diêm nó. Một đàn quạ đen bay qua đỉnh đầu, hắn nuốt nước miếng, lắp bắp giải thích:
-L...Lâm à, mày hiểu...hiểu nhầm rồi. Tao...
Lâm bẻ tay răng rắc, cười hỏi:
-Mày làm sao, hử?
-Tao..thực ra....Là..là do Thùy nó..
-Em gái tao làm sao?- Anh cho tay vào túi quần, bước đến chỗ hắn. Đằng sau, người cầm quyển từ điển bìa cứng, kẻ cầm dép bitis chất lượng cao, khuôn mắt đáng sợ không nói nên lời. Trong lúc tình thế nguy cấp như vậy, nó lặng lẽ, nhẹ nhàng chuồn đi.
-Tử Thiên à, anh rất tốt, nhưng tôi rất tiếp. Khừa khừa
Cảnh tiếp theo như nào chắc các nàng cũng đã tưởng tượng được. Chống chỉ định với những người yếu tim, trẻ em dưới 18 tuổi, phụ nữ có thai và cho con bú, những người tâm sinh lí không bình thường, đặc biệt là fan cuồng Tử Thiên, fan cuồng trai đẹp. Tử Thiên à, phai ting!
-------------------------------------------------------------------
Hắn mặt mày bầm dập bị nhốt vào gác xép. Bức xúc! Ức chế! Mọe nó chứ! Được lắm Dương Diệu Thùy, ngươi quả nhiên rất xứng làm đối thủ của ta. Ván này xem như ngươi thắng, về sau đừng trách ta vô nghĩa. Giấy vệ sinh? Thùy thối tha? Mặc kệ là ai, ta cũng diệt tận gốc.
Lại nói về Dương cô nương, sau khi giành được laptop, mãi vẫn không thấy Nhà xí onl, tiu nghỉu tắt laptop. Nghe bảo hắn bị đánh dã man lắm, lại còn bị nhốt trên gác xép, tự dưng nó cũng thấy thương thương. Chạy một mạch lên gác xép, hít thở thật sâu, nó gõ cửa.
"Cốc cốc.."
-Ai?- Hắn cộc cằn
-Ahihihi, là tôi này. Tôi vào được không.
Hắn cười gian xảo. Tự dưng lại một mình dẫn xác đến đây. Được, ta đương nhiên sẽ tiếp đãi ngươi cẩn thận.
-Ô. Ra là em sao? Vào đi, anh ở trong này
Nó tự dưng ngửi thấy mùi âm mưu nồng nặc. Anh em? Từ khi nào đã thân nhau tới mức xưng hô như vậy. Trước giờ đều là tôi cô, tao mày không à! Chần chừ một chút, nó vẫn quyết định bước vào.
-Em đến rồi hả?- Hắn nhìn nó, nở một nụ cười không thể ngọt ngào hơn. Khẽ nuốt nước miếng, giấu nhẹm hộp sơ cứu ra sau lưng, nó tiến tới chỗ hắn, lấy đôi tông làm ghế ngồi thụp xuồng. Nhìn cục u nổi trên đầu, mấy vết xước trên tay, nó nổi lòng từ bi, dịu giọng:
-Ừm...Hình như anh trai tôi hơi mạnh tay. Anh.... có đau không?- Vừa nói xong, nó tự dưng nóng cả mặt. Lần đầu tiên nghe giọng của chính mình ngọt ngào như vậy, đến nó cũng thấy ớn. Được rồi! Xem như là bù đắp cho tội lỗi trước kia đi, khuyến mãi cho hắn tí
-Đến đây để châm chọc tôi sao? Cảm ơn, tôi không có đau- Hắn liếc xéo nó, quay mặt đi.
-Tôi đến không phải để châm chọc anh- Nó bày đặt tủi thân, nói lí nhí. Thực ra nó chỉ nghĩ đến cái laptop thôi, không ngờ anh Lâm lại "giang hồ" như này. Nó vô tội, thực sự vô tội aT~T
Hắn không trả lời, làm bộ giận dỗi.
-Haizzz- Nó thở dài, quay đi mở hộp cứu thương, lấy ra một hộp oxy già và miếng bông nhỏ. Nó lại gần, không kiêng nể giật lấy tay hắn, đổ thuốc sát trùng lên vết thương:
-Cô....làm cái gì vậy?- Hắn hết ngạc nhiên rồi lại sang xấu hổ, đỏ mặt lắp bắp
-Đương nhiên là xử lí vết thương. Anh đến trường học môn sinh làm đếch gì mà không biết thế!- Nó cầm bông, nhẹ chấm lên vết thương.
-Không hề. Tôi rất chăm chỉ chuyên cần học môn sinh học này
...-Đặc biệt là cuối năm lớp 8- Hắn nhe răng cười gian xảo. Nó nhíu mày:
-Sinh học cuối năm lớp 8? Về cái gì vậy?
-Ừ. Mấy bài đó có nói về quá trình sản xuất và hoàn thiện một cá thể mới của một loài đồng vật thuộc họ linh trưởng, cô không biết sao?
-Vậy sao. Tôi không nhớ rõ lắm. Năm lớp 8 mẹ tôi....- Nó ngừng lại một chút, trầm mặc không nói. Hắn hiểu ý, cũng không nhắc đến nữa. Được rồi, thời gian còn dài, mấy chuyện này, để hắn tự tay dạy dỗ vật nhỏ, cả lí thuyết lẫn thực hành thì sẽ hữu dụng hơn mấy thứ trong sách giáo khoa. Vợ hắn hắn dạy vẫn là khả quan nhất.
Nó vẫn chăm chú băng băng bó bó, không để ý tới tên đao ngồi cạnh ánh mắt sáng rực, đầu óc đã bay tới tận chân trời xa xôi nào. Tay nhỏ nhắn khẽ chạm vào da khiến tim hắn thình thịch. Ý nghĩ đen tối, cộng thêm việc đối tượng đang nghĩ tới ngồi ngay bên cạnh chăm sóc tận tay như này, hắn thực sự rất căng thẳng nha. Cơ mà căng thẳng thì kệ mẹ căng thẳng, hắn vẫn muốn ngồi với nó thêm một chút
..một lúc sau
-Xong! Tay nghề của mình quả nhiên rất xuất sắc
-Đau bỏ mẹ ra. Xuất cái con khỉ- Hắn bĩu môi. Nó lườm lườm, nguýt dài:
-Xì. Được người ta băng bó miễn phí xong còn đòi hỏi.
-Không phải do cô tôi mới thành như này sao?- Hắn vặc lại. Nó giả bộ óc đơ mắt điếc, đánh trống lảng:
-À. Cái này, là....là..là vô tình thôi. Hahaha, đúng, là vô tình, vô tình. Thế thôi anh bảo trọng, tôi..tôi đi trước nhá- Dứt lời, nó thu dọn đồ đạc, định bụng chuồn đi. Ai ngờ, tên đao kia lên tiếng:
-Yêu ai yêu cả đường đi. Ít nhất cô cũng phải ở lại an ủi, giải tỏa tâm lí cho bệnh nhân với chứ- Nó khinh bỉ nhìn hắn, lại nhìn thấy cục u to trên đầu hắn, đành ở lại. Được rồi, xem như nó có lòng yêu thương động vật đi.
Nó thong thả ngồi uống, cười đểu:
-À ra là bé muốn cô ru bé ngủ sao. Ok luôn. Không thành vấn đề.
Nó nín cười, bắt đầu hát:
Bé ơi ngủ đi đêm đã khuya rồi, để những bóng ma già sẽ đi theo em, bé ơi ngủ ngoan trong tiếng oan hồn, hồn ma...đợi em...cùng đi vào nghĩa trang. À ơi à ơi à à ơi...THÁCH BÉ NGỦ NGON!
Hắn tức điên lên, đang định xử đẹp nó thì đầu óc lại nghĩ ra trò hay. Hắn nhích lại về phía nó, rồi bất ngờ.....nằm xuống đùi nó, nhắm mắt làm bộ ngủ.
-Anh....anh..anh làm cái gì vậy hử?- Nó trố mắt nhìn tên biến thái đang an phận trên đùi mình.
-Ai da...thật êm a~-Hắn nói, giọng ngái ngủ
-CÚT...CÚT CHO BÀ. Đồ...đồ biến thái, đồ dê xôm, đồ vô nhân tính, đồ...... Hứ- Nó đỏ mặt đứng dậy, xấu hổ chạy ra khỏi phòng. Để mặc hắn ngồi đó cười vô cùng khả ố.
Nếu biết cảm giác thoải mái như vậy, hắn cam tâm tình nguyện bị đánh đau hơn một chút a.
Được, hắn công nhận, hắn lỡ thích nó mất rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đồ Lùn, Đồ Biến Thái
IvyCode
Đồ Lùn, Đồ Biến Thái - IvyCode
https://isach.info/story.php?story=do_lun_do_bien_thai__ivycode