Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đánh Bại Lính Đặc Chủng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 15
T
hần kinh vẫn luôn khẩn trương từ lúc nãy liền phát huy tác dụng, theo phản xạ có điều kiện, Tô Ca liền nằm sấp xuống chỗ ngồi ở tay lái phụ.
Cửa kính xe mở ra, từ phía xa mờ mờ có thể thấy được bóng dáng người, cách đó rất xa liền nghe được giọng nam thô rát nói:
"Chị cả vừa trở về lại muốn ra ngoài à?"
"Ừ, ngột ngạt quá, tôi muốn đi hóng gió!"
Nhanh nhẹn đánh đầu xe cứ thế liền xông ra ngoài, đằng xa ở phía sau người đàn ông dường như còn đang nói gì đó, Tô Ca cơ bản là không nghe rõ, tiếng gió quá lớn, Tưởng Quang lại lái xe cực nhanh, một cơn gió lạnh thổi tới, chui vào trong phổi khiến Tô Ca bị sặc liên tục ho khan.
"Cô có khỏe không" xe chạy tới khúc quanh tiến vào đường cao tốc, Tưởng Quang từ từ giảm tốc độ, quay đầu nhìn Tô Ca nói, mặt Tô Ca ửng đỏ, có chút xấu hổ:
"Tôi không sao, Tưởng Quang, chỉ là chúng ta vì sao, vì sao phải chạy nạn, phía sau có nguy hiểm gì sao?"
Di‿ễn đ‿àn L‿ê Qu‿ý Đ‿ôn
Tưởng Quang nghe vậy liền nhíu mày, cười nói:
"Là vì nguy hiểm, Tô Ca, cô có biết người vừa rồi bị cô đập cho ngất nằm trên đất là ai không?"
Tô Ca lắc đầu, Tưởng Quang thấy thế mỉm cười, một bên lái xe một bên chu miệng mạnh mẽ hôn một cái má trái Tô Ca, nhìn Tô Ca hoảng sợ ôm má trái giống như một con thỏ nhỏ sợ tới mức nhảy dựng lên, lại không cẩn thận đập vào mui xe, cô cười nhăn nhở, nói:
"Tô Ca, vừa rồi ở trong phòng tôi đã muốn hôn cô một cái rồi! Làm thật tuyệt! Cái tên Đường Lăng cặn bã đó tôi đã sớm không vừa mắt rồi, nếu không phải hôm nay cô đập cho hắn ta hôn mê, tôi cũng không thể sảng khoái mà giẫm đạp lên như thế!"
Tô Ca ngẩng mặt lên, bộ dáng mơ hồ, những lời của Tưởng Quang khiến cô hiểu ra một chút, chỉ là hơi hơi biết, dường như mình đập người đàn ông biến thái kia ngất đi là một việc tốt với cô ấy.
"Tưởng Quang, chúng ta đang đi đâu thế?"
die»ndٿanl«equ»yd«on
Tô Ca đã thấy Tưởng Quang rẽ qua nhiều khúc cua, sau cùng là phóng xe tới một căn nhà có chút cũ nát, giống như là một nơi rất xưa cũ ở Côn Minh, mơ hồ có cảm giác không thích hợp.Tưởng Quang đánh xe một vòng, xe thể thao dừng lại tại cửa một tiệm cắt tóc nhìn cực kỳ cũ nát. Tưởng Quang tháo dây an toàn, nhìn Tô Ca nói:
"Tần Mặc Nhiên giao cô cho tôi, để tôi bảo đảm an toàn của cô trong ba ngày, chuyện này vốn cực kỳ đơn giản. Nhưng bở vì vừa rồi cô mới đắc tội với " Đồ tể" "Xích Diễm" Đường Lăng, chuyện đơn giản đã biến thành cực kỳ khó khăn, nếu như Đường Lăng tỉnh lại nổi giận muốn tìm cô, chắc chắc sẽ tìm tôi đầu tiên, mọi việc, cũng chỉ đành ủy khuất cô một chút rồi."
Ủy khuất cô? Cái này có nghĩa gì?
Nhưng đợi cho tới khi cô bị thợ cắt tóc ấn ngồi lên chiếc ghế có chút bẩn thỉu. Tưởng Quang ngồi một bên, chỉ vào mái tóc đen tuyền bóng dài của Tô Ca,lúc cô ấy trấn định nhẹ nhàng nói với thợ cắt tóc "Cắt hết, đều cắt hết", Tô Ca không thể ngồi yên được nữa, đây đều là mái tóc cô nuôi dưỡng chăm sóc tỉ mỉ nhiều năm, sao có thể nói cắt liền cắt hả?
Vùng vằng muốn đứng lên, lại nghe thấy Tưởng Quang nhàn nhạt nói một câu:
"Là mạng sống quan trọng hay mái tóc quan trọng hơn?"
Tô Ca liền cam chịu ngồi xuống, như thế đơn giản là một món nợ, là điều mà mỗi người đều phải tính toán.Tưởng Quang buông ra một câu:
"Trước hết cô hãy đợi ở đây"
Sau đó vội vàng quay lại lái xe thể thao ra ngoài. Tô Ca ngoan ngoãn ngồi lại trên ghế, thông qua chiếc gương nhìn thợ cắt tóc múa kéo trên đầu mình, nhìn một mái tóc dài liền cứ thế từng chút từng chút rơi trên mặt đất, trong lòng có chút đau. Vì thế liền nhẹ nhàng cúi đầu không nhìn nữa, một lúc sau, chỉ nghe thấy thợ cắt tóc kia nói:
"Cô ơi,xong rồi"
Tô Ca mới mở to mắt nhìn, nhìn hình ảnh chính mình trong gương.
๖ۣۜDiễn - đàn - Lê - ๖ۣۜQuý - Đôn
Mái tóc trước giờ luôn dài ngang lưng bây giờ bị cắt đi toàn bộ, trên trán chỉ lưu lại một chút tóc phất phơ được chải lệch sang một bên, mắt trái dường như đều bị che lại, chỉ nhìn thấy được một chút tròng đen nhỏ tí. Tóc phía sau cũng chỉ là tới mang tai,nhưng sợi tóc mai lại để rất dài. Ngược lại mắt bên phải lại lộ rõ ra, chỉ là lông mi mắt phải của cô vốn đã khá rậm, hiện giờ lại càng thêm rõ nét.
Chính là vì kiểu tóc này, khuôn mặt ngày thường vốn có chút gầy cũng trở nên rõ nét hơn, dường như có chút góc cạnh hơn trước. Sườn mặt thanh nhá làm nổi lên khuôn mặt anh tuấn cùng với chiếc cằm uốn lượn, trong ánh mắt linh hoạt, lại có một vẻ đẹp không gì địch nổi.
Một khuôn mặt mới mẻ như thế, khiến cho Tô Ca nhìn mà cực kỳ xa lạ. Tưởng Quang rất nhanh liền quay lại, nhìn thấy Tô Ca, phản ứng đầu tiên là kinh diễm. Cô ấy cười nói với người thợ cắt tóc rất lôi thôi kia:
"Tay nghề của anh Tấn thật sự là không có chút gì là không thành thạo nha"
"Đúng thế!" Người đàn ông mạnh mẽ nói một câu mật lệnh rồi nhìn theo các cô ra cửa.
Lên xe, Tô Ca mới nhận thấy ghế sau xe xuất hiện thêm mấy túi đồ, mà điều kì quái chính là bên trong đều là quần áo đàn ông, chắc chắn là đồ mà Tưởng Quang vừa mới vội vội vàng vàng ra ngoài mua về. Đóng cửa xe lại, Tưởng Quang duỗi tay lấy một cái túi to màu trắng ra, bên trong là một cái áo sơ mi trắng, cùng với quần kaki, rồi lại trong nháy mắt lấy ra một miếng vải trắng nhét vào tay Tô Ca, nhìn cô nói:
"Mấy ngày nay phải ủy khuất cô giả làm con trai vậy, nhanh thay đi, nhớ rõ phải dùng tấm vải này bó ngực thật chặt lại đấy."
Khóe miệng Tô Ca không nhịn được co rút lại. Cái tiết mục nữ giả nam này ở hiện đại lại còn có thể làm à? Có điều, Tưởng Quang bảo cô làm thế, vậy thì cô cứ phải thử xem sao.
Cửa xe đều đã đóng lại. Từ bên ngoài tuyệt đối không nhìn thấy bên trong. Tô Ca nhanh chóng cởi chiếc váy dài liền thân. Sử dụng tay nghề thành thạo vẫn luôn giúp người khác băng bó vết thương từ trước tới nay nhanh chóng bó ngực lại, mặc áo sơ mi,lại mặc quần vào. Quay đầu lại, lại thấy trong mắt Tưởng Quang tràn ngập vẻ kinh diễm.Tưởng Quang nhìn Tô Ca đã được biến đổi trước mặt, nhịn không được mà líu lưỡi.
Mắt nhìn của mình thật chuẩn,áo sơ mi trắng như tuyết mặc trên người cô ấy, sắc mặt cô ấy lại càng tươi sáng như ngọc, mi mắt hơi xếch lên kia,đôi mày kiếm đầy vẻ tinh anh kia, cùng với thân hình mảnh khảnh ẩn sau áo sơ mi. Áo sơ mi được cài tới gáy, ngay cả xương quai xanh cũng không lộ ra, ngược lại lại càng thêm chút hấp dẫn dục vọng, giống như là Thiên sứ Lucy trong thần thoại Hi Lạp, mang theo sự hấp dẫn thánh khiết cùng rơi vào địa ngục.
๖ۣۜDiễn - đàn - Lê - ๖ۣۜQuý - Đôn
Tưởng Quang cực kì vừa lòng, nhưng lại mơ hồ cảm thấy có chút gì đó không đùng. Vỗ mạnh đùi một cái, cô ấy từ trong túi của mình lấy ra một đôi hoa tai khảm kim cương hình chữ thập.
Tự tay đeo vào tai Tô Ca, cứ thế nhìn trái nhìn phải vài cái, mới cảm thấy thật sự vừa lòng.
Hình chữ thập màu trắng bạc trên lỗ tai Tô Ca nhìn cực kì chói mắt. Tôn lên vành tai trắng như tuyết, cực kì đáng yêu, khiến người ta không nhịn được mà muốn tiến lại cắn một miếng. Tưởng Quang vừa lòng vỗ tay,lai lấy từ trong túi ra một cái gương đưa cho Tô Ca, Tô Ca nhìn hình một thiếu niên cưc kì cấm dục kia lại tăng thêm mấy phần lẳng lơ diêm dúa, trong trắng và tà khí kết hợp như thế, mâu thuẫn lại làm cho người ta không dời mắt đi được.
Không thể tin được mà trừng to mắt. Chỉ là thay đổi kiểu tóc cùng với bộ quần áo nữ trên người, thế nào mà lại cảm giác được biến đổi lớn như thế?
Tưởng Quang sán mặt lại gần cười hì hì nói:
"Nào em trai xinh đẹp, mau tới cho chị thơm một cái!"
Tô Ca đỏ ửng mặt, lắc mình, nhưng vẫn không tránh khỏi sự tấn công bằng nước miếng của Tưởng Quang. Tưởng Quang trêu đùa xong rồi, liền cụp mi xuống, nghiêm túc nói với Tô Ca:
"Lát nữa tôi sẽ đưa cô tới chỗ Diễm Hồng, mấy ngày nay cô ấy sẽ chiếu cố cô, mọi việc phải tự mình cẩn thận, ba ngày sau Tần Mặc Nhiên sẽ tới đón cô, nếu thấy một ai đó trong chúng tôi đi một mình, nhất định phải làm như không biết."
Vì sao a? Cảm giác giống như đang đóng kẻ trộm vậy. Nhẹ nhàng gật đầu đấp một tiếng "được" Tô Ca nghĩ bản thân mình không thể mang phiền toái tới cho cô ấy. Không phải ba ngày sao, ba ngày trôi qua chính mình trở về Dương Châu, coi như tất cả sự việc bây giờ là chính mình đang nằm mơ là được rồi.
Tưởng Quang thấy thế liền mỉm cười, lấy điện thoại ra bấm số:
"Ây, Diễm Hồng, là tôi. Cô đang ở đâu? Được, tôi biết, tôi đưa một người qua chỗ cô"
Cúp máy, chiếc xe thể thao màu đỏ giống như là tên lửa chạy ra ngoài. 10 phút, xe dừng lại ở cửa một quán bar, ở cửa có một người con gái xinh đẹp mặc áo màu hồng với mái tóc quăn màu rượu đỏ đang đứng. Tưởng Quang kéo Tô Ca, đi tới trước mặt người đẹp, hi hi ha ha nói với cô ấy:
"Diễm Hồng, thế nào? Cậu nhóc này cũng được chứ?"
๖ۣۜDiễn - đàn - Lê - ๖ۣۜQuý - Đôn
Người phụ nữ tên Diễm Hồng lấy tay nâng cằm Tô Ca lên, cẩn thận ngắm nghía một hồi, sau đó nói:
"Ừ khá được,bộ dáng thanh sạch, vẫn còn là "con chim non" chứ?"
"Đúng thế. Đây chính là người tôi thật không dễ dàng gì mà cướp được từ trên tay Đường Lăng đấy. Hiện tại Đường Lăng đang ráo riết truy tìm cậu ta. Diễm Hồng, người tôi gửi lại chỗ cô trước,ba ngày sau tôi trở lại."
Diễm Hồng nghe vậy trong mắt có ánh chớp lóe, mặt mang theo ý hận nói:
"Lại là Đường Lăng! Yên tâm, người để lại chỗ tôi, ba ngày sau cô tới nhận, bảo đảm một cọng tóc cũng không hư tổn. Có thể chọc phá Đường Lăng là việc tốt, tôi luôn vui mừng chờ đợi thành công."
Tưởng Quang nghe vậy liền cười nói: "Tôi cũng thế"
Cô ấy đẩy Tô Ca về phía Diễm Hồng, nói:
"Tiểu Ca, mấy ngày nay cậu đi theo chị Diễm Hồng một bước lên tiên đi, bye bye." Tưởng Quang mở cửa xe, trao nụ hôn gió về phía Tô Ca, sau đó nhanh chóng chạy đi.Cái cô nàng Tưởng Quang này, như là đem xe thể thao của mình thành hỏa tiễn rồi.
๖ۣۜDiễn - đàn - Lê - ๖ۣۜQuý - Đôn
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đánh Bại Lính Đặc Chủng
Tiêu Bạch Luyện
Đánh Bại Lính Đặc Chủng - Tiêu Bạch Luyện
https://isach.info/story.php?story=danh_bai_linh_dac_chung__tieu_bach_luyen