Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cực Phẩm Gia Đinh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 12 - Đạo Bản
T
hấy trong nháy mắt Lâm Vãn Vinh đã kiếm được hai mươi lượng bạc, Đổng Nhân Đức cũng vô cùng hưng phấn. Mười lượng thì mười lượng, dù sao bây giờ cũng là bên bán, lại là buôn bán không đàng hoàng, còn sợ gì nữa chứ.
Đổng Xảo Xảo vừa rồi cải nam trang cùng với Lâm Vãn Vinh hợp tác diễn một vở kịch song hoàng, lúc này đứng bên Đổng Nhân Đức, nhìn Lâm Vãn Vinh cười nói:
-"Lâm đại ca, ngươi nói tục đấy nhé."
Lâm Vãn Vinh cười ha hả nói:
-"Trong lòng nghĩ sao thì nói vậy thôi.Ta đây luôn thể hiện bản tính chân thực của mình."
Đổng Xảo Xảo nhìn hắn cười âu yếm mà không nói gì.
Lâm Vãn Vinh nói với Đổng Nhân Đức :
-"Đổng đại thúc, người còn đợi gì nữa đây?Hàng đống ngân tử (bạc trắng) đang chờ chúng ta đấy."
Ánh mắt Đổng Nhân Đức phát ra những tia thú tính, cùng với Lâm Vãn Vinh cười ha hả rồi lao thẳng vào giữa đám tài tử.
Lâm Vãn Vinh tin chắc rằng rất nhanh sau đó bọn họ sẽ trở thành người được tất cả lũ tài tử đó hoan nghênh.
Có được kinh nghiệm của mấy lần kinh doanh thành công trước đó, lão Đổng cũng học tập rất nhanh, có thế nào học thế ấy. Giao dịch giữa họ sớm đã lọt vào mắt bọn tài tử xung quanh, do đó, hai người vừa đến đã gặp phải sự chen lấn tranh cướp của các tài tử.
-"Huynh đài, đây chính là chân dung tự hoạ của Tiêu đại tiểu thư ư?"
-"Huynh đài, còn có tin tức nội bộ về Tiêu đại tiểu thư nữa phải không?"
-"Huynh đài, có tin tức nội bộ về Tiêu nhị tiểu thư không vậy?"
-"Huynh đài, có tin tức nội bộ về Tiêu phu nhân không vậy?"
Trời ạ! Lâm Vãn Vinh toát mồ hôi hột.Thì ra bụng dạ tất cả đàn ông đều giống nhau.Mẹ con Tiêu gia xem ra đều đã trở thành miếng mồi ngon, ai cũng muốn cắn một miếng rồi.
Tuy nhiên, đối với chàng mà nói, không có lũ người mang lòng dạ đen tối này thì chàng biết đi đâu kiếm tiền đây?
Thấy người vây quanh ngày một đông, Lâm Vãn Vinh và lão Đổng bị vây vào giữa, sự nhiệt tình của bọn tài tử bộc lộ hết ra ngoài khiến Lâm Vãn Vinh phải hét lên:
-"Đừng cướp, đừng cướp. Đây là bản độc được truyền từ nội bộ Tiêu gia ra, số lượng không nhiều, vô cùng quý hiếm. Chỉ một giá thôi, mười lượng một quyển, một tay giao tiền một tay giao hàng."
-"Không cần tìm nữa."
Một tên tài tử thô lỗ giàu có thuận tay vứt cho lão đổng một đĩnh bạc, cướp lấy một cuốn sách trong tay lão rồi cẩn thận như cất giấu một vật báu cất vào trong lòng.
Lúc này các tài tử chợt như nước vỡ bờ, điên cuồng chen đến:
-"Ta trả mười một lượng, huynh đài, mau đưa cho ta."
-"Ta trả mười lăm lượng..."
-"Hai mươi lượng..."
Lão Đổng và Lâm Vãn Vinh bị chen lấn xô đẩy vào bên trong. Hai người ướt đẫm mồ hôi, trong nháy mắt, mấy chục cuốn sách hai người ôm trong lòng để kinh doanh đã bị tranh cướp hết sạch.
May mắn là Lâm Vãn Vinh đã nhìn ra thời cơ nên sớm đã dặn dò Đổng Thanh Sơn mang tất cả số sách còn lại đến thì mới đủ đáp ứng nhu cầu điên cuồng của các tài tử. Gần đến trưa thì cũng là lúc năm trăm cuốn sách chỉ còn lại vẻn vẹn mười quyển.
Tuy số tài tử có mặt ở đây rất nhiều nhưng người thực sự có khả năng bỏ ra mười lượng bạc để mua một cuốn sách phong nguyệt thì có hạn. Có thể bán hết số lượng năm trăm cuốn là đã vượt xa khỏi dự tính của Lâm Vãn Vinh rồi.
Các tài tử tụm năm tụm ba thành các nhóm để cùng nhau thưởng thức cuốn sách, trên miệng không ngừng phát ra những tiếng kêu cảm thán, hiển nhiên là dung mạo của Tiêu đại tiểu thư đã thu hút họ một cách sâu sắc.Trong lòng Lâm Vãn Vinh ngầm cười, không ngờ bức chân dung của Lâm đại tiểu thư này lại đáng tiền như thế.
Ba cha con Đổng gia phải chia làm hai đợt mới có thể chuyển hết số bạc đó đi. Đổng Nhân Đức không ngờ cuốn sách này lại có thể bán chạy một cách điên cuồng đúng như Lâm Vãn Vinh đã từng nói, ông nhìn đống bạc trắng mà nét mặt vui mừng nở nụ cười tươi như hoa.
Bữa trưa đã được Đổng Xảo Xảo làm rồi đưa tới.Nàng vẫn cải dạng nam trang, tìm một gốc cây to ngồi xuống, lấy thức ăn vẫn còn nóng hổi từ trong chiếc làn trúc ra, nàng nói:
-"Lâm đại ca, ăn cơm đi."
Tay nghề của Đổng Xảo Xảo quả không ngoa.Mấy món thức ăn này sắc, hương,vị đều có đủ. Lâm Vãn Vinh nuốt nước miếng nói:
-"Xảo Xảo, Trình đọ của nàng e rằng ngay cả các đầu bếp lớn cũng chưa chắc đã theo kịp đâu."
Hắn gắp vài miếng thức ăn và nuốt hùng hục như hổ báo. Đổng Xảo Xảo đỏ mặt nhìn chàng nói:
-"Lâm đại ca, thiếp đâu có tốt như huynh nói chứ.muội thấy huynh mới là người giỏi giang. Huyênh biết không, từ trước đến nay thiếp chưa từng nghĩ đến việc một cuốn sách nhỏ đơn giản như vậy lại có thể bán được nhiều tiền như thế. Có đến năm nghìn lượng bạc ý chứ. Cha muội và tiểu đệ ở nhà nhìn đống bạc đó mà vui đến mức không tài nào ngủ được."
Lâm Vãn Vinh buồn cười quá lắc lắc đầu, Đổng lão đầu này quả thực chưa bao giờ nhìn thấy bạc hay sao.
Lâm Vãn Vinh không quá coi trọng chuyện tiền bạc. Có một trăm vạn cũng là sống, có một đồng cũng là sống, chỉ là lúc này nhìn dáng vẻ mừng vui của Đổng Xảo Xảo, trong lòng chàng cũng vô cùng hoan hỉ, chàng bèn cười ha hả nói:
-"Nếu nói như vậy, Xảo Xảo cô nương, của hồi môn của cô nương bây giờ chắc là nhiều lắm đây. Tìm được đấng lang quân như ý thì nhất định không được quên ta đâu đấy."
Đổng Xảo Xảo đỏ mặt cúi đầu nói:
-"Lâm đại ca, huynh đừng giễu cợt muội nữa."
Con người Lâm Vãn Vinh da mặt rất dày nên nhìn Đổng Xảo Xảo như vậy thì lại càng cười to hơn khiến cho Đổng Xảo Xảo chỉ biết cúi gằm mặt đến tận ngực không dám ngẩng đầu lên, gương mặt đã đỏ đến tận cổ.
Sau khi ăn hết sạch số thứ ăn, Lâm Vãn Vinh uống một ngụm nước to rồi mới vỗ vỗ bụng, trong lòng vô cùng thoả mãn nói:
- "Xảo Xảo, đa tạ muội. Suýt nữa thì ta đã nuốt mất lưỡi của mình rồi đấy."
Đổng Xảo Xảo cười duyên nói:
- "Nào có nghiêm trọng như huynh nói chứ. Đúng rồi, Lâm đại ca, cha bảo muội hỏi huynh cuốn sách đó có nên in tiếp nữa hay không?"
Lâm Vãn Vinh lắc lắc đầu nói:
-"Không cần đâu, chúng ta có in thêm nữa cũng không bán được giá cao nữa rồi."
-"Vì sao?"
Đổng Xảo Xảo kì lạ hỏi.
-"Thứ nhất là vì thị trường đã gần như bão hoà rồi, ồ, chính là những người nên mua đều đã mua rồi."
Lo lắng Đổng Xảo Xảo không hiểu ý nghĩa của khái niệm thị trường bão hoà, Lâm Vãn Vinh vội vàng giải thích.
-"Đã là thứ có giá mười lượng một cuốn thì không phải ai cũng có thể mua, hơn nữa chúng ta cũng cần phải nghĩ cho Tiêu đại tiểu thư một chút nữa chứ phải không? Để cho năm trăm tên tài tử thưởng thức trước một chút dung nhan mĩ miều của nàng cũng đủ rồi. Tuy nhiên nếu là dung nhan của Xảo Xảo thì e rằng nếu là hai mươi lượng một cuốn thì vẫn không cần mặc cả đâu."
Lâm Vãn Vinh làm ra vẻ lo lắng buồn phiền cho Tiêu đại tiểu thư nhưng câu sau lại là một câu đùa giỡn lả lơi với Đổng Xảo Xảo .
Đổng Xảo Xảo nghe khẩu khí không hề biết xấu hổ của Lâm Vãn Vinh lại đang đùa cợt mình thì không nén nổi lại đỏ bừng mặt, nàng đằng hắng một tiếng nói:
-"Lâm đại ca, huynh thật là xấu quá đi."
-"Thật không? Haha..."
Lâm Vãn Vinh lại càng cười to hơn, đàn ông không xấu đàn bà không yêu, nha đầu này tuổi còn quá nhỏ nên nào hiểu được những đạo lí này cơ chứ.
Luận về khoản mặt dày và vô sỉ thì Đổng Xảo Xảo làm sao so sánh được với Lâm Vãn Vinh. Nàng chỉ biết đưa hai tay che mặt không dám để Lâm Vãn Vinh nhìn thấy khuôn mặt đang đỏ ửng như ráng mây chiều của mình.
-"Một nguyên nhân khác nữa chính là vì sách của chúng ta đã có đạo bản rồi."
Cười một lát Lâm Vãn Vinh nghiêm nét mặt, đưa tay chỉ về một kẻ trong tay đang cầm cuốn sách của chàng, thao thao bất tuyệt quảng cáo với bọn tài tử nói.
-"Nhanh như vậy ư?"
Đổng Xảo Xảo kinh ngạc nói.
Vừa may cạnh đó có một tài tử vừa mua một quyển đạo bản, Đổng Xảo Xảo liếc sơ qua một cái thì thấy chính là cuốn sách Lâm Vãn Vinh chế tác đã được mang đi in lại một lần.Do gia công nhanh chóng nên nét mực đen còn chưa kịp khô, giấy thì thô ráp, chữ viết và chân dung đều rất mờ nhạt.
Đổng Xảo Xảo bĩu môi nói:
-"Cái đó so với của chúng ta còn kém xa ."
-"Đúng là kém xa nhưng người ta bán rẻ hơn chúng ta mà. Hai lượng một cuốn, haha. Như vậy đối với những tài tử hàn môn mà nói thì rất có sức hấp dẫn đấy chứ. Mà thôi, chúng ta kinh doanh ở thị trường cao cấp, thị trường cấp thấp hãy để lại cho người khác đi, cũng coi như để cho người ta một bát cơm mà."
Lâm Vãn Vinh cười ha hả nói, nhưng trong lòng dâng lên một cảm giác không được thoải mái lắm. Mẹ nó, lão tử trồng cây các người được hưởng bóng mát, các ngươi kinh doanh những thứ đạo bản đó cũng quá không trượng nghĩa rồi đó. Thượng đế phù hộ các ngươi sinh con trai có hai tiểu JJ.
Chàng vốn cũng chuẩn bị in thêm nữa nhưng loạt sách đầu bán hết trong chưa đầy ba giờ đồng hồ hắn đã nhìn thấy đạo bản, không ngờ ở cái thời đại này mà đạo bản cũng ngang ngược hoành hành như vậy. Những tên này cũng nhanh chân nhanh tay quá đấy chứ.
Tuy Lâm Vãn Vinh không quá coi trọng tiền bạc nhưng chẳng có ai chê tiền nhiều cả, có thể kiếm được thì cứ kiếm thôi. Ai có thể sống mà không cần tiền đây.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cực Phẩm Gia Đinh
Vũ Nham
Cực Phẩm Gia Đinh - Vũ Nham
https://isach.info/story.php?story=cuc_pham_gia_dinh__vu_nham