Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chủ Mẫu Mạnh Nhất
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 15: Ngọc Diện Công Tử
T
hời khắc ngàn cân treo sợi tóc, vó ngựa chưa dừng, đứa nhỏ đã được bảo vệ an toàn. Bóng áo trắng kia cũngkhông còn nhìn thấy, dân chúng xungquanh đồng loạt vỗ tay. Tiểu cô nương ngọt ngào hô to với không trung: “Ngọc diện ca ca,cám ơn huynh…”
Tô Vãn nhướng màn mi, Ngọc Diện ca ca? Nam nhân này có thân phận gì, vì sao mọi người đều biết, cũng không dừng lại?Lúc nàng còn đang nghi hoặc, một mùi hương kỳ quái xộc vào mũi, xoay người đã thấy nam tử áo trắng đứng trước mặt mình, mi nhẹ nâng lên, làm như không thấy người đó bước vào trà lâu.
Khi nàng ngồi xuống, Ngọc Diện công tử kia cũng ngồi xuống, đồng thời dùng ánh mắt kì dị đánh giá nàng, giơ cao ly trà sứ men xanh: “Cô nương, lần đầu tiên gặp mặt, hạnh ngộ, hạnh ngộ…” (ý nói vui mừng được gặp mặt.”
Hạnh ngộ cái nhà người! Cái phương thức làm quen ghê tởm này cũng dùng tới, cũng thật khó, Lâu Vãn này dung nhan tuyệt sắc, rất khó làm nàng quay đầu lại. Lãnh đạm lướt qua mặt Ngọc Diện công tử, ngón tay nhẹ chuyển ly trà, một ngụm uống cạn ly trà Bích Loa Xuân, ánh mắt chuyển hướng xuống phía đường.
Cao ngạo, trong trẻo, lạnh lùng, biểu hiện phải nói vô cùng nhuần nhuyễn.Đôi mắt Ngọc Diện công tử đột nhiên trở nên lạnh lẽo, đặt sáo ngọc lên trên bàn: “Cô nương,tỷ thí một trận đi!”
Tô Vân lạnh nhạt liếc nhìn Ngọc Diện công tử,chợt khoa trương bật cười: “Thế nào? Không biết bổn cô nương chính là thiết hạ đệ nhất phế vật Vãn Lâu sao? Tỷ thí? Ngươi đây là muốn làm nhục ta hay muốn thế nào?”
Trái tim Tô Vãn lộp bộp một cái, tên nam nhân này cự nhiên lại muốn dùng kế khích tướng,nàng thế nhưng lại suýt trúng kế của hắn,SHIT! Tô Vãn vẫn tiếp tục ngồi yên, đôi mắt rũ xuống, vẻ mặt nhàn nhạt tiếp tục uống trà.
Ngọc Diện công tử nhìn vẻ mặt Tô Vãn vẫn lạnh nhạt như thế, đập một cái nặng nề xuống bàn, nước trà văng khắp nơi. Tô Vãn cũng không tránh ra. Hắn giơ chân, dùng nội lực,thẳng hướng Tô Vãn mà công kích.
Ai ngờ…
Nàng lười nhác đứng dậy, không chỉ tránh đi được công kích của hắn, mà còn nhàn nhã ngồi nhìn cảnh tượng náo nhiệt trên đường. Đồng thời, nàng mờ mịt xoay người, nhìn cái chân đang đứng cạnh chiếc bàn dài, chậc chậc hai tiếng: “Ta nói thế giới này tốt đẹp như thế, người laị táo bạo như vậy, thật không ổn, không ổn!”
Ngọc Diện công tử híp hai mắt lại, đôi mắt khóa chặt vào người nữ tử trước mặt, phút chốc đi đến trước mặt cô: “Lâu tiểu thư, hôm nay thật làm cho bổn công tử được mở rộng tầm mắt, chúng ta còn gặp lại. Tạm biệt!”
Tô Vãn cười nhạt, không có vẻ mặt gì. Cúi đầu thản nhiên uống trà, chỉ một cơn gió thoảng qua, vị Ngọc Diện công tử kia lập tức biến mất.Người nam nhân này mới gặp nàng lần đầu tiên đã muốn khiêu chiến, ha ha…. Bất kể là tiết mục gì, Tô Vãn nàng đều có thể tiếp hết.
Tiểu nhị đi lên trước, thay nàng đổi trà, cười nói: “Lâu Tứ tiểu thư, cô đúng thật rất may mắn, có thể giải quyết được công kích của Ngọc Diện công tử!”
“Lời này giải thích như thế nào, Tiểu nhị ca?” Tô Vãn học giọng người cổ đại, nghi ngờ hỏi.
“Ngọc Diện công tử là cung chủ Linh Cung trên giang hồ, luôn mặc áo trắng, dùng âm luật cùng nội công để công kích đối thủ, chỉ một cây sáo ngọc cũng đủ để đưa người ta đến chỗ chết. Linh Cung này là truyền kỳ trên giang hồ!”Khi nhắc tới Ngọc Diện công, tiểu nhị nói hết sức kích động.
Tô Vãn có thâm ý nga một tiếng, khóe miệng mỉm cười. nói một tiếng cảm tạ, liền đem bạc đặt trên mặt bàn, rời khỏi trà lâu. Linh Cung trên giang hồ, cũng chính là một loại tổ chức.Trong đầu thoáng qua ý nghĩ, nàng nghĩ nàng có thể làm một cái như vậy.
……….
Trở lại phủ tướng quân, đã qua giờ dùng cơm tối, trở lại Lâm Thủy Uyển, bụng đói kêu vang chưa kịp bước vào, đã nghe thấy tiếng ồn ào.Tay mềm âm thầm nắm chặt, đang muốn xoay người bước đi, nàng lại nhịn xuống.
Ba…
Một cái tát nặng nề giáng trên mặt Thủy Nguyệt, nàng hoảng sợ ngã ngồi trên mặt đất,bất lực hô lớn: “Cho dù là đại phu nhân phân phó, cũng khong thể động đến tiểu thư”
“A, rốt cuộc có gì mờ ám, ngươi lại che chở như vậy cư nhiên lại không cho chúng ta xem. Nếu tiểu thư không thẹn với lương tâm, thì ngươi sợ cái gì?” Đây chĩnh là nha đầu Nghênh Xuân do đại phu nhân cử tới.
Trước đây, Tô Vãn cho Thủy Nguyệt quyền lợi,để nàng trông coi hai nha đầu này, hai nha đầu này dù sao cũng là đại nha hoàn, bị một nha hoàn cấp thấp như Thuỷ Nguyệt quản chế, dĩ nhiên không phục. Hôm nay mới nhân lúc nàng không ở đây mà ra tay với Thủy Nguyệt.
Shit! Xú nữ nhân đáng chết, có phải đang ngại
mình sống quá lâu?
Nghĩ tới đó, tiếng ồn ào lập tức truyền đến tai, Thủy Nguyệt chằm chằm nhìn Hoa Xuân: “Đó là sương phòng của Tứ tiểu thư,toàn bộ đồ vật bên trong đều là của Tứ tiểu thư, không có lệnh của tiểu thư, các ngươi không có tư cách dộng vào! Thủy Nguyệt này thề hôm nay nhất định phải bảo vệ đồ đạc cho tiểu thư!”
Hoa Xuân vẻ mặt ghen ghét nhìn về hướng A Bích: “A Bích, ngươi đè con nha đầu chết tiệt này lại, ta đi vào lục soát đồ, ta không tin hôm nay chúng ta không thể chế áp con nha hoàn thấp kém này.” Lời của nàng ta vừa dứt, Một tiếng Ba vang lên!Một bàn tay tát bốp một cái vào mặt.” Cái tát này là đánh thay Thủy Nguyệt! Còn thế nào đây? Muốn đồ gì trong phòng bản tiểu thư, để ta tự đưa cho ngươi!”
Hoa Xuân che gương mặt bị đánh, hung tợn nhìn chằm chằm Tô Vãn: “Đại phu nhân lệnh cho ta đến tìm bản thương phổ kia,trước đó vài ngày, ta nhìn thấy người lấy thương phổ,đó là bảo vật gia truyền của Lâu gia!”
Tô Vãn thở dài nga một tiếng: “Hóa ra Đại phu nhân muốn nha! Sớm nói một chút, đợi một chút, ta lấy cho ngươi!” Khi đang nói chuyện,nàng đẩy Hoa Xuân ra, đi tới sương phòng lấy thương phổ từ trong ngăn kéo ra, cười nhẹ nhàng đi ra ngoài: “Đi thôi, chúng ta cùng đi đến chính uyển, để cho đại phu nhân tận mắt nhìn quyển thương phổ này đi!”
Hoa Xuân thật không thể nghĩ ra Tô Vãn có thể làm như vậy, trong lòng mừng thầm, suy nghĩ thật may mắn vì không làm nhục mệnh, rốt cục cũng có thể làm được. Mặc dù bị một cái tát, nhưng cũng rất giá trị. Tiểu thư phế vật này, quả nhiên là phế vật. cư nhiên lại ngu dốt đưa đến tận cửa.
Tô Vãn nhìn thấu tâm tư của nàng ta. Đáy mắt tản ra một loại tàn bạo, đi tới trong vườn, quét mắt nhìn A Bích thản nhiên nói: “Đỡ Thủy Nguyệt đi vào, sau đó ngươi cùng chúng ta đi đến chính uyển đi!”
A Bích kinh hoàng nhìn Tô Vãn: “Tứ tiểu thư,chuyện này nô tì không hề tham gia, nô tỳ muốn ở bên cạnh tiểu thư hầu hạ ngài!”Tô Vãn không nói lời nào, chẳng qua là bình tĩnh nhìn về phía Thủy Nguyệt, môi của nàng chuyển động một cái: “Tiểu thư, để A Bích lại đi!”
Tô Vãn bình tĩnh vuốt cằm, sau đó liếc nhìn Hoa Xuân vẫn còn hưng phấn đằng sau, càng thấy vui vẻ hơn: “Đi thôi, cùng đi lĩnh thưởng.” A Bích còn biết điều, biết lần này đi nhất định không có kết quả tốt, Hoa Xuân? Hoa mùa hè đón xuân? Ha ha, đáng tiếc không có thông minh, chờ chết đi, dám đánh Thủy Nguyệt cuả nàng!
Đi mấy bước liền tới chính uyển, Đại phu nhân tựa hồ đang sớm chờ kết quả này, đi đến chánh đường, lập tức tiến đến nhận quyển thương phố, ánh mắt sáng lên trong giây lát,lập tức mặt mày trắng bệch.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chủ Mẫu Mạnh Nhất
Tô Mễ Mễ
Chủ Mẫu Mạnh Nhất - Tô Mễ Mễ
https://isach.info/story.php?story=chu_mau_manh_nhat__to_me_me