Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cánh Cửa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 15: “Tiểu Nhân”
ó người thông báo cho anh: “Tiểu nhân của anh đã xuất hiện…”
Xin hãy chú ý: “Tiểu nhân của anh đã xuất hiện!”
Cố Phán Phán đã qua đời được nửa tháng, giới cảnh sát vẫn chưa hề có động tĩnh.
Nhưng người trong công ty đều nhận thấy gã nhà văn mỗi lúc một khép mình. Gã cảnh giác với bất cứ người nào đến gần, nhất là nữ giới không quen biết. Chiều hôm ấy, gã nhận được điện thoại của một độc giả nam.
– Thưa thầy, em muốn xin chữ ký của thầy. Em đang ở dưới tòa nhà, thầy có thời gian gặp mặt em chứ?
– Xin lỗi, tôi đang thu chương trình. Để hôm khác đi!
Buổi tối khi tan làm, gã lại nhận được cuộc điện thoại của một độc giả nữ. Cô này là người Hải Nam, vì mộ danh mà bay tới tận đây xin gặp mặt và hẹn gã một bữa ăn tối.
Giờ làm vừa kết thúc, mặt trời khuất bóng dần, bỗng đâu lại có một nữ độc giả hâm mộ chợt xuất hiện, cuộc sống như vậy thì còn gì bằng! Ấy thế mà gã từ chối.
Gã đang rời khỏi tòa nhà công ty đế về nhà.
Gã sống ở ngay gần công ty, đi bộ phỏng chừng mười phút là tới nơi. Ngày thường gã rất ít khi đi bằng ô tô, dù đó là xe công ty cấp cho và cũng chẳng bao giờ thấy đòi tiền xăng.
Lúc ngang qua vườn hoa, có một người thanh niên cao to chợt xuất hiện, anh rảo bước tới trước mặt gã, điệu bộ chất phác:
– Thưa thầy, em chỉ muốn xin chữ ký của thầy thôi. Em chính là người đã gọi điện cho thầy và đã chờ ở đây suốt cả chiều rồi.
Gã nhà văn nhìn người đối diện bằng ánh mắt soi mói rồi khẽ nhếch miệng đáp:
– Ồ… Xin lỗi…
Chàng thanh niên đã chuẩn bị từ trước, anh lấy ra một cuốn vở trắng tinh rồi đưa ngay cho gã kèm theo một cây bút. Gã đón lấy và viết bừa dòng chữ: “Khi nỗi kinh hoàng được hấp thụ, nó sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho lòng dũng cảm”.
Gã nguệch ngoạc ký tên rồi trả cuốn tập cho chàng thanh niên. Anh ta nở nụ cười với niềm cung kính tràn trề:
– Em cảm ơn thầy! – Rồi quay mình bước di.
Gã nhà văn vẫn đứng đó. Gã nhìn theo bóng dáng người con trai với ánh mắt đầy ngờ vực mãi cho đến khi anh ta rẽ khỏi cổng lớn và biến mất. Từ đầu chí cuối người thanh niên không ngoảnh đầu lại lấy một lần.
Gã chậm rãi sải bước. Gã đi, đi mãi rồi lại dừng chân, nhìn về hướng người con trai biến mất một lần nữa.
Từ chối gặp mặt là việc gã có thể làm nhưng chặn tin nhắn thì không. Mấy bữa nay tin nhắn gửi đến cho gã nhiều lên một cách bất thường.
Hôm đó, ngay khi vừa bước ra khỏi tòa nhà công ty sau giờ làm, gã liền nhận được một tin nhắn nội dung quái đản:
“Thưa thầy,
Em tên là Mục Phân Mục Phân. Đối với thầy, em vừa là một người rất đỗi quen thuộc, vừa là một người vô cùng xa lạ.
Bây giờ, thầy hãy tiến về phía trước 322 bước, sẽ bắt gặp một đứa bé. Nó chính là “tiểu nhân” trong số phận của thầy. Ngày nào nó còn sống, thầy sẽ gặp vận xấu liên miên.
Còn nếu không muốn gặp, xin hãy đi đường vòng!”
Mỗi tin nhắn chính là một cánh cửa. Đằng sau mỗi cánh cửa có thể là một mâm cỗ đầy, một lời cầu cứu, một mối hợp tác, một lời đe dọa, một màn quảng cáo hay một nàng mỹ nữ chưa biết chừng…
Tin nhắn này không hiển thị số điện thoại. Cánh cửa này chẳng hề được đánh số.
Nó chỉ tiết lộ cho gã nhà văn một bí mật về số mệnh.
Cái gọi là “tiểu nhân” hoàn toàn không phải là kình địch hay kẻ thù. Trong thực tại, đó có thể là người thân thiết với ta nhất, thế nhưng họ khắc chế ta. Ta là bao thì họ là kéo, ta là kéo thì họ là búa, ta là búa thì họ là bao….
Gã nhà văn giữ điện thoại trong tay rất lâu, thế rồi gã cúi xuống nhìn mũi chân mình. Gã bắt đầu sải những bước dài về phía trước, vừa đi vừa lẩm nhẩm đếm: “Một bước, hai bước, ba bước…”
Đếm đến bước thứ 322, gã dừng lại và ngó nghiêng xung quanh, chỉ thấy khoảng độ bảy tám người đang vây quanh một thứ gì đó chứ chẳng thấy đứa trẻ nào hết.
Gã ngừng đếm và tiến về phía trước.
Vừa đi được vài bước, gã liền nghe thấy tiếng khóc của trẻ con vang lên. Gã dừng chân lại đầy sững sờ. Giữa vòng vây người kia có một khe hở, gã nhìn thấy hai đứa trẻ trắng nõn!
Một cặp sinh đôi.
Chúng cùng ngồi trong xe nôi, cùng mặc áo màu xanh da trời, khuôn mặt giống nhau như đúc. Một đứa bé đang khóc òa, người phụ nữ có vẻ như bảo mẫu đang đổ bình sữa vào miệng nó. Đứa còn lại ngồi im thin thít, qua kẽ hở đám đông, gã thấy nó đang cười ngờ nghệch với gã.
Gã nhà văn đứng nhìn nó một hồi như trời trồng rồi ba chân bốn cẳng chạy mất.
“Tiểu nhân.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cánh Cửa
Chu Đức Đông
Cánh Cửa - Chu Đức Đông
https://isach.info/story.php?story=canh_cua__chu_duc_dong