Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vương Xà
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 14: Ghen Tuông (2)
_ Tôi đã ngưỡng mộ tài năng của bang chủ Vương Xà – Hắc Xà đã lâu rồi, hôm nay được tận mắt diện kiến quá thực rất vui mừng _ Cô chìa tay ra, muốn bắt tay với anh.
Anh nhìn bàn tay trắng nõn đang chìa ra trước mặt mình nhưng lại khá chần chừ. Có một thứ ngăn cản anh làm điều này, không phải chỉ đơn giản chán ghét cô gái trước mặt này mà còn bởi anh không muốn kích nổ một quả bom. Nhưng bàn tay anh giơ ra chưa kịp chạm vào kia đã bị gạt ra bởi một bàn tay khác, bàn tay người đó nắm chặt lấy bàn tay của cô ta. Tiếp theo sau đó, giọng nói lạnh lùng gằn lên từng tiếng khó chịu; trong giọng nói đó mang vài phần cảnh cáo:
_ Rất vui được biết cô, đại tiểu thư nhà Hắc Long _ Hai chữ “Hắc Long” được cô gái đó cô tình nhấn mạnh như là lời cảnh cáo ai đó đồng thời như là một lời châm biếm cho cái mục đích tiếp cận người của Vương Xà quá rõ ràng kia.
Trước mặt anh, mặt cô gái con Hắc Long và cô gái nói chuyện với anh ban nãy là sự xuất hiện của một cô gái lạ, đầy thần bí… Cô mặc trên mình chiếc váy dạ hội sexy khi nó được xẻ và uốn một đường từ cổ xuống ngực eo và rốn hở ra chiếc khuyên rốn bằng kim cương lấp lánh đầy quyến rũ. Đồng thời nó cũng khoe từng đường cong cơ thể của cô một cách rõ nét nhất. Chiếc váy không quá cầu kỳ họa tiết bắt mắt nhưng đó lại là chiếc váy mà không phải ai cũng đủ nét đẹp để dám mặc nó bởi nó khoe trọn cả ba vòng của một gái. Không những vậy đường xẻ từ eo xuống rồi được thắt lại bằng nơ khiến cho bất cứ con mắt nào của các chàng trai cũng không thể rời được cặp đùi thon, gọn và dài kia. Mái tóc dài đen mượt được búi cao, cài trên đấy là chiếc trâm bạc hình con bướm, tóc mai dài rũ xuống hờ hững trên bờ vai trần trắng nõn và đầy đặn. Gương mặt thanh tú, sắc sảo bị che bởi chiếc mặt nạ đính lông vũ đen. Vẻ đẹp đó vừa lồ lộ lại vừa bí ẩn khiến bất cứ người đàn ông nào khi nhìn tới cũng muốn thuộc về, muốn nâng niu khám phá…
Nhưng cô gái này lại mang lại khiến người ta không dám lại gần bởi ánh mắt, đôi mắt sang long lanh hằn lên những tia tức giận đến tột cùng. Màu mắt đỏ rực kia càng hiện rõ sự giận giữ trong lòng cô khiến người con gái đối diện dù có kiêu ngạo tới đâu cũng phải run sợ khi đối diện. Và tất cả những người con gái ở đây cũng đều hướng về cô, không đơn giản chỉ là sự tò mò còn là ánh mắt ghen tỵ; phải, là ghen tỵ với vẻ đẹp toàn vẹn mà mỹ miều kia.
Anh nhìn cô gái trước mặt mình kia mang một vẻ đẹp kiều diễm thu hút mọi tầm mắt những con người trong gian phòng rộng lớn mà khẽ nhíu mày. Liếc mắt về một hướng góc khuất khó có ai nhận ra chỉ thấy người con trai đứng đó khuôn miệng khẽ cười cười, đôi vai nhún một cái đầy bất lực. Anh thầm mắng chính mình lại chọc vào con rắn khiến nó nổi xung cắn người cho xem…
_ Cô là ai? _ Kiều My nhíu mày nhìn cô gái trước mặt mình khó chịu. Vẻ đẹp của cô khiến cho bất cứ cô nàng son phấn nào ở đây đều phải khó chịu.
Cô không trả lời, chính xác là không thèm để ý tới gương mặt đang nhăn lại một cách xấu xí của Kiều My. Xoay nhẹ người một cách uyển chuyển, cô với tay lên ôm lấy cổ Hắc Xà, thân người vừa quyến rũ vừa sexy dán sát vào người anh đầy chiếm hữu. Cô như muốn nói với những người con gái khác rằng anh chính là của cô, chỉ riêng mình cô không ai có thể với tới hay chạm vào. Rồi đầy đắc chí, cô quay lại nhìn những ánh mắt bừng bừng lửa giận của những cô gái khác kia và ánh mắt muốn giết người của Kiều My thản nhiên nói:
_ Đoán thử xem?
Dường như không chịu được nữa, nhưng cô gái kia xôn xao chỉ trỏ, khó chịu bàn tán, soi mói cố tìm ra chút gì đó để so đo. Đấy chính là bản chất thực sự của đa số phụ nữ và nhất là những người con gái sống nơi xã hội đen đúa này thì bản chất đó lại rõ hơn ai hết. Nhưng vì cô chưa bao giờ xuất hiện ở nhưng bữa tiệc xa hoa như thế này cho tới nay nên cô là ai thì chẳng một người nào ở đây biết rõ. Ai mà chẳng biết rằng trước giờ dù có hiếm hoi xuất hiện nhưng cái tên Hắc Xà chưa bao giờ gắn với một người phụ nữ nào cả. Hơn thế nữa, anh luôn tạo một khoảng cách nhất định với tất cả các cô gái dù cô ta có nổi tiếng, tài giỏi, xinh đẹp đến đâu. Vậy rốt cục cô là ai? Đó là một dấu hỏi chấm lớn…
Anh nhìn đám con gái bên cạnh với lời lẽ không ai và đám khán giả tò mò kia chỉ biết khẽ thở dài. Rốt cục thì anh không thể không nói gì được cả; anh ôm lấy eo kéo cô đứng thẳng dậy nhẹ nhàng mỉm cười, vuốt nhẹ lên gương mặt cô nói:
_ Bạch Xà, đừng nghịch nữa.
Lời nói vừa cất lên, tất cả sững lại, không gian im ắng không một tiếng động rồi bùng nổ vỡ òa bởi tiếng bàn tán của tất cả ở đây. Hắc Xà là cái tên không ai không biết thì Bạch Xà là cái tên luôn song hành khi nhắc tới Hắc Xà. Ai mà không biết Hắc Xà, Bạch Xà họ chính là Song Xà truyền thuyết đã gây dựng nên Vương Xà từ hai bàn tay trắng. Đó chính là lý do vì sao khi nhắc tới cái tên Bạch Xà lại khiến cả gian phòng đang chìm trong sự sang trọng giả tạo đã bùng nổ dần dần tháo bỏ lớp mặt nạ của mình.
_ Bạch Xà sao? Không thể nào…
_ Đúng như lời đồn, Bạch Xà quả là một tuyệt thế giai nhân.
_ Tiếc quá, mặt nạ che mất rồi, nếu không thì…
Có lẽ ở đây nếu ai biết tới Vương Xà, tới Hắc Xà đều rất rõ một điều là Hắc Xà bảo vệ Bạch Xà như thế nào. Từ trước tới nay, hay chính xác là từ lúc Vương Xà xuất hiện, trở thành đối thủ đáng gờm của các ông trùm mafia thì cái tên Song Xà đã bắt đầu vang vọng bốn phương từ Bắc vào Nam. Tuy vậy, dù cho những bữa tiệc lớn có thể mời gọi được Hắc Xà băng lãnh, mưu mô đến nhưng không bao giờ có thể được diện kiến Bạch Xà với biệt danh “vô hình”.
Chính vì lí do đó đã xảy ra rất nhiều tin đồn nói như: Bạch Xà là con trai, là một lão bà xấu xí, là ám vệ quèn cho Hắc Xà nên chỉ xuất hiện khi thế thân cho anh,… Hay cũng như lời đồn đại nhiều nhất qua những lần Bạch Xà ra tay giết người đó chính là cô chính là một mỹ nhân tuyệt thế, cô là vợ của Hắc Xà nên anh luôn muốn bảo vệ cô…
_Ồ! Tôi thật không ngờ Bạch Xà lại là một cô gái đó. Vậy mà tôi cứ nghĩ rằng Bạch Xà chỉ là một gã con trai xấu xí có ngoại hình không tốt núp mình sau bóng Hắc Xà chứ? _ Kiều My nói, cô ta tỏ vẻ ngạc nhiên nhưng thực chất lời nói lại đầy ganh ghét, châm biếm Bạch Xà.
Thay vì nổi nóng, tức giận mà giết chết ngay con người trước mắt mình một cách nhanh gọn nhất đúng như phong cách trước giờ của Bạch Xà thì cô lại khẽ cười. Dường như Bạch Xà không định giết cô ta mà muốn vờn chơi với cô gái này chút; nhưng thói quen ăn miếng trả miếng của cô chắc chắn sẽ không thay đổi. Khẽ nhoẻn miệng cười, Bạch Xà rời khỏi người Hắc Xà bước tới đứng trước mặt Kiều My thản nhiên nói, nụ cười của cô từng chút một đổi sang nụ cười lạnh:
_ Ý cô nói rằng cô tin vào những lời đồn đó sao? Vậy chắc tôi cũng phải tin rằng cô con gái lớn của bang chủ bang Hắc Long đã bán thân để mua hợp đồng về cho nhà mình chứ nhỉ???
Một câu nói của Bạch Xà vang lên thôi đã tài tình xoay chuyển đối tượng bàn tán của những cái miệng kia từ mình sang Kiều My. Cả gian phòng ồ lên còn Kiều My thì tối sầm mặt lại. Nhìn khuôn mặt đắc chí ban nãy dần dần chuyển sang xanh tím, Bạch Xà nhếch môi cười khinh bỉ quay người bước về vị trí cũ của mình bên Hắc Xà, vui vẻ lại như thường nói:
_ Chúng ta đi thôi.
Bạch Xà ôm cánh tay Hắc Xà thật chặt nhằm tuyên bố chủ quyền của mình. Ánh mắt sắc bén của cô khẽ liếc qua người đàn ông diện bộ vest đen, đầu tóc chải chuốt quá đà đang đứng ở góc tối vuốt giận khuôn mặt mình, bàn tay run lên như muốn bóp nát chén rượu, cô đầy thích thú xen lẫn đó là sự khiêu khích. Mối thù với Hắc Long bang chưa bao giờ nguôi với Bạch Xà cả, cô sẽ đòi lại từ hắn cả mạng sống và danh dự, từng chút từng chút một. Hắn ta mang một đứa con gái tầm thường chỉ biết ghen ăn tức ở với Bạch Xà ra để đấu đó chính là một sai lầm lớn…
_ Đứng lại đó!!!
Một tiếng hét chói tai mang sự phẫn uất lẫn tức giận trong đó, cô gái Kiều My cầm con dao nhọn hoắt, sắc bén lai thẳng về phía Bạch Xà đang không một chút phòng bị. Bạch Xà quay lại, con dao đã gần kề sát người cô nhưng rồi ngay trước mặt mọi người chứng kiến con dao đâm vào khoảng không… Bạch Xà biến mất…
_ Cô tìm chết sao?
Bạch Xà xuất hiện ngay phía sau Kiều My, giọng nói lạnh lùng cùng con dao găm nhỏ kề sát ngay cổ cô ta. Và đây chính là lần đầu tiên tất cả mọi người ở đây được chứng kiến khả năng “vô hình” trong truyền thuyết của Bạch Xà như lời đồn.
_Cô…. _ Kiều My sợ tới mức buông thõng tay làm con dao rơi xuống nền gạch lạnh tạo nên tiếng leng keng. Cô ta từ tức giận giờ chuyển sang sợ hãi khi chạm phải ánh mắt thù hận của Bạch Xà; ánh mắt có thể giết bất cứ ai nếu như có thể sát thương được.
_ Chơi với dao sao? Cô nên nhớ, dao luôn có hai lưỡi đấy. Trước khi cô kịp giết người ta, nó sẽ giết chết cô trước.
Bạch Xà gần như muốn giết chết Kiều My tới nơi. Con dao sắc nhọn đè lên cổ cô ta dần rỉ máu theo mỗi đường cắt ngày càng nhấn mạnh hơn vào da thịt. Hiện tại, cô gái Trà My kiêu ngạo lúc trước giờ trở thành một kẻ nhát chết, run rẩy sợ hãi dưới tay Bạch Xà.
Nợ cũ của bang Hắc Long còn chưa trả hết cho Bạch Xà giờ đây lại muốn tạo nên thù mới. Chạm vào Hắc Xà của cô chẳng phải tự tay cô ta muốn Bạch Xà kết liễu sao? Muốn ám sát cô chẳng phải cô ta không còn muốn sống nữa sao? Hắc Long lần này đánh một ván bài với cô chính là một nước ra quá ngu ngốc…
Hắc Xà từ nãy đến giờ không lên tiếng, vốn không phải không muốn mà vì Kiều My xúc phạm Bạch Xà nên anh đã để cô tự ý giải quyết. Nhưng hiện tại tình thế không ổn, Bạch Xà đã để hận thù lấn át ý trí của mình. Anh biết nỗi hận đó Bạch Xà sẽ không bao giờ xóa bỏ kể cả ngày Hắc Long tàn nhưng giờ chưa phải là lúc Bạch Xà gây đổ máu ở đây. Hắc Xà bước tới, hướng ánh mắt mình thẳng về phía Bạch Xà:
_ Bạch Xà, dừng tay.
Giọng nói Hắc Xà nhẹ, hơi lạnh nhưng vẫn mang một thanh âm dịu dàng đặc biệt như xoa dịu đi nỗi hận đang bùng phát lên trong lòng cô. Bạch Xà ngẩng lên nhìn anh, hai mắt chạm nhau; đôi mắt sâu thẳm của Hắc Xà xoáy sâu vào đôi mắt ánh đỏ đầy hận ý kia của Bạch Xà. Hít một hơi thật dài, Bạch Xà buông tay đẩy Kiều My ngã sõng xoài xuống đất., lanh lùng buông một câu:
_ Muốn thắng tôi ư? Một nghìn năm nữa cô cũng không có cửa.
Xoay người bước đi, Bạch Xà bước qua Hắc Xà đi về phía cửa, không một lần quay đầu lại nên không nhìn thấy ánh mắt đau lòng của Hắc Xà cũng như sự uất nghẹn của Kiều My. Ngẩng mặt lên phía cao, ánh mắt Hắc Xà khẽ lướt quá bóng người nào đó vẫn từ đầu đến cuối đừng đó dùng đôi mắt lạnh để quan sát. Ngay tức khắc, bóng đen đó biến mất, lúc này Hắc Xà mới khẽ thở dài tiếp tục công việc chẳng mấy thú vị này nếu không muốn nói rằng anh chán ngán. Như anh dự liệu trước, dù có tránh như thế nào anh vẫn làm tổn thương Bạch Xà rồi….
* * *
Về bang, Bạch Xà ngồi vắt vẻo trên lan can nhắm mắt đón những cơn gió lạnh từ cao quật vào mặt mình lạnh buốt. Từ khóe mắt lăn dài đến gò má, cằm là giọt nước mắt nóng hổi của cô; lòng cô bây giờ nặng trĩu những rối bời khó tả. Cảm xúc lẫn lộn, cô không biết rằng đó là vui, buồn hay là phẫn nộ, căm tức nữa; chỉ biết một điều duy nhất là hiện tại cô không thể vui nổi. Cô biết rõ ràng rằng chọn con đường này cô sẽ nhất định đau khổ nhất, sẽ phải rơi nước mắt thật nhiều… Nhưng… lý trí của cô không thắng được con tim của mình dành cho anh và cho người đó…
Bất chợt, một vòng tay ấm áp ôm lấy cô, một cảm giác buồn buồn trên má như ai đó đang liếm đi những giọt nước mắt chưa khô kia. Khẽ mở mắt, quay lại cô giật mình khi trước mặt cô là Huyết Xà và cô đang trong vòng tay vững chắc của anh.
_ Anh… _ Cô ấp úng nói, tay bất giác đưa lên chạm vào má nơi anh đã hôn lên, từng chút một lau đi nước mắt của cô. Nơi đó vẫn còn đọng lại hơi ấm của anh.
Huyết Xà không nhìn cô, ánh mắt anh hướng thẳng ra khoảng không giữa bầu trời đêm bao la kia. Xa xa nơi đó là ánh điện của những tòa nhà cao tầng sáng chói, trên bầu trời cao là lấp lánh ánh sao sáng ngời. Cứ như vậy, Bạch Xà nhìn Huyết Xà khó hiểu còn anh thì cứ hướng ánh mắt tĩnh lặng như nước, sâu như vực thẳm kia về khoảng không vô định. Một lúc sau, Huyết Xà mới lên tiếng:
_ Hãy quên Hắc Xà đi.
Ánh mắt Bạch Xà từ khó hiểu lúc ban đầu chuyển dần sang ngạc nhiên; rồi đôi mắt tròn xoe đầy kỳ quái nhìn Huyết Xà bắt đầu gợn sóng. Như hiểu dần được lời anh nói, bàn tay nhỏ bé của Bạch Xà dùng hết sức đẩy Huyết Xà ra, cô phẫn nộ hét lên:
_ Anh thì biết cái gì chứ…. Mặc kệ tôi, buông ra… Để tôi yên….
Mặc kệ cho dù Bạch Xà có dùng cách nào cũng không giãy khỏi vòng tay cứng như thép của Huyết Xà được. Cho dù cô mắng nhiếc, đánh mình như thế nào thì anh cũng không buông tay. Đến lúc mắng, đánh mệt rồi thì Bạch Xà mệt mỏi dựa vào người Huyết Xà thở gấp, cô khó chịu hỏi:
_ Rốt cục anh muốn cái gì chứ?
_ Tôi muốn em yêu tôi. _ Huyết Xà cúi xuống, gương mặt anh vùi vào hõm cổ của Bạch Xà. Thanh âm của anh nhẹ nhàng như làn gió thoảng nhưng cũng đủ rõ nét đi từng câu từng chữ vào lòng Bạch Xà.
Bạch Xà sững sờ nhìn Huyết Xà không nói được câu nào. Cánh môi cô run run muốn nói gì đó nhưng lại không nói thành lời, chỉ biết cảm nhận cái ôm siết chặt mà ấm áp kia thôi. Cái ôm của anh như xoa đi tất cả những cơn gió lạnh quất vào cô lạnh mà buốt giá vậy. Trong lòng cô cảm xúc càng ngày càng lẫn lộn, khó tả hơn cả những rối ren lúc trước… “Huyết Xà yêu cô sao?” Đây là ý nghĩ duy nhất trong đầu cô lúc này còn lại.
_Tôi biết người em yêu là Phương, nhưng tôi sẽ không buông em đâu. Vì vậy hãy nghĩ tới tình cảm của tôi. Em chọn theo tôi để thoát khỏi vũng lầy đau khổ kia hay cứ lún sâu vào nó để rồi tự giết chính mình, đó là sự lựa chọn của em. Tôi sẽ đợi quyết định của em _ Anh nói, giọng nói mang một sự ấp áp bao phủ lấy cả người Bạch Xà. Giọng anh và giọng của Hắc Xà khác nhau, nó khàn hơn, chứa đựng một tình cảm khác xa tình cảm Hắc Xà dành cho cô.
Huyết Xà nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt màu nâu sâu thẳm tuyệt đẹp kia như muốn giam giữ cô vào sâu nơi tận cùng vực đó vậy. Đó là một sự chiếm hữu thẳng thắn mà lần đầu tiên cô cảm nhận được từ một người con trai; cũng như nó thể hiện rõ tình cảm anh dành cho cô thẳng thắn, mãnh liệt,…. Nó mang tên tình yêu. Hôn nhẹ lên gò má hây hây đỏ của cô, Huyết Xà nói:
_ Hãy nghĩ về những gì anh nói…!
Rồi anh nhấc cô xuống khỏi thành lan can và xoay người bước đi, chỉ còn cô đứng đấy một mình để cho cái lạnh ập đến. Bàn tay cô khẽ chạm vào gò má nơi anh không chỉ một lần mà tới hai lần đặt lên đó một nụ hôn. Mặc dù nó mang hương vị ý nghĩa khác nhau nhưng đều mang một độ ấm mà cô đã bao lần ao ước. Và cô chợt nhận ra rằng, lần đầu tiên cô thấy anh có thể nói nhiều tới vậy….
Thứ tình cảm anh dành cho cô kia, liệu cô phải làm sao đây?
Giữa người mình yêu và người yêu mình cô chọn ai đây? Đâu mới là hạnh phúc thực sự đối với cô? Liệu cô có thể có được hạnh phúc không khi sống trong nơi đáy cùng của xã hội tha hóa này??
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vương Xà
Mikahawa Zenkura
Vương Xà - Mikahawa Zenkura
https://isach.info/story.php?story=vuong_xa__mikahawa_zenkura