Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vụ Án Hoàng Tử Bé
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Kỳ 14 - Tên Cận Vệ Buồn Cười
T
hấy tình thế nguy kịch, Tú Anh liền giả nai, đưa cặp mắt mơ màng nhìn tên cận vệ:
- А! Anh cận vệ ơi! Phái viên vừa bảo chúng tôi tìm anh đây. Anh phải đưa Hoàng Tử Bé về chỗ cũ ngay. Phái viên sẽ đến liền bây giờ...
Tên cận vệ của Hoàng Thân nhấc ngón tay khỏi nút báo động trên vách, vẫn còn ngần ngừ:
- Nhưng, chúng mày là ai, tao chưa gặp bao giờ!
Thông bác học lẹ miệng:
- Dạ... tụi tôi mới được tuyển vô hôm qua...
Tên cận vệ vẫn nghi ngờ:
- Bộ tụi bây là bồ bịch hả? Tưởng đây là công viên nên cặp tay nhau đi hóng mát hả? Phái viên có sai bảo thì một đứa đi tìm tao thôi chứ!
Trong lúc tên cận vệ cằn nhằn Thông bác học thì Tú Anh kín đáo nháy mắt với Hoàng Tử Bé Hoàng Thân. Hoàng Thân thấy cái nháy mắt đầy thiện ý thì ngờ ngợ bèn lên tiếng “giải cứu” cho hai tên lạ mặt:
- Thôi, anh cận vệ! Chúng ta phải trở về phòng cho kịp lúc Phái viên đến!
Gã cận vệ hậm hực ra mặt, bảo:
- Được rồi, hai đứa mày trở về xưởng đi, lát tao báo Phái viên hỏi tội!
Thông bác học và Tú Anh được lời như cởi tấm lòng, lật đật bước thẳng, thì nghe tên cận vệ kêu giật giọng:
- Ê! Xưởng ở đâu đó? Phía này nè!
Tú Anh cười ỏn ẻn:
- Dạ, anh cận vệ thông cảm, tụi em mới vô chưa rành đường!
Hai đứa lại đi theo hướng ngược lại. Khi tên cận vệ vừa dẫn Hoàng Thân đi khuất thì Thông bác học và Tú Anh lập tức quay lại, bám sát gót họ.
o O o
Minh móm ngồi trước cái bàn làm việc, được hai tên đệ tử lực lưỡng của Phái viên đứng kèm hai bên. Tên Phái viên vừa đi đi lại lại theo một đường thẳng vô hình vừa nghiến răng nói:
- Chúng mày quá lắm, dám mò vô tận hang hùm. Được rồi, tụi bây đem thằng này nhốt vô phòng tối, đợi bắt thằng Thông bác học, bạn nó, rồi xử một lúc luôn, nhớ canh chừng nó cẩn thận nghe chưa!
Hai tên đầu bướu không nói không rằng xốc nách Minh móm lôi đi xềnh xệch.
Tên Phái viên chợt kêu lại:
- Khoan đã! Ê, thằng móm kia! Hình như ngoài mấy cái mật mã và tấm bản đồ, chúng mày còn tìm được một cái gì đó của thằng Hoàng Tử Bé phải không?
Minh móm lắc đầu nguầy nguậy, không nói. Phái viên cười gằn:
- Tụi mày sẽ phải trả giá thôi! Nhưng tao cho mày một điều kiện cuối cùng: nếu mày nói ra cái tài liệu đã tìm được của thằng Hoàng Tử Bé, tao sẽ thả mày ngay lập tức, chịu chưa? Nói hay là chết?
Trong cái đầu bất khuất của anh hùng Minh móm bây giờ bỗng hiện lên hình dáng dễ thương của Kim Thúy, hắn thầm nghĩ, nếu bị Phái viên bắt giam vô phòng tối, hắn rất có hy vọng sẽ gặp Kim Thúy ở đó và hai đứa sẽ tìm cách trốn thoát. Còn Hải khòm nữa, nó đã lọt vào sào huyệt này rồi, chắc đang lẩn trốn đâu đó. Thế nào nó chẳng tìm cách cứu Kim Thúy và Minh móm! Minh móm dõng dạc:
- Không nói!
o O o
Ba mẹ Kim Thúy mặt mày ủ dột, mắt thâm quầng đỏ hoe sau một đêm mất ngủ, nhìn hai người đối diện bằng tia mắt thất thần. Bà mẹ cứ luôn miệng kêu than:
- Kim Thúy của mẹ ơi! Giờ này con ở đâu? Về với ba mẹ đi con ơi!
Hai người công an trẻ mặc thường phục, an ủi:
- Hai bác yên tâm! Các cháu đang ráo riết truy tìm cô bé.
Ba Kim Thúy tuy đôi mắt ráo hoảnh nhưng những nếp nhăn sâu hoắm hiện lên trên vầng trán cho thấy tinh thần ông căng thẳng như một sợi dây đàn, ông lẩm bẩm:
- Thành phố chúng ta lâu nay đâu xảy ra cuộc bắt cóc nào! Mà bọn người nào đó bắt cóc con Kim Thúy làm gì chứ? Chúng tôi giàu có gì cho cam!
Một trong hai anh công an lên tiếng động viên gia chủ:
- Hai bác à! Chúng cháu đang lần ra đầu mối. Theo xác nhận của một số người thì họ đã thấy cô Kim Thúy nhà ta bị một người nào đó bắt lên một chiếc xe hơi. Chúng cháu đang truy tìm trong hồ sơ lưu trữ về chiếc xe hơi...
Mẹ Kim Thúy phóng tia nhìn chứa chan hy vọng về phía hai người công an trẻ:
- Liệu có tìm được chiếc xe quái ác đó không cậu?
Cả hai người công an đều đồng loạt khẳng định:
- Chắc chắn tìm được chứ ạ!
Mẹ Kim Thúy chắp hai tay trước ngực lầm rầm khấn vái:
- Lạy trời lạy phật phù hộ độ trì cho con gái tôi, gia đình tôi...
o O o
- Anh có thể ra ngoài được rồi!
Hoàng Tử Bé Hoàng Thân nói với người cận vệ.
Ngay lúc đó, có tiếng động ầm ĩ từ phòng tối ở tầng dưới vọng lên, Hoàng Thân đưa mắt hỏi cận vệ:
- Việc gì vậy?
Tên cận vệ thưa:
- Thưa cậu, hồi nãy anh em bảo vệ bắt được một thằng nhãi ranh leo qua tầng thượng tính vô ăn trộm. Phái viên nhốt nó ở phòng tối đợi giao cho công an.
Hoàng Thân gục gặc đầu. Tên cận vệ nói:
- Thưa cậu! Tôi ở ngoài kia, cần gì cậu cứ bấm nút gọi tôi! -Tên cận vệ lễ phép đi ra.
Hoàng Thân đến mở tủ áo giả vờ lựa chọn, nói thầm với Hải khòm.
- Tìm ra Minh móm rồi, cậu ta bị nhốt dưới chân chúng ta đây.
Hải khòm hỏi:
- Làm sao cứu nó bây giờ?
Hoàng Thân chưa kịp trả lời thì có tiếng gõ cửa. Anh chàng tài năng tin học lật đật đóng sầm cánh cửa tủ suýt nữa làm dập mũi Hải khòm. Trở lại bàn làm việc, Hoàng Thân với tay bấm một chiếc nút trên bàn, cửa phòng từ từ mở ra. Thoáng thấy tên cận vệ đứng ngoài cửa, Hoàng Thân hỏi:
- Chuyện gì đó?
Rồi hắn giả vờ say sưa gõ phím máy tính. Không nghe trả lời, quay lại nhìn thì vẫn thấy tên cận vệ đứng đó, bất động. Hoàng Thân ngạc nhiên hỏi lần nữa:
- Anh vào có việc gì? Buồn cười quá, sao không nói đi?
Bỗng một tiếng nói không phải của tên cận vệ vang lên:
- Chúng tôi đến cứu Hoàng Thân đây!
Hoàng Thân trố mắt nhìn ra thì thấy tên cận vệ từ từ sụm xuống, sau lưng hắn là tên con trai và đứa con gái mặc áo blouse trắng mà hắn đã gặp trên hành lang. Ngay lập tức, Hoàng Thân hiểu ra, làm dấu bảo hai tên ngoài cửa phải nằm mọp xuống để bò vào và không được nói chuyện. Trong lúc lóp ngóp bò vô, Tú Anh rỉ tai Thông bác học:
- Tên này ác thiệt! Bọn mình đi cứu hắn mà hắn bắt mình quỳ mọp như vầy, đúng là hoàng tử...
Cũng như Hải khòm, Hoàng Thân bảo Thông bác học và Tú Anh bò vô cái tủ áo tối thui. Ba đứa gặp nhau trong hoàn cảnh trớ trêu, dở khóc dở cười. Tú Anh cứ ngọ nguậy không chịu ở trong tủ chung với hai thằng con trai. Hoàng Thân năn nỉ:
- Cô phải ráng chịu một lát. Trong phòng này không còn chỗ nào an toàn hơn. Bây giờ tôi tìm cách gọi tên Phái viên tới đây, hễ thuận lợi, khi nghe tôi ách xì ba tiếng liền thì tôi và các bạn a-lát-xô tấn công hắn cũng lúc. Hãy chú ý làm sao giữ được hai cánh tay của Phái viên không cho nó chạm vào người hắn.
Tú Anh ngạc nhiên;
- Ủa, sao kỳ vậy Hoàng Thân?
- Vì hắn trang bị máy móc khắp người, chỉ cần bấm một cái nút trên người là hắn báo động hàng chục tên bảo vệ ngay, chúng ta không thể nào đối phó nổi đâu! Thôi, các bạn chịu khó ở trong tủ này một lát nghe!
Tú Anh lại kêu:
- Ê! Anh Hoàng Thân ơi! Hai tên này hôi hám quá! Nhanh nhanh lên, nhốt chung như vầy chắc tôi xỉu quá!
Cánh cửa tủ đóng sầm lại. Trong bóng tối dày đặc, trong mùi mồ hôi nồng nặc, trong không khí ngộp thở, Tú Anh đứng giữa cứng ngắc như bị trời trồng. Hai tên “tình địch” đứng hai bên cứ ngọ ngoạy với những ý nghĩ điên cuồng trong đầu vì hơn lúc nào hết, chỉ có ở trong tình thế này, Thông bác học và Hải khòm mới thưởng thức trọn vẹn cái mùi thơm tho rất... con gái của Tú Anh. Còn cô bé, tội nghiệp, ráng nín thở giữa không khí nhỏ bé trong tủ cứ nồng nặc xông lên mùi mồ hôi kinh dị của hai tên “thủ lĩnh”!
o O o
Cây cối đã bắt đầu thưa thớt hơn, vòm lá trên đầu bớt dày nên Kim Thúy có cảm giác bầu trời cũng quang đãng hơn. Đôi chân cô đã mỏi nhừ, cô tưởng chừng như nó không phải là một bộ phận của cơ thể mình nữa. Kim Thúy thều thào kêu:
- Anh Hai ơi! Cho tôi nghỉ một lát. Hết di nổi rồi!
Tên con trai ngoái lại:
- Ráng đi khoảng một giờ nữa là tới chợ rồi!
Kim Thúy vấp vào cái rễ cây, loạng choạng, ngã chúi xuống đất, cô không sao gượng đứng dậy nổi. Không chút mủi lòng, tên con trai cứ đứng nhìn và buông ra từng lời khô khốc:
- Khi trời sụp tối, cánh rừng này thường có bọn cướp. Tui thì không sợ, nhưng sợ cho... Bọn cướp mà thấy con gái thành phố thì giá nào tụi nó cũng bắt. Tụi này còn ác hơn tên Gấu đen nữa!
Kim Thúy ngước ánh mắt van lơn nhìn tên anh Hai:
- Nhưng... tôi không thể đi nổi nữa... làm sao bây giờ?
Thằng con trai ngập ngửng.
- Hay là...
Rồi hắn chợt im bặt. Kim Thúy vẫn nằm dài trên tấm thảm lá và cỏ, thều thào hỏi:
- Hay là sao anh Hai?
- Ờ... tui tính nói là.. Nếu mệt, để tui... cõng đi!
Tuy mệt rã rời và đang ở giữa rừng rậm hoang vắng nhưng lời đề nghị của tên anh Hai cũng không dễ gì được Kim Thúy chấp nhận ngay. Anh ta lại hối thúc:
- Đi đi... Nếu trễ, nguy hiểm lắm!
Kim Thúy gắng gượng ngồi dậy, nhưng sau ít phút nằm dài bất động dường như đôi chân của cô đã trở nên tê liệt hẳn. Đặt bàn tay iên đùi, Kim Thúy mới thực sự sợ hãi khi nhận ra rằng đôi chân mình đã mất hết cảm giác. Kim Thúy thở dài, nhắm hai mắt lại:
- Đành phải nhờ anh Hai cõng đi vậy!
Tên con trai ngồi thụp xuống đưa tấm lưng to bè sau lần áo sờn rách ra trước mặt cô. Kim Thúy choàng tay lên ôm bờ vai cứng cáp của anh ta. Tên con trai từ từ đứng lên, đối với anh ta, người đã từng cõng những con thú săn được đi suốt cánh rừng thì cõng Kim Thúy giống như cõng một chú thỏ mà thôi!
Đột ngột một tiếng thét đanh thép vang lên giữa cánh rừng hoang vắng:
- Đứng im! Nhúc nhích là bắn ngay!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vụ Án Hoàng Tử Bé
Hồ Thi Ca
Vụ Án Hoàng Tử Bé - Hồ Thi Ca
https://isach.info/story.php?story=vu_an_hoang_tu_be__ho_thi_ca