Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Chi Kiều Nữ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 14
“C
ông phu của hắn rất tốt?” Liên Ngữ Hàm đi quanh một vòng quan sát nam tử xiêm y mộc mạc kia, quay đầu hỏi tổ phụ.
Đây là võ sư An quốc công tự mình chọn lựa, đương nhiên ông biết rõ người này võ nghệ cao bao nhiêu, cười gật gật đầu: “Không hề kém sư phó của Thẩm gia thúc thúc đâu. Con cứ dụng tâm học đi, nếu kêu một tiếng khổ…” Lão nhân gia híp mắt cười cười, không nói tiếp, chỉ nhìn tiểu tôn nữ.
Lien Ngữ Hàm cau mũi, mất hứng quay đầu đi, không thèm để ý đến tổ phụ xấu xa.
Tâm tình Lý Ung hiện rất phức tạp, tuy rằng gương mặt hắn không có biểu cảm gì, nhưng ánh mắt thường thường lướt qua tiểu cô nương nhỏ bé kia.
Phải biết rằng trước đó hắn cho rằng người có thể khiến Thừa Bình đế tâm tâm niệm niệm đương nhiên phải là một thiếu nữ xinh đẹp, tôn quý và yêu kiều. Hắn đã tính toán sẵn, chỉ cần tùy tiện khoa chân múa tay, dạy cho nàng ta đánh ra có dáng vẻ bên ngoài là được, cái khác hắn không cầu gì thêm.
Nhưng hắn không thể ngờ, tiểu cô nương này đúng là rất mỹ lệ, cũng tôn quý yêu kiều, thế nhưng – hình như độ tuổi này quá nhỏ a!!!
Chẳng lẽ… là kim chi ngọc diệp thương hải di châu (*)? Cho nên bệ hạ mới chú ý đến tiểu cô nương này như vậy, thậm chí bởi vì nàng muốn tập võ mà phái mình vượt ngàn dặm xa xôi đến Tô Châu?
(*) Ý nói Ngữ Hàm là con gái lưu lạc dân gian của Lưu Diên
Uhm, khi vị thiên kim này sinh ra thì vị trên long ỷ kia đã mười bốn tuổi, hoàng thất vốn rất thần kỳ, mười bốn tuổi đã… không phải không có khả năng.
Chả trách ngài ấy vô duyên vô cớ phong vị thiên kim này thành Huyện chủ, thực ấp còn nhiều hơn Quận chúa, phong hào vô cùng tốt – Vĩnh Ninh… Vĩnh Ninh… trọn đời an bình. Nguyện vọng này nếu không phải phụ thân dành cho nữ nhi… ai tin a!!!
Trải qua một phen phân tích, Lý Ung triệt để tự bội phục năng lực tư duy logic của chính mình, không hề nghi ngờ kết luận kia. Cho nên, trong những ngày kế tiếp, thái độ của hắn đối với Liên Ngữ Hàm gần như trở thành sùng kính – vị này chính là tiểu chủ nhân nha! Là con gái duy nhất của bệ hạ nha! Là tâm can bảo bối của bệ hạ nha!
Nhất định phải sùng kính!!!
Nhưng Liên Ngữ Hàm không hề phát giác thái độ kỳ quái của vị sư phó này, nàng từ nhỏ lớn lên trong sự ưu ái của mọi người, người dám tỏ thái độ với nàng đều chết hết. Nếu Lý Ung thật sự đối đãi với nàng như đệ tử bình thường, nàng chưa cần làm gì, chắc chắn trước tiên hắn ta sẽ phải hứng chịu lửa giận của phu thê An quốc công!
Liên Ngữ Hàm còn nhỏ tuổi, căn cốt tốt, ngộ tính cực tốt, nhất là tính tình nàng rất quật cường, đã chọn con đường này là phải đi hết. Khi tập võ không thể tránh khỏi bị va đập, thậm chí luyện tập trụ cột đối với một tiểu nữ hài sáu tuổi là quá vất vả, nhưng nàng chưa từng kêu một tiếng mệt.
Lý Ung luôn đeo vẻ mặt nghiêm khắc, trên thực tế không dám nghiêm khắc chút nào. Lúc mới bắt đầu hắn chỉ dạy Liên Ngữ Hàm mấy chiêu hình thức, vừa thấy tiểu cô nương đổ chút mồ hôi đã vội vàng kêu dừng lại nghỉ ngơi. Nhưng dần dần, thấy được vị ‘tiểu chủ tử’ này tập võ quá nghiêm túc, lại là một mầm non tốt, vì thế cải biến phương thức, bắt đầu dạy dỗ thật sự. Đương nhiên, thái độ vẫn mềm mỏng trước sau như một.
Cứ tiếp diễn như vậy, đảo mắt nửa năm trôi qua, mùa xuân lại đến.
Trong nửa năm này, đại thọ lão tộc trưởng diễn ra vô cùng náo nhiệt, Ngữ Hàm cùng tổ phụ, tổ mẫu ở trong nhà cũ tại Lâm An, không vào Lâm An tổ trạch. Ngày thường hoặc theo tổ phụ đọc sách, hoặc bồi tổ mẫu nói chuyện phiếm, đại đa số thời gian nàng đều dùng để luyện võ.
Mắt thấy mấy ngày nay xuân ý đang nồng, chim oanh hót trên cành liễu xanh biếc, trong lòng Liên Ngữ Hàm có việc rất quan trọng, bắt đầu thúc giục tổ phụ muốn đi du hồ.
An quốc công gần như đáp ứng toàn bộ yêu cầu của cháu gái, nói du hồ sẽ đi du hồ, liên tục phân phó xuống, toàn bộ hạ nhân trong phủ bận rộn, nhanh chóng chuẩn bị hành trang đi ra ngoài.
Tần lão phu nhân cũng muốn đi cùng, không ngờ bên nhà cũ phái người đến truyền lời, mấy phu nhân cùng bối phận, niên kỷ tương đối lớn mời bà tham gia hội ngắm hoa, còn nói có mấy lão thái quân có uy tín trong thành Lâm An cũng tới. Tần lão phu nhân không từ chối được, đành rưng rưng vẫy tay tạm biệt trượng phu và tôn nữ, bất đắc dĩ đi ra cửa.
Phong cảnh Tây Hồ đẹp vô cùng, gió mát khiến lòng người say đắm, nhưng đó không phải mục đích của Liên Ngữ Hàm.
Nàng cố ý nhắc tới núi Phượng Hoàng, dẫn dắt tổ phụ nhớ ra nơi đó có một tòa Thư viện Vạn Tùng nổi danh, hứng trí phân phó thuyền hoa đi về phía nam núi Phượng Hoàng, dự định mang theo tiểu tôn nữ du lãm vùng đất thư hương (vùng đất có truyền thống đọc sách).
Chưa vào thư viện đã thấy một tấm biển đề bốn chữ lớn ‘Gương tốt muôn đời’, Liên Ngữ Hàm nhìn thấy mấy chữ này muốn cất tiếng cười to – gương tốt muôn đời ư, nơi này có ai xứng với bốn chữ này? Tòa thư viện nổi danh này từ khi Bạch Dung An lên chấp chưởng đã không còn xứng với danh tiếng ngàn đời nữa rồi!
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn tràn đầy ý giễu cợt khiến một nam tử trung niên đi ngang qua nhíu mày, thật sự không nhịn được, tiến lên hỏi:“Tiểu cô nương có điều gì bất mãn với bốn chữ này sao?” Hài tử sáu tuổi bình thường có thể nhận biết bốn chữ này đã rất hiếm, càng không nói đến lý giải được ý nghĩa bên trong, tiểu cô nương này có vẻ hơi cổ quái.
Nam tử này dung mạo thanh tuyển (trong sạch, sâu sắc), quần áo nhìn qua hết sức bình thường, nhưng nhìn kỹ sẽ thấy chúng đều được may từ vải vóc thượng hạng, giơ tay nhấc chân tỏa ra khí chất nho nhã và hào hùng cùng hòa quyện, tự thành một phong thái riêng. Bởi vậy khi hắn đi ngang qua hộ vệ không quá chú ý, chỉ coi hắn là người đọc sách bình thường.
Lúc này thấy hắn bước đến gần, còn chất vấn tiểu thiên kim của phủ quốc công, đám hộ vệ rối rít vây tới, vú già thiếp thân của Liên Ngữ Hàm vội vàng đứng chắn trước mặt nàng, một đám trợn trừng mắt nhìn, chỉ cần người nọ bước thêm một bước sẽ xông lên liều mạng với hắn.
Sắc mặt An quốc công trầm hẳn xuống, nếu là bình thường, gặp hành vi vô lễ như vậy ông chỉ cười cười bỏ qua, nhưng người kia dám chất vấn tiểu tôn nữ của ông!
“Không biết vị tiên sinh này có gì chỉ giáo?” An quốc công khi nãy chỉ nắm tay Liên Ngữ Hàm, nay đã kéo nàng vào trong lòng mình bảo vệ, ánh mắt uy nghiêm dừng trên người người nọ.
Nam tử kia vốn chỉ là tâm huyết dâng trào mới tiến lên hỏi, đâu nghĩ tới lại rước lấy bị một đám người bao vây! Thầm hối hận mình quá lỗ mãng, hắn thành khẩn ôm quyền hướng An quốc công: “Thật xin lỗi, tại hạ không có ý làm tiểu thiên kim kinh hách, chỉ là thấy tiểu thiên kim còn nhỏ lại lộ ra ý thái (ý nghĩ + phong thái?) không tầm thường, nên mới lắm miệng hỏi han.”
Sắc mặt An quốc công lúc này mới hòa hoãn hơn một chút.
Lien Ngữ Hàm vẫn im lặng, mọi người đều cho rằng nàng bị người xa lạ đột nhiên tiến đến làm hoảng sợ, thực tế nàng đang quan sát nam tử trung niên này. Lúc này, nàng thu lại ánh mắt đánh giá, ngẩng đầu lên cười nói: “Ngay cả ta còn biết câu nói ‘Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên’, một cái Thư viện Vạn Tùng lớn chừng này, có bao nhiêu học giả như thế mà không biết sao?” Giữa đầu mày đều là kiêu ngạo và khinh thường: “Làm tấm gương muôn đời? Bọn họ dám treo biển như vậy, không sợ người thiên hạ cười rụng răng à!”
Nam tử nghẹn lời, câu trước hắn nghe còn thấy có chút đạo lý, nghe xong câu sau lại thấy phiền muộn, nhưng bác bỏ lời nói của một tiểu nha đầu sáu bảy tuổi có vẻ không tốt lắm, trong lòng thật khó chịu.
An quốc công cười ha ha, ôm lấy tiểu tôn nữ, ngữ khí thập phần sủng nịch:“Nha đầu này, con nghĩ thế cũng đúng, không nên nói thẳng ra trước cổng của người ta chứ!”
Ngữ Hàm nhếch miệng, vừa định nói tiếp, đã nghe một giọng nói ngọt ngào truyền đến.
“Thư viện Vạn Tùng sừng sững ngàn năm không ngã, học trò lưu danh sử sách nhiều không đếm xuể, giáo thụ trong học viện đều là những học giả uyên thâm, không tính Lâm An và Giang Nam, phóng nhãn toàn triều khó có thư viện nào có thể sánh bằng. Như thế, sao không thể xưng là ‘Gương tốt muôn đời’?”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Chi Kiều Nữ
Mộc Kiều
Thiên Chi Kiều Nữ - Mộc Kiều
https://isach.info/story.php?story=thien_chi_kieu_nu__moc_kieu