Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nối tiếp sai lầm
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 27-28
C
hap 27: Bạn gái
Tiệc tối, tiệc tối, tiệc tối.
Ngồi ở trên xe, tôi bắt chính mình tâm niệm hai chữ này, không để ý đến Hồ Khiên Dư đang ngồi bên cạnh.
Tiếc tối hôm nay sẽ do cục trưởng cục tài chính Honglong chủ trì, đọc diễn văn mở màn.
Tôi ngồi ở phía dưới, máy móc vỗ tay.
Nội dung của diễn văn đơn giản là hoan nghênh các doanh nhân từ khắp nơi trên thế giới đã đến. Tham dự ngày hôm nay đều là những người có tiếng, đa số là những người trẻ tuổi trong giới tài chính, có vài người nhìn thấy quen mắt, hẳn là đã gặp qua.
Nếu tâm trạng của tôi tốt, tôi sẽ đi qua chào một tiếng.
Đáng tiếc, Hồ Khiên Dư ở bên cạnh, tâm trạng của tôi sẽ không tốt.
Tôi ngồi bên Hồ Khiên Dư, làm tốt bổn phận của mình. Những chiếc bàn đặt trong hội trường bày đầy thức ăn, trông rất ngon mắt, nhưng tôi thật sự không có khẩu vị.
“Đi qua ăn một chút.”
Hồ Khiên Dư đứng dậy, nói với tôi.
Tôi nheo mắt nhìn hắn, nghĩ lại, đứng dậy, đi theo hắn lấy đĩa.
Đi đến nửa đường, phu nhân cục trưởng tiến đến chào hỏi Hồ Khiên Dư.
Vị phu nhân này dường như cùng Hồ Khiên Dư quan hệ rất tốt, cười nói không ngừng. Tôi cẩn thận đánh giá người phụ nữ này. Bà ta có vẻ ngoài điển hình của phụ nữ Hongkong, mặc dù có tuổi nhưng được chăm sóc tốt nên dáng vẻ còn rất dẻo dai.
Bà ta quay sang nhìn tôi, nụ cười trên mặt không chê vào đâu được: “Vị tiểu thư này sắc mặt không tốt lắm a.”
Tôi chưa kịp trả lời, Hồ Khiên Dư đã nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng tôi: “Cô cũng biết đấy, tính tình phụ nữ …”
Nói xong không quên ẩn tình liếc mắt nhìn tôi một cái.
Tôi nhìn thấy vị cục trường phu nhân này cười càng tươi, lại nhìn cánh tay Hồ Khiên Dư bình thản đặt trên eo tôi.
Hồ Khiên Dư thế này là muốn diễn trò gì đây??
Vị phu nhân lại mỉm cười: “Vừa hay, lát nữa Alex cũng đến, cô bạn gái này hẳn là nên giới thiệu cho nó biết.”
Từ bạn gái không phải có thể dùng bừa nha.
Tôi lúc này thấy vẻ mặt của Hồ Khiên Dư dường như là cam chịu. Mặc dù trong lòng tôi có chút ưu tư, nhưng lại không thể nói gì.
Tôi không khỏi đoán vị Alex kia rốt cuộc là thần thánh phương nào mà phu nhân cục trưởng khi nhắc đến lại có cảm giác vô cùng thân thiết như thế, thật là làm người ta tò mò.
Đợi phu nhân cục trưởng rời đi, Hồ Khiên Dư ghé sát đến bên tai tôi, thấp giọng mệnh lệnh: “Bỏ vẻ mặt ấy đi.”
Tôi nghiêng đầu nhìn hắn, cười một cái.
“Giả tạo.” Hắn bình luận.
Tôi cũng tự hiểu chính mình giả tạo, nhưng tôi thực sự cười không nổi, tôi biết làm sao bây giờ?
“Alex là con trai duy nhất của cục trưởng. Bọn anh học cùng, chờ cậu ta đến, anh đưa em đi gặp.”
Hắn nói xong, tay vẫn đặt ở eo tôi như trước, nhẹ nhàng kéo tôi tiến sát vào ngực, sải bước đến bên bàn ăn.
Thức ăn trên bàn đa dạng, hắn chỉ một món: “Trứng cá muối này rất lạ, ăn một chút.”
Tôi gật đầu, gắp một phần bỏ vào đĩa.
Hắn chỉ bất cứ món gì, tôi liền ngoan ngoãn gắp một phần, nhìn thấy chiếc đĩa không còn chỗ trống, tôi mới được hắn cho trở về chỗ ngồi.
Hắn ngồi với tôi, cùng ăn một đĩa thức ăn nhưng lại bị Vương Thư Duy kêu đi. Hai người bọn họ cúi đầu bàn luận, tôi ở một bên lạnh mắt xem. Vương Thư Duy nói xong, Hồ Khiên Dư liếc mắt nhìn tôi một cái: “Em cứ ngồi đây, anh có chuyện cần xử lý.” Nói xong cũng không quên hôn trán tôi dặn dò: “Đừng đi lung tung, có biết không?”
Tôi cực kì xấu hổ, gật đầu qua loa, bước nhanh rời khỏi Hồ Khiên Dư.
Ngay lúc tôi mệt mỏi đối diện với bàn ăn, từ phía sau truyền đến một giọng nói quen thuộc: “Vi Linh, ngon miệng chứ?”
Giọng nói này đối với tôi cực kì thân thiết. Tôi không dám tin người này cũng có mặt ở đây, chần chờ quay đầu, quả thực người đứng ở phía sau tôi là luật sư Trương, Trương Hoài Niên.
***********************************************
Vào lúc này nhìn thấy Trương Hoài Niên ở đây tôi thật ngoài ý muốn.
Ông ta cũng không giải thích nhiều, chỉ nói, “Đợt vừa rồi chú công tác ở Trung Quốc đại lục, hôm trước đến Hongkong.”
Nói như vậy, hai ngày nay tôi cùng Trương Hoài Niên ở cùng một thành phố.
Nhìn thấy Trương Hoài Niên, tâm trạng tôi tốt lên rất nhiều, cảm xúc vừa rồi vì Hồ Khiên Dư mà u ám cũng dịu đi không ít.
“Nghe nói cháu đã vào Hằng Thịnh?”
Tôi nghĩ, nếu đã không nói dối được, tôi cũng không muốn giải thích nhiều: “Vương Thư Duy nói cho chú?”
Ông ta gật đầu.
“Vừa hay, Vương Thư Duy cũng ở hội trường, cháu có thể gặp cậu ta.”
Tâm trạng tôi vừa tốt một chút nhất thời rơi xuống đáy, giọng nói không tự giác cũng lạnh đi nữa phần.
Ở trước mặt Trương Hoài Niên, tôi dường như cho tới bây giờ vẫn là con bé Lâm Vi Linh bốc đồng, một đứa bé chưa biết suy nghĩ.
Ông nhẹ nhàng đáp: “Đã gặp?”
“......”
“Đương nhiên, vừa rồi chú cũng nhìn thấy Hồ Khiên Dư.”
Tôi trừng lớn mắt nhìn ông ta, nhất thời không có phản ứng gì.
“Đáng tiếc, Hồ Khiên Dư đi vội, không nhìn thấy chú.”
Ông ta tỏ vẻ tiếc rẻ.
Lúc này, đột nhiên tiếng Hồ Khiên Dư vang lên: “Bây giờ không phải thấy rồi?”
Tôi ngạc nhiên xoay đầu.
Hồ Khiên Dư không nhìn tôi, chỉ một mặt nhìn chằm chằm Trương luật sư, cười có chút quái dị: “Thư Duy nói ông đã đến, tôi còn cố ý đi tiếp, không ngờ ông đã vào tận đấy.”
Trương Hoài Niên không nói lời nào, cười nhợt nhạt.
Lúc này không khí rất căng thẳng, tôi đứng ngoài nhìn hai người đang đấu khí.
Chung quy là Hồ Khiên Dư trẻ tuổi khí thịnh, trên mặt không có một chút cảm xúc. Nhưng Trương Hoài Niên lại không giống, ông ta cười vô hại, không hề mất bình tĩnh.
Nhưng giữa hai người này, nhất định có phát sinh chuyện gì đó mà người ngoài không biết. Vừa rồi, Hồ Khiên Dư vội vã đi ra ngoài như vậy, giống như đi đón ai đó, một người rất quan trọng. Ngay lúc tôi nghi ngờ, Trương Hoài Niên cuối cùng mở miệng: “Người quen cũ, làm gì phải đề phòng như thế?”
Chap 28: Thần phục
Lúc Alex, con trai duy nhất của cục trưởng cục tài chính đến, không khí đang vô cùng căng thẳng.
Tôi bị Hồ Khiên Dư kéo khỏi đại sảnh, thậm chí không kịp nói lời tạm biệt với Trương Hoài Niên.
Không khí phòng nghỉ thoải mái hơn so với bên ngoài rất nhiều. Alex đưa tay vỗ vỗ bả vai Hồ Khiên Dư: “Mẹ tôi nói cậu ở chỗ này cho nên tôi chạy đến. Đã lâu không gặp, người anh em.”
Hồ Khiên Dư cười cười, vỗ tay với anh ta, thoải mái chào hỏi. Tôi rất ít khi gặp Hồ Khiên Dư cười thản nhiên không hề cố kị như vậy. Xem ra vị Alex này cùng Hồ Khiên Dư quan hệ không phải là bình thường.
Phục vụ mang trà vào, tôi nâng chén nhấp một ngụm. Tôi không rành uống trà, bình thường đa số đều dùng café, cho nên cũng không biết được trà này có gì hay, uống xong một ngụm cũng không muốn tiếp tục.
Tôi vừa buông chén đã bị người khác nhắc tới.
“Đây là bạn gái của cậu?”
Hồ Khiên Dư uống một ngụm trà: “Thư kí.”
“Nhưng vừa rồi câu nói với mẹ tôi không phải như vậy.” Anh ta trêu chọc nói.
Hồ Khiên Dư hơi trầm mặc, tiếp theo lại cười cười.
Alex là người rất hòa đồng, không có gì phải kiêng kị, nói chuyện rất thoải mái.
“Khi đó bọn anh hợp tác mở công ty tư nhân, ngay cả tên cũng đã chọn, Dennis&Alex …”
Lúc anh ta nói vậy, tôi không kiềm chế được liếc mắt nhìn Hồ Khiên Dư.
Tôi không thể tưởng tượng được con người này cũng có những năm tháng tuổi trẻ, không âm mưu, không tính toán như vậy. Bây giờ hắn đã trở thành một doanh nhân lõi đời, thời gian đó chắc chỉ dừng ở khi còn đi học mà thôi.
“Sau thì sao?” Tôi cố gắng sắm vai một người bạn gái, quan tâm một chút đến bạn trai mình.
Hai tay anh ta chắp lại: “Sau anh bị cha gọi về Hongkong, tất cả đều thành bọt nước.”
“Tiếc thật!” Tôi thở dài.
“Có gì đáng tiếc?” Hồ Khiên Dư vẫn trầm mặc nhìn tôi đóng kịch cùng Alex đột nhiên nhập cuộc.
Tôi ngẩn ra, ngoái đầu nhìn Hồ Khiên Dư, nhất thời không biết nói gì.
May mà người thứ ba ở đây rất nhanh đỡ lời: “Đương nhiên là đáng tiếc. Nhưng chuyện càng đáng tiếc hơn còn ở phía sau.”
“Xảy ra chuyện gì?”
Tôi cố ý mở lớn mắt hỏi.
“Sau đó, anh còn tưởng Dennis sẽ ở bên ngoài tung hoành vài năm, không ngờ rằng sau khi anh trở về không đến nửa năm thì nhận được tin cậu ta lên làm CEO của Hằng Thịnh.”
Ngay tại lúc tôi chấm dứt tràng cười ha ha đối với câu chuyện không tài nào dậy nổi hứng thú này thì di động Hồ Khiên Dư vang lên.
Hồ Khiên Dư đứng dậy, đến nơi khác nhận điện thoại.
Alex lại không vì tiếng chuông điện thoại này mà bị gián đoạn, ngược lại, Hồ Khiên Dư đi rồi, anh ta càng có thêm nhiều đề tài cùng tôi tán gẫu.
Ví dụ như bạn gái của Hồ Khiên Dư.
Lại ví dụ như những thú ăn chơi sa đọa mà hắn không muốn cho người khác biết.
Tôi cố gắng chống tai nghe tình sử của cái người gọi là bạn trai kia, không lâu sau, Hồ Khiên Dư trở lại.
Sắc mặt hắn không tốt.
Hắn nói Alex: “Xin lỗi, tôi có việc phải đi trước.”
Nói xong, không đợi người nghe có phản ứng gì, lôi tôi ra ngoài.
************************************************
Cả quãng đường không nói chuyện, im lặng trở lại phòng ngủ khách sạn, Hồ Khiên Dư lập tức ấn thang máy đến thẳng phòng mình.
Tôi đi theo, vào phòng hắn.
Hắn mở cửa, thay dép, đi thẳng vào.
Tôi ở ngoài cửa chần chờ một lúc, đi vào theo.
Hắn ngồi ở sôfa, vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh, muốn tôi qua ngồi xuống.
Trong lòng tôi vạn phần không muốn, nhưng vẫn chậm chạp tiến đến, ngồi xuống.
“Ngoan một chút, không được sao?”
Hắn đột nhiên nói.
“Tôi không rõ anh đang nói cái gì.”
Tôi cười, cố gắng làm bộ thản nhiên.
Hắn xoa mặt tôi, sau đó ngón tay chuyển đến cằm, nhẹ nhàng kéo một chút: “Anh phát hiện mình quá nuông chiều em. Đó là một sai lầm.”
Tôi mệt chết được, chỉ muốn ngủ một giấc, chẳng muốn giằng co.
Tôi đứng dậy muốn tắm rửa rồi chuẩn bị đi ngủ.
Hắn ngồi ở sôfa, không hề động. Tôi đi hai bước, nghĩ nghĩ vẫn quay trở lại, đứng trước mặt hắn, vuốt tóc hắn: “Anh cũng đi ngủ sớm một chút, ngày mai sẽ quay lại Singapore.”
Trong chớp nhoáng, Hồ Khiên Dư bắt lấy cổ tay tôi, kéo mạnh, tôi liền ngã xuống sôfa.
Hắn không nói gì, lấy di động mở ra muốn tôi xem.
Tôi nhìn thấy trên màn hình chụp ảnh tôi cùng Lý Huy Trạch gặp mặt buổi sang.
“Còn có ghi âm, em muốn nghe hay không?”
Hắn nói, mặt không chút thay đổi.
“Anh phái người theo dõi tôi?”
Tôi kinh ngạc nhìn hắn.
Hồ Khiên Dư hừ một tiếng, cười đến âm hiểm: “Nếu là anh phái người theo dõi em thì đến bây giờ mới thu được chứng cứ sao?!”
Tôi không biết trả lời thế nào.
Đó là ai? Là ai đã điều tra tôi, đem mấy thứ này giao cho Hồ Khiên Dư?! Thấy tôi trầm mặc Hồ Khiên Dư giấu đi biểu tình trên mặt, nói: “Em muốn làm những việc này để chứng minh điều gì?”
Tôi quá sợ hãi: “Tôi làm sao có thể?”
Hắn nghi ngờ dò xét liếc nhìn tôi một cái: “Ảnh này là gửi từ máy tính đến di động. Mà địa chỉ chính là IP buổi sáng em dùng để mail cho Lý Huy Trạch.”
Tôi kinh hãi không nói lên lời.
Có người muốn hại tôi?!
Tôi vừa rồi còn tưởng người nào không biết Hồ Khiên Dư sớm đã hoài nghi tôi mà làm điều thừa như vậy. Nhưng hiện tại, mục đích của người này, tôi không biết rốt cuộc là gì?
Tôi không hiểu.
“Em chắc hẳn không học được cách ngoan ngoãn.”
Hắn nói, mặt không chút thay đổi.
Nhìn hắn như vậy, chắc hẳn còn đang tức giận, mà nhạ hắn tức giận, tôi tuyệt đối không có lợi.
Tôi từ trong khiếp sợ hồi phục lại tinh thần.
Không được, tôi không thể để cho người khác thay đổi lập trường giữa tôi và Hồ Khiên Dư.
Tôi cười tiến đến gần, đầu ngón tay khẽ nghịch cổ áo sơmi, rồi tiến xuống khẽ xoa ngực hắn: “Tôi đối với anh còn chưa đủ ngoan ngoãn?”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nối tiếp sai lầm
Lam Bạch Sắc
Nối tiếp sai lầm - Lam Bạch Sắc
https://isach.info/story.php?story=noi_tiep_sai_lam__lam_bach_sac