Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhà bên có sói
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 27-28
C
hương 27:
Tan tầm, bạn Tiểu Mạn nhân lúc sơ ý đã bị Cố Lãng lôi vào trong phòng nghỉ. Ai đó thỏa mãn xong nhẹ nhàng vui vẻ mặc quần áo vào, vuốt phẳng nếp nhăn trên áo do lúc nãy bị cô túm chặt, khoác âu phục, gọn gàng thắt nơ trên cổ áo, nhân tiện che giấu luôn bản chất thú tính lại trở thành công tử hào hoa nho nhã đặc biệt chói mắt như thường.
Nhìn thấy Tiểu Mạn sắp thịnh nộ tới nơi, Cố Lãng cuống quýt giải thích: “Tối hôm nay anh phải đi xã giao không về. Em cũng phải đền cho anh chút công liều mạng kiếm tiền chứ?”
Anh vừa rồi rất vội vã, không cho cô có thời gian kịp thích nghi khiến bây giờ vẫn đang còn thấy đau rát. Tiểu Mạn lau lau nước mắt, than vãn: “Làm gì mà xã giao trắng đêm không về?”
Ánh mắt Cố Lãng vui vẻ, lại gần giúp cô cài khuy áo, “Em không yên tâm về anh sao?” nói xong kéo kéo cà-vạt. “Nhìn này, nghiêm chỉnh như này, làm sao dám lộn xộn đây? Ngoan nha, anh đưa em về.”
Tiểu Mạn bĩu môi, mới đây cô bị người nào đó đặt lên giường tha hồ bắt nạt, trong khi anh thì vẫn quần áo chỉnh tề. Ngay cả ở công ty mà anh còn dám ngang nhiên “thâu tình”! Cô bây giờ bắt đầu suy nghĩ về kiến nghị của cha già ở nhà rồi, cha kịch liệt ám chỉ cô không nên quá sớm tự chôn sống mình. Muốn nói cô nhân lúc còn trẻ mà phong lưu một chút nếu không có ngày quay đầu lại mới phát hiện đời người chẳng còn chút thú vị thì đã muộn rồi.
….
Lại nói trước đây, Nam Tịch Tuyệt tự tay mua lại quán bar T, đem sửa sang lại thành quán bar xa hoa nhất thành phố S. Ngày trước, An Nhiên từng làm ca sĩ hát ở chỗ này, mọi hình ảnh, tư liệu đều bị anh cầm đi, tình cờ lại có được món lễ vật rất bất ngờ.
Nam Tịch Tuyệt ngắm nghía chiếc vòng tinh tế trên tay, khẽ khẽ lau chùi, khóe miệng mặc dù có nét cười nhưng nhìn thế nào vẫn thấy thật buồn thảm.
“Eh, Nam Tử, đây là vật đính ước của hai người sao?” Cùng khách ăn cơm xong, Cố Lãng chạy tới bar T lại bắt gặp dáng vẻ đau thương của Nam Tịch Tuyệt.
Nam Tịch Tuyệt cầm chiếc ly đã vơi một nửa trên bàn uống cạn, lắc đầu không nói.
“Cố, anh đến rồi!” Trần Thần đang buồn chán ngồi một bên thấy Cố Lãng không khỏi vui mừng chào hỏi.
“Ô, công tử Trần Thần, hóa ra lại si mê Lãng ca nhà chúng ta sao?” nghe giọng nói chế nhạo cố ý kéo dài, anh nhìn người đối diện đang đi tới, vẫy vẫy tay, “Tiểu tam, qua đây, để ca ca nhìn xem cậu dạo này thế nào.”
Lục Nhược dáng vẻ hòa nhã tươi cười lập tức biến mất, vung một đấm ra: “Đã nói là không được gọi như vậy!” Cố Lãng cùi đầu tránh, nhanh như chớp nắm một cánh tay Lục Nhược, nhấc chân đá vào khuỷu chân anh một cái.
Lục Nhược bất mãn lau lau dấu giày in trên chiếc quần trắng của mình: “Lão nhị, anh cố tình!”
Cố Lãng cười, “Anh đây không quen nhìn người ta mặc đồ chói mắt như thế.”
“Được lắm!” Lục Nhược ủy khuất kêu to, “Em vừa đi vài hôm trở về đã bị đối xử như vậy rồi!”
Nam Tịch Tuyệt ngáp dài, sắc mặt âm trầm bảo anh: “Không thích thì lại đem cậu về bên kia.”
Lục Nhược dù sao cũng là kẻ thức thời, lập tức tránh xa Nam Tịch Tuyệt, chạy qua ngồi cạnh Cố Lãng uống rượu.
Trên sân khấu hình tròn trong suốt, ba cây cột inox xếp thành hình tam giác, đèn màu lập lòe chiếu xuống ánh lên sắc bạc. Theo tiếng nhạc, ba cô gái chân dài bước lên sân khấu, uốn éo quanh chiếc cột.
Bọn họ mặc độc chiếc áo bra màu trắng cùng với quần nhỏ chữ T, thứ nhan sắc khêu gợi mà sạch sẽ này cùng với những động tác tay chân lả lơi chỉ càng khiến người ta muốn phạm tội. Thắt lưng tua rua màu sắc sặc sỡ, từng sợi tơ quấn quýt lấy cặp đùi thon dài. Bằng một động tác đánh mông uyển chuyển, thắt lưng được cởi ra, rơi xuống đất.
Đàn ông nơi quán bar xuân ý nhộn nhạo, hơi nóng bốc lên mặt, vội vã tìm một cô gái nhảy ở gần nhất kéo vào lòng, bá đạo hôn hít một lúc mới buông ra.
Lục Nhược cũng là một tay ăn chơi, nhìn người ở đằng kia uốn éo, anh hiểu rõ là do hai vị ca ca của anh vì anh mà đón gió tẩy trần liền mặc cho mấy cô nàng cuốn lấy người. Tính thú nổi lên, anh bắt đầu cởi quần áo của cô ta, cô gái cười khanh khách, thân hình mềm mại lả lơi.
Lục Nhược náo loạn một chút, đút tiền boa vào trong áo bra rồi để cô ta đi, huých vai Cố Lãng ngồi cạnh đang uống rượu, “Lão nhị, anh không muốn thưởng thức chút sao?”
“Anh đây có vợ rồi, cậu cứ việc thưởng thức của cậu đi.” Anh lúc này chỉ muốn về nhà thôi.
Lục Nhược trừng mắt, “Ca, chuyện lần trước nói là thật à?”
Cố Lãng liếc anh, “Còn giả được sao!”
“Tin được mới lạ.” Lục Nhược khinh bỉ, đảo mắt, “Uống với đệ một cốc!”
“Được!” Cố Lãng nâng chén cụng ly với anh.
…..
Lúc Tần Tiểu Mạn len lén tới quán bar T, không khí bên trong đã rất ngột ngạt, náo loạn muốn long trời lở đất. An Nhiên gọi điện bảo cô hình như để quên cái gì đó ở trong này. Tiểu Mạn nghe giọng cô có vẻ gấp gáp liền xung phong muốn giúp cô tìm.
Từ lúc An Nhiên đi khỏi đây, Tiểu Mạn cũng không tới đây nữa, nhìn khung cảnh được sửa sang lại càng thêm phóng túng so với trước đây không khỏi líu lưỡi. Lần trước bị Cố Lãng bắt gặp lôi về nhà đã cấm cô không bao giờ được tới mấy chỗ như thế này nữa. May mà đêm nay Cố Lãng có việc cô mới dám tới.
“An An, mình không tìm thấy.” Tiểu Mạn trán đầy mồ hôi, gọi điện cho An Nhiên.
An Nhiên nhìn đồng hồ, “Bạn đang ở đâu?”
“Ở bar T.”
“Ngu ngốc, ai cho bạn tự ý vào đó vào lúc này? Có ai đi cùng không?”An Nhiên nóng nảy, cái đồ ngốc kia, ở đó cả đàn sài lang hổ báo, mấy lần trước đây nếu không phải có TôNamđi theo bảo vệ, cô đã sớm bị ăn đến xương cũng không còn rồi. “Bây giờ bạn mau gọi điện thoại cho Cố Lãng rồi ra cửa sau đi!”
“Ừm.” Tần Tiểu Mạn gật đầu, trong bụng lại bất mãn. Cô không phải con nít ba tuổi, đâu cần phải quýnh lên như vậy? Cô dù sao cũng là thanh niên trẻ tuổi, quán bar không phải là chỗ để tinh anh xã hội như cô tiêu khiển sao!
Ngay lúc cô nghênh ngang bước ra chỗ cửa chính lại bị một người chặn lại.
“Chào người đẹp!”
Tần Tiểu Mạn đắc ý hếch cằm lên, cô quả nhiên cũng rất có sức hấp dẫn nha! Nhưng có điều, cho dù đối tượng cực kỳ đẹp trai đi chăng nữa, cô cũng sẽ không thèm để ý, mình là hoa đã có chủ rồi mà!
Người trước mặt vẫn đứng đó không chịu đi, Tần Tiểu Mạn lui về sau hai bước, căm tức nhìn cái tên không biết tốt xấu kia.
“Nghe anh nói, những cái này đều sẽ là của em!” Lục Nhược đắc ý. Theo mắt quan sát của anh, cô gái ở trước mặt rất thuần khiết, trong sạch, quả không chọn nhầm người. Quần áo bình thường nhưng cơ bản mặc trên người cô lại rất phù hợp. Dáng người bị áo gió che khuất, không thể nhìn thấy các đường cong. Có thể khẳng định, ở chỗ phóng túng như thế này mà ăn mặc kín đáo như vậy, cô tất nhiên là người đàng hoàng rồi. Lục Nhược nhìn Tần Tiểu Mạn không nói không rằng, cho rằng cô ngại ngùng, chìa chiếc vòng tay ra trước mặt cô, “Cái này cũng tặng em, thích không?”
Tần Tiểu Mạn nổi giận: “Anh cho tôi tới đây để bán mình sao?”
“Không phải sao?” Lục Nhược chớp chớp mắt, “Đi theo anh đi.”
“Biến thái.” Tần Tiểu Mạn mắng một câu, vội vã túm chặt áo khoác đi ra ngoài. Cô mà là cái loại đàn bà con gái đấy sao?
Lục Nhược xưa nay vốn luôn có quy tắc, “Người không muốn sẽ không cưỡng ép”. Cô gái này không ngờ tính khí lại ngang ngược như vậy. Thực sự khiến anh không ép không được rồi!
Chương 28: Âm soa dương thác….
Tận đến lúc trời sáng, Lục Nhược mới đỡ Cố Lãng, lúc này đã bắt đầu loạng choạng ra khỏi quán bar. “Nhị ca, nhìn quà em chuẩn bị cho anh đi nha!” Lục Nhược đắc ý dẫn Cố Lãng tới bên một chiếc Phantom, vỗ vỗ thân xe màu bạc sáng bóng, rất chu đáo mở cửa xe, “Nhị ca, đây là ý tốt của tiểu đệ, mọi chuyện bên trong đều do em sắp xếp, đảm bảo anh sẽ thích!”
Cố Lãng cả đêm bị chuốc không ít rượu, thực sự say mất rồi, người bắt đầu lảo đảo, “Được rồi, ca ca ta đây sẽ nhớ kỹ!”
“Nhị ca, bái bai, hưởng thụ vui vẻ nha!” Lục Nhược cười hì hì đóng cửa xe lại.
Người đi đằng sau Lục Nhược không thoải mái lắm hỏi: “Lão nhị hình như uống không ít, có cần cho người đi theo không?”
Lục Nhược túm tay hắn lôi vào trong, “Yên tâm, một lúc thôi không sao đâu.”
“Có phải hơi quá đáng rồi không? Nhỡ lão nhị không hài lòng…”
“Ta đảm bảo là nhị ca thích mà, chờ xem!”
Cố Lãng ngồi trên ghế lái một lúc lâu, đầu óc vô cùng hỗn loạn, giật giật cà vạt, cởi vài cúc áo cho dễ thở hơn một chút.
Một cô gái nằm trên ghế sau, bộ sườn xám tinh mĩ uốn lượn theo từng đường cong của cơ thể xinh đẹp. Cô nằm xoay mặt lại, vạt áo mở ra rộng đến tận thắt lưng, đôi chân thon dài trắng nõn lồ lộ ra ngoài.
Cố Lãng khẽ ngả người về phía sau, chân nhấn ga, hơi híp mắt nhìn vào kính chiếu hậu nhàn nhạt đánh giá cô gái kia. Lục Nhược quả nhiên không hiểu ý anh mà! Muốn sạc cho hắn một trận, có điều lục lọi mãi vẫn không tìm thấy di động đành móc một điếu thuốc ra hút, chậm rãi ấn ấn thái dương, đầu đau như búa bổ. Thật sự không nên uống nhiều rượu.
Cô gái nằm phía sau bị khói thuốc tác động đến khẽ “Ưm” một tiếng.
Cố Lãng miễn cưỡng: “Tỉnh dậy đi, tôi không cần cô.”
Tiểu Mạn hắt xì một cái rồi trở mình, không ngờ lại hụt vào khoảng không, “ối” một tiếng ngã xuống sàn xe. Cô lồm cồm bò dậy lại cụng đầu vào cái gì đó cứng cứng, đau đến chảy nước mắt.
“Cố Lãng, em khó chịu quá!” tuy rằng không nhớ rõ vì sao lại thành như thế này, có điều, thấy Cố Lãng ngồi ở ghế trước, Tần Tiểu Mạn lập tức thấy yên tâm, nhảy lên ôm lấy anh.
Hai bàn tay nóng hổi vừa chạm vào cổ khiến Cố Lãng cả kinh, “Tiểu Mạn!”
Hai gò mà của cô đỏ hồng sà vào lòng Cố Lãng, hai cánh tay cùng đôi chân trần cũng phiếm một màu hồng nhàn nhạt. Cô ôm chặt lấy anh, mặt dán vào cổ anh không ngừng cọ cọ, “Cố Lãng, Cố Lãng….”
“Chết tiệt!” Cố Lãng kinh ngạc nghĩ ngợi, nhìn bộ dạng Tiểu Mạn lúc này, chắc chắn bị người ta hại rồi, “Vì sao em lại ở đây?”
“Em không biết.” Tiểu Mạn nắm lấy áo hắn vò lung tung, “Em khó chịu lắm!”
Cố Lãng vốn đang say rượu, lại bị cô giãy dụa như trêu ngươi lập tức có cảm giác. Hai người dính sát lấy nhau, dù cách một lớp quần áo anh vẫn có thể cảm nhận được từng chỗ, từng chỗ mềm mại của cô, điều đó khiến toàn thân anh chật căng. “Tiểu Mạn, nghe lời, anh đưa em đi bệnh viện.”
Tiểu Mạn vẫn dính lấy anh không rời, người cô nóng bức vô cùng, mò mẫm cởi áo Cố Lãng, dựa vào lồng ngực của anh mè nheo, thật mát, thật khỏe mạnh, thật dễ chịu. Trong miệng cũng nóng ran lên, le lưỡi liếm liếm cằm Cố Lãng, mấy sợi râu nhô ra khiến cô thấy ngứa liền chuyển địa điểm, cắn cắn đôi môi nhàn nhạt mùi thuốc lá. Lướt qua bên ngoài một chút, Tiểu Mạn lầm bầm gì đó rồi bắt đầu xâm chiếm bên trong.
Đường đường một đại nam nhân như Cố Lãng bị cô quấn quýt lấy đương nhiên không thể chống đỡ đành mặc cho đầu lưỡi mềm mại dò xét trong miệng.
“Tiểu Mạn, em ngoan.” Cố Lãng căn bản không thoát khỏi sự hấp dẫn kia, mạnh mẽ ôm lấy cô hôn trả. Tần Tiểu Mạn vốn không phải đối thủ của Cố Lãng, đối với sự nồng nhiệt của anh chỉ một lúc đã thấy hít thở không thông. Cố Lãng buông cô ra, đối diện với đôi mắt đang mở to nhìn anh, thấp giọng chửi thề một câu rồi quờ tay hạ ghế trước xuống.
*
*
Đến khi nhiệt độ cơ thể Tiểu Mạn rốt cuộc đã khôi phục bình thường, Cố Lãng nằm trên người cô nặng nề thở dốc. Dám hạ dược bảo bối của anh, cái tên tiểu tam kia xem ra chán sống rồi!
….
“Nhị ca, em vừa mới về mà, không muốn cứ như thế này mà rời xa tổ quốc thân yêu đâu!” ở sân bay, Lục Nhược kêu khóc không chịu đi.
Cố Lãng xanh mặt, “Tối hôm qua xảy ra chuyện gì? Có nói hay không?”
“Em nói, em không phải đã nói hết rồi sao!” Lục Nhược ngang bướng, dù sao anh cũng nhất quyết không về nước Mỹ ăn cơm tây nữa, “Nhị ca, tối hôm qua thấy cô ấy thực tình em không biết là chị dâu mà! Nể tình tiểu đệ ở nước ngoài xa xôi không nhận ra người thân đi! Van xin anh đấy! Huống hồ cũng là nhân thể một công đôi việc không phải sao? Tiểu đệ vì muốn ca ca vui vẻ mới hạ sách làm như vậy mà!” Nhìn vẻ mặt Cố Lãng mỗi lúc một âm trầm, Lục Nhược cuống quýt giải thích, “Quần áo là nữ nhân viên ở quầy bar thay, em cái gì nhìn cũng không nhìn. Ca, ngươi với chị dâu đúng là một đôi trời sinh, em chưa gặp chị dâu bao giờ mà nhìn một cái cũng thấy vô cùng thích hợp với anh, anh cho em ở lại đi mà!”
*
*
Tại bệnh viện,Tiểu Mạn sau khi tỉnh lại mới nhớ ra chuyện mình bị người ta bắt cóc, trong đầu mang máng Lục Nhược có nói bắt cô để hầu hạ đại gia Cố Lãng, không chịu nổi liền khóc như mưa. Nói phải xã giao cả đêm không về hóa ra lại đi đến chỗ này!
Cố Lãng vốn dĩ uống rượu nhiều đầu đau như búa bổ, thêm nữa bị Tiểu Mạn lôi kéo dây dưa lâu như vậy cơ thể không khỏi mệt mỏi. Đến bệnh viện thăm cô lại bị cô nước mắt lã chã làm cho ruột gan rối bời, mang một bụng tức giận đổ lên đầu Lục Nhược – cái tên đầu sỏ gây chuyện.
Cố Lãng lao tới quán Nghê Thường, lôi Lục Nhược một mạch tới sân bay, muốn ngay lập tức ném hắn trở về.
“Nhị ca, em dù gì cũng là anh em tốt của anh mà.” Thấy ánh mắt nguy hiểm của Cố Lãng, Lục Nhược sợ trắng mắt. Trước kia lúc gặp Cố Lãng, anh luôn tỏ ra coi thường. Lục Nhược anh dù gì cũng đường đường là con trời. Cố Lãng kia là cái thá gì?
Cho tới khi Cố Lãng hết lần này tới lần khác làm cái gì cũng vượt xa, anh mới tâm phục khẩu phục. Huống hồ, Cố Lãng vừa đặt tay lên vai một cái, Lục Nhược liền cam tâm tình nguyện xưng một tiếng “Tiểu đệ.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhà bên có sói
Gia Diệp Mạn
Nhà bên có sói - Gia Diệp Mạn
https://isach.info/story.php?story=nha_ben_co_soi__gia_diep_man