Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ký Thác
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Người Tài Xế Điên
(Câu chuyện xảy ra hồi tiền chiến)
Đã sáu giờ chiều rồi mà người ta chưa nghe gì hết.
Thiên hạ sốt ruột hỏi nhau: "Năm nay, mấy ổng không dám à?" "Hay là xin phép không được?"
Có người thạo tin cắt nghĩa: "Sao lại không dám! Nội cái vụ đường thẻ mà Bang Huếnh đã lời hai trăm ngàn, thì năm, ba ngàn bạc pháo kể gì. Cũng không phải là xin phép không được. Nhưng, số là năm nay, họ thương thuyết với nhau, kẻ đốt trước, người đốt sau, tính giờ mà nói chuyện ăn thua, chớ không đốt một lượt như năm ngoái nữa, nghe rùm tai lắm, mà lại có kẻ ăn gian, thỉnh thoảng nín luôn năm, sáu phút, khó kiểm soát được. Giờ nầy, họ còn thương lượng, cãi qua, cãi lại mãi không rồi".
Trăng rằm tháng giêng đã lố dạng trên dãy phố ở tỉnh lỵ Thủ Dầu Một. Hôm ấy là ngày, theo tục lệ người Tàu trong tỉnh, thỉnh Tào Kê. Không ai biết rõ "thỉnh Tào Kê" là cái quái gì. Nhưng chắc chắn là cúng nhiều, kéo nhau đi ngoài đường và "cái đinh" của ngày lễ là đốt pháo đua. Ông cắc chú nào đốt nhiều hơn ông khác là ăn. Không ăn cái gì hết, nhưng được đồng bào của họ phục lắm.
Thật ra, chỉ vài ông Bang trong tỉnh lỵ mới dự cuộc đua đốt pháo nầy, vì phải đốt hàng mấy giờ liền, nếu không làm ăn lời to, thì đừng mong đua với ai.
Thình lình, người ta nghe ba tiếng pháo đại nổ, sau nhau không quá hai giây.
- À, ra họ đốt một lượt!
Trong những con đường hẹp ở chợ, hai bên đều có nhà phố đứng lên, tiếng pháo bị tiếng dội đôi dồn lên như tiếng sấm trong thung lũng. Khói thuốc pháo bay mù trời, mịt đất, đến đỗi ánh sáng của những bóng đèn đường bị lu mờ bớt lần. Những người đi dạo phố, những khách trong tiệm ăn, muốn nói chuyện với nhau, phải hét cho lớn, và kề miệng sát vào tai người nghe mà la. Nhưng không mấy ai còn ở trong nhà, trong tiệm được, vì khói thuốc vào đó, không lối ra, đầu độc cả không khí trong nhà.
Pháo vẫn nổ rền trời.
Mỗi người dự đua, sợ rủi ro ngưng tiếng nổ, rồi mang tiếng ăn gian, để ra tới bốn người đốt pháo. Năm ấy, có ba ông Bang thi đua, thành ra, một lượt đến mười hai tiếng pháo kêu vang.
Những người có con nhỏ, phải mau mau ẵm chúng đi thật xa, ra ngoại ô, không khéo thì chúng sẽ bị động kinh hay bị chết ngất mất.
Pháo thi đua nhau nổ mà đinh tai, nhức óc.
Lúc ấy, hơn tám giờ. Tại tiệm sắt của ông Bang Sa, một tên người nhà về thưa lại với ông Bang, đang ngồi uống trà tại ghế giữa:
- Ông Bang à! Đằng tiệm gạo của Bang Lếnh, pháo còn nhiều bằng hai của mình, làm sao?
- Làm sao à? Không sợ mà! Á Lìn à! Á Hón à! Á Quý à!, ti mua thêm, coi tiệm nào còn chút lỉnh gì mua hết tọi. Không tủ thì ti vô xóm mua.
Lịnh vừa ra, thì ba bốn chú tửng vội thót lên xe máy, đạp đến các tiệm nhỏ ở ngoại ô, mà vơ vét. Họ mua không trả giá, nhưng cũng không được bao nhiêu, vì các tiệm khác đã vét trước rồi. Cho đến pháo ở các chợ lân cận như chợ Búng, chợ Lái Thiêu, cũng không còn.
- Mo tược ít quá à! Tài phú a,
- ông Bang Sa kêu
- tài phú piểu sớp-phơ ti Chợ Lớn mau mau. Nè, tiền lây, tài phú mua thêm một ngàn tồng.
Tài phú Nải nhận tiền, chạy ra sau, hối sớp-phơ cho xe ra rồi thẳng xuống Chợ Lớn.
- Hò....chạy cho mau mau mà! Về tễ, cái lầy ông chủ rầy mà
- Chú ta thúc hối.
Thật ra, xe chạy có gió. Nhưng khi qua khỏi chợ Bình Phước, thì nó đứng lại.
- Cái gì tó?
- Banh!
- Tời lất ơi! Chết ngộ dồi? Dáng sửa coi.
Người tài xế không thèm đáp. Anh ta bước xuống, giở máy ra, bấm đèn Pin mà rọi, rồi lây quây vặn, mở và chửi thề.
Bỗng có một ánh sáng đèn pha từ phía trên Thủ rọi xuống.
- Thôi lị ở tây sửa. Ngộ có giang xe lầy ti Chợ Lớn.
- Được rồi, được rồi!
- Người lái xe đáp -, khỏi cần quá giang, xe mình chạy được rồi.
Nói xong, anh ta rồ máy. Tài phú Nải mừng quá, leo lên xe. Chiếc xe hơi từ trên Thủ xuống đã qua mặt họ và chạy xa rồi.
Máy lại tắt.
- Cái gì lữa tó?
- Banh nữa!
- Na má, cái lị dở quá mà. Ngộ lói với ông chủ cúp tiền lị hà.
- Dở gì, tại xe cũ phải vậy chớ.
Rồi anh ta lại lây quây sửa, vặn, tháo, mở...
Một chiếc xe khác xuống nữa. Lúc ấy đã hơn mười giờ. Tuy là thái bình, nhưng mà người đi chơi đêm bằng xe hơi, chỉ đi đầu hôm thôi, nên xe nầy, có thể coi là chiếc xe cuối cùng họ gặp.
- Thôi lần lầy, ngộ hổng thèm lợi lị lữa đâu.
Sau lời của tài phú Nải, anh tài xế nhảy lên xe, cho rồ máy và chạy tới.
- Tài phú không đi phải hôn? Tôi đi một mình vậy.
Tài phú Nải do dự vài giây rồi cũng nhảy lên xe.
Xe từ từ chạy tới và bị xe kia qua mặt nữa. Đến giữa cánh đồng Chó Ngáp, nó lại tắt máy.
Đó là một cánh đồng hoang vắng minh mông, bao la dưới ánh trăng vằng vặc.
Tức quá, tài phú Nải dậm chưn rầm rầm:
- Chết ngộ! Mà chết lị lữa mà! Chết dồi! Ông chủ thua, mình chết dồi! Á, kỳ quá mà, cái lị muốn phá ông chủ hả?
Anh tài xế cười xòa.
- Hả?
Cái lị muốn phá, cái lị nói ti. Ông chủ bỏ tù cái lị coi.
- Xe hư mà!
Nói xong, anh tài xế lại cười ngất.
- Hứ, cái zì mà hư kỳ cục. Cái lị phá ông chủ mà.
Bỗng anh tài xế nghiêm nét mặt lại:
- Tài phú nè! Ông chủ xài lảng quá, mình đi làm gì cho mệt. Ở đây tới khuya, rồi đón xe lên mà về. Tôi đã phá xe hư thật rồi.
- À, dõ dàng mà! Ngộ nói túng quá má!
Chú Nải vừa nói, vừa bứt đầu, bứt cổ, đạp rầm rầm trên sàn xe.
- Chết cái lị! Chết cái lị! Ngộ tức chết ti thôi!
Chú vừa nói, vừa phun nước miếng phèo phèo, trợn dọc mắt lên và quíu mười ngón tay như muốn cào, muốn xé anh tài xế.
- Hà, ông chủ ngộ thua dồi! Ông chủ ngộ mất tiếng dồi!
Chú Nải ngã ngửa trên nệm xe, đấm ngực anh ách.
- Chú đừng tức. Tôi làm vậy cho đỡ tiền ông chủ mà.
- Tiểu la má lị. Tỡ cái gì, ai cầu lị làm tỡ tốn tiền. Ông chủ lời bằng một tăm lần cái ló, ông chủ cần gì. Miễn có tiếng thì thôi chớ.
- Cái tiếng đốt pháo nhiều đó không ra khỏi Thủ Dầu Một, ai biết mà ham.
- Thây kệ người ta.
- Thây kệ sao được. Hôm trước nhà Phước Thiện ho lao quyên tiền, ông chủ nói lỗ quá, cho nó một trăm. Sao bữa nay ổng đốt pháo dữ quá vậy. Đốt pháo có ích gì hôn?
- Sao không ích. Lốt pháo, người làm pháo bán chạy, thợ làm pháo mới sống lược chớ. Ngộ hỏi lị cái lầy, lị lói cho trôi. Ông chủ mà không lốt pháo, thì tiền ló, ông chủ có cho ai không? Chắc là không. Vậy lốt pháo tức là cho thợ làm pháo ăn ló. Lị cãi ngộ chỗ ló lược không?
Anh tài xế cãi không được.
- Lị cãi không lược thì cho xe chạy ti!
Nhưng anh ta vẫn đứng trân trân.
- Lị hổng cho chạy à? Ngộ lánh lị coi.
Tài phú Nái xốc tới, níu đầu anh tài xế.
Nhưng anh ta lẹ tay, rút tay quay xe ra, rồi hăm:
- Nị xáp tới, ngộ đập một cây nát đầu. Ngộ cãi không được, mà ngộ tức lắm, không chạy.
- Hà, cái lị tiên dồi, cãi hỏng lược, mà hỏng chịu thua.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ký Thác
Bình Nguyên Lộc
Ký Thác - Bình Nguyên Lộc
https://isach.info/story.php?story=ky_thac__binh_nguyen_loc