Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Tàn Hoa Nở
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 14
Đ
ể tạo cho mẹ niềm vui vẻ với khung cảnh nồng ẩm của gia đình trong ngày nghỉ cuối tuần này, Thái Bảo đã rủ 3 người bạn thân đến nhà mình chơi. Trước là để tạo cho mẹ niềm vui nho nhỏ và đầy bất ngờ. Kế đến là anh muốn tập cho Vi sẽ quen dần với nếp sống của gia đình anh hơn, nhằm tạo ra mối thân thiện giữa mẹ chồng và nàng dâu hơn.
Khi tất cả đã đến đông dủ, không khí của ngôi biệt thự Mai Xuân có phần sôi động hẳn lên. Để chuẩn bị cho bữa tiệc gia đình, các bạn trẻ đã phân công nhau làm việc và giúp đỡ qua lại. th và Cát Vi đảm nhiệm vai trò của đầu bếp chính là nấu các món ăn. Còn riêng hai chàng trai thì chấp nhận vai trò của phụ bếp, chịu sự sai khiến của bếp trưởng. Hai cô gái tỏ ra khá sành sỏi, chốc chốc lại sai khiến những anh phụ bếp dưới quyền mình:
- Anh Bảo! Đưa giùm em một ít hành em để phía trong, bên trái của chiếc tủ lạnh đó, anh thấy không?
- Chấn Nguyên à! Anh đã dọn tất cả bát đĩa lên phòng khách chưa? Nhanh lên, kẻo không kịp đó nhé!
Hầu như không có việc gì là 2 nàng không nói tiếng nhờ cả, nếu không muốn nói đó là sự sai khiến bắt buộc đối với hai anh, làm cho hai chàng trai mệt muốn "phờ râu" luôn. Vậy mà thỉnh thoảng, hai nàng lại "phân bì" với sự thảnh thơi của họ làm cả hai anh nổi sùng. Chấn Nguyên lý lẽ:
- Anh thấy bọn em mới thật là sướng đó, chỉ đứng đấy chờ mọi thứ chín là xong ngay, không phải vất vả như bọn anh, hết rửa chén rồi đến dọn dẹp bàn ghế, thế bọn anh có nói chi đâu.
Vẫn là lời đáp lại đầy chanh chua của một trong 2 cô gái:
- Hai anh nói sai rồi, em thấy bọn anh mới sướng thật đấy. Đứng phía ngoài nhà bếp vừa mát mẻ, lại không bị hơi nóng bởi ngọn lữ nơi chiếc bếp này nữa.
Hai phe cứ thế mà tranh cãi bất tận, không ai chịu thua ai cả.
Sự đấu lý thật trẻ con của những người bạn trẻ làm ch obà Mai Xuân cảm thấy buồn cười lắm và bà cũng trở thành trọng tài bất đắc dĩ để mà phán xét.
- Mẹ thấy các con không ai xung sướng cả. Chỉ có mẹ ngồi đấy là không giúp gì cho các con mà thôi.
Vẫn là cái giọng sôi nổi của Cát Vi:
- Mẹ cứ ngồi yên cho khỏe, những chuyện này hãy để cho hai anh ấy lo, làm trai phải to ra gánh vác gia đình chứ. Vả lại, đây là chuyện nhỏ nhặt thôi mà.
Bên phe kiă là tiếng cãi lại của Thái Bảo:
- Người ta nói phụ nữ phải đảm nhận vai trò gia đình, nam giới thì tiếp xúc các mối quan hệ bên ngoài xã hội, vì thế tất cả các công việc này là của hai em đấy.
- Xí! Thời buổi này nam nữ đã bình đẳng rồi ông ơi. Không còn có chuyện trọng nam khinh nữ thời phong kiến đâu. Phụ nữ bấy giờ cũng đóng vai trò quan trọng trong xã hội này lắm.
Tuy cũng hơi mệt mỏi nhưng tất cả các bạn trẻ cảm thấy vui lắm, họ vừa làm việc vừa tranh luận với nhau thật rôm rả:
Bà Mai Xuân lòng lâng lâng trong niềm hạnh phúc, tràn ngập những nụ cười của bọn trẻ. Bà không thể ngờ rằng trong những năm tháng của tuổi già, bà lại có được niềm vui như thế, trong một đại gia đình vui vẻ và rất thương yêu nhau. Đôi mắt của bà tràn ngập những ngấn lện vì xúc động. Thấy mẹ khóc, các bạn trẻ không hiểu chuyện gì xảy ra v ới mẹ, nên chạy đến hỏi dồn dập:
- Chúng con đã làm cho mẹ giận à! Xin mẹ hãy tha lỗi cho chúng con nhé.
Bà Mai Xuân alu nhanh ngấn lệ trên mặt mình, tươi cười nói:
- Không phải là mẹ giận các con đâu, chỉ do mẹ qúa xúc động mà thôi. Mẹ thấy gia đình ta hạnh phúc như thế này thì vui lắm, nhất là các con rất hiếu thảo và ngoan ngoãn.
- Thế thì từ đây chúng con hứa sẽ như thế này mãi cho mẹ vui.
Tiếng của Thúy Hân:
- Mẹ à! Tuần sau là lễ cưới của anh con rồi đấy và mẹ sẽ được một nàng dâu nữa. Mẹ vui lên đi, cho chúng con vui theo.
- Mẹ rất vui đấy chứ.
Quay sang cậu con trai của mình, bà tiếp:
- Bảo à! Mọi chuyện của con và Cát Vi sao rồi, có cần mẹ giúp gì thêm không?
- Dạ, không cần đâu mẹ ạ. chúng con đã chuẩn bị xong cả rồi, mẹ đừng lo cho tụi con.
- Thế thì mẹ yên tâm, khi giao quyền quyết định cho tụi con.
- Mẹ quên là anh Hai con đã lớn rồi sao?
Bà Mai Xuân xũng đùa theo con gái:
- Vâng, chuyện đó tôi đã biết rồi. Còn cô, bao giờ mới cho tôi một thằng rể qúy đây?
- Mẹ à! con còn nhỏ lắm. Vả lại cũng vừa có dâu rồi. Ai mà cưới con gái của mẹ chứ.
Chấn Nguyên thêm vào:
- Bác à! Tại cô con gái yêu của bác không thèm để ý đến người ta đó thôi. Chứ có một anh chàng rất thương cô ấy.
Thúy Hân tỏ ra bướng bỉnh:
- Anh thử nói tên người ấy xem nào? Sao em lại không biết nhỉ?
- Thì cũng tại em qúa vô tư thôi, chứ nơi đấy mọi người đều biết cả. Không tin, em cứ hỏi xem.
Vì không biết là anh đã nháy mắt với mọi ngừi từ trước, nên khi nghe Hân hỏi là họ đã gật đầu ngày:
- có phải thế không anh Bảo?
- Vâng đúng rồi.
- Thúy Hân à! Tao nghĩ rằng Chấn Nguyên nói đúng rồi đấy.
Thái Bảo là bạn thân của Chấn Nguyên nên đứng về phía anh là phải rồi. Còn vi là cô bạn thân của nàng cũng làm như thế nên nàng cảm thấy hơi tức và nói:
- Không ngờ có chồng rồi đứng về phía chồng luôn nha. có chồng rồi định cho người bạn này ra rià luôn chứ gì.
Thúy Hân đánh thùm thụp vào người Vi, làm cô nàng la lên chí choé:
- Đó là tao nói sự thật mà. Không tin, mày cứ hỏi mẹ đi.
Thúy Hân sà vào người mẹ, nũng nịu như những đứa trẻ thường hay bị chọc quê:
- Đó, mẹ thấykhông. Chưa gì đã hùa theo chọc con rồi, mai mốt thành chồng vợ, còn xem con ra gì nữa đây.
Thái Bảo và Cát Vi xuôi theo:
- Bây giờ em chịu có chồng đi, rồi sẽ có đồng minh ngay. Chỉ cần một tiếng của em là người ấy sẽ làm tất cả cho em gái của anh.
- Mẹ thấy anh con nói có lý, con cứ theo lời anh con đi.
- Mọi người bảo con lấy chồng làm muốn tống con ra cái gia đình này, phải không?
Thấy khuôn mặt Thúy Hân có vẻ giận, nên Chấn Nguyên xen vào:
- Xin mọi người hãy tha cho cô ấy đi.
Bà Mai Xuân cũng gập đầu theo:
- Bảo à! Con hãy tha cho em con đi, kẻo chốc nữa đây nó bảo mẹ có dâu rồi quên con gái à.
Câu nói của mẹ dường như trúng với ý nghĩ của mình, làm cô nàng bật cười thành tiếng. Nàng vòi vĩnh mẹ:
- Chỉ có mẹ là hiểu con thoi. Đó, thấy mẹ bênh em chưa anh Hai? coi anh còn dám ăn hiếp em nữa không?
- Không, anh Hai xin đầu hàng.
Rồi một trận cười giòn lại vang lên trong căn phòng khách ấm cúng. Khuôn mặt của ai cũng ngời lên niềm hạnh phúc.
Những đĩa thức ăn đã được bày ra cả rồi, nhưng vì mải mê tranh luận với nhau mà chưa có ai đụng đến cả. Chợt nhớ ra, bà Mai Xuân hối thúc:
- Thôi bây giờ chúng ta ăn đi. Mẹ cảm thấy đói lắm rồi.
- Hôm nay con sẽ đãi một bữa cơm như ý luôn.
Thái Bảo vẫn không buông tha:
- Anh chỉ sợ ngon qúa, nên mọi người ăn không nổi luôn đó.
- Thế thì anh chưa biết tài nghệ của bọn em rồi.
- Bọn anh đang chờ kết qủa đây.
Hân và Vi gắp những phần thức ăn ngon nhất bỏ vào chén của mẹ Hai nàng vẫn khong quên nhắc nhở:
- Mẹ ăn đi cho nóng.
Bà Mai Xuân bưng chén lên, sự vừa miệng của món ăn làm bà cũng cảm thấy bất ngờ nên reo lên:
- Ngon qúa!Mẹ thật phục tài nấu ăn của hai con lắm.
Hai cô gái phấn khởi hẳn lên. Còn hai chàng trai, nghe mẹ khen cũng không tránh được sự tò mò, họ gắp ngay thức ăn và cho vào miệng thưởng thức:
- Chao ôi! Ngon tuyệt! Qủa thật bọn anh có phước lắm mới gặp được hai người bạn gái vừa thùy mị, nết na lại nấy ăn giỏi thế này. Bọn anh sẽ đặt tất cả các món ăn của hai em nấu luôn.
- Đó, anh thấy không? Em đã nói tài nấu ăn của bọn em không tồi mà.
- Bọn anh công nhận điều đó.
Suốt cả bữa ăn, ai cũng đều khen các món ăn cả. Bà Mai Xuân vừa khen món này thì hai chàng cũng thêm vào, món kia cũng không kém, món nào cũng tuyệt cả, mười phân vẹn mười. Thái độ khen lấy khen để của hai anh làm cho hai cô gái cảm thấy mát dạ lắm. Còn bà Mai Xuân thì hôm nay có bữa ăn rất ngon miệng, hai cô gái cứ thay phiên nhau gắp thức ăn vào chén của bà, cho dù bà no lắm nhưng cũng phải gắng ăn thêm trước sự ân cần của hai nàng. Có thể mới biết được niềm vui của gia đình nó chiếm sự quan trọng như thế nào trong cuộc sống của mỗi người.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoa Tàn Hoa Nở
Dạ Miên
Hoa Tàn Hoa Nở - Dạ Miên
https://isach.info/story.php?story=hoa_tan_hoa_no__da_mien