Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Em là nhà
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
#14
N
ó và mình, trong phòng phụ phía Nam.
-"Can đảm ghê nhỉ, còn dám ra đây nói chuyện với tao!"
Mình mỉa nó.
-"Mày định làm gì? Thích gì, nào?"
-"Mày biết cái giá của những đứa chơi xấu tao? Mày thừa biết?"
-"Ừ, tao biết... sao, mày định xử tao như bọn nó? Mày định làm gì đây? Sai mấy thằng đệ của mày đánh tao bầm dập? Hay tự tay mày xử tao, ngay bây giờ? Vậy mày nghĩ tao không có khả năng sai đầu gấu đánh bầm dập mày chắc?"
-"Có giỏi thì làm đi!"
-"Nói thật, vì mày, chỉ vì mày là bạn thân thôi, nếu không thì... vì mày mà tao đã bao đêm mất ngủ, trước ngày cưới một tuần, cứ mơ thấy cái mặt mày là tao lại phát hoảng, nhưng thực sự, dù sao cũng phải đối mặt, đằng nào mày cũng biết, đã tới nước này thì tao cũng đ... sợ gì nữa, nào, giờ muốn làm sao?"
Thái độ của nó, dửng dưng, thản nhiên...khiến mình đau nhói.
-"Ở đây, trong tao còn có một sinh linh bé bỏng, mày thích thì giết cả hai luôn đi! Để xem anh An có tha ày không..."
BỐP!
Mình tát nó, kể cả khi xem bức ảnh siêu âm ấy, mình đã từng thấy rất dễ thương, đã từng thấy đáng yêu...nhưng giờ đây, thấy mặt con mẹ nó, chỉ muốn băm vằm.
BỐP!
Nó tát lại mình.
-"Tưởng mày là giảng viên thì không xử sự như tao? Tưởng giảng viên sẽ không là hồ ly, không làm người thứ ba chứ?"
Mình cười.
-"Câm miệng!"
-"Sao? Cái tiếng học thức cao quý của mày, đem cho chó gặm đi..."
-"Nguyệt, tao nể mày lắm rồi đấy. Đã thế tao nói thẳng ày biết, người thứ ba, không phải là tao, mà là mày..."
-"Mày uống nhầm thuốc hả?"
-"Thuốc cái đầu mày, bảy năm trước, ngay từ lần đầu gặp mặt, anh ấy đã thích tao, trước khi tới với mày, anh cũng từng tỏ tình với tao...chẳng qua vì tao từ chối, nên mày mới có cơ hội..."
Sốc!
Điên!
Thì ra là thế, cái người luôn khẳng định mình là mối tình đầu, trúng tiếng sét ái tình với mình ngay từ giây phút đầu tiên...Thế đấy!
Mà nghĩ nhiều làm gì, anh ta còn nói sẽ bên mình trọn đời cơ mà! Bây giờ thì sao nào?
Mình chửi lại nó.
-"Vì sao mày từ chối? Tao lại không hiểu mày chắc? Tính mày ưa sĩ diện, cặp với mày, phải là đứa có điều kiện, phải xứng...ngày ấy anh còn là sinh viên nghèo, ba mẹ bệnh, lại mang cái nợ vào thân, làm sao mà lọt vào mắt xanh của mày được? Giờ thì hay rồi, ra trường, có địa vị rồi, mới nhận ra yêu...tình yêu của mày, là cái khỉ gió gì thế?"
-"Tình yêu của mày mới là cái khỉ gió đấy? Yêu nhau bảy năm, cái l... cũng đ.. cho chọc, giữ khư khư như mèo giữ cứt, mày xem, lúc nào cũng luôn miệng anh là tất cả của em, mày nói thì hay lắm...bây giờ định diễn vai nữ chính bị phản bội, ấm ức cho ai xem?"
-"Mày..."
Phải nói, mình nghẹn!
-"Mày nghĩ xem, thằng đàn ông nó yêu mày thực lòng, thì nó giữ được ày tới giờ hả? Mày nhớ sinh nhật anh mười chín tuổi chứ? Mày mải lo hàng quán, quan tâm gì tới người yêu? Tao lại phải động viên anh ấy hộ mày?"
-"Động viên nhau trên giường hả?"
-"Đấy là việc ngoài ý muốn! Con người ai chả có nhu cầu, hồi đó, tao và anh, chẳng qua chỉ là giúp đỡ lẫn nhau...tới mãi dạo gần đây, khi anh nói sẽ dẫn mày về ra mắt, tao mới cảm thấy mất mát, mới cảm thấy thực sự không thể mất anh, mới nhận ra...bọn tao sinh ra để dành cho nhau...anh là tình yêu của đời tao...mày hiểu cho tao một lần được không? Thử đặt mày vào hoàn cảnh tao, mày chọn tình yêu, hay chọn bảo vệ tình chị em? Nguyệt, mày và con Mai là hai đứa thân nhất với tao, tao thực sự mong mày thông cảm..."
Cảm giác của mình, sao đây?
Một mớ hỗn độn.
Nhớ về một năm nào đó, anh mười chín tuổi. Mình mười chín tuổi, quán còn đang giai đoạn phát triển, ba mẹ anh bệnh, viện phí, nợ nần, chất đống.
Lẽ ra, khi đó, mình không nên mải lo kiếm tiền.
Lẽ ra, khi đó, bán được cái bánh nào, tích cop được đồng nào, mình nên mua váy áo thật sịn, rồi mình nên dành thời gian nghỉ ngơi, tổ chức sinh nhật cho anh, thật hoành tráng chứ nhỉ?
-"Mày tự nhìn nhận lại xem, thân mày nên tao quá hiểu, mày học đâu có giỏi, tính tình thì nóng như lửa, bốc đồng, thử hỏi mày làm được cái việc lớn gì? Quán xá của mày, phát triển tới bây giờ, chẳng phải là nhờ anh cáng đáng hay sao? Ngày ấy, anh vừa chăm ba mẹ bận, nợ nần, vừa học, lại vừa lo quán ày..."
Nực cười!
Thì ra trong mắt người mình tin tưởng nhất, mình là đứa như thế!
Thì ra kinh doanh cứ phát triển, thì phải cần người học nhiều, hiểu biết cao, tính tình lãnh đạm như nước.
-"Hay, ngày đấy đối tác trên giường của mày nợ nần, mày con đại gia, sao mày không vung chút tiền cho người ta trả nợ? Thiết nghĩ cũng chỉ bằng cái túi của mày thôi mà..."
-"Tao cũng muốn, nhưng anh là người đàn ông có lòng tự trọng cao, anh thà chết chứ không lấy tiền của đàn bà!"
Hay cho câu, thà chết cũng không lấy tiền của đàn bà!
Thế mình là đàn méo gì không biết?
-"Nguyệt à, cái quán đó của anh và mày, anh gây dựng, ăn chia lãi với mày lấy tiền trả nợ, còn mày, cũng nhờ anh mà mới mở rộng được, giờ quán của mày nổi tiếng, ổn định rồi, đủ ày sống thảnh thơi cả đời...Anh cao thượng, ra đi tay trắng, không đòi chia chác gì với mày...vậy vẫn chưa được hay sao? Mày còn muốn gì nữa?"
An ơi là An?
Anh giỏi tới vậy sao? Giờ mình mới biết!
Vi ơi là Vi?
Mày thân với tao đến thế à?
Tao ngu mười, thì mày cũng ngu năm bảy phần.
Đúng lúc đó, "nam chính", có lẽ lo lắng cho "nữ chính" bị "nữ phụ" ăn hiếp, đẩy cửa đi vào.
Người mình yêu bảy năm, ân cần nâng niu con bạn thân nhất, ánh mắt dò xét khinh bỉ mình như kiểu bọ rệp ấy.
Hà Vi!
Một ngày nào đó, nó sẽ biết người đàn ông của nó giỏi giang tới mức độ nào, xảo trá tới mức độ nào! Một ngày nào đó, nó nhất định sẽ biết!
Nhưng không phải bây giờ, mình tin, cứ để nó tự khám phá sẽ hay hơn nhiều!
-"Đi thôi, kệ cô ta!"
-"Cho mày! Hi vọng mày sẽ tìm được hạnh phúc mới, dù sao, tao vẫn xem mày là chị em!"
Nó vứt bó hoa cưới thẳng vào mình, từng cánh hồng, rơi lả tả, thê thảm.
Hoàng tử công chúa đỡ nhau về hội trường, căn phòng chỉ còn mình, lúc trước, chửi nhau, uất hận, giận dữ, căm tức...ít ra vẫn còn tốt hơn lúc này, đau đớn, trống trải.
Nhiều chuyện, giờ nhận ra, đã quá muộn!
Đúng là mình yêu tới mức rồ dại, mù quáng rồi, yêu tới mức tốt xấu đúng sai chẳng phân biệt nổi luôn.
Mang tiếng khởi nghiệp sớm, sành sỏi...
Mang tiếng côn đồ máu mặt, thế mà lại bị hai con cẩu dắt mũi, thật...nhục nhã ê chề!
Mình thề sẽ không tha cho chúng!
Bỏ qua cho bọn nó, mình cảm thấy có lỗi với chính mình!
Nhưng mình phải làm gì, hiện tại, mình không biết?
Mình cứ thế thẫn thờ rời khỏi, đi qua cái đám cưới hoành tráng như cổ tích ấy, xuống đường. Mọi thứ, rối bời, hỗn độn.
Cuộc đời mình, tiếp theo, sẽ phải ra sao?
Bây giờ, mình nên đi đâu, mình cũng không nghĩ ra nổi!
Lẩn thẩn một hồi...
Tới khi nghe thấy tiếng phanh xe rất gấp...
...
Lúc tỉnh dậy, mở mắt ra, đã thấy toàn thể gia đình nhìn chằm chằm vào mình.
Cả anh nữa, anh mặc áo blouse trắng, anh không ở đám cưới, anh đã tới đây với mình, lẽ nào anh nghĩ lại, mình mừng lắm, níu tay áo, gọi tên anh, cảm động rớt nước mắt.
-"Nguyệt, bỏ ra..."
Mình nghe tiếng chị mình quát.
-"Nga, mày kệ nó!"
-"Anh thì biết cái gì, Nguyệt, tỉnh táo lại đi, đó là bác sĩ, không phải thằng An, thằng chó đó đang đi nghỉ trăng mật ở Thuỵ Điển rồi!"
-"Kệ chị ấy, chị đừng nói nữa..."
Em mình ngăn cản, rõ ràng là anh An mà, mình phân trần.
-"Ba mẹ tin con, người yêu con con nhận nhầm sao được, là anh An đó, anh ấy bỏ cái Vi rồi, anh ở đây với con...anh, anh chào ba mẹ đi, anh nói cho ba mẹ nghe đi..."
Chỉ thấy ba mẹ mình mắt đỏ hoe, rồi gật đầu. Chị mình phát khùng, quát ầm lên.
-"Cả nhà điên rồi hả, nó điên rồi mọi người cũng điên theo nó hả? Như thế là hại nó đấy!"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Em là nhà
Lan Rùa
Em là nhà - Lan Rùa
https://isach.info/story.php?story=em_la_nha__lan_rua