Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Diễm Phu Nhân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 14: Lâm Gia Mối Nguy Tứ Phía
L
âm Triêu Hi ở trong phòng nghỉ ngơi, nằm ở trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, nếu không phải buổi trưa tham luyến cao lương mỹ vị, cũng không ăn đến nỗi khó chịu, mang theo cái bụng bự buổi trưa ngủ cũng không ngon.
Nàng khẽ cắn răng ngồi dậy, ở trong phòng đi bộ qua lại.
Vèo!
Lâm Triêu Hi kinh sợ vội vàng lui về phía sau hai bước thẳng dán vào trên tường, vừa nhìn, thấy ván giường có ba mũi tên, thẳng tắp cắm ở kia, lông chim trên mũi tên có chút run rẩy đủ thấy lực mạnh đến cỡ nào, đầu mũi tên màu đen, rõ ràng là có độc.
Lâm Triêu Hi che ngực một cử động nhỏ cũng không dám, ánh mắt tinh nhuệ liếc cửa cùng cửa sổ, thấy trên cửa sổ giấy ráp mỏng đã bị mũi tên xuyên phá, để lại ba lỗ thủng.
Một lúc lâu cũng không có động tĩnh, Lâm Triêu Hi ngồi xuống bò đến cạnh cửa chuẩn bị chạy trốn, cửa lại “két” một tiếng.
Một đôi giày sạch sẽ đập vào mắt, chậm rãi nhìn lên là một thân bạch y, giống như bạch liên (sen trắng) không nhiễm một hạt bụi, nàng ngẩng đầu, nam tử kia liền cười nhạt nhìn nàng, nói, “Nương, ngài làm cái gì vậy?”
Tóc hắn buộc ở phía sau, hai vai rải rác một ít tóc đen, phảng phất như tiên giáng trần xinh đẹp không đành lòng một mực vẫn muốn lưu lại một chút tiên khí.
“Ngạch.....” Lâm Triêu Hi nhìn có chút hoảng hốt, Lâm Đường Hoa quan sát bốn phía, mắt nhìn vào mũi tên trên giường, lông mày cau lại rồi lập tức giãn ra.
“Mẫu thân xin đứng lên.” Lâm Đường Hoa đỡ nàng dậy, cười nói, “Mẫu thân là bị thích khách làm hoảng sợ đi.” Hắn xoay người hướng ngoài cửa nói, “Đi thăm dò.”
Thanh âm trong trẻo lạnh lùng không chứa bất kì một tia tình cảm nào, chưa từng thấy qua hắn nghiêm túc như vậy, mỗi lần đều tịch mịch như gió xuân, bây giờ lại uy phong, mười phần khẩu khí ra lệnh của thiếu chủ Lâm gia.
Lâm Triêu Hi tạm thời được an bài ở một sương phòng khác, nàng ở gian bên cạnh phòng Lâm Thành Trác, đắc ý nói nhi tử hãy an lòng, nhưng thật ra là muốn lợi dụng võ công của Lâm Thành Trác để che chở cho mình.
Mà thích khách kia lùng tìm không có kết quả, tựa hồ sau khi bắn mũi tên đã bỏ cuộc. Mà theo kiểm tra, Lâm Thành Trác nói người bắn tên công lực không cao, cự ly không xa, sẽ không vượt qua phạm vi Lâm gia đại viện.
“Dường như có người biết thân phận của nàng.” Lâm Đường Hoa ở trong phòng đủ cả ba người, hắn đem mũi tên buổi trưa nhặt được bẻ thành hai nửa nói, “Các ngươi nhìn tờ giấy này một chút.”
Lâm Phượng Âm mắt phượng nhìn nghiêng, nhận lấy tờ giấy đọc lướt qua cười khẽ nói, “Thì ra Lâm gia còn có nhân tài ẩn dật.”
Lâm Thành Trác nhận lấy tờ giấy nhìn một chút, thì thầm, “Giả trang Lâm gia chủ mẫu, mục đích là gì, nếu mau rời đi, có thể lưu lại cho ngươi một mạng.”
“Thật nóng vội.” Lâm Phượng Âm lắc đầu cười nói, “Mục đích là gì......Ta nên hỏi mục đích của hắn là gì mới đúng, chuyện của Lâm gia lúc nào thì đến phiên người khác can thiệp, tam công tử chúng ta còn chưa mở miệng, hắn lại muốn cướp đoạt quyền làm chủ.”
Lâm Đường Hoa ngón tay thon dài lướt qua chậu hoa lan, cười nho nhã, “Chuyện trái lại ngày càng thú vị, giờ hắn muốn vạch trần, chúng ta giúp nàng che dấu.”
Lâm Thành Trác nhíu mày, “Ý tứ của nhị đệ là chúng ta phải giúp nữ nhân kia?”
“Nếu không thì, đại ca cho là chúng ta thuận theo ý của địch nhân giúp hắn đạt được mục đích?” Ngón tay của hắn vòng quanh hoa lan, lá cây xanh biếc trong nháy mắt quấn quanh ngón tay, ngón tay trắng nõn như ngọc kia so với hoa lan còn tinh thấu hơn. (tức là trắng hơn)
Lâm Thành Trác suy tư một hồi rồi gật đầu, “Quả thật, Lâm gia không thể không có chủ.”
Lâm Phượng Âm dựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, ngón trỏ nhẹ nhàng đặt giữa mi tâm, nói “Cứ luôn đùa giỡn nàng cũng không có ý tứ, không bằng để nàng trở thành một quân cờ, xem ai thắng ai thua.”
Tròng mắt Lâm Đường Hoa giống như có một tầng sương phủ kín, giống như khói nhẹ lượn lờ quanh mặt trăng, pha trộn vui mừng cùng lãnh ý mờ ảo.
Lâm Triêu Hi buồn bực ở trong phòng một ngày không dám ra cửa, cảm thấy nơi này đã thập diện mai phục, nàng kinh ngạc, Lâm chủ mẫu này gây thù chuốc oán quá nhiều, chỉ là ở trong nhà đã cất giấu một lực lượng thần bí, tùy thời sẽ diệt trừ nàng.
Nàng lắc đầu buồn khổ thầm than thời vận kém, sớm biết cũng không nhất thời vì phú quý mà vào gia tộc này.
“Chủ mẫu, ngài ngủ sao?” Oanh Oanh ở ngoài cửa nhỏ giọng hỏi.
Lâm Triêu Hi vỗ vỗ mặt nạ xác định không có gì sai, nói “Vào đi.”
Oanh Oanh bưng mâm đi vào, nói “Đây là trà ta nấu cho ngài thư thái, chủ mẫu uống một chút có lẽ sẽ ngủ ngon.”
Lâm Triêu Hi cười cười nói, “Vẫn là Oanh Oanh tri kỷ, ngồi nơi này đi.”
Oanh Oanh gật đầu một cái, quy củ ngồi xuống, Lâm Triêu Hi bưng trà nhấp một ngụm nói, “Tối hôm nay mất ngủ, Oanh Oanh bồi ta đi, vừa lúc có thể dạy ngươi, sau này có thể làm trợ thủ của ta.”
Oanh Oanh ngẩng đầu sửng sốt, nói, “Oanh Oanh không hiểu điều này......”
Lâm Triêu Hi khoát khoát tay nói, “Phương pháp ta dạy ngươi so với người khác không giống nhau, chỉ cần nắm giữ mấu chốt là làm được, sửa sang lại sổ sách cũng nhanh vô cùng, đây chính là phương pháp riêng của ta, ngươi tốt nhất nên học.”
Oanh Oanh cắn cắn môi nói, “Cảm ơn chủ mẫu coi trọng Oanh Oanh, Oanh Oanh nhất định chăm chỉ học.”
Phương pháp mà Lâm Triêu Hi nói chính là học kế toán ở hiện đại, dĩ nhiên, nàng cũng chỉ biết sơ qua. Nàng cầm giấy và bút, ở trên tờ giấy viết ngang viết dọc mười số Ả Rập dạy nàng đọc đi đọc lại cùng sử dụng. Nàng vẽ mấy đường thẳng xiêu vẹo sau đó giảng giải như thế nào ghi chép thu nhập cùng chi tiêu, tên vật phẩm, số lượng, đơn giá vân vân.
“Chủ mẫu, phương pháp này thật sự lướt qua là hiểu ngay!” Oanh Oanh cầm bút lông không khỏi cảm thán.
Lâm Triêu Hi gật đầu một cái nói, “Ngươi xem lại cách thức một lần, sau này sổ sách đưa cho ngươi tổng kết trước sau đó sẽ đưa cho ta xem qua, ta già rồi, mắt kém đầu óc cũng chậm, may là có một trợ thủ đắc lực a.....” Nàng nhéo nhéo mày, nhìn ra ngoài đã thấy một mảnh tối đen.
“Chủ mẫu lạnh sao?”
“Có một chút, mùa thu tới, ban đêm thật đúng là hơi lạnh.”
Oanh Oanh hiểu ý đứng lên đóng cửa sổ, ở trước cửa sổ hơi có chút sửng sốt.
Cửa sổ phòng bên cạnh, lộ ra ánh nến vàng ấm áp, là phòng của đại công tử. Hắn tựa hồ ngồi thiền bên cửa sổ, giấy ráp mỏng manh lộ ra hình dáng của hắn, ngũ quan hắn chiếu rọi trên cửa, lộ ra độ cong ở ngoài, giống như được khắc tinh tế, sáng sủa mà tuấn dật.
Nàng không biết mình thẫn thờ thật lâu, Lâm Triêu Hi quay đầu lại nhìn thấy Oanh Oanh đứng ở cửa sổ không nhúc nhích, mắt không chớp nhìn ra ngoài cửa số, nàng từ từ đi tới, đi đến phía sau Oanh Oanh cũng không có cảnh giác.
Kia không phải là phòng của đại nhi tử? Bóng dáng kia không phải là đại nhi tử? Đêm khuya chưa ngủ không chỉ có một mình nàng?
“Là ngắm trăng hay là ngắm hoa đây?” Lâm Triêu Hi vỗ bả vai nàng cười hỏi.
Oanh Oanh sợ hết hồn, vội vàng xoay người lại, bàng một tiếng đem cửa sổ đóng lại, lại thấy mình quá lớn tiếng ngay lập tức xoay đầu đi, đầy mặt e lệ.
Lâm Triêu Hi mím môi, thật là thần nữ có ý vương vô tình, nàng nếu là nguyệt lão thì tốt, buộc dây hồng là có thể thúc đẩy một đoạn nhân duyên, như vậy thì thật đúng là làm hảo sự.....
Lâm gia đến cuối tháng đều có một hội nghị thường lệ, đơn giản chính là nâng cao tinh thần Lâm gia, đều tự báo cáo công trạng của mình, giống như khen ngợi cán bộ ưu tú, nhưng Lâm Triêu Hi sau khi trở về liền hủy bỏ hội nghị, cảm thấy thật sự cổ hủ khiến người chán ngấy.
Nhưng là một ngày, Lâm gia tam công tử lại tổ chức hội nghị, mục đích hội nghị lần này, nói là nghi thức chia tay, kì thực là dò xét tình hình quân địch.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Diễm Phu Nhân
Thiên Ái Mạch Sinh Nhân
Diễm Phu Nhân - Thiên Ái Mạch Sinh Nhân
https://isach.info/story.php?story=diem_phu_nhan__thien_ai_mach_sinh_nhan