Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Xuyên Đến Nữ Tôn Quốc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 13: Đi Chợ 2
S
au khi mọi thứ đã chuẩn bị xong, Hiểu Linh cõng bó củi trên lưng, nắm tay Tiểu Hàn cùng Tiểu Đông bưng một rổ rau lớn chào từ biệt rồi lên đường. Tuy Trần gia thôn chỉ là một thôn nhỏ nhưng địa thế dựa núi nhìn sông ở đây cũng đem lại cuộc sống trù phú cho thôn dân. Trấn trên cách thôn cũng không bao xa, đi dọc đường đê chừng một tiếng là tới nơi. Trấn Tây Giai nằm ở ngã ba Bông, nơi tiếp giáp giữa con sông Mã Nhi và con sông nhánh của nó – sông Bưởi. Nơi đây nhìn qua cũng biết là vô cùng thuận lợi cho giao thương: ngược Mã Nhi lên phía bắc là con đường thu mua lâm thổ sản còn xuôi nam lại đến khu tiếp giáp với thành Tây Đô phía nam, nếu thương nhân lớn có tầm nhìn bắt được nơi này thì hẳn sẽ càng trù phú, tấp nập.
Chợ phiên của trấn được tổ chức 3 ngày một lần ở ven bờ sông Bưởi. Khi ba người tới nơi cũng đã có rất nhiều người bày bán ở đó. Tiếng rao bán, trao đổi vang dội cả khu chợ. Hiểu Linh chọn một chỗ hơi thưa người, dưới một bóng cây to rồi trải miếng vải cũ lên để Tiểu Đông bày rau củ. Cô nhìn xung quanh các hàng bán rau cũng không ít. Không rõ trên trấn lượng tiêu thụ được bao nhiêu. Cô quay sang hỏi Tiểu Đông:
- Giá cả ở đây bán thế nào? Mà ta cũng không rõ mệnh giá tiền ở đây nữa.
Tiểu Đông nhất thời không hiểu ngay được mệnh giá mà thê chủ nói đến là cái gì. Hẳn là giá trị các đồng tiền ở đây đi. Hắn hỏi lại:
- Thê chủ là muốn biết giá trị các đồng tiền sao?
Hiểu Linh học kinh tế nên biết rõ: mệnh giá và giá trị là hai khái niệm khác nhau. Rất ngứa ngáy muốn giải thích nhưng lại thôi vì dù nói Tiểu Đông cũng chưa chắc hiểu nên cứ gật đầu:
- Ừm. Có những loại tiền gì. Rau như nhà ta sẽ bán được giá nào?
- Thê chủ. Vương triều ta lưu hành tiền xu: có 1 xu, 2 xu, 5 xu, 1 hào, 2 hào, 5 hào, 1 đồng, 2 đồng và 5 đồng. Trong đó 10 xu bằng 1 hào và 10 hào bằng 1 đồng. Rau nhà ta bán theo mớ như rau cải mơ, cải cúc, thì là thì chừng 3 đến 5 xu một mớ. Rau cải sen, cải bẹ, bắp cải theo cân thì chừng 1 hào một cân. Hành củ, tỏi củ thì 1 hào rưỡi đến 1 hào tám một cân. Còn bó củi kia phải 1 đồng mới được.
Nghe giá cả của Tiểu Đông nói, Hiểu Linh lẩm nhẩm quy đổi. Nếu coi 1 xu bằng mệnh giá thấp nhất trong tiền nước cô thì giá cả ở đây cũng chỉ chừng đó.
- Vậy một cân thịt giá bao nhiêu?
Tiểu Đông nghe Hiểu Linh hỏi giá có chút giật mình. Thê chủ muốn dùng tiền bán đồ mua thịt ăn sao? Hắn đáp:
- Một cân thịt giá vào khoảng 2 đồng. Thịt nạc hẳn chừng 1 đồng tám một cân. Mỡ thì 1 đồng một cân.
Hiểu Linh choáng váng. Trời ạ… đắt gấp 3 lần ở quê cô. Thảo nào thịt ở đây ít bán như vậy. Nhưng cô cũng lý giải được. Trước đây nhà cô nuôi heo, nửa năm mới được một lứa, hơn nữa chỉ chừng 60 kg đã là cao. Sau này nhà cô cũng không nuôi nữa vì chẳng bõ. Các nhà nuôi lớn thường chọn lợn siêu nạc và đổ tăng trọng cho chúng, nên chỉ cần 3,4 tháng là có một lứa lợn 70, 80 kg xuất chuồng. Huống chi thời đại này, ngô gạo còn không đủ cho người ăn, đâu ra có cám ngô cho lợn. Hiểu Linh gật gật đầu tỏ ý đã hiểu rồi quay ra nhìn đường.
Từ nãy tới giờ Tiểu Hàn vẫn ngoan ngoãn ngồi cạnh đại tỷ, đưa ánh mắt nhìn bốn phía thỏa mãn hiếu kỳ. Hắn biết cần bán xong chỗ rau này, tỷ tỷ mới có thể đưa hắn đi chơi một chút. Mà thực sự, hắn cũng chỉ cần đi một chút thôi là đủ rồi. Trấn thực náo nhiệt, hắn thực thích nhưng cũng hơi sợ. Hôm trước hắn có nghe lũ bạn nói về Niên ca nhi nhà Trần đại di đi chợ cùng mẫu thân rồi bị lạc mất. Hắn không muốn bị lạc như vậy.
Mấy người đi qua nhìn rau nhà Hiểu Linh cũng dùng lại hỏi giá, có người mua 1,2 thứ, cũng có người lắc đầu bỏ đi. Giá cả không hợp lý sao? Hiểu Linh suy nghĩ rồi cất tiếng rao:
- Rau tươi đây rau tươi đây. Rau vừa hái đảm bảo ngon ngọt. 4 xu một mớ, 3 mớ chỉ 1 hào. Cải sen, cải bắp, cải bẹ 1 hào một cân, 2 cân chỉ có hào tám đây….
Hiểu Linh rao rất nhiều lần rốt cuộc cũng có tác dụng. Lượng rau mang đi bán cũng chỉ còn lại 1 chút. Vì thế Hiểu Linh giảm giá để có thể bán hết chỗ đó luôn. Bó củi cũng được bán với giá 9 hào rưỡi. Cả buổi chợ thu vào chỉ vẻn vẹn 2 đồng 7. Chỉ mua được hơn cân thịt a. Hiểu Linh cười khổ. Cô đứng dậy phủi quần áo rồi thu tấm vải lại.
- Xong rồi. Giờ chúng ta đi chợ 1 chút. Tiểu Đông xem phải mua gì không thì mua.
- Thê chủ. Nhà không còn muối. Ta đi mua một chút.
- Chúng ta cùng đi thôi.
Hiểu Linh cười cười nói. Đây là cơ hội để cô khảo sát thị trường a. sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy.
Ba người rồng rắn đi tới hàng đồ khô. Vừa thấy người đến, chủ cửa hàng niềm nở
- Tiểu Đông đi chợ a. Hôm nay tính mua gì vậy?
Chủ cửa hàng là một nam nhân chừng 30 tuổi, gương mặt hiền lành phúc hậu dường như luôn tươi cười. Theo cách nói chuyện thì óc lẽ Tiểu Đông là khách quen nơi này. Hiểu Linh chỉ lẳng lặng đứng sau chơi đùa cùng Tiểu Hàn một chút để Tiểu Đông mua bán.
- Ân. Ông chủ. Hôm nay ta muốn mua chút muối.
- Vẫn là muội loại 3 sao? Lần này cậu định lấy mấy cân.
Tiểu Đông như có như không đánh ánh mắt xem thái độ của thê chủ. Thấy nàng ấy không phản ứng gì, cân nhắc một hồi rồi nói:
- Không. Lần này lấy cho ta muội loại 1 đi, một cân là đủ.
Hiểu Linh nãy giờ vẫn chú ý cuộc trò chuyện. Hẳn là bình thường Tiểu Đông vẫn mua muối loại 3, sao lần này lại thay đổi. Cô hỏi:
- Muối loại 1 và loại 3 khác nhau như thế nào?
Tiểu Đông bối rối:
- Thê… thê chủ. Muối loại 1 là muối tinh còn muối loại 3 là muối vẫn còn lẫn một ít tạp chất. Giá của 2 loại này cũng khác nhau: loại 1 thì 5 xu một cân, loại 3 thì 3 xu hai cân.
- Bình thường ngươi vẫn mua loại 3 phải không? Sao lại thay đổi?
Hiểu Linh hỏi lại, cũng không rõ tại sao. Muối bẩn một chút đem về lọc lại là được. Hẳn Tiểu Đông vẫn làm vậy đi vì hũ muối trong nhà hôm qua cô có xem qua. Tiểu Đông đánh mắt nhìn Hiểu Linh rồi cúi đầu lí nhí nói:
- Bình… bình thường ta đều mua muối loại 3 về lọc lại dùng. Nhưng có một lần thê chủ phát hiện cấm ta nấu cho ngài ăn bằng loại muối này. Nên … nên…
Tiểu Đông không biết phải giải thích làm sao. Bản thân hắn thấy muối loại 3 lọc lại cũng chẳng khác gì muối loại 1 lại tiết kiệm được không ít. Nên cho dù bị thê chủ cấm nhưng hắn vẫn làm, vì dù sao chỉ cần không để nàng ấy thấy là được. Bây giờ bị bắt ngay tại trận thế này lại còn bị phát hiện lừa dối, không biết nàng sẽ làm gì hắn nữa.
Tiểu Đông đang rối rắm không biết nói thế nào tiếp theo thì Hiểu Linh gọi với vào trong:
- Ông chủ, gói dùm ta 4 cân muối loại 3 là được rồi. Không cần gói lại 1 nữa.
Vị chủ cửa hàng nhạy bén nhận ra Tiểu Đông còn phải nghe lời nữ nhân này nên cũng không hỏi nhiều, ứng thanh một tiếng rồi đi vào trong lấy lá dong bao muối. Hiểu Linh đón lấy bịch muối, trả tiền rồi quay sang Tiểu Đông:
- Ta đi thôi. Ta thấy ngươi làm vậy là đúng. Muối nào chẳng giống nhau, chỉ tốn chút thời gian tinh luyện lại là được. Không cần phải áy náy.
Vì ban đầu Tiểu Đông nói chỉ mua thêm muối nên cả hai cũng không có ý định mua gì nữa, chỉ tính dạo chợ 1 lát rồi về. Hiểu Linh đi trước tay dắt Tiểu Hàn, còn Tiểu Đông đi phía sau. Tiểu Hàn líu ríu đi vừa nhìn quanh quất, chợ rất đông vui và cũng nhiều đồ ăn vặt. Nhưng hắn chẳng cần gì cả, chỉ cần được đi cùng đại tỷ là vui rồi.
Hiểu Linh thấy một hàng quẩy ngọt bán rong liền mua một túi nhỏ dúi vào tay Tiểu Hàn. Trước đó cô cũng lấy 1 cái ra nếm thử. Cô nhớ mãi hồi nhỏ mình thích ăn quẩy cỡ này, giòn giòn, ngọt ngọt, giá cũng không quá đắt nên mua chút đồ về cho huynh đệ bọn họ ăn vặt, không thể để Tiểu Hàn đi cùng cô cả buổi sáng mà về tay không được.
Đang ngó nghiêng xem chợ có gì lạ hay không, chợt nhớ ra hôm qua mình tiện tay sài hết số tóp mỡ trong nhà, Hiểu Linh đột ngột đứng lại a lên một tiếng. Tiểu Đông đi theo sau mải nghĩ làm sao để thuyết phục thê chủ để hắn đến cửa hàng thêu một chút, không chú ý đập thẳng vào bóng lưng phía trước. Tuy ở thời đại này là nữ tôn, nhưng vóc dáng nam nữ lại không có chênh lệch gì lớn, gần như là ngang nhau, chỉ có sức lực nữ nhân lại lớn hơn nhiều. Hiểu Linh tuy nhỏ tuổi hơn Tiểu Đông nhưng lại được ăn uống đầy đủ hơn vì thế lớn hơn Tiểu Đông cả một cái đầu.
Tiểu Đông ăn đau bất giác hô to một tiếng. Hiểu Linh nghe thấy, biết Tiểu Đông bị đau không nhẹ, quay người lại hỏi:
- Không sao chứ?
Tiểu Đông thực đau muốn chảy nước mắt, ôm mũi lắc đầu, không nói nên lời. Hiểu Linh thấy hắn mãi không nói gì có chút sốt ruột, liền hành động mà không nói thêm gì. Nàng một tay kéo tay Tiểu Đông đang che mũi, tay khác nâng cằm hắn lên rồi cúi đầu nhìn kỹ. Ừm. Không bị chảy máu, chỉ có chút đỏ thôi. Hiểu Linh xem xét rồi mới yên tâm một chút. Nhưng lại không để ý tới khuôn mặt sắp đỏ rực kia. Tiểu Đông ngỡ ngàng. Sao thê chủ có thể thân mật với hắn như vậy giữa chợ chứ. Hắn lắp bắp:
- Thê… thê chủ… đừng….. đừng như vậy.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Xuyên Đến Nữ Tôn Quốc
Lãnh Thiếu
Xuyên Đến Nữ Tôn Quốc - Lãnh Thiếu
https://isach.info/story.php?story=xuyen_den_nu_ton_quoc__lanh_thieu