Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thông Thiên Chi Lộ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 13: Kêu Giả Quá Mức
"O
a ha ha ha! Lại thêm một tấm!"
Trong tiểu thạch ốc lý vang lên tiếng cười như của khách lão làng thấy hồng bài tiểu thư của kỹ viện cởi sạch y phục.
Sáu ngày tiếp đó, Ngụy Tác chìm trong trạng thái cuồng nhiệt, mỗi lần luyện được hai tấm Hỏa cầu phù tương đương đút túi một viên hạ phẩm linh thạch, khác nào vô tình rơi vào một linh thạch khoáng mạch, móc lên là có linh thạch, đối với người thiếu thốn linh thạch nhiều năm như gã thì đương nhiên làm quên ngày quên đêm.
Đối với lục bào lão đầu thì là nhặt được bảo vật, đúng như lão phán đoán, Ngụy Tác đích xác có thiên phú không tệ về luyện phù. Hiện tại gã luyện chế mười sáu tấm Hỏa cầu phù, đại khái luyện thành mười hai tấm, tỷ lệ thành công cao hơn bảy phần mười, đấy là gã chỉ sử dụng phổ thông phù bút, đổi lại là một cây phù bút hảo hạng thì tỷ lệ thành công sẽ trực tiếp cao hơn tám phần. Trong số các chủ nhân của lục bào lão đầu, chưa có ai luyện Hỏa cầu phù thành công với tỷ lệ cao như thế.
Ngụy Tác đã có kinh nghiệm luyện phù, mỗi khi luyện phù mệt mỏi là dừng lại để chế tác phù chỉ, công việc này không tiêu hao tinh lực gì hết, đợi khi tinh thần khôi phục là lại tiếp tục luyện phù. Từ chỗ mỗi ngày gã chỉ luyện tối đa được mười tấm Hỏa cầu phù, thì ở ngày thứ ta, Ngụy Tác đã luyện chế được hơn ba mươi tấm.
"Tiểu tử này lại là thiên tài luyện phù, đúng là gặp quỷ." Hiện tại thấy Ngụy Tác nắm tấm Hỏa cầu phù mới luyện xong, đắc ý cười ha hả là lục bào lão đầu lại lắc đầu. Nếu không tận mắt thấy, lão không đời nào liên hệ được tiểu tử nhăn nhở đó với một thiên tài luyện phù với nhau.
"Ngươi định làm gì?" Lắc đầu xong, lục bào lão đầu lại trợn trừng mắt.
Mỗi ngày Ngụy Tác đều đếm kỹ số Hỏa cầu phù luyện chế được đế mấy lần, mỗi lần đếm là mắt sáng như ông sao, lần này đếm xong gã trải Hỏa cầu phù lên giường, nghe lục bào lão đầu hỏi thì cười hắc hắc nằm luôn xuống ngủ trên đồng phù.
"... " Lục bào lão đầu hoàn toàn tắt tiếng. Lúc này mới hiểu vì sao tiểu tử này chế phù với tỷ lệ thành công cao như thế, gã là kẻ mê tiền chính tông, một viên hạ phẩm linh thạch khiến gã mắt sáng lên, một tấm Hỏa cầu phù là nửa viên, gã luyện chế đương nhiên cẩn thận hơn ai hết.
"Ha ha!" Nằm trên đống Hỏa cầu phù, Ngụy Tác sảng khoái khôn tả. Bảy hôm nay luyện chế được bao nhiêu Hỏa cầu phù thì gã đã đếm vô số lần, tổng cộng một trăm bốn mươi tấm. Một trăm bốn mươi tấm Hỏa cầu phù, chẵn bảy mươi viên hạ phẩm linh thạch!
Nằm một lúc, Ngụy Tác bò dậy, gom hết cho vào một cái túi da.
"Ngươi định làm gì?" Thấy gã định ra ngoài, lục bào lão đầu lên tiếng.
"Đi bán phủ, lúc này đại đa số các tiệm còn mở cửa." Ngụy Tác đáp, "mỗi ngày ta luyện ba chục tấm Hỏa cầu phù đã mệt chết rồi, chi bằng đổi chút linh thạch về, sau này luyện phù mệt thì thừa cơ tu luyện, ta luyện phù cũng chỉ để đổi linh thạch về tu luyện mà, như thế sẽ không ảnh hưởng đến cả hai."
"Suy nghĩ không tệ." Lục bào lão đầu cười lạnh, "Bất quá ngươi nghênh ngang đi bán số Hỏa cầu phù này xong, không đầy hai ngày là Thiên Nhất môn gì đó trong Linh Nhạc thành sẽ tìm đến nơi, lúc đó ngươi chỉ còn nước ngoan ngoãn luyện phù cho chúng. Cả đời ta cũng đừng mong ngưng hình nữa."
"Ngươi có ý gì?" Ngụy Tác vò đầu bứt tai không hiểu.
Lục bào lão đầu hỏi ngược: "Linh Nhạc thành có bao nhiêu luyện phù sư, luyện đơn sư?"
Ngụy Tác ngẫm nghĩ đáp, "Chừng mười mấy hai mươi chăng?"
Lục bào lão đầu trợn tròng trắng lên, "đã hiểu chưa?"
Ngụy Tác lắc đầu, "Không."
"Ngươi đúng là con lợn ngu xuẩn." Lục bào lão đầu buột miệng mắng, "Luyện phù sư có tỷ lệ thành công nhất định vốn hiếm lắm, nhất là người biết công thức mới như ngươi chính là con gà đẻ trứng vàng, môn phái nào cũng rình tóm ngươi về, lúc đó ngươi luyện được mười tấm thì là của ngươi chắc? Một tấm giữ riêng cũng là tốt lắm rồi. Khí linh như ta thì người khác ít nhất cũng có mười mấy phương pháp thu lấy những thứ trong óc ta, thế đã đành, có khi vì sợ công thức lưu truyền ra để môn phái khác biết, chưa biết chừng chúng sẽ giết ta diệt khẩu. Tên khốn ngươi bị bắt đi làm khổ sai đã đành, nhưng còn liên lụy đến ta."
"Đích xác là vấn đề khó đây." Ngụy Tác đảo mắt một vòng, đột nhiên cười hắc hắc, "Lão đầu, yên tâm đi, bán mớ Hỏa cầu phù này, ta đảm bảo không có vấn đề gì."
"Không có vấn đề gì?" Lục bào lão đầu tỏ vẻ không tin.
"Tối rồi, không thể rời Linh Nhạc thành quá xa, có nhiều hỏa phù trên mình chắc không vấn đề gì, thuận tiện đưa ngươi đi xem một phen." Ngụy Tác cười hắc hắc nhẹt cái lọ đen ngòm vào ngực, rồi đóng cửa, lao đi như làn khói.
...
Tối đến, ba tu sĩ đeo ba cái túi đang đi về Linh Nhạc thành.
Cả ba đều là tu sĩ cấp thấp đi hái hai ba loại dược thảo cho cửa tiệm, tu sĩ như họ căn bản không dám qua đêm ở ngoài thành.
Đi qua Hắc Bào đàm, ba tu sĩ thấy một thanh niên đầu tóc rối bù như bị lửa đốt đang lần mò trong đầm.
"Tiểu tử này khẳng định không trả nổi là tiền thuê phòng, tối thế này còn ở lại đây thử vận khí." Hắc Thủy đàm này cách phía nam thành không đầy trăm dặm, là đầm lầy mênh mông liên tục nổi lên bong bóng lớn cỡ nắm tay, bình thường không có yêu thú qua lại, bất quá nghe nói mấy nghìn năm trước nhiều tu sĩ đã đại chiến ở đây, cùng với bong bóng nổi lên thì có cả những thứ như mảnh vỡ pháp bảo lẫn trong bùn đất, cũng có tu đạo giả lần mò trong đầm xem có kiếm chác được gì không.
Ba tu sĩ cho rằng tối thế này mà kẻ kia còn lần mò ở đây thì khẳng định mạt rệp cực độ, không còn cách nào mới đến đây thử vận khí.
So với người ta, cả ba tức thì thấy đời sống còn khá chán, không khỏi cười trên đau khổ của người khác, một người thậm chí còn cười hắc hắc lớn tiếng nói với thanh niên đó, "Huynh đệ, vất vả quá, kiếm được gì không?"
"Còn chưa... ồ, cái gì đây?" Xoạt một tiếng, cả ba kinh ngạc nhận ra thanh niên móc được một cái rương sắt nhỏ đã hoen rỉ từ dưới bùn lên, xem ra cái rương rất cổ.
"Hỏa phù! Nhiều hỏa phù thế nhỉ?"
"Thật sự kiếm được?!" Ba tu sĩ trợn trừng mắt không dám tin nhìn vào thanh niên, nhưng thật sự là họ thấy thanh niên mở cái rương sắt hoen rỉ ra, trong đó chất hàng chồng phù lục đỏ rực, lấp lánh hồng quang nhàn nhạt.
"Hôm nay vận khí tốt quá! Dù thế nào cũng tặng các vị một tấm." Thanh niên rút một tấm nhét vào tay một trong ba tu sĩ còn đang há hốc miệng, nhét hết phù lục còn lại vào ngực áo rồi nhanh chóng biến mất trong bóng tối.
"Thật sự là hỏa phù? Y thật sự mò được nhiều hỏa phù như thế?"
Tu sĩ mặt vuông trong ba người, còn nắm hỏa phù trong tay, cùng hai đồng bạn ngẩn ngơ nhìn hồng sắc phù lục một lúc rồi nghiến răng dồn chân nguyên vào.
Ầm một tiếng, một quả hỏa cầu như cái bánh xe từ tay tu sĩ mặt vuông bắn ra nổ tung trên đầm lầy, hỏa quang chiếu sáng mấy trăm trượng.
"Nhất giai Hỏa cầu phù! Đúng là nhất giai Hỏa cầu phù! Vận khí tiểu tử đó may thật, nhặt được ngần ấy nhất giai Hỏa cầu phù!"
"Mớ Hỏa cầu phù ban nãy chí ít cũng mấy trăm tấm!"
Ba tu sĩ mất hết tâm tình vui vẻ trước đau khổ của người khác, ai nấy đều đấm ngực than thở.
...
"Thế nào? Lão đầu, chiêu này tuyệt chứ?" Quay về thạch ốc, Ngụy Tác móc Dưỡng quỷ quán ra, nhẫn đắc ý hỏi lục bào lão đầu.
"Tuyệt cái gì mà tuyệt, hỏa phù! Ngần này hỏa phù cơ á! Lúc ngươi kêu hai câu này sao nghe giả thế?"
"Ha ha, vậy hả? Ta thấy được đấy. Ngày mai trong Linh Nhạc thành khẳng định đều biết có người ăn may vớ được một mớ Hỏa cầu phù, ta đi bán sẽ không vấn đề gì nữa nhỉ?" Ngụy Tác cười ha ha, cởi y phục toàn bùn đất xuống, nhảy vào một cái thùng gỗ đầy nước, vui vẻ tắm táp.
Thông Thiên Chi Lộ
Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thông Thiên Chi Lộ
Vô Tội
Thông Thiên Chi Lộ - Vô Tội
https://isach.info/story.php?story=thong_thien_chi_lo__vo_toi