Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thầm Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 13: Nụ CườI CủA Anh
H
oàng Long không biết thứ cảm giác này là gì, bên trong anh dù mạnh mẽ đến đâu cũng một hoặc vài lần cảm thấy lạc lõng, chênh vênh không điểm tựa, lúc mệt mõi muốn buông thả một chút, yếu mềm một chút, dường như cuộc sống tẻ nhạt ấy anh chỉ cần một mình. Nhưng giờ đây anh chỉ muốn bên người con gái này, một cảm xúc phiền phức, anh không thể dùng ngôn từ nào để đặt tên cho nó nhưng chính anh giờ đây cũng chẳng muốn dứt ra mớ lộn xộn này...
“ cô có sao không?”
“ hửm..” Minh Anh dừng đũa, mắt tròn xoe ngoắc đầu lại nhìn. Có chút ngạc nhiên: “ sao là sao, không phãi anh ngủ rồi à?”
“ tôi thấy cô đi từ phòng y tế!”
“ à à không sao hì hì” Minh Anh lắc đầu dấu giếm.
“ đúng rồi thân hình cô như vầy, có sao, sao được.”
Mặt Minh Anh ngố ra, cảm giác thật là xấu hổ, phải nói Hoàng Long thật biết cách làm người khác mất mặt.
“ Anh … anh…an…h. Ờ vậy đi, anh có biết biết bao nhiêu người ốm muốn được như tôi không?” Minh Anh hắc mặt lên đáp trã.
“ Không, vì tôi biết chắc là không một người con gái nào muốn có thân hình tròn quay như cô cả”.
Nói đến đây thật sự Minh Anh đã cứng họng, lúc này nếu có một ước mơ thì Minh Anh sẽ ước gì có thể cáu xé tên đang nằm bên cạnh mình ra thành trăm hàng ngàn mãnh, xấu hổ Minh Anh ngoảnh mặt về phía khác.
Hoàng Long ngồi xổm dậy khi thấy Minh Anh bơ mình. Một cảnh tượng xảy ra mà anh thật không ngờ tới, cứ ngỡ rằng một người con gái bị anh chọc quê thì sẽ ngồi im lặng hoặt bực tức nhưng mà Minh Anh không hề như vậy, Hoàng Long cười lớn: “ Haha!”
Minh Anh chau mày vừa nhai cơm vừa nhìn sang Hoàng Long: “ Gì anh cười gì hả, chưa thấy con gái ăn bao giờ à”.
“ Tôi tưởng tôi chọc cô là cô sẽ bực tức hoặt nổi nóng, nhưng thật không ngờ cô ngồi ăn ngon lành đến vậy. ha ha”
“ Cơm mẹ nấu mà, giận thì giận chứ ngu gì mà tôi phãi bỏ bữa vì anh. Ảo tưởng sức mạnh không hà”.Minh Anh vừa cười vừa bĩu môi liếc xéo Hoàng Long
“ Cô biết cô giống gì không hã Minh Anh”.
“ Giống gì?”
“ Cô biết doremon không?”
“ Ờ, rồi sao”.
“ Cô y chang nó vậy đó ha ha” Hoàng Long ngồi ôm bụng cười ngặt nghẽo, Minh Anh mặt từ hồng hào đã chuyển sang đỏ chót như vừa ăn trúng miếng ớt cay xè.
Minh Anh không biết làm gì càng nghĩ tới càng ấm ức nó gấp vội một một lát sushi nhét vào miệng Hoàng Long làm anh không kịp phản ứng gì. Hoàng Long bất ngờ vì hạnh động đó anh trợn mắt lên nhìn Minh Anh không chớp láy. Một hồi lâu thì mới định hình về vị trí ban đầu, hồn cũng về với xác.
“ ăn đi, ăn đi không được chọc tôi nữa”.
“ cô” miếng sushi làm anh ú ớ không nói được gì.
“ đói thì phãi nói tôi chứ, muốn ăn cùng lại còn ngại, hại bao tử lắm đó.Thật ra Minh Anh tôi cũng thoáng mà có sao đâu, còn nhiều lắm ha ha”.
dường như trã thù được Hoàng Long là một niềm vui sướng khôn siết đối với nó cười tủm tỉm, ban đầu Hoàng Long hơi cáu nhưng rồi nét mặt cũng từ từ dãn ra, anh ăn hết lát này nó lại gấp cho anh lát khác, anh không từ chối ngược lại còn ăn chậm rãi rất vui vẽ.
“ tôi và anh chơi trò này nhé, ví dụ bây giờ tôi sẽ đưa anh một câu hoặc anh đưa tôi một câu 5 chữ bằng 5 ngón tay. hai chúng ta phãi ghi nhớ câu đó và đọc theo ai đọc không được thì người đó thua oke hông?”
“vì sao tôi phãi chơi trò đó với cô?”
“ vì anh phãi trả tiền thức ăn trưa cho tôi!” Minh Anh nói chắc nịch.
“ này giờ tôi trước hen, e hèm ‘’ i go to school ‘’ nhớ hen.
cả 2 người bla bla từng ngón tay một lúc Minh Anh đưa ngón kế ngón trõ chỉ vào: “ thế từ này tôi k tin anh nhớ đâu!”
“ từ ‘’ GO ‘’ Hoàng Long trã lời một cách tự tin.
Minh Anh cứ thế chỉ vào ngón GO nhiều lần và tất nhiên khiến cho Hoàng Long cũng lập lại nhiều lần. Đến giờ Hoàng Long mới chợt nhận ra mình bị lừa một cú thật đậm, Minh Anh thì được đà ngồi ôm bụng cười không ngớt.
Ấm ức Hoàng Long vo tròn ngón tay dơ lên, Minh Anh nghĩ mình sắp ăn trọn cú đấm kia thật không ngờ Hoàng Long lại béo má nó béo cả hai bên má nó. Anh cười một cách tự mãn.
“ Hoàng Long! lúc anh cười trông đẹp trai hơn nhiều đó”.
Câu nói của Minh Anh đã làm anh ngừng lại, Hoàng Long thật sự không biết nãy giờ anh đang ngồi ăn trưa cùng một cô gái, anh ngồi nói chuyện cười đùa với một cô gái " Lạ, nhưng cũng rất thân quen ". Anh nhận ra và trở lại với trạng thái cool boy của mình.
“ Minh Anh, cô yêu bao giờ chưa, và người đó cô nghĩ không bao giờ quên đi?”
Minh Anh trố mắt nhìn Hoàng Long:“ Nè nè đừng nói anh yêu tôi rồi nha nha nha kì nha. Ngại quớ đi à, thế sao không nói sớm”.
" Gì vậy nhỏ này có bệnh ảo tưởng sức mạnh khá cao – Hoàng Long nghĩ "
“ Bệnh”
“ Hihi đùa chút thôi, thật ra tôi cũng không biết nhưng tôi biết có một người là động lực giúp tôi thi vào cái trường này nè”. Minh Anh vừa nói vừa chớp mắt long lanh nhìn Hoàng Long.
“ Anh chàng nào mà số vậy?”
“ Là anh đó, ha ha” Minh Anh cười rõ tươi.
“ Minh Anh, cô có biết xấu hổ không!” Mặt Hoàng Long lúc này thì chã khác gì Minh Anh lúc nãy như ăn phãi ớt cay xè.
“ Tất nhiên la KHÔNG”. Minh Anh hớn hở đáp không một chút e ngại
Hoàng Long nghẹn lời bực dọc đứng dậy quay người bỏ đi, Minh Anh không thấy buồn nhỏ còn đứng cười tủm tỉm mặt kệ Hoàng Long đã rời đi, nó đang thu dọn bữa trưa thì từ đằng sau bóng dáng người con trai đó đang khoát lên người nó chiếc áo:“ Trời lạnh rồi”. Nói rồi Hoàng Long quay lưng định rời khõi…
Tất cả mọi thứ đứng lại ngay lúc này, Minh Anh đang dùng bàn tay nhỏ của mình nắm thật chặt bàn tay anh, như nhỏ biết rằng nếu để tuột mất nhỏ sẽ đánh rơi thứ gì đó thật quí báu của mình, cái se lạnh của mùa đông đang tới thổi từng cơn gió hiu hắt đang xen giữ hai người tưởng chừng như lạnh lắm, rét buốt lắm nhưng trái ngược lại, hai con người hai trái tim của họ đang ấm dần lên.
“ Hoàng Long, có thể tôi không hiểu nhiều về tình yêu nhưng mà tiếc nuối trên đời này không phải là không đến được với nhau, cũng không phải là không được ở bên nhau trọn đời mà là khi anh nhìn thấy người anh yêu hạnh phúc, là khi anh thấy họ còn ở trên đời này.
“ đau thì sẽ tự khắc buông,ai rồi cũng phải học cách cố quên đi một người như một cánh cửa mở ra thế giới khác lạ về những chiêm nghiệm sâu sắc và thú vị, những ngẫu hứng hay bất cứ điều gì anh gặp trong cuộc sống”.
Hoàng Long lại một lần nữa đứng chết trân trước mặt Minh Anh, cảm xúc hành động của anh đã bị chi phôi quá nhiều bởi một người con gái khác. không phải là người con gái ấy nữa. khuôn mặt anh vẫn vậy một nét lạnh lùng, lạnh như mùa đông, không nụ cười, không một chút hiện lên cảm xúc.
Hoàng Long gật nhẹ một cái rồi quay lưng bước đi ….
“ phãi rồi mùa đông rất lạnh, lạnh như vẻ bề ngoài của anh” Minh Anh đứng nhìn theo bóng dáng Hoàng Long khuất xa dần.
“ Hoàng Long, có em ở đây rồi” Minh Anh tự lẫm bẫm nói.
Mùa Đông lạnh nhưng lòng người vẫn còn chưa nguội lạnh…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thầm Yêu
Bự Bự
Thầm Yêu - Bự Bự
https://isach.info/story.php?story=tham_yeu__bu_bu