Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phế Hậu Tướng Quân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Mỗi Người, Đều Có Một Khoảng Bi Thương
H
ai người len lén bê canh hạt sen ra ngoài, Tả Thương Lang nhân lúc Mộ Dung Viêm không để ý, giơ tay ra cướp lấy, Mộ Dung Viêm cười cười ngăn nàng lại, nói canh hãy còn nóng.
Bên bàn đá ngoài Nam Thanh cung, hắn thổi nguội canh rồi đút cho nàng. Tả Thương Lang không chối từ, nàng ăn được vài thìa, hỏi Khương Hoàng hậu thì sao? Mộ Dung Viêm xoa nhẹ tóc nàng: “Ta không biết phải xử lý ra sao với nàng ấy, có lẽ là nhốt trong Tê Phượng cung, cả đời không được ra ngoài. A Tả, Hiên Nhi sẽ lớn nhanh thôi, khi đó, ta bỏ lại giang sơn, chúng ta cùng ngao du tứ hải nhé?”
“Chủ thượng.”
“Ừ.”
“Người thật sự bỏ Khương Hoàng hậu sao?”
“Chuyện này nàng không cần lo.” Mộ Dung Viêm vuốt mái tóc dài của nàng: “Nàng phải tĩnh dưỡng thân thể trước đã, được không?”
“Vâng.”
Hắn quả thật nhốt Khương Hoàng hậu ở Tê Phượng cung. Hữu Thừa tướng hơi manh động, liền bị đuổi khỏi trung nguyên, cả đời không được phép đặt chân vào trong thành nửa bước.
Hữu Thừa tướng luôn cho rằng mình là cao thủ trong việc thao túng quyền lực, nhưng cho đến khi Mộ Dung Viêm thật sự lật mặt, hắn mới biết mình chỉ như một con khỉ trên tay Mộ Dung Viêm, đang biểu diễn trò hề mua vui. Người của hắn hoàn toàn không cách nào dùng được, hoặc có thể nói, số người Mộ Dung Viêm sắp đặt còn nhiều hơn tâm phúc của mình.
Nếu không phải mấy năm nay hắn lo lắng cho bệnh tình của Tả Thương Lang, e rằng hậu quả còn đáng sợ hơn nhiều.
“Thêm một bát nữa nhé?”
“Chủ thượng, thần nghĩ người phải đi rửa bát thôi.”
“Nàng thật quá đáng.”
“Vậy thần đi rửa nhé?”
“Được rồi, để ta rửa. Nàng ngủ trước đi. Ta sẽ rửa nhanh thôi.”
“Dạ.”
Khi Mộ Dung Viêm quay lại, Tả Thương Lang đã nằm trên giường. Hắn nhẹ ôm nàng vào lòng, ngửi mùi hương trên tóc nàng. Hắn không nói cho nàng hay, bao nhiêu năm qua, hắn chưa khi nào có một giấc ngủ yên.
Hôm sau, cả triều đình biết tin Tả Tướng quân đã tỉnh, bọn Vương Nam, Phí Nam lần lượt tới thăm nàng. Nàng tinh thần không tốt, nói vài câu đuổi khéo họ về.
Tả Vi Vi ầm ĩ đòi vào cung hầu hạ nàng, nàng chỉ cười cười vỗ về: “Đợi em thành thân xong hẵng nói.”
Viêm triều và Mộ Dung Viêm dần dần trở lại bình thường. Tả Thương Lang rất ít khi rời khỏi Nam Thanh cung. Trung Thu sắp tới, nàng tỉnh lại cũng được gần mười ngày, Tả Thương Lang giúp Mộ Dung Viêm mặc quần áo, cẩn thận tỉ mỉ vuốt nếp nhăn trên áo hắn: “Chủ thượng, tối nay chúng ta làm vài món ăn, uống vài chén được không?”
Mộ Dung Viêm vỗ vỗ mặt nàng, nói được.
Nhưng tối hôm đó, hắn không tới, ánh trăng mờ nhạt. Tả Thương Lang bày thức ăn lên bàn đá, Vương công công dè dặt tới bẩm báo: “Tả Tướng quân, Hoàng hậu uống thuốc độc tự tử, may mà phát hiện kịp thời, tối nay Hoàng thượng… sợ rằng không thể tới Nam Thanh cung, nên sai nô tài tới bẩm báo, mong người nghỉ ngơi sớm.”
Hắn cẩn thận quan sát, Tả Thương Lang mặt không đổi sắc, tỉ mỉ bày biện thức ăn, nói với hắn nàng biết rồi, bảo hắn về đi.
Hắn bèn đi ra, trước khi rời khỏi còn ngoảnh đầu nhìn lại, bóng dáng cô đơn dưới trăng dần nhạt nhòa.
Tả Thương Lang một mình uống hết nửa bình rượu, rượu xuống bụng đau như dao cắt. Nàng cau mày nằm phục trên bàn, trong lòng hiểu rõ cơ thể này đã tới cực hạn. Cơ thể này chưa bao giờ quên, nó chỉ là kẻ thay thế thất bại, không đợi được đến khi nam chính hồi tâm chuyển ý.
Ánh trăng trên trời dần trở nên hư ảo. Chủ thượng, như vậy cũng tốt. Thần không mong người ở bên thần, người cũng nên buông tay thôi.
Đừng buồn đau, dù cho… trong lòng chúng ta có tình.
Mộ Dung Viêm đến, là lúc vừa bãi triều, Vương Duẫn Chiêu đi theo hắn vào Nam Thanh cung, nhìn thấy nàng nằm trên ghế đá, như đang ngủ say.
Nhưng hắn biết, không phải nàng ngủ say. Máu của nàng, từ khóe môi chậm rãi chảy xuống tay áo, rơi xuống nền bàn đá trắng, đọng lại thành màu tím hãi hùng.
Đồ ăn trên bàn vẫn chưa động tới, rượu còn nửa bình. Ngón tay Mộ Dung Viêm để cách mái tóc nàng nửa tấc, sau đó hắn ngồi xuống, uống nốt nửa bình rượu trên bàn.
Rượu đã nguội lạnh từ lâu…
Hắn từ từ tu cạn bình rượu, Vương Duẫn Chiêu không dám nhìn vẻ mặt hắn lúc này: “Hoàng thượng…”
Xung quanh quá tĩnh lặng, nửa bình rượu, đối diện với cô đơn, không còn nghe thấy tiếng tung hô vạn tuế, chỉ có cố nhân cười, mà quân vương đang khóc.
A Tả, chủ thượng của nàng cuối cùng vẫn quá nhu nhược…
“Hậu tang theo quốc lễ… chôn nàng trong hoàng lăng đi.” Mộ Dung Viêm rảo nhanh khỏi Nam Thanh cung. Hắn bước rất nhanh, Vương Duẫn Chiêu không nhìn ra thái độ của hắn. Chỉ thấy bóng lưng hắn, một mình đứng dưới ánh ban mai, cô đơn như làn tuyết mỏng.
Ngoài Chúc Lương, nào ai được hóa thành hồ điệp? Còn kết thúc câu chuyện, lời thề… thôi thôi đã thành lời nói gió bay…
A Tả, phải chăng nàng cũng hy vọng chúng ta chưa từng tương ngộ…
Mộ Dung Viêm là một hoàng đế tốt, khi Tả Thương Lang qua đời, không thấy rõ thái độ của hắn. Khương Bích Lan vẫn ở lại Tê Phượng cung, nhưng không ai còn thấy nàng ta. Mọi người đều biết, đến nay Hoàng thượng độc sủng Hoàng hậu, chỉ có nàng ta mới biết, không hiểu mình đã mất hắn từ lúc nào.
Trong cung không còn ai nhắc đến Tả Thương Lang, chỉ có Nam Thanh cung vẫn cứ để nguyên vô chủ, Hoàng thượng cũng không bao giờ xuất hiện ở đó nữa.
Hàng năm tế lễ ở hoàng lăng, sau khi kết thúc, Mộ Dung Viêm đều ra lệnh chúng thần lui trước. Gần ra ngoài, Vương Duẫn Chiêu bạo gan nhìn lại, chỉ thấy vị hoàng đế nổi tiếng lạnh lùng kia nhẹ nhàng áp trán lên một tấm bia đá, trong giây phút chúng thần quay lưng đi, lệ rơi đầy mặt.
Chương trước
Mục lục
Phế Hậu Tướng Quân
Nhất Độ Quân Hoa
Phế Hậu Tướng Quân - Nhất Độ Quân Hoa
https://isach.info/story.php?story=phe_hau_tuong_quan__nhat_do_quan_hoa