Chương 13
rong bếp, Amanda nhìn mẹ mình không chớp.
Cô chưa hề nói một lời từ khi Adrienne bắt đầu câu chuyệncủa mình mà đã uống hết hai ly rượu, ly thứ hai hơi nhanh hơn ly đầu. Lúc nàykhông ai trong hai người lên tiếng, và Adrienne có thể thấy sự mong chờ hồi hộpcủa con gái khi đợi nghe phần tiếp theo.
Nhưng Adrienne không thể kể cho Amanda nghe về chuyện đó, vànàng cũng không cần kể. Amanda đã là một người phụ nữ trưởng thành, con bé biếtân ái với một người đàn ông có nghĩa là gì. Con bé cũng đã đủ tuổi để biết rằngdù đó là một phần tuyệt diệu trong cuộc khám phá lẫn nhau của hai con người, nócũng vẫn chỉ là một phần mà thôi. Nàng yêu Paul, và nếu anh không có ý nghĩavới nàng nhiều đến thế, thì kỳ cuối tuần đó đã chỉ đơn thuần mang ý nghĩa thểxác, và sẽ chẳng có gì để ghi nhớ hơn một vài khoảnh khắc thỏa mãn, chỉ đặcbiệt vì nàng đã cô đơn trong một thời gian dài. Tuy nhiên, điều họ chia sẻ vớinhau là những cảm xúc đã bị chôn chặt quá lâu, những cảm xúc chỉ dành cho hai người,và chỉ riêng hai người họ mà thôi.
Hơn nữa, Amanda là con gái nàng. Có thể nàng cổ hủ, nhưngnàng vẫn thấy chia sẻ chi tiết về chuyện đó là một điều không thích hợp. Một sốngười có thể nói về những chuyện đó, nhưng Adrienne không bao giờ hiểu được làmsao họ lại làm được vậy. Nàng luôn luôn nghĩ rằng phòng ngủ là nơi của những bímật chỉ có thể sẻ chia giữa hai người trong cuộc.
Mà dù có muốn kể, nàng biết mình sẽ không thể tìm được lời.Làm sao nàng có thể diễn tả cảm giác khi anh bắt đầu cởi cúc áo nàng, hay nhữngcơn rùng mình chạy khắp cơ thể khi anh lướt ngón tay dọc theo bụng nàng? Hay vềhơi ấm của da thịt khi cơ thể họ áp vào nhau? Hay cảm giác của khoang miệng khianh hôn nàng và cảm giác của nàng khi nàng ấn mạnh các ngón tay mình vào da anh?Hay tiếng thở của hai người dồn dập lên khi họ bắt đầu hòa làm một?
Không, nàng sẽ không nói về những điều đó. Nàng sẽ để congái nàng tự tưởng tượng chuyện đã xảy ra, vì Adrienne biết rằng chỉ có trítưởng tượng mới có thể bắt được một phần nhỏ nhất điều kỳ diệu nàng cảm thấytrong vòng tay Paul.
"Mẹ à!"Cuối cùng Amanda thì thầm.
"Con muốn biết chuyện gì đã xảy ra ư?"
Amanda khó khăn nuốt nước bọt.
"Phải." Đó là từ duy nhất Adrienne có thể nói.
"Ý mẹ là..."
"Phải," nàng nhắc lại.
Amanda nhấp một ngụm rượu. Cô vừa tự trấn tĩnh, vừa hạ lyxuống bàn. "Rồi?..."
Adrienne ngả về phía trước, như thể không muốn để ai nghetrộm được.
"Phải," nàng thầm thì, và với câu nói đó, nàng liếc nhìnsang bên, tâm trí lùi trở về quá khứ.
Họ đã ân ái vào chiều hôm đó, và dành cả phần ngày còn lạitrên giường. Khi cơn bão đang lồng lộn bên ngoài - cây cối bật gốc và bị gió quật xô nhau đập vào căn nhà - Paul ôm nàng trong lòng, áp môi vào má nàng, cảhai hồi tưởng lại quá khứ và cùng nhau nói về những ước mơ cho tương lai, cùngthắc mắc về những suy nghĩ và cảm xúc lạ thường đã dẫn họ đến thời khắc này.
Đó là một trải nghiệm mới cho cả nàng lẫn Paul. Trong nhữngnăm cuối của cuộc hôn nhân giữa nàng và Jack - có thể là hầu hết cả cuộc hôn nhân, nàng thầm nghĩ - lần nào họ làm tình cũng đều hời hợt, nhanh chóng vớicảm giác đam mê ngắn ngủi, thiếu sự dịu dàng và không hề gây rung động. Và sauđó họ hiếm khi nói chuyện vì Jack thường quay lưng lại ngủ thiếp đi chỉ trongít phút.
Paul không chỉ ôm nàng hàng giờ sau đó, mà vòng tay dịu dàngcủa anh còn khiến nàng biết rằng việc này cũng có ý nghĩa với anh như sự gần gũi về thể xác họ vừa sẻ chia. Anh hôn lên tóc và lên mặt nàng, và mỗi lần ve vuốt một phần nào đó trên cơ thể nàng, anh lại khen nàng đẹp và nói rằng anh yêu nàng bằng một cách nói trang nghiêm và chắc chắn khiến nàng nhanh chóng nghiện được nghe.
Vì các cửa sổ đã đóng ván kín, họ không biết rằng bầu trời đã chuyển sang mờ đục rồi đến một màu đen đầy giận dữ. Các đợt sóng bị gió đánhxô vào đụn cát và cuốn nó đi xa, nước dâng lên đến tận chân căn Nhà Nghỉ. Cộtăng ten trên nóc nhà đã bị thổi bay và rơi xuống tận đầu kia của hòn đảo. Cátvà nước mưa đã tìm được đường lọt vào nhà qua khung cửa hậu khi cánh cửa rung lên trong sức mạnh của cơn bão. Điện mất vào khoảng đầu giờ sáng. Họ làm tình lần thứ hai trong bóng tối tuyệt đối, chỉ dựa vào đụng chạm, và cuối cùng khi kết thúc, họ ngủ thiếp đi trong vòng tay nhau trong khi mắt bão đi qua Rodanthe.
Những Đêm Ở Rodanthe Những Đêm Ở Rodanthe - Nicholas Sparks Những Đêm Ở Rodanthe