Chương 13: Phù Hiệu
ào giờ ra chơi sáng hôm nay, chính thằng Eudes nghĩ ra điều
đó.
- Bọn mày biết không, nó nói, những đứa ở trong băng bọn mình
cần phải có một con phù hiệu!
- Một "cái"phù hiệu, thằng Agnan nói.
- Có ai khiến mày, đồ hớt lẻo bẩn thỉu! thằng Eudes nói.
Và thằng Agnan vừa bỏ đi vừa khóc và vừa nói rằng nó không
phải là đồ hớt lẻo, và rồi nó sẽ chứng tỏ điều đó cho mà biết.
- Thế một cái phù hiệu thì để làm gì? tôi hỏi.
- Ờ thì để mà nhận ra nhau, thằng Eudes nói.
- Bọn mình lại cần có phù hiệu để nhận ra nhau á? thằng Clotaire
rất là ngạc nhiên hỏi.
Thế là thằng Eudes bèn giải thích rằng phù hiệu chính là cái để nhận biết những đứa ở trong băng, rằng cái đó sẽ có ích dã man khi
mà người ta tấn công kẻ thù, và tất cả chúng tôi đều thấy đấy đúng
là một ý tưởng thật hết sảy, và thằng Rufus nói rằng có thứ còn hay
hơn nữa kia, chính là việc những đứa ở trong băng đều có một bộ
đồng phục.
- Thế mày sẽ kiếm đồng phục ở đâu mới được? thằng Eudes hỏi.
Thế với lại nếu bọn mình mà mặc đồng phục thì trông sẽ giống như
lũ rồi!
- Thế thì bố tao ông ấy trông có vẻ như con rối không? Rufus nói
- thằng này có một ông bố làm cảnh sát và nó không muốn một ai
châm chọc gia đình nó.
Nhưng Eudes và Rufus không có thời gian để đánh nhau, bởi vì
thằng Agnan đã quay lại cùng với thầy Nước Lèo, và nó lấy tay trot
vào thằng Eudes.
- Thưa thầy chính là nó, thằng Agnan nói.
- Đừng để tôi lại vớ được cậu gọi bạn là đồ hớt lẻo một lần nữa!
thầy Nước Lèo, giám thị của chúng tôi, nói. Hãy nhìn thẳng vào mắt
tôi đây! Đã hiểu chưa?
Và thầy ấy bỏ đi cùng với Agnan, cái thằng đã rất chi là hài lòng.
- Thế cái phù hiệu sẽ như thế nào? thằng Maixent hỏi.
- Bằng vàng thì thật là hết sảy, thằng Geoffroy nói. Bố tao cũng
có một cái bằng vàng.
- Bằng vàng! thằng Eudes kêu lên. Mày điên toàn diện rồi! Thế
87
DRAFT
mày làm thế nào để vẽ được ở trên vàng hả?
Và tất cả lũ chúng tôi đều thấy rằng Eudes có lí, và chúng tôi
quyết định rằng phù hiệu của chúng tôi sẽ làm bằng giấy. Thế rồi
chúng tôi bắt đầu tranh cãi xem cái phù hiệu ấy sẽ như thế nào.
- Anh trai tao, thằng Maixent nói, anh ấy là thành viên một câu
lạc bộ và anh ấy có một cái phù hiệu kinh khủng, có một quả bóng
và vòng nguyệt quế xung quanh.
- Nguyệt quế hay đấy, thằng Alceste nói.
- Không đâu, thằng Rufus nói, hết sảy phải là hai bàn tay siết
chặt nhau để chứng tỏ rằng bọn mình là cả một đống bạn.
- Bọn mình còn phải vẽ, thằng Geoffroy nói, tên của băng là:
"Những Kẻ Báo Thù", thế rồi hai thanh kiếm bắt chéo nhau, thế rồi
một con đại bàng, thế rồi một lá cờ, và tên của bọn mình ở xung
quanh.
- Với cả vòng nguyệt quế, thằng Alceste nói.
Thằng Eudes nói rằng như thế thì quá là nhiều thứ, nhưng mà
chúng tôi đã cho nó nhiều ý tưởng, và nó sẽ vẽ phù hiệu ở trong lớp
và giờ ra chơi lần sau nó sẽ cho chúng tôi xem.
- Này bọn mày, thằng Clotaire hỏi, thế phù hiệu thì là cái gì mới
được?
Thế rồi, chuông đã reo lên và chúng tôi đi lên lớp. Vì Eudes đã
bị hỏi vào giờ địa lần tuần trước rồi, nên giờ thì nó cứ làm việc mệt
nghỉ. Cái thằng Eudes đúng là bận bịu kinh! Mặt nó cúi xuống vở,
88
DRAFT
nó dùng compa vẽ các vòng tròn. Nó tô bằng các loại chì màu, nó lè
cả lưỡi ra ngoài, còn cả lũ chúng tôi thì muốn xem cái phù hiệu đến
sốt hết cả ruột. Thế rồi thằng Eudes cũng xong việc, nó ngẩng đầu
khỏi quyển vở, nó nhắm một mắt lại để ngắm nghía và nó có vẻ hài
lòng như ai. Thế rồi chuông báo giờ ra chơi vang lên.
Khi thầy Nước Lèo cho các hàng giải tán, tất cả chúng tôi xúm
xung quanh thằng Eudes, cái thằng, rất là tự hào, chìa cho chúng
tôi quyển vở của nó. Cái phù hiệu trông khá là hết sảy. Đó là một cái
vòng tròn có một vết mực ở giữa và một vết khác ở bên cạnh; bên
trong vòng tròn là màu xanh, trắng, vàng, và chạy xung quanh thì
ghi: "EGMARJNC."
- Trông đã khủng chưa? thằng Eudes hỏi.
- Ờ được, thằng Rufus nói, nhưng mà cái vết mực kia là cái gì?
- Đấy không phải là vết mực, thằng đần, thằng Eudes nói, đấy là
hai bàn tay siết chặt nhau.
- Thế còn vết mực kia, tôi hỏi, đấy cũng là hai bàn tay siết nhau
à?
- Đâu phải, thằng Eudes nói, tại sao mày lại muốn có bốn bàn
tay vậy? Cái đó thì là một vết mực thật. Không tính cái đó.
- Thế "EGMARJNC"thì là cái gì? thằng Geoffroy hỏi.
- À, thằng Eudes nói, đấy là chữ cái đầu tiên của bọn mình chứ
sao!
- Thế còn các màu sắc? thằng Maixent hỏi. Tại sao mày lại vẽ
89
DRAFT
màu xanh, trắng với cả vàng?
- Tại vì tao không có bút chì đỏ, thằng Eudes giải thích. Màu
vàng ở đây chính là màu đỏ.
2
- Bằng vàng thì có phải tốt hơn không, thằng Geoffroy nói.
- Thế rồi còn phải cho vòng nguyệt quế xung quanh nữa chứ,
thằng Alceste nói.
Thế là thằng Eudes tức, nó nói rằng chúng tôi chẳng phải là
bạn bè gì sất và rằng nếu cái phù hiệu đó mà chúng tôi còn không
thích thì nó sẽ mặc xác, sẽ không có phù hiệu gì nữa, và rằng thật là
không đáng để phải mất công khổ sở làm việc trong giờ học, thật
sự là vậy đấy, xét cho cùng. Nhưng tất cả chúng tôi đều nói rằng cái
phù hiệu của nó rất hết sảy, và cái phù hiệu ấy thật sự là khá hay
và chúng tôi vui dã man khi có một cái phù hiệu để nhận biết được
đồng bọn ở trong băng, và chúng tôi quyết định sẽ luôn luôn đeo
nó, cả khi chúng tôi đã lớn rồi, để mọi người biết rằng chúng tôi
thuộc về băng Những Kẻ Báo Thù. Vậy là thằng Eudes nói rằng nó
sẽ làm tất cả các phù hiệu ở nhà nó tối hôm nay, và rằng sáng mai
chúng tôi phải mang ghim đến để mà kẹp phù hiệu vào khuy áo.
Tất cả chúng tôi cùng reo lên: "Hay, hay, hoan hô!"và thằng Eudes
bảo thằng Alceste rằng nó sẽ cố vẽ một ít vòng nguyệt quế vào, và
thằng Alceste đưa liền cho nó một mẩu giăm bông nhỏ trong cái
bánh xăng đuých.
Sáng hôm sau, khi thằng Eudes vừa mới đến sân trường, cả lũ
2Xanh, trắng, đỏ là màu quốc kì của Pháp
90
DRAFT
chúng tôi đã chạy đến chỗ nó.
- Mày có các phù hiệu chưa? chúng tôi hỏi nó.
- Có, thằng Eudes nói. Tao phải vất vả dã man đấy, nhất là khoản
cắt chúng thành hình tròn.
Rồi nó đưa phù hiệu cho từng đứa trong chúng tôi, và đúng thật
là rất tuyệt: xanh, trắng, đỏ, với các thứ màu hạt dẻ ở dưới hai bàn
tay siết nhau.
- Mấy cái màu hạt dẻ là gì thế? thằng Joachim hỏi.
- Đấy là vòng nguyệt quế, thằng Eudes giải thích; tại tao không
có bút chì màu xanh lá cây.
Và thằng Alceste rất là hài lòng. Và vì tất cả chúng tôi đều có
ghim nên chúng tôi đều kẹp phù hiệu vào khuy áo vét, và chúng tôi
hơi bị tự hào, thế rồi thằng Geoffroy nhìn thằng Eudes và nó hỏi
thằng này:
- Thế tại sao phù hiệu của mày lại to hơn hẳn phù hiệu của bọn
tao?
- Thì, thằng Eudes nói, phù hiệu của thủ lĩnh bao giờ chẳng to
hơn những người khác.
- Thế ai bảo mày là thủ lĩnh, tao hỏi mày? thằng Rufus chất vấn.
- Chính tao có ý tưởng là phù hiệu, thằng Eudes nói. Cho nên
tao là thủ lĩnh, và đứa nào thấy không vừa ý thì tao sẽ cho đứa ấy
mấy quả đấm vào mũi!
91
DRAFT
- Không đời nào! Không đời nào! thằng Geoffroy kêu lên. Tao
mới là thủ lĩnh!
- Mày đùa đấy à! tôi nói.
- Cả lũ chúng mày đều là bọn vớ vẩn! thằng Eudes hét lên, thế
với cả nếu mà như vậy, thì chúng mày cứ trả lại tất tật phù hiệu cho
tao!
- Hãy xem tao làm gì với phù hiệu của mày! thằng Joachim hét
lên, và nó tháo phù hiệu của nó ra, nó xé rách phù hiệu và nó ném
phù hiệu xuống đất, nó dẫm lên phù hiệu và nó còn khạc nhổ lên
nữa.
- Tuyệt lắm! thằng Maixent kêu lên.
Và tất cả lũ chúng tôi đều xé các phù hiệu, chúng tôi vứt chúng
xuống đất, chúng tôi xéo lên và chúng tôi khạc nhổ.
- Cái trò này đã kết thúc được chưa đấy? thầy Nước Lèo hỏi. Tôi
không rõ các cậu đang làm gì, nhưng tôi cấm các cậu tiếp tục làm
như thế nữa. Hiểu chưa?
Và khi thầy ấy bỏ đi, chúng tôi bảo thằng Eudes rằng nó chẳng
phải là bạn bè gì sất, rằng suốt cuộc đời chúng tôi sẽ không chuyện
trò gì với nó nữa và nó không còn thuộc về băng của chúng tôi nữa.
Thằng Eudes đáp trả rằng thế nào cũng được, và rằng dù sao đi nữa
nó cũng chẳng muốn tham gia một cái băng toàn bọn vớ vẩn. Và nó
bỏ đi cùng với cái phù hiệu to như một cái đĩa.
Còn bây giờ, để nhận biết được những đứa nào ở trong băng thì
92
DRAFT
cũng rất dễ: những đứa ở trong băng là những đứa không đeo phù
hiệu xanh, trắng, đỏ với chữ viết EGMARJNC ở xung quanh và hai
bàn tay siết nhau ở giữa, với cả vòng nguyệt quế màu hạt dẻ ở bên
dưới.
Nhóc Nicolas Phiền Muộn Nhóc Nicolas Phiền Muộn - René Goscinny Nhóc Nicolas Phiền Muộn