Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mỹ Nhân Phu Quân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 13: Chân Tướng Thế Nào (1)
T
ổ chức Phi Long nằm trong lòng Phi Long Sơn, bốn mùa như xuân, cảnh đẹp như tranh. Chỉ cần bước lên núi sẽ thấy: thanh sơn quyến rũ, nước chảy lưu luyến, rợp hồng sắc hoa, lá xanh khôn cùng, đình đài lầu các, tinh xảo biệt trí. Xa hơn nữa: đình giữa hồ, mờ ảo như cõi tiên; cầu chín nhịp, tựa như đạp trên mây; phía Đông, trường luyện võ, được bài trí trang nghiêm và chỉn chu; phía Tây, nơi ở của Xích Tranh Hoàng Lục Thanh Lam Tử bảy kỳ liên kết chặt chẽ với nhau, phía trước nơi ở của các kỳ là đình lâm biệt viện, trong viện có Mai Uyển, Lan Viên và Cúc Hiên, phòng ốc san sát, hành lang gấp khúc thông nhau, uốn lượn không ngừng, trăm ngả nghìn lối; phía Nam, phòng nghị sự nguy nga đứng sừng sững, yên tĩnh trang nghiêm. Mà sau phòng nghị sự, có một mảnh rừng trúc, lá mỏng manh, đốt thưa thưa, thúy trúc cao cao xanh xanh thẳng tắp tạo thành một hàng rào tự nhiên, sau hàng rào tự nhiên ấy chính là nơi ở của Phi Long khôi thủ Long Diệc Hân – Trúc Uyển. (Juu: ta ngất, cái đoạn này miên man dễ sợ x_x)
Trúc Uyển, có thể nói là cấm địa của tổ chức Phi Long, chỉ có một số ít người mới có thể đi vào, mà trong số đó chính là tam đại đường chủ cùng Thanh Ảnh thiếp thân hộ vệ của Long Diệc Hân và sư muội Mạc Lục.
Kỳ thật, những người khác có muốn tiến vào Trúc Uyển cũng không được. Trong rừng trúc lớp lớp cơ quan, ngay cả một con chim cũng không bay vào được nói chi là người.
Cho đến nay, ngoài Long Diệc Hân và sáu người nữa ra, chưa có ai có thể tự do ra vào Trúc Uyển.
Lúc này, trong phòng khách của Trúc Uyển, Long Diệc Hân đang bình yên nằm trên ghế tựa thanh thản phẩm trà. Hắn dĩ nhiên đã tháo mũ sa xuống. Mà Mục Cảnh Thiên mới vào một khắc trước, đang thong thả bước đi bước lại, suy nghĩ không biết nên bắt đầu như thế nào.
Long Diệc Hân cũng rất nhẫn nại nhìn hắn đi đi lại lại trước mắt mình, vẻ mặt tự nhiên.
“Diệc Hân, ngươi thấy Khúc Lưu Vân thế nào?”
Rốt cuộc, Mục Cảnh Thiên cũng nói ra được.
“Nàng thế nào, không liên quan tới ngươi và ta.” – Long Diệc Hân cười nhạt, cũng không chỉ ra cái gì.
“Sao lại không liên quan?” – Mục Cảnh Thiên giận dữ – “Nàng là thê tử ngươi cưới hỏi đàng hoàng!”
“Ờ.” – Nâng chén trà lên nhẹ nhấp một ngụm, mày kiếm tinh xảo không nhịn được nhíu một cái, lạnh. Nhả trà vào trong khăn lụa, sau đó lại tao nhã đặt chén trà xuống.
“Ngươi?” – Mục Cảnh Thiên hít sâu một hơi – “Ngươi định bỏ rơi nàng sao?”
“Ngươi bất bình thay cho nàng sao?”
“Đương nhiên!” – Khúc Lưu Vân chính là Khả nhi của hắn, Long Diệc Hân làm gì nữ nhân trong thiên hạ cũng được, nhưng trừ Khả nhi của hắn ra. Nếu đã cưới nàng, thì không được bỏ rơi nàng. (Juu: là ai bỏ rơi ai đây=.=”)
“Ngươi thật sự bất bình thay cho nàng sao?” – Khẳng định quá đôi khi cũng thành phủ định.
“Ta. Ta đương nhiên là…….” – Hở? Hắn chột dạ gì chứ?
Long Diệc Hân ngửa người dựa lưng vào ghế tựa, khép đôi mắt phượng, cũng ẩn đi tất cả những suy nghĩ.
*******************
Ẩn thành – Thanh Trúc biệt uyển.
“Sư phụ, uống thuốc thôi.”
Trong sương phòng sạch sẽ thanh lịch, một cô gái áo xanh kiều diễm nhẹ thu sa trướng trước giường nhỏ. Người nằm trên giường đã sớm tỉnh dậy, cô gái lấy gối mềm lót giúp người ấy ngồi dậy xong, lại bưng tới bát ngọc đựng đầy thuốc, thổi thổi thuốc nóng.
Nhìn kỹ người nằm trên giường, thần sắc hơi ốm yếu, yếu ớt nhạy cảm, sóng mắt như hải đường, khuôn mặt mềm mại tươi sáng, là tuyệt sắc hiếm có trong nhân gian.
“Lục nhi, vi sư đã không còn đáng ngại, con nên về sớm đi.” – Người nằm trên giường, uống thuốc xong, nhẹ nhàng nói với đồ nhi, giọng nói ấm áp như ngọc.
“Sư phụ thấy đồ nhi phiền sao?” – Cô gái áo xanh khẽ cười nháy mắt mấy cái, sáng lạn rực rỡ – “Được được được, mai đồ nhi lại về núi.”
“Cái con bé này.” – Ấn nhẹ cái trán đồ nhi, người sư phụ cười giận.
“Sư phụ…” – Cô gái áo xanh muốn nói lại thôi.
“Ừ?”
“Đồ nhi nghe nói, tháng trước sư huynh cưới vợ ở kinh thành.” – Nàng không cam lòng, mặc kệ tin này là thật hay giả, đều khiến cho lòng nàng rối loạn.
“Thật sao?” – Người sư phụ nhướng đôi mày thanh tú, chuyện này mà là thật nàng cũng coi như bớt một tâm sự. Nhìn lại cô gái, ôi! Tâm sự của đồ nhi sư phụ làm sao không hiểu, nhưng mà, người sánh với du long trên biển kia tầm mắt phải cao thế nào chứ, Lục nhi tuy cũng kiều mỵ động lòng người, nhưng chuyện tình cảm, làm sao nói bừa mà được.
“Lục nhi, có duyên thì rốt cuộc cũng sẽ được, vô duyên thì chớ cưỡng cầu.” – Nàng chỉ có thể nói như vậy, nói nữa cũng không hơi đâu, chỉ mong đồ nhi yêu mù quáng này có thể tự mình hiểu ra được.
“Đồ nhi hiểu được.” – Vẻ mặt cô gái áo xanh buồn buồn. Hiểu được là hiểu được, nhưng làm sao nàng chấp nhận được? Hơn nữa, nàng cũng không thể để cho Vân Tranh thừa cơ cười nhạo nàng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mỹ Nhân Phu Quân
Lạc Thần Hoa
Mỹ Nhân Phu Quân - Lạc Thần Hoa
https://isach.info/story.php?story=my_nhan_phu_quan__lac_than_hoa