Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lụy Tình
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 13 -
T
hành thật mà nói, Trường Giang mong sao kết quả khám bệnh là nàng bị bệnh như mẹ để Thiện Văn từ bỏ ý định cưới nàng . Nhưng sáng nay hắn đã tới đây và chìa ra giấy xét nghiệm của hắn.
- Đây là phiếu của tôi, cái của em tôi đã xem qua rồi, không có vấn đề gì cả.
Giang lạnh nhạt, cũng không nhìn tờ phiếu trong tay Thiện Văn :
- Anh đã vừa lòng rồi phải không ?
- Em có vẻ không bằng lòng, nhưng đây là thủ tục để chúng ta sau này không có gì phải hối tiếc.
- Tôi tiếc là sao mình không bị siđa.
- Sao mà cay đắng quá vậy cô bé ?
Văn mỉm cười hỏi, đây là nụ cười thứ hai của chàng nhưng cũng chẳng hơn gì một cái nhếch mép . Rồi sau đó Văn trở lại nghiêm nghị.
- Hai bên gia đình điều đồng ý, lễ vật đính hôn đã trao rồi, em kể từ nay coi như vợ của tôi . Tôi muốn em chấm dứt tất cả các quan hệ bạn bè không nên có . Một vài người bạn trai thì không sao, nhưng mà thân thiết quá thì không được . Tôi cũng muốn em kể từ hôm nay không cần đi học nữa . Thời gian từ nay cho đến ngày cưới, tốt nhất là em nên học cách làm mẹ và làm dâu cho thật tốt . Tôi muốn...
Trường Giang không chịu đựng được nữa, nàng thét to :
- Tôi không nghe, không nghe đâu ! - Nàng nói trong nỗi uất ức - Anh tưởng tôi là cái gì của anh chứ ? Là nô lệ hay sao mà phải làm theo tất cả những ý muốn động trời của anh ? Là đứa con nít lên ba hay sao mà phải học thứ này, học thứ nọ... Chưa gì mà anh độc đoán với tôi rồi, thử hỏi sau này...
Thiện Văn đứng phắt dậy, Trường Giang tròn mắt nhìn . Anh nói :
- Con dâu nhà họ Lương không có kiểu nói chuyến to tiếng như vậy đâu . Em nên biết điều đó và đừng bao giờ lập lại trước mặt mẹ tôi.
Không đợi Trường Giang phản ứng, Thiện Văn đi về phía cửa . Chợt chàng quay lại :
- Còn nữa, ngày mai tôi tới chở em đi sắm đồ cưới.
Trường Giang thét với theo :
- Đừng hòng ! Người độc đoán như anh tôi không có chấp nhận đâu.
Anh ta bỏ đi như chẳng nghe thấy lời nàng nói . Trường Giang bưng mặt khóc ngon lành . Sau lưng nàng, bà Tuyết Mai cười mỉm :
- Thử coi mày có làm phách nữa không cho biết.
Sáng hôm sau Thiện Văn đến thật . Trường Giang nói thẳng thừng :
- Anh về đi và đừng tưởng chuyện hôn nhân là chắc chắn . Tôi cần phải suy nghĩ lại.
Thiện Văn nhăn mặt :
- Em đừng có trẻ con như vậy có được không ?
- Thật sự tôi là một đứa trẻ mà.
- Tôi bắt đầu cảm thấy hối hận vì đã chọn em . Một người có tính khí ngang ngược và khó bảo như em sẽ khó mà làm dâu mẹ tôi,
- Vậy thì anh hãy hủy bỏ cái hôn ước này đi.
Trường Giang thách thức, nhưng Thiện Văn thì không thay đổi ý định . Anh tuy lạnh lùng nhưng rất giỏi chịu đựng :
- Em tưởng đây là chuyện đùa sao ? Thiệp cưới đã phát rồi, Lương Thiện Văn đi cưới vợ, cả đất Sài Gòn này đều biết . Liệu em có thể đi từng nhà để mà giải thích với người ta không ?
Trường Giang trố mắt kinh ngạc khi nghe Thiện Văn nói . Nàng lắp bắp :
- Anh nói... thiệp cưới đã phát rồi ?
- Là bác trai không muốn em bận lòng nên chưa nói trước . Dĩ nhiên là còn một số thiệp để em mời bạn bè của mình . Còn bây giờ thì đứng có mà cãi vã nữa, hãy thay đồ để còn đi may sắm nữa.
- Anh... anh thật là quá lắm - Trường Giang vừa giận vừa hỏi - Các người giấu tôi âm thầm làm tất cả, tưởng như vậy là ép buộc được tôi sao ? Không đâu trừ khi tôi tự nguyện, ngoài ra sẽ không ai ép buộc tôi được cả.
Thiện Văn có vẻ bực, chàng nặng giọng :
- Chẳng phải là em đã đồng ý ngay từ đầu rồi sao ?
- Bởi vì lúc đó tôi chưa biết con người thật lạnh lùng vô cảm của anh . Bây giờ thì tôi không đồng ý đâu.
- Cô đừng có đùa kiểu trẻ con như vậy ! Danh dự và uy tín của gia đình tôi không phải để cô đem ra làm trò đùa đâu.
Chàng xốc đến nắm tay Trường Giang :
- Đi...
Trường Giang ghì lại, thoát khỏi tay Thiện Văn :
- Không... tôi không đi !
Thiện Văn gằn giọng :
- Thật à ?
- Nếu anh tưởng tôi đùa cợt thì anh đã lầm rồi đó.
- Được... tôi sẽ nói chuyện với cha cô.
Thiện Văn đứng phắt dậy, gương mặt tái xanh vì giận . Văn bỏ đi rồi, Trường Giang mới cảm thấy bao sức lực cứng cỏi không còn nữa, nàng ôm mặt khóc ngon lành . Chưa bao giờ Trường Giang cảm thấy hoang mang như lúc này . Vì mẹ, Giang chấp nhận cuộc hôn nhân, nhưng càng lúc nàng cảm thấy sợ hãy khi đối mặt với Thiện Văn . Trong ánh mắt, giọng nói và cử chỉ của anh không hề có một chút tình cảm . Thử hỏi Giang làm sao có thể sống suốt đời với con người lạnh lòng như vậy ?
Mẹ Ơi, xin hãy tha lỗi cho con.
Trường Giang đứng lên đi về phía phòng mẹ . Nàng nhất định sẽ nói với người chuyện này . Mẹ vốn thương nàng, chắc chắn mẹ sẽ không trách móc gì đâu.
Trường Giang giật mình khì nghe tiếng ho quặn thắt kéo dài của mẹ trong phòng . Nàng xô cửa lao vào, nhìn thấy mẹ gặp người vì những cơn ho, máu chảy trên khóe miệng mẹ và thấm vào drap trải giường đỏ thắm.
Nàng ôm chặt lấy mẹ, cuống quýt :
- Mẹ, mẹ có sao không hở mẹ ?
Mẹ xô nàng ra :
- Đừng .. hãy tránh xa mẹ...
Trường Giang nước mắt lưng tròng :
- Con làm sao mà bỏ mẹ trong phút này được chứ ?
Mẹ nàng càng ho dữ dội hơn, cuối cùng mẹ ngã qụy trên giường, yếu ớt :
- Trường Giang... mẹ... me...
Nàng xô cửa chạy xuống tầng trệt gọi điện thoại cho bác sĩ rồi gọi đến công ty báo cho cha hay . Lúc trở về phòng, Trường Giang thấy mẹ đã ngất rồi . Nàng ôm mẹ vào lòng, nước mắt như mưa :
- Mẹ Ơi, đừng bỏ con nghe mẹ !
Hai cha con đứng lặng nhìn chất nước màu vàng đục trong ống tiêm đi dần vào cơ thể người vợ, người mẹ yêu quý . Gương mặt Trường Giang đẫm lệ, còn cha thì dường như cũng muốn khóc, nhưng cố kìm lại đươc.
Cuối cùng, bác sĩ Tình ngẩng lên :
- Bà ấy sẽ tỉnh ngay bây giờ.
Giọng cha run run :
- Anh Tình, vợ tôi...
- E rằng sẽ không còn nhiều thời gian nữa đâu, anh hãy làm tất cả những gì có thể làm được cho chị ấy.
Trường Giang òa khóc, còn cha nàng thì cắn chặt môi trong nỗi đớn đau cùng cực . Bác sĩ Tình nói :
- Thôi, tôi về đây . Nhớ cho chị uống thuốc đều đặn.
- Để tôi tiễn anh.
Bác sĩ đặt một tay lên vai bạn :
- Không cần, anh hãy ở lại đây với chị ấy.
Mười lăm phút sau bà Kiều Anh từ từ tỉnh dậy . Người đàn bà chớp mắt lòng chợt lâng lâng xúc động khi thấy chồng và con trước mặt.
Con bà mừng rỡ :
- Mẹ .. Cha ơi, mẹ tỉnh lại rồi !
Cha nàng gượng cười :
- Dĩ nhiên rồi, bác sĩ chẳng đã nói với con rồi sao ?
Mẹ nhẹ nhàng hỏi, Trường Giang vụt che giấu :
- Đâu có, bác sĩ không có nói gì hết.
Bà Kiều Anh cười buồn :
- Đừng có giấu mẹ . Nhìn nước mắt của con, mẹ biết ngay bác sĩ đã nói gì rồi.
Trường Giang lại mếu máo khóc . Mẹ tiếp :
- Chúng ta không còn ở bên nhau bao lâu nữa . Trường Giang, mẹ muốn nhìn thấy hôn lễ của con.
Trường Giang đờ đẫn đến ngây người . Ước nguyện của mẹ trong giờ phút này, thử hỏi Giang làm sao có thể từ chối được cơ chứ.
Nàng đành dẹp bỏ tất cả, dẹp bỏ tuổi thơ mơ mộng, dẹp bỏ gương mặt lạnh lùng vô cảm của Thiện Văn để làm mẹ vui lòng.
- Vâng, thưa mẹ, con sẽ làm đám cưới ngay lập tức.
Mẹ cười mãn nguyên :
- Đó sẽ là ngày vui nhất trong đời mẹ - Bà nhìn sang chồng - Anh không phản đối chứ ?
- Anh ước gì có thể làm được cho em nhiều hơn thế nữa.
Vậy là số mệnh đã được định đoạt . Đến cha còn nói như vậy thì lẽ nào Giang lại ích kỷ cho riêng mình sao ?
Lát sau, cô gái tội nghiệp lại nói chuyện với Thiện Văn trong điện thoại :
- Thiện Văn đó phải không ? Tôi muốn anh đưa tôi đi may áo cưới và muốn nhận thiệp để mời bạn bè.
- Cô không đùa đó chứ ? - Bên kia đầu dây giọng chàng kinh ngạc - Mới hồi sáng này...
- Không . Tôi nói thật đấy - Trường Giang dùng bàn tay còn lại để gạt lệ - Và xin lỗi anh về chuyện buổi sáng.
- Thật là không hiểu nổi.
- Thiện Văn, tôi năn nỉ anh, xin hãy tha lỗi cho tôi đi...
- Thôi được... - Giọng Thiện Văn cất cao - Nhưng tôi mong sau này cô đừng bao giờ bốc đồng như thế nựa . Hẹn ba giờ chiều nay .Tạm biệt !
Thiện Văn gác máy trước . Trường Giang buôn người xuống ghế, đau đớn nhận ra rằng tuổi trẻ hồn nhiên của nàng chẳng còn bao lâu nữa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lụy Tình
Lê Duy Phương Thảo
Lụy Tình - Lê Duy Phương Thảo
https://isach.info/story.php?story=luy_tinh__le_duy_phuong_thao