Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lĩnh Nam Chích Quái
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 13: Truyện Rùa Vàng
V
ua An Dương Vương nước âu Lạc là người Ba Thục, họ Thục tên
Phán. Nhân vì tổ phụ ngày trước cầu hôn lấy Mỵ Nương là con gái vua
Hùng Vương, Hùng Vương không gả cho, bèn mang oán. Phán muốn
hoàn thành chí người trước, cử binh đi đánh Hùng Vương, diệt nước Văn
Lang, cải tên nước thành âu Lạc, rồi lên làm vua, xây thành ở đất Việt
Thường, hễ đắp tới đâu lại lở tới đấy. Vua bèn lập đàn trai giới, cầu đảo
bách thần. Ngày mồng 7 tháng 3 bỗng thấy một cụ già từ phương đông tới
trước cửa thành mà than rằng: "Xây dựng thành này biết bao giờ cho xong
được!" Vua mừng rỡ đón vào trong điện, thi lễ, hỏi rằng: "Ta đắp thành
này đã nhiều lần băng lở, tổn nhiều công sức mà không thành, thế là cớ
làm sao?" Cụ già đáp: "Sẽ có sứ Thanh Giang tới cùng nhà vua xây dựng
mới thành công", nói xong từ biệt ra về. Hôm sau vua ra cửa đông chờ
đợi, chợt thấy một con rùa vàng từ phương đông lại, nổi trên mặt nước,
nói sõi tiếng người, tự xưng là sứ Thanh Giang, thông tỏ việc trời đất, âm
dương, quỷ thần. Vua mừng rỡ nói: "Điều đó chính cụ già đã báo cho ta
biết trước". Bèn rước vào trong thành, mời ngồi trên điện, hỏi vì sao xây
thành không được. Rùa vàng đáp: "Cái tinh khí ở núi này là con vua đời
trước, muốn báo thù cho nước. Lại có con gà trống sống ngàn năm, hóa
thành yêu tinh ẩn ở núi Thất Diệu.
Trong núi có ma, đó là hồn người nhạc công triều đại trước chôn ở
đây. ở bên cạnh, có một quán trọ cho khách vãng lai, chủ quán tên là Ngộ
Không, có một người con gái và một con gà vốn là dư khí của quỉ tinh,
phàm có khách qua đường nghỉ đêm ở quán thì quỉ tinh lại biến hóa muôn
hình vạn trạng để làm hại. Người chết vì thế rất nhiều. Nay con gà trống
trắng lại lấy con gái chủ quán, nếu giết được con gà trống thì trấn áp được
quỉ tinh, quỉ tinh sẽ tụ âm khí thành yêu, hóa ra con chim cú ngậm lá thư
bay lên trên cây chiên đàn tâu cùng thượng đế xin phá thành. Thần sẽ xin
cắn rơi lá thư, nhà vua tức tốc lặt lấy, thành sẽ xây được". Rùa vàng bảo
vua giả làm kẻ hành nhân nghỉ trọ ở quán, để rùa vàng ở phía trên khung
cửa. Ngộ Không nói: "Quán này có yêu tinh, đêm thường giết người. Hôm
nay trời chưa tối, xin ngài đi mau chớ nghỉ lại". Vua cười, nói: "Sống chết
có mệnh, ma quỷ làm gì được, ta không sợ". Bèn cứ nghỉ lại. Đến đêm,
quỉ ở ngoài vào, thét lớn: "Kẻ nào ở đây, sao chẳng mau mở cửa?" Rùavàng hét: "Cứ đóng cửa thì mày làm gì?". Quỉ bèn biến hóa trăm hình vạn
trạng, muôn kế nghìn phương để hòng dọa nạt, sau cùng cũng chẳng nổi.
Đến lúc gà gáy sáng, quỷ tinh tẩu tán. Rùa vàng cùng vua đuổi theo, tới núi
Thất Diệu, quỉ tinh thu hình biến mất. Vua bèn quay về quán. Sáng hôm
sau, chủ quán sai người đến lượm xác khách trọ để chôn, thấy vua vẫn
cười nói hớn hở, bèn cùng chạy tới lạy mà nói rằng: "Ngài được như thế
tất là thánh nhân, vậy xin ban thuốc thần để cứu sinh dân".
Vua nói: "Nhà ngươi giết con gà trắng mà tế thần, quỉ tinh sẽ tan hết".
Ngộ Không y lời, đem gà trắng ra giết, người con gái lập tức quay ra chết.
Vua bèn sai đào ở núi Thất Diệu, lấy được nhiều nhạc khí cổ và xương
cốt, đốt tan thành tro đem đổ xuống dòng sông. Trời gần tối, vua và rùa
vàng lên núi Việt Thường thấy quỉ tinh đã biến thành con chim cú sáu chân,
ngậm lá thư bay lên cây chiên đàn, rùa vàng biến thành con chuột đen theo
sau, cắn vào chân cú, lá thư rơi xuống đất, vua vội nhặt lấy, lá thư đã bị
nhấm rách quá nửa. Từ đó quỉ tinh bị diệt. Thành xây nửa tháng thì xong.
Thành đó rộng hơn ngàn trượng, xoắn như hình trôn ốc, cho nên gọi là Loa
Thành, còn gọi là Tư Long thành, người đời Đường gọi là Côn Lôn thành,
lấy lẽ rằng nó cao lắm. Rùa vàng ở lại ba năm, rồi từ biệt ra về. Vua cảm
tạ nói: "Nhờ ơn của thần, thành đã xây được. Nay nếu có giặc ngoài thì lấy
gì mà chống?". Rùa vàng đáp: "Vận nước suy thịnh, xã tắc an nguá đều do
mệnh trời, vua có thể tu đức mà kéo dài thời vận. Song vua ước muốn, ta
có tiếc chi". Bèn tháo vuốt đưa cho nhà vua mà nói: "Đem vật này làm nẫy
nỏ, nhằm quân giặc mà bắn thì sẽ không lo gì nữa". Dứt lời, trở về biển
đông. Vua sai Cao Lỗ làm nỏ, lấy vuốt làm nẫy. Gọi là Linh Quang Kim
Quá thần cơ. Về sau Triệu Vương là Đà cử binh nam xâm, cùng vua giao
chiến. Vua lấy nỏ thần ra bắn, quân Đà thua lớn, chạy về Trâu Sơn cầm cự
với nhà vua, không dám đối chiến, bèn xin hòa. Vua cả mừng, hẹn rằng
phía bắc sông Tiểu Giang thuộc Triệu Đà cai trị, phía nam thì vua cai trị.
Không bao lâu, Đà cầu hôn. Vua vô tình gả con gái là Mị Châu cho con trai
Đà là Trọng Thủy. Trọng Thủy dỗ Mị Châu cho xem trộm nỏ thần rồi ngầm
làm một cái lẫy nỏ khác thay vuốt rùa vàng, nói dối là về phương bắc thăm
cha. Nói rằng: "Tình vợ chồng không thể lãng quên, nghĩa mẹ cha không
thể dứt bỏ. Ta nay trở về thăm cha, nếu như đến lúc hai nước thất hòa, bắc
nam cách biệt, ta lại tìm nàng, lấy gì làm dấu?". Đáp: "Thiếp phận nữ nhi,
nếu gặp cảnh biệt lá thì đau đớn khôn xiết, thiếp có áo gấm lông ngỗng
thường mặc trên mình, đi đến đâu sẽ rứt lông mà rắc ở ngã ba đường đểlàm dấu, như vậy sẽ có thể cứu được nhau". Trọng Thủy mang lẫy thần về
nước. Đà được lẫy cả mừng, bèn cử binh sang đánh. Vua cậy có nỏ thần,
vẫn điềm nhiên đánh cờ, cười mà nói rằng: "Đà không sợ nỏ thần sao?"
Quân Đà tiến sát, vua cầm lấy nỏ, thấy lẫy thần đã mất bèn bỏ chạy. Vua
đặt Mỵ Châu ngồi đằng sau ngựa rồi cùng nhau chạy về phương Nam.
Trọng Thủy nhận dấu lông ngỗng mà đuổi. Vua chạy tới bờ bể, đường
cùng, không có thuyền qua bèn kêu rằng: "Trời hại ta, sứ Thanh Giang ở
đâu mau mau lại cứu". Rùa vàng hiện lên mặt nước, thét lớn: "kẻ ngồi sau
ngựa chính là giặc đó!". Vua bèn tuốt kiếm chém Mỵ Châu, Mỵ Châu khấn
rằng: "Thiếp là phận gái, nếu có lòng phản nghịch mưu hại lại cha, chết đi
sẽ biến thành hạt bụi. Nếu một lòng trung hiếu mà bị người lừa dối thì chết
đi sẽ biến thành châu ngọc để tẩy sạch mối nhục thù". Mỵ Châu chết ở bờ
bể, máu chảy xuống nước, trai sò ăn phải đều biến thành hạt châu. Vua
cầm sừng tê bảy tấc, Rùa vàng rẽ nước dẫn vua đi xuống bể. Đời truyền
rằng nơi đó là đất Dạ Sơn, tổng Cao Xá, phủ Diễn Châu. Quân Đà kéo tới
đấy không thấy bóng vết gì, chỉ còn lại xác Mỵ Châu. Trọng Thủy ôm xác vợ
đem về táng ở Loa Thành, xác biến thành ngọc thạch. Mỵ Châu đã chết,
Trọng Thủy thương tiếc khôn cùng, khi đi tắm tưởng như thấy bóng dáng
Mỵ Châu, bèn lao đầu xuống giếng mà chết. Người đời sau mò ngọc ở
biển đông lấy nước giếng này mà rửa thì thấy trong sáng, nhân kiêng tên
Mỵ Châu cho nên gọi ngọc minh châu là đại cữu và tiểu cữu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lĩnh Nam Chích Quái
Trần Thế Pháp
Lĩnh Nam Chích Quái - Trần Thế Pháp
https://isach.info/story.php?story=linh_nam_chich_quai__tran_the_phap