Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khẩu Thị Tâm Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 7.1
K
huya lắm rồi chứ?
Buông thả đầu óc, để suy nghĩ thấm vào từng giọt, lúc này mới chuyển động tứ chi tê cứng, ánh mắt dời về phía biểu tượng thời gian góc phải phía dưới màn hình máy vi tính.
Mười giờ rưỡi.
Mắt khô khốc lần nữa dời về danh sách MSN, trong danh sách người liên lạc trống rỗng, chỉ có hai mục ghi chép, một chưa gửi, một gửi rồi.
Vốn chính là vì cô mà treo lưới, tối nay cô không thể nào login vô ích.
Phần lớn thời gian, anh sẽ cảm thấy cô hành động không giải thích được, thường thường khiến cho anh không nói gì đến cùng, nhưng nhiều thời điểm hơn, một câu nói lơ đãng của cô, một cử động nhỏ, lại làm cho người ta ấm thẳng đến tận sâu đáy lòng.
Tựa như rõ ràng không có trọng điểm, một buổi tối cố gắng phải kéo theo anh đi luyện tốc độ viết chữ, ngay cả con chó ở trường học mang mấy thai cũng có thể nói hai giờ. Được rồi, thật ra muốn nói chuyện phiếm cũng có thể tới phòng anh tán gẫu mà, không thể nhịn được nữa mắng cô rốt cuộc nhàm chán đủ chưa có thì cô lại xoay xoay vặn vặn nói: "Ai hừm, có mấy lời trước mặt anh sẽ ngượng ngùng!"
"Là chó trường em mang thai chứ cũng không phải em mang thai, em đang ngượng ngùng cái quỷ gì?"
Sau lại mới biết, cô kéo anh tán gẫu ba, bốn giờ, chẳng qua là muốn nói một câu: "Lương, em yêu anh......"
Cô trước giờ, chưa từng nói câu nói đó trước mặt anh.
Mỗi đêm ôm gối đến ngủ với anh thì luôn đợi khi anh ngủ rồi, mới lặng lẽ ghé vào lỗ tai anh, dịu dàng thổ lộ câu nói đó.
Cô không biết, thật ra thì anh đều nghe thấy hết, mỗi một tiếng đều nặng nề đập vào trái tim anh.
Cô bé này thoạt nhìn sảng lãng hào phóng, thật ra thì trong xương đối với chuyện tình cảm luôn kín đáo uyển chuyển hàm xúc, chưa bao giờ lớn mật tỏ tình, nhưng một khi yêu, lại sẽ dùng toàn bộ của cô, dâng hiến hy sinh vì đối phương, cô chính là người như vậy.
Nhìn cô moi tim móc phổi, chân thành bỏ ra như vậy, mỗi một phần tình cảm đều dồn nén ngực anh, nặng trĩu, anh thật sự rất sợ, sợ sẽ phụ lòng tình cảm thuần khiết của cô. Cô càng để ý anh, tình cảm nặng nề như vậy càng ép tới ngực hít thở không thông, giữa hai người tồn tại căng thẳng hết sức nhạy cảm, nước mắt của cô, sụp đổ.
Đồng hành đường đi đến cuối cùng, cô không có một chút oán hận, MSN mỗi đêm, từ "Em yêu anh", đổi thành "Ngủ ngon, chúc anh có giấc mộng đẹp".
Đó là quan tâm chân thành nhất của cô, bởi vì cô rất hi vọng, anh có thể đủ yên ổn có một đêm ngủ tốt, cho nên bỏ qua tình yêu của cô.
Không thể yêu nữa, cô lựa chọn chúc phúc.
Cô gái thuần khiết, lương thiện, chân thành như thế, anh đời này cũng chỉ có thể gặp phải một người thôi.
Log out, tắt máy tính ra khỏi phòng, đi qua cửa phòng cô, bên trong lộ ra ánh sáng làm anh cảm thấy chút bất ngờ. Anh cho rằng tối nay cô sẽ không trở về.
Cửa phòng cũng không đóng chặt, anh thử đẩy nhẹ, từ một nửa khe cửa nhìn thấy Quan Tử Dung ngồi sững sờ trên giường.
Không biết cô đang suy nghĩ gì, vẻ mặt có một chút đờ đẫn.
Cất bước đi tới bên giường, anh nhẹ nhàng gọi khẽ: "Dung?"
Cô trừng mắt nhìn, vẻ mặt hơi mờ mịt thể hiện còn chưa hoàn toàn lấy lại tinh thần.
"Em trở về khi nào? Hẹn hò có tốt không?"
"Hẹn hò...... đó, hoàn hảo." Nửa đoạn trước hoàn hảo.
"Không phải em làm xong rồi quay về đó chứ?" Không qua đêm, không ôn tồn ôm ngủ, làm xong phủi mông một cái rồi đi, cảm giác như vậy không được tốt.
"Làm cái —— à, bọn em không có làm." Bao cao su cũng bỏ đi, chính là không có làm.
Anh nhíu mày."Tại sao?"
Nói đến đây...... vẻ mặt cô hiện lên một chút ngượng ngùng, nhỏ giọng ấp úng một câu.
"Cái gì?" Anh không nghe rõ.
"......" Nhắc lại một lần nữa.
"Rốt cuộc là cái gì? Âm lượng bình thường chút cho anh, không nên dùng tiếng rên rỉ."
Quan Tử Dung không đếm xỉa gì nói. "Em nói, em giống như lãnh cảm á!" Nói xong, cô xấu hổ lấy đôi tay che mắt lại. Ghét, chuyện mất mặt như vậy cô còn phải nói lớn tiếng thế......
Lương Vấn Hân nhìn cô chăm chú chừng ba phút, sau đó kéo tay của cô xuống, không nói một câu nói liền chạm mặt hôn môi của cô.
"Á!" Tiếng hô kinh ngạc của cô bị nuốt hết, đầu tiên là anh khẽ hôn, cũng không nóng nảy vào, chậm rãi mút gặm môi dưới, từ từ trong tiếng thở dốc của cô, tỉ mỉ dán mút môi hồng nộn, tỉ mỉ thưởng thức mỗi một chỗ mềm mại bên trong khoang miệng, vùng đất nhạy cảm.
Anh buông cổ tay cô ra, đổi thành vòng bên eo cô, tay phải lướt qua đường cong mềm mại trên cơ thể cô, dừng ở bộ ngực đẫy đà, ngăn cách qua quần áo vỗ về chơi đùa chọc ghẹo.
Tay được tự do, hoàn toàn quên phải kháng cự sự đụng chạm không thích hợp này, đầu óc hỗn loạn không cách nào suy tư nhiều hơn, chỉ có thể dùng lấy bản năng gần sát anh, ôm anh, theo anh thở gấp gáp run sợ, cảm nhận vui thích anh đang cho.
Xốc xếch bên gối, hai thân thể lửa nóng dây dưa, năm ngón tay thon dài dạo chơi trên da thịt trẻ trung trơn mịn, thăm dò xuống hai luồng mềm mại, anh dừng lại, ngước mắt hỏi: "Muốn anh tiếp tục không?"
Trong nháy mắt cô tỉnh táo lại, thu hồi lý trí, vội vàng hoảng hốt đẩy anh ra, cầm chăn lên che cơ thể gần như trần truồng lại.
"Như vậy, em còn có thể cảm thấy mình lãnh cảm?" Cô ở dưới người anh phản ứng rất nhiệt liệt, anh quen thuộc mỗi một tấc mỗi vùng mẫn cảm trên cơ thể cô, rõ ràng làm sao để có thể mang cho cô vui thích, để cho cô run rẩy trong cơn cao triều, anh thậm chí cảm thấy, không còn có người phu nữ nhạy cảm so với cô, như vậy gọi là lãnh cảm?
Giống như là một chậu nước lạnh đổ xuống đầu, khi cô ý thức được hành động của mình thì đã quăng một cái tát về phía gương mặt của anh rồi.
Anh vì chứng minh một điểm này, tùy ý hôn cô, ôm cô, đụng cô?!
Lần đùa giỡn này, thật là quá sức quá đáng, cô không thể tha thứ.
Anh cũng không nhúc nhích, vẻ mặt thậm chí không có bất kỳ biến hóa nào, nếu như không phải là má trái nhanh chóng ửng hồng dấu tay, dường như cái tát này chẳng qua là ảo giác.
Hơi thở anh ổn định, tiếp theo nói: "Anh trước mắt là người đàn ông duy nhất em từng có, em bình thường hay không bình thường anh rõ ràng nhất, nếu như vừa nãy em gật đầu, anh bây giờ đã tiến vào em. Cho nên, vấn đề không tại em, mà là xuất hiện trên người Thư Hiền."
Anh...... không nói giỡn? Vừa nãy, anh thật sự muốn ân ái với cô?
"Em...... nhưng...... em thật sự một chút phản ứng cũng không có......" Hại Dư Thư Hiền rất lúng túng, hai người giằng co ở đó, cô có lỗi với cậu ấy, rồi tự tội nghiệp cho mình, không nhịn được hoài nghi nơi đó của mình có vấn đề, không có mặt mũi đối mặt với cậu ấy.
Nhưng quay đầu lại, lại dễ dàng dưới trêu chọc của Lương Vấn Hân dâng cao lửa dục, cô cảm thấy mình cực kỳ giống dâm phụ...... Cái tát vừa nãy, thật ra thì có một phần thẹn quá hóa giận, giận chính mình ý chí không kiên, dễ dàng bị dẫn dụ, hoàn toàn quên mình còn có bạn trai......
"Có lẽ nói như vậy tương đối thỏa đáng. Không phải là em không có tình dục, mà là Dư Thư Hiền không thể khơi lên dục vọng của em." Anh duỗi tay, thương tiếc sờ nhẹ gương mặt mờ mịt của cô."Nếu như cùng Dư Thư Hiền thật không có biện pháp, vậy thì tới tìm anh, không sao cả."
Cô nghi ngờ nhướn con mắt."Anh muốn hợp lại?" Là ý tứ đó sao?
Không phải đã...... kết thúc sao? Không thương, có khác gửi gắm, vậy tại sao tâm còn có thể níu chặt, đập thình thịch một hồi khó nói lên lời?
"Không phải." Lương Vấn Hân lắc đầu. Anh chưa từng hối hận, cũng sẽ không có đường rút lui.
Tại sao chợt nghe anh phủ nhận, cô cảm giác rất thất vọng? Chẳng lẽ trong tiềm thức đối với anh còn ôm mong đợi?
"Nếu không rốt cuộc anh có ý tứ gì?" Hôn cô, ôm cô, lên giường với cô, lại không tính toán hợp lại?
"Em không cần phải chia tay với cậu ta, cậu ta cho em tình yêu em muốn. Anh không cần gì cả, trừ tình dục, cũng không có gì có thể cho em, ngày nào đó lúc em muốn rời đi, nói một tiếng để cho anh biết là tốt rồi."
Cho nên ý tứ của anh là, cô có thể yêu, lấy người khác không sao, cùng người khác lui tới cũng không có việc gì, anh cho phép cô bắt cá hai tay, một mặt đòi hỏi tình yêu trên người đàn ông khác, một mặt lại đòi hỏi vui sướng thể xác trên người anh, anh chỉ thỏa mãn nhu cầu bầu bạn tình dục của cô là được rồi?
Tại sao làm chuyện nhục nhã như thế, anh có thể nói mà không suy nghĩ chút nào?
"Tại, tại sao......" Cô rối loạn sững sờ đến cà lăm.
Không hiểu, thế nào cũng không hiểu tâm tính của anh.
Anh mỉm cười. "Loại chuyện như vậy rất bình thường, là em đối đãi với người quá chân thành, không hề nghĩ ngợi đến mà thôi."
"Vậy vì sao anh lại tính nguyện mặc em lợi dụng?"
Anh vòng chặt hai cánh tay, che chở cô vào trong ngực, khẽ vuốt tóc cô thật dịu dàng. "Em vui vẻ là được rồi."
Thật, anh chỉ muốn cho cô vui vẻ, cái khác, không sao cả.
Một câu nói nhàn nhạt, lại làm cho cô nghe thấy tâm tính thiện lương chua xót......
Tại sao anh phải đối tốt với cô như vậy?
Tại sao luôn đối tốt với cô như vậy, cố tình không thương cô? Để cho cô lâm vào cục diện không thể ở, lại không đi được?
Anh khiến cho cô, thật khó khăn......
"Em sẽ không làm chuyện như vậy!" Cuối cùng, cô nói câu này.
Đừng nói làm, nghe thấy cũng cảm thấy đau lòng thay anh, cô làm sao có thể dùng phương thức ác liệt này chà đạp anh?
Cô và anh, vẫn duy trì hình thức trước sau như một, quan tâm lẫn nhau, cũng sẽ không vượt qua giới hạn giữa bạn bè và người tình, nhưng trải qua đêm hôm ấy, thật ra thì trong lòng cô biết, bọn họ trước giờ không chỉ là bạn bè.
Cô, chưa từng buông anh xuống.
Một khi có nhận thức, sẽ không thể thản nhiên đối mặt với Dư Thư Hiền. Có lẽ giống như Lương Vấn Hân từng nói qua, cô chân thành, nói trắng ra chính là ngu xuẩn, cho tới bây giờ không học được diễn trò, cho nên trong năm cuối cùng đại học, cô và Dư Thư Hiền dần dần xa cách.
Lúc chia tay, hai người cũng không có bất ngờ quá lớn, quá trình chia tay tương đối bình thản, có lẽ sớm lĩnh ngộ được, không có nền tảng tình cảm thật sâu đậm, cuối cùng khó có thể đi tiếp lâu dài.
Trước khi gần tốt nghiệp đại học, Lương Vấn Hân càng lúc càng trầm mặc, ngay cả cười cũng có vẻ gượng ép.
Cô không ngu ngốc, trong lòng ít nhiều có hiểu mấy phần, tâm tình anh xấu nguyên nhân là từ cô.
Mỗi lần nghe cô gọi điện thoại về nha, nói dự định sau khi tốt nghiệp, anh lại ngày càng hơn trầm lặng hơn.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khẩu Thị Tâm Phi
Lâu Vũ Tình
Khẩu Thị Tâm Phi - Lâu Vũ Tình
https://isach.info/story.php?story=khau_thi_tam_phi__lau_vu_tinh