Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Miêu Miêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 13
“M
eo meo… Đừng để tôi đói bụng.” Tiếng của tôi rất yếu.
“Vậy ngươi cũng đừng làm những điều xằng bậy nữa nhé!” Tiếng của anh ta đầy lo lắng và hoảng loạn, “Ta chỉ muốn nhốt ngươi một hai ngày để giáo huấn ngươi”
“Tôi không cần bị nhốt…”
“Ngươi là con mèo ngốc!” Bích Thanh Thần Quân gầm lên.
“Tôi muốn lên núi Lạc Anh…” Tôi đau buồn nói.
Bích Thanh Thần Quân đột nhiên im lặng, rất lâu sau anh ta mới nhẹ nhàng nói “Ngươi quay về cũng không có tác dụng gì…”
Tại sao? Tôi hoang mang nhìn mặt Bích Thanh Thần Quân, không hiểu anh ta nói ý đó là gì?
Anh ta không tiếp tục giải thích, mà ôm tôi đi như bay cùng Kỳ Lân, rất nhanh đã đến một cái bệnh viện khủng khiếp của bác sĩ Mạc Lâm.
Nhìn cái nơi đáng sợ quen thuộc này, lập tức tôi sợ đến nỗi lông dựng đứng lên, vết thương làm tôi không kháng cự được, chỉ nhìn thấy Mạc Lâm cười ha ha đi đến trước mắt, ấn tôi lên bàn, lại dùng dây thừng quấn lại, rồi lại ép đông ép tây.
“Yo Yo, lông đùi của Tiểu Mao mi rất trắng rất mềm, ta gãi bụng i nhé, chân cũng rất dễ thương….” Anh ta vừa cười ngớ ngẩn vừa thô tục sờ soạng người tôi, “Sao lại bị thương thế này? Có phải lại bị bắt nạt không? Hay là suy nghĩ bỏ Thần Quân sau này theo tôi”
“Mạc Lâm khám bệnh đi! Đừng nói lung tung nữa!” Bích Thanh Thần Quân cáu giận mắng “Đừng để căn phòng này của ngươi ta cũng phá nốt đấy nhé.”
“Dữ quá, dữ quá, mèo con ngươi suy nghĩ đi nhé, thúc thúc luôn dang tay mở rộng đón mèo con!” Mạc Lâm không sợ sự uy hiếp của anh ta tí nào, vẫn cười đùa cợt nhả, giống như dùng đồ hộp để dụ dỗ bán cho biến thái.
Bị trói trên bàn tôi nghiêm túc suy nghĩ về sự khác biệt của thủ đoạn khủng bố giữa Bích Thanh Thần Quân và anh ta, lại nhìn anh ta rút mấy cây kim bạc trong túi ra, lập tức lắc đầu dứt khoát, cự tuyệt “ý tốt” của anh ta.
Ở bên cạnh Bích Thanh Thần Quân hình như có cảm giác bớt căng thẳng hơn.
Hoặc là phục thù sự cự tuyệt của tôi, trong một khoảnh khắc tôi lại biến thành con nhím, ước chừng sau một tuần hương, Mạc Lâm mới rút những cái kim đó ra, cắt đi những lông bị cháy của tôi, lấy một ít vải xô bắt đầu băng bó những vết thương của tôi, anh ta rõ ràng đã quấn tôi lại thành xác ướp mèo, rồi lại làm một con bươm bướm to to trên đầu của tôi mới mãn nguyện gật đầu: “Trong vòng ba ngày đừng để cô ta cử động mạnh, thì sẽ không sao đâu.”
Sau đó Bích Thanh Thần Quân cởi trói cho tôi, tôi lại được tự do, duỗi duỗi móng lại duỗi duỗi đùi, vừa định cúi ra sau để liếm vết thương của chân sau nhưng lại bị giải băng làm cho khó xoay người, không kìm được đau kêu lên “Meo meo”.
“Đừng để cô ấy liếm vào vết thương!” Mạc Lâm ngăn chặn hành động đó của tôi, anh ta suy nghĩ một hồi lâu, không biết đi đâu tìm được miếng thiếc mỏng sáng loáng lắp thành cái phễu đội lên cho tôi, làm cho cái đầu tôi được gói gọn trong đó, nhìn rất lố bịch.
“Tôi không cần cái này!” Tôi mở miệng để phản đối, “Khó chịu!”
“Vậy ngươi mới không động vào vết thương của mình đúng không?” Bích Thanh Thần Quân như muốn bật cười nhìn tôi, lại dùng tay chạm vào cái băng quấn trên đầu tôi, lại gõ vào miếng tôn lố bịch, rốt cuộc không nhịn được quay người cười.
Ngay lập tức tôi cảm thấy phẩm giá của tôi bị làm nhục… Đáng ghét! Lên biết loài mèo thà bị giết nhưng không thể làm nhục! Tôi đứng dậy chuẩn bị biến thành hình người, dùng móng cào cho cái tên xấu hổ đang cười bò kia. Mặt của Mạc Lâm sẽ vẽ thêm mấy bộ râu nữa.
Không nghĩ là Bích Thanh Thần Quân đã điểm vào chỗ nào trên người của tôi, một điểm huyệt ma thuật, toàn thân tôi mềm nhũn, lập tức nằm bò xuống, làm thế nào cũng không biến lại hình người.
Căm tức nhìn hai người đàn ông khốn nạn mang con mèo lương thiện ra làm trò cười, tôi tức đến nỗi nói không nên lời, Bích Thanh Thần Quân không thèm để ý đến ánh mắt căm tức của tôi, anh ta bế thẳng tôi lên, ôm vào trong lòng, chào tạm biệt Mạc Lâm nhanh chóng bỏ đi.
Mạc Lâm đứng nhìn bóng dáng chúng tôi xa dần, đôi mắt đẫm nước vẫn vẫy vẫy tay, nhìn rất đau khổ, nhưng tôi dám chắc nước mắt đó do cười mà ra.
Hai tên này còn đáng ghét hơn loài chó! Nhất định phải báo thù! Đó là tiếng kêu phát ra từ đáy lòng khi tôi đang phải đội cái mũ thiếc và mặc bộ trang phục xác ướp.
Trên đường về nhà, tất cả nô tỳ thị vệ khi gặp tôi đều bịt miệng rút lui ra, còn lại những kẻ đừng bên cạnh không được rút lui thì khuôn mặt đang dần đỏ, thở hổn hển, hình như đang phải chịu cái điều đau đớn nhất.
Bích Thanh Thần Quân không đưa tôi về phòng, mà đưa tôi đến phòng anh ta, đặt tôi xuống chiếc giường êm ái răn đe: “Ba ngày nay ta phải trông chừng ngươi, tuyệt đối không được chạy nhảy làm rách vết thương.”
Tôi không thèm để ý đến tên khốn nạn đó, đau đớn nấp vào góc chăn, thử liếm lại lông, không biết bao nhiêu lần đều bị cái mũ cản trở, không làm thế nào đạt được mục đích, cái cảm giác đó thật khó chịu.
Bích Thanh Thần Quân thấy tình hình vậy, giọng điệu dịu xuống, anh ta đến bên cạnh tôi cố gắng nói dịu dàng nhất “Chịu đựng nhé, ba ngày sẽ trôi qua nhanh thôi.”
“Người chịu đựng không phải là ngươi.” Tôi thì thầm oán trách.
“Ta cũng đã từng chịu đựng qua rồi.” Bích Thanh Thần Quân nghe thấy tôi oán trách, anh ta liền cởi giầy ngồi lên giường, dựa đầu vào gối, nhẹ nhàng kéo tôi lại bên cạnh và nói, “Nhưng có đau thế nào cũng phải cố chịu đựng.”
“Khi nào? Đau nhiều không?” Tôi mở to mắt hỏi, trong lòng không tin con người dũng mãnh như anh ta thế sao có thể bị thương được.
“Rất lâu rồi, không nhớ nữa.” Bích Thanh Thần Quân nhẹ nhàng nói, “Khi đó toàn bộ xương cốt bị vỡ vụn ra, gân cũng bị rút lại, kì thực không thể cử động được.”
“Lừa mèo! Bị thương nặng như vậy làm sao mà sống nổi!”
Anh ta mỉm cười: “Khi đó có người nói với tôi rằng, Đức Phật Tây Phương có cách chữa trị, có thể chữa được tất cả đau đớn, cho nên ta quyết tâm từng tấc từng tấc một trèo về hướng tây, trèo tròn năm trăm năm, cơ bắp của ta trở nên rất cường tráng, học được cách hành động không cần gân và xương cốt, nhưng lại không gặp được Đức Phật.”
Tôi nghe truyện ảm thấy rất mơ hồ, không kìm được hỏi: “Thế cái người lừa ông, ông có tìm anh ta tính sổ không?”
“Sau đó, ta mới biết cái người đó chính là Đức Phật, ông ta gặp ta khi ta đã dùng chính nghị lực của mình đứng dậy, đã cho ta tiên khí, bỏ đi xương cốt, biến thành thân thể người, trở thành thần quân bảo vệ, cai quản thế giới quỷ, vậy mà thấm thoát đã mấy nghìn năm rồi đó.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoa Miêu Miêu
Quất Hoa Tán Lý
Hoa Miêu Miêu - Quất Hoa Tán Lý
https://isach.info/story.php?story=hoa_mieu_mieu__quat_hoa_tan_ly