Chương 12: Nghi Vấn Trùng Trùng
ó người từ một nới bí mật nào đó trợ giúp Liễu Thiên Mạch .
Tần Mộ Phong thấy rất rõ ràng, cái chén vốn rơi trên mặt đất đột nhiên chuyển hướng đập vào mặt của Thải Y, nguyên nhân chính là do một viên đá .
Có thể sử dụng một viên đá mượn lực đả lực làm bị thương Thải Y, người kia tuyệt đối là cao thủ .
Chính là Phi Yến sao ? Phi Yến vì sao lại năm lần bảy lượt trợ giúp Liễu Thiên Mạch .
Mỗi lần Liễu Thiên Mạch bị vũ nhục Phi Yến đều xuất hiện, sợ rằng đây không đơn thuần là sự trùng hợp . Phi yến vẫn ẩn núp tại Vương phủ, âm thầm bảo vệ Thiên Mạch .
Đường đường là phủ Bình Nam Vương, cư nhiên lại để cho Phi Yến tự do trú ngụ, Bình Nam Vương hắn còn mặt mũi gì nữa chứ .
“Phi Dương” Tần Mộ Phong đang đứng ở trong thư phòng đột niên xoay người “Phái thật nhiều người vây quanh địa lao, âm thầm giám thị nhất cứ nhất động của Liễu Thiên Mạch .” Hắn thật sự rất muốn nhìn xem Liễu Thiên Mạch rốt cuộc là muốn chơi trò gì .
Phi Dương mục không tà thị, ngữ khí nghiêm túc “Vương gia, rõ ràng là Thải Y cô nương không đúng trước, dạ đạo Phi Yến gặp chuyện bất bình, người vì sao đem toàn bộ tội lỗi đổ lên đầu Thiên Mạch phu nhân .”
“Thải Y là một nữ nhi yếu đuối, sao có thể sử dụng tụ lý châm, ngươi đừng nghe Phi Yến nói hươu nói vượn .” Tần Mộ Phong cảm thấy nóng giận, rốt cuộc Liễu Thiên Mạch đã cấp cho Phi Dương chỗ tốt gì .
“Chính bởi vì cái kia hồ ly ... Thải Y cô nương có thể dùng tụ lý châm mới có vẻ kỳ quái .” Phi Dương tiếp tục “Ta không phải có ý bao che Thiên Mạch phu nhân mà ta cảm giác được nàng thật sự vô tội, Thải Y cô nương mới là người có vấn đề .” Phi Dương ngẩng đầu, ưỡn ngực, nghiêm túc nói . Tần Mộ Phong đập mạnh tay xuống bàn, giận dữ hét lên “Đi xuống, sau này trước mặt ta đừng nhắc đến Liễu Thiên Mạch .”
“Vương gia, là ngươi nói đến nàng trước .” Phi Dương liếc mắt nhìn hắn, lầm lũi đi ra . Vẻ mặt lãnh đạm cùng Liễu Thiên Mạch giống nhau .
“Ta nói Bình Nam Vương, ngươi nổi điên a .”
Nhìn theo hướng phát ra thanh âm trêu chọc, đã thấy Hoắc Thiên lo lắng đi vào .
“Sao ngươi lại đến đây?” Tần Mộ Phong ngẩng đầu, gương mặt không lộ vẻ hờn giận . Người kia thích nhất chính là chọc cho hắn giận thêm lên, khi hắn tức giận, người hắn không muốn thấy nhất chính là Hoắc Thiên .
“Không chào đón ta sao ?” Hoắc Thiên vừa ba hoa vừa ngồi lên trên chiếc ghế “Ta chính là rất hoan nghênh ngươi đến tướng quân phủ toạ toạ .”
Tần Mộ Phong bực bội ngồi xuống, bộ dáng tức giận giống như tiểu hài tử “Đừng có làm phiền ta.”
“Lại làm sao vậy ? Mấy người đàn bà trong nhà ngươi lại làm loạn ?”
“Liễu Thiên Mạch đáng chết .” Tần Mộ Phong hai tay nắm chặt lại, nện liên tục lên thư án, nếu thư án không chắc chắn, chắc hẳn đã bị hắn đập nát .
Hoắc Thiên bật cười “Lại là Liễu cô nương ? nàng rốt cuộc đã làm cái gì ? Có thể làm ngươi tức giận đến như vậy ?” . Liễu Thiên Mạch kia có thể ép Tần Mộ phong tức giận đến thế này sao .
“Cái kia đàn bà ...” Tần Mộ Phong cắn răng nghiến răng “Câu kết với Phi Yến muốn ăn trộm Vương phủ trọng yếu cơ mật .”
“Không có chứng cứ đừng ăn nói lung tung, nàng có thể cấu kết với Phi Yến ?” Hoắc Thiên cười ha ha “Nếu nàng có thể cấu kết với Phi Yến thì ta chính là Bình Nam Vương .” Phi Yến nổi danh nhận tiền không nhận người, không có lý do gì lại kết giao với một cái ‘thiên kim’ tể tướng thất sủng và bây giờ lại là tiểu thiếp thất sủng của Bình Nam Vương . Vô luận là ở đâu, nàng đều gắn chặt với hai chữ thất sủng, thật là đáng thương .
“Mỗi lần ta vũ nhục nàng, Phi Yến đều xuất hiện . Buổi sáng hôm nay Thải Y cố tình làm khó Thiên Mạch, Phi Yến cư nhiên đem chén rượu ném vào mặt Thải Y . Nửa đêm hôm qua, Phi Yến vào trong thư phòng của ta lục lọi mọi thứ đến loạn thất bát nháo, ta lập tức đuổi theo, lúc đuổi đến Đạm Tình cư thì bị mất dấu, xuất hiện nhiều sự trùng hợp như vậy ta đương nhiên phải hoài nghi Liễu Thiên Mạch .” thật ra chính là do hắn phân phó Thải Y làm khó Liễu thiên mạch . Hắn thật không cam lòng a, cái kia Phi Yến lúc nào cũng tại thời khắc mấu chốt nhảy ra, vì Liễu Thiên Mạch ra mặt .
“Chỉ là trùng hợp thôi .” Hoắc Thiên nâng cằm, ánh mắt thâm sâu khó lường liếc hắn “Ngươi chẳng nhẽ không nghĩ đến có người cố tình làm như vậy . Nếu Phi Yến cùng Thiên Mạch cô nương có quan hệ, khi nàng bị ngươi đuổi theo như thế nào lại chạy đến Đạm Tình cư . Ta nghĩ, có lẽ có người cố ý hãm hại Liễu cô nương .”
“Có lẽ do Phi Yến quá tự tin vào khinh công của mình.” Dù biết rõ lời Hoắc Thiên nói là sự thật nhưng Tần Mộ Phong thuỷ chung cũng không muốn thừa nhận, hắn thà tình nguyện tin rằng Liễu Thiên Mạch là loại đàn bà phản trắc cũng không nguyện ý tin tưởng tự mình phán đoán sai lầm .
“Ngươi thật sự cứu không nổi.” Hoắc Thiên lắc đầu đáng tiếc “Phi Yến khinh công xuất thần nhập hoá, ngươi có thể đuổi theo nàng sao ? Căn bản là có người cố tình bố trận hại Liễu cô nương . Còn nữa, người trợ giúp Liễu cô nương thật sự chính là Phi Yến sao ?”
“Thật sự là Phi Yến, không có gì để nghi ngờ .” Theo như điều tra, có đôi khi Phi Yến nói chuyện lại điên điên khùng khùng, thường thường nói những điều làm cho người nghe không hiểu được . Hơn nữa hai lần nàng xuất hiện ở nóc nhà, hắn một chút phát hiện cũng không có, khinh công cùng nội lực đương thời đúng là ít có . Nữ tử hai lần trợ giúp Liễu Thiên Mạch kia tuyệt đối chính là Phi Yến .
“Ta bây giờ hỏi ngươi, người lục lọi thư phòng của ngươi thật sự là Phi Yến sao?” Hoắc Thiên biết hắn cố ý phủ nhận, nói xong trừng mắt nhìn hắn .
“Ta...” Tần Mộ Phong nhất thời không nói được câu nào .
Phi Yến hai lần xuất hiện trên nóc nhà, hắn một chút phát hiện cũng không có, có thể thấy được võ công của nàng cao đến đáng sợ . Vậy mà buổi tối hôm qua, hắc y nhân kia mặc dù lợi hại nhưng lại bị hắn phát hiện, thậm chí hắn có thể đuổi theo . So với Phi Yến có thể ở trên nóc nhà đi lại tự nhiên mà hắn không một chút phát hiện thì võ công của hắc y nhân này vẫn còn kém xa . Hơn nữa Phi Yến nói rất nhiều, lần nào xuất hiện cũng bô lô ba la một đống, tại sao buổi tối hôm qua cái gì cũng không nói chứ . Cẩn thận nghĩ nghĩ, đích xác có nghi vẫn .
“Nghĩ ra chưa .” Hoắc Thiên nhìn hắn, trong mắt rõ ràng nói ‘Ngươi đúng là đồ ngốc’
“Sẽ là ai chứ ?” Tần Mộ Phong khó có thể không bị cừu hận che mất lý trí, ngón tay hắn trên bàn điểm nhẹ vài cái “Có thể mở được song tâm toả trừ bỏ Phi Yến có thể là ai ?”
“Song tâm toả mà tính cái gì ? Trên đời có không ít người có thể mở được nó . Có thể vào Vương phủ trộm vật tuyệt đối không phải loại tầm thường .”
Tần Mộ Phong nhìn thì có vẻ khôn ngoan nhưng nhiều lúc hắn rất ngu, Hoắc Thiên hắn sao lại có thể có loại bằng hữu như thế này, đúng là mất hết thể diện .
“Hắn đem giấy tờ của ta lục lọi đến loạn thất bát nháo, ta cũng không biết hắn muốn tìm cái gì .” Như vậy thì xem ra có đến hai tên đạo tặc xâm nhập Vương phủ .
“Phi Yến có hay không nhìn trúng vật gì của Vương phủ ?” Phi Yến nếu như vô sự sẽ không đến gây phiền phức .
Tần Mộ Phong lườm hắn một cái “Ta sao mà biết .”
Hoắc Thiên đứng lên, vỗ vỗ vai của hăn, nhìn có chút hả hê “Huynh đệ ta đồng cảm với ngươi .” Bị hai cái đạo tặc nhìn trúng, trong đó có một ngừơi được tôn xưng là thiên hạ đệ nhất đạo tặc Phi Yến .
Con mắt Tần Mộ Phòng nhìn chằm chằm phía đối diện, có chút thất thần “Nếu vật bọn họ muốn lấy là bản đồ bố phòng biên quan .” Phi Yến cùng hắc y nhân kia đều là cao thủ tuyệt đỉnh, có thể thỉnh xuất hai vị cao thủ như vậy, tuyệt đối không phải chỉ để lấy đồ vật bình thường .
“Này ...” Hoắc Thiên lâm vào trầm tư .
Có thể thỉnh cao thủ như Phi Yến đích thân xuất mã, vậy vật muốn lấy sẽ không hề dơn giản .
“Chỉ là giả thiết .” Tần Mộ Phong thản nhiên nói “Yên tâm, ta có năng lực ứng phó .”
“Liễu Thiên Mạch, ta nghĩ muốn nhìn nàng .” Rốt cuộc là dạng đàn bà như thế nào có thể khiến cho Tần Mộ Phong đem nàng đặt vào trong lòng ?
“Địa lao .”
“Địa ...” Hoắc Thiên thiếu chút nữa té từ trên ghế xuống “Ta thật phục ngươi, một nữ tử yếu đuối như vật, ngươi đem nàng quẳng vào địa lao làm gì ?”
“Dẫn xà xuất động .” Cho dù buổi tối hôm qua hắn hoài nghi người xông vào thư phòng không phải Phi Yến nhưng hắn vẫn như cũ mang trong lòng mối nghi ngờ với Liễu Thiên Mạch .
Hắn cảm giác được người đàn bà kia thật đáng sợ, thâm trầm đến mức làm cho người khác nhìn không thấu .
“Ngươi thật sự tin rằng nàng cũng Phi Yến cấu kết ?” Hoắc Thiên thật sự không dám tin vị bằng hữu này của hắn lại ngu xuẩn đến mức độ như thế này . “Nếu định dùng nàng dụ Phi Yến, ngươi trực tiếp đi chết đi, sau này đừng nói với người khác ngươi quen biết ta .” Người đem thư phòng lục lọi loạn cả lên không phải là Phi Yến sao, hắc y nhân kia rốt cuộc là ai ? Tại sao lại cố tình hãm hại Liễu Thiên Mạch ?
Vương Phi Thất Sủng Vương Phi Thất Sủng - Thượng Quan Sở Sở