Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vùng Đất Vô Hình
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 12: Chuyện Thầy Bắt Ma
S
áng hôm sau bác Hà Phi dậy sớm lắm. Bác đi tìm cụ Tốn. Cụ năm nay đã hơn tám mươi tuổi nhưng vẫn còn minh mẫn lắm. Trước kia cụ làm nghề buôn bán, đi khắp các miền, biết nhiều chuyện lạ. Nhà cụ nằm đối lưng với nhà bác. Lúc bác đến thì cụ đang tỉa cây trong vườn. Thấy bác cụ cười: “Anh Phi đấy hử? Đi đâu mà sớm thế.“
Bác Hà Phi chắp tay: “Chào cụ ạ. Hôm nay con sang đây có việc hỏi cụ.”
Cụ Tốn thong dong đi vào. Cụ nói với bác: “Anh vào nhà ngồi, tôi rửa tay cái đã.” Bác Hà Phi dạ một tiếng rồi đi vào. Nhà cụ Tốn to nhất làng. Trong nhà không phải nền đất như các nhà khác mà là nền gạch, trông rất sạch sẽ.
Bác Hà Phi chưa ngồi thì thấy cụ đã đi vào. Cụ nói: “Ngồi đi, làm gì mà đứng mãi thế?”
Bác Hà Phi ngồi vào ghế. Cụ rót nước cho bác uống. Trà nhà cụ thơm ơi là thơm. Uống hết chén trà, bác Hà Phi bắt đầu kể chuyện cho cụ nghe. Từ chuyện con bác, đến chuyện cháu bà Pha rồi đến cháu bà Trình. Cụ Tốn nghe xong cau mày không nói gì. Một lát sau cụ đứng lên, đi xuống nhà dưới gọi cháu: “Thằng Cu đâu, đến ông bảo.” Thằng bé nhà cụ mới tám tuổi, tóc còn cắt ba chỏm trái đào, lon ton chạy đến. Cụ dặn cháu: “Mày sang nhà cụ Vượng, cụ Khuê, cụ Tài mời các cụ ấy sang đây uống nước.”
Thằng cháu nghe chưa hết đã vâng vâng dạ dạ rồi chạy đi. Cụ Tốn nói với theo: “Phải chào hỏi lễ phép đấy nghe chưa?” Rồi cụ lại lên tiếp chuyện bác Hà Phi. Một lát sau ba cụ già có vai vế nhất trong làng lần lượt tới đủ. Cụ Tốn bảo bác Hà Phi kể lại một lần ọi người nghe. Bác Hà Phi kể xong, cụ Tốn mới nói với ba cụ còn lại: “Các cụ ạ, trước tôi không biết chuyện, cho là cúng có thể giải được hạn. Sau nghe anh Phi nói mới biết, mình đã sai lầm lớn. Những thứ thế này chỉ có thể mời thầy đến trừ, chúng ta người trần mắt thịt, không thể giải quyết nổi đâu.”
Ba cụ kia nghĩ một lúc rồi cũng đồng ý. Cụ Tốn lúc này mới nói: “Tôi nghe làng bên có ông thầy bói biết bắt ma trừ quỷ. Anh Phi chiụ khó sang đấy một chuyến. Tiền lễ, tiền công cho thầy làng ra. Anh có chịu không?”
Bác Hà Phi nghe vậy mừng quá, gật đầu lia lịa. Nhà bác có người bị ma ám, bây giờ mời thầy về mà không tốn tiền, tại sao bác lại không chịu?
Thế là cụ Tốn xuất tiền cho bác đi mua lễ. Bác Phi ra chợ mua cái đầu lợn, cau trầu, và một ít hoa quả rồi đi sang làng bên.
Nhà ông thầy bói nằm sau mé đồi, gần một vùng cỏ tranh lớn. Lúc bác đến, ông thầy bói đang chổng mông trên giường vẽ bùa. Bùa của ông loằng ngoằng những thứ mà bác chẳng hiểu gì. Bác Hà Phi lễ phép chào ông, nói rõ ý đồ đến. Ông thầy khoanh chân nhận lễ vật, rồi hỏi bác trừ ma xong thì được bao nhiêu tiền? Bác Hà Phi nói xong việc xin hậu tạ thầy mười xâu tiền. Ông thầy lắc đầu, bảo phải hai mươi xâu ông mới chịu. Hai người cò kè mặc cả một lúc lâu mới đem giá định ở mười bốn xâu rưỡi.
Ông thầy bói sai bác Hà Phi vào trong làng mua một con chó mực, gạo muối, tiền vàng, hương đèn. Sắm đủ lễ vật rồi bác Hà Phi gánh lễ đi trước, ông cắp giỏ đi sau, hai người trở về làng. Mới đên cổng làng, chưa kịp đặt gánh xuống nghỉ chân thì bác Hà Phi đã thấy con bé cháu bà Trình đi qua. Thấy bác, con bé liền mách con thầy lang Hòe lúc trưa đi bắt chim bị rơi từ trên cây xuống. Trong lúc mấy đứa khác khiêng nó về. thằng bé cứ khóc hu hu. Thầy lang Hòe thấy con khóc tưởng nó vẫn không làm sao, ai ngờ bắt mạch xong mới biết nó sắp chết. Thầy vội vàng dùng phương thuốc gia truyền cho nó uống. Đên giờ thằng bé nhà thầy lang vẫn không biết sống chết thế nào. Nghe thế ông thầy bói bảo bác Hà Phi gánh ngay lễ vật vào nhà thầy lang Hòe.
Thầy lang Hòe lúc này đang lẩm bẩm cầu các cụ phù hộ cho con, thấy bác Hà Phi và thầy bói vào không biết làm sao. Nghe bác Hà Phi giải thích, thầy lang mới hỏi thầy bói có cần thêm gì nữa không? Ông thầy bói bảo chưa cần, rồi bắt đầu lập bàn thờ cúng giải hạn ngay trước cửa nhà. Ông cúng một mạch từ chiều đến tối mới nghỉ. Đến đêm ông sai bác Hà Phi làm thịt con chó mực, máu đựng vào trong cái bát tô to. Bác Hà Phi chưa từng giết chó bao giờ, may thay có ông lang Hòe biết việc. Ông cắt tiết rất nhanh. Bác Hà Phi chỉ phải làm mỗi việc đè con chó, sau đó bưng bát máu ra cho thầy lang.
Bên ngoài trời vẫn tối om om. Tất cả mọi người đều tắt đèn hết, nhất là mấy nhà bên cạnh nhà thầy lang Hòe thì càng đóng kín cửa vì sợ ma đến tìm. Đêm vắng. Tiếng bụi tre xào xạc cũng khiến người ta liên tưởng đến mọi thứ. Bác Hà Phi mắc tiểu mà chẳng dám ra ngoài. Bác cứ đến bên cửa sổ nhìn ra. Chờ một lúc lâu, bác nghe thấy tiếng khóc. Tiếng khóc ban đầu chỉ rầm rĩ như tiếng dế kêu, rồi to dần. Tiếng khóc não nề làm những ai nghe được đều sởn cả tóc gáy.
Bác Hà Phi ra sân. Bác muốn xem ông thầy bói bắt ma kiểu gì. Ông thầy bói lúc mới nghe tiếng khóc thì đã xăm xăm ra vườn. Nhìn thấy con ma, ông không sợ hãi gì mà đi vòng quanh nó, cắm bốn cái lá cờ giấy nho nhỏ. Sau đó ông bưng bát máu chó dội ngay vào chỗ nó đứng. Kỳ lạ thay ‘con ma’ sau khi nói câu quen thuộc không biến mất như mọi lần mà vẫn đứng lại. Ông thầy bói bắt đầu thắp hương, múa kiếm, bắt đầu lẩm bẩm đọc thần chú. Ông đọc rất nhanh làm bác Hà Phi chỉ nghe được đoạn cuối: “Âm binh âm tướng mau về nghe lệnh!”
Thế rồi xung quanh ông thầy bói gió nổi lên vù vù làm bác Hà Phi há hốc miệng. Ông thầy bói lúc này quần áo tung bay, một tay bắt quyết, một tay vung kiếm chỉ vào con ma hô lên: “Diệt nó.” Một cơn gió lạnh thổi qua. Con ma liền biến mất. Bác Hà Phi thấy thần kỳ quá, cứ đứng sững sờ giữa sân, mãi đến lúc ông thầy bói gọi bác mới tỉnh ra, lẽo đẽo theo ông vào nhà. Thầy lang Hóe lúc này mới ló mặt ra hỏi ông thầy bói: “Tình hỉnh thế nào hả thầy?”
Ông thầy bói đắc ý lắm, vuốt râu nói: “Mặc dù con ma này tu luyện đã lâu, pháp lực cao siêu nhưng rất không may nó gặp phải bần đạo, đành bó tay chịu trói.” Rồi ông bảo thầy lang dọn chỗ cho ông ngủ. Thầy lang Hòe bán tín bán nghi dọn giường, trải chăn cho ông. Đêm đó thầy lang Hòe cùng thức với bác Hà Phi. Hai người vừa uống rượu vừa nói chuyện. Bác kể cho thầy lang nghe chuyện diệt ma của ông thầy bói. Thầy lang Hòe khâm phục lắm.
Hôm sau thầy lang Hòe nấu thịt chó đãi ông thầy bói, nhưng ông không ăn. Ông nói con chó này ai ăn cũng được, chỉ mỗi ông là không thể. Thế là bác Hà Phi dẫn ông sang nhà bác, mổ gà thết đãi ông. Vợ bác còn sang nhà cụ Tốn xin ít rượu ngon về cho ông nhắm. Ông thầy bói vừa gặm thịt gà vừa kể chuyện xem bói, bắt ma mấy năm qua cho vợ chồng bác nghe. Không biết ông nói có thật không mà vợ bác tin sái cổ, còn mang tiền cầu ông bói cho con trai bác một quẻ. Ông thầy bảo ăn xong ông sẽ xem.
Ăn uống xong, ông thầy lục trong giỏ lấy đồ nghề.lấy ra một cái mai rùa cũ, trên có rất nhiều vết nứt ngang dọc. Sau đó ông hỏi vợ chồng bác chính xác muốn bói gì? Bác Hà Phi thưa muốn xem xem thằng con của bác lần này hung cát thế nào? Ông thầy bói quay quay cái mai rùa, xem hoa văn xong, bắt đầu ghi ra giấy cái gì đó. Rồi ông lẩm nhẩm tính, cuối cùng nói với hai vợ chồng bác: “Con của hai người gặp đại nạn về phần âm, sống chết chỉ ở một đường. May mà gặp cao nhân cứu nên mới thoát nạn.”
Vợ bác nghĩ cao nhân chắc là ông thầy bói rồi, cầu ông thầy giúp con bác. Ông thầy nói: cao nhân không phải là ông thầy, vì ông chỉ biết bắt ma và xem bói. Bác Hà Phi thất vọng lắm, nhưng vẫn đặt đủ tiền lễ, thêm cả mười bốn xâu rưỡi tiền công trừ ma của ông. Ông thầy cầm tiền bỗng khóc hu hu. Bác ngạc nhiên lắm, hỏi tại sao ông khóc. Ông nói ngày xưa ông làm nghề cắt cỏ, không có tiền nên để vợ con đi tát ao bắt cá, ai ngờ hai mẹ con chết đuối cả. Giờ ông làm ra tiền lại không có ai cùng hưởng với ông. Bác Hà Phi an ủi thầy, sắp chỗ cho thầy ngủ.
Đến chiều, bác Hà Phi đang ở cổng nghe ngóng xem người trong làng có ai việc gì không thì nghe thấy tiếng khóc. Bác quay vào nhà thì thấy vợ bảo: “Ông thầy trùm chăn khóc trong buồng.” Bác nghĩ: “Chắc thầy lại nhớ vợ nhớ con” rồi để yên cho thầy khóc. Ai ngờ thầy khóc cả canh giờ vẫn không ngừng. Lúc này bác Hà Phi mới cảm thấy rợn. Bác không dám vào phòng ông thầy một mình mà gọi hàng xóm. Mấy người đàn ông, cả thầy lang Hòe cũng đến. Mọi người mới vào trong phòng thì ông thầy nín khóc. Mọi người đùn đẩy nhau nhiệm vụ mở chăn ra. Bác Hà Phi đành phải nhận - đây là nhà bác, bác không làm thì còn ai làm. Bác run như cậy sấy, rón rén kéo tấm chăn ra khỏi người ông thầy.
“A! A! A!” Từ trong nhà bác Hà Phi, một tiếng thét dài vang lên khiến đến nửa cái làng đều nghe thấy.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vùng Đất Vô Hình
Thám Hoa Rách
Vùng Đất Vô Hình - Thám Hoa Rách
https://isach.info/story.php?story=vung_dat_vo_hinh__tham_hoa_rach