Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vạn Độc Quỷ Môn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồi 12: Đại Đao Khương Bạch Hổ
M
ột làn gió mát rượi làm Vương Hán Sơn mở mắt.
Chàng nhận ra mình trong tư thế ngồi xếp bằng, dưới một gốc cây xum xuê tàu lá. Sau lưng chàng có hơi thở của một người nào đó và một bàn tay đang đập vào da thịt mình. Thì ra chàng đang cởi trần, mồ hôi bịn rịn khắp châu thân.
Vương Hán Sơn quay lại.
Nhà sư ngồi sau lưng chàng, cái đầu trọc láng bóng cũng mướt mồ hôi, gương mặt phì nộn với nụ cười toét miệng y như pho tượng Phật Di Lặc.
Rời bàn tay khỏi lưng chàng trai, nhà sư lên tiếng:
- Mô Phật, tiểu tử đã phục hồi nguyên khí.
Đầu óc Vương Hán Sơn chợt sáng ra, chàng nhớ lại tất cả sự kiện trên bãi cỏ trước Chiêu Anh các.
Lật đật vòng tay khom mình xuống, chàng nói nhanh:
- Đa tạ hòa thượng đã ra tay tế độ.
Nhà sư khoát tay, miệng vẫn cười tươi:
- Không có chi, không có chi. Đây là công việc thường ngày của bần tăng thôi mà.
Chàng trai quơ chiếc áo mặt vào nghiêm chỉnh, rồi cung kính nói:
- Bạch hòa thượng, con bị bọn ma đầu vây hãm tấn công ác liệt đến nỗi hồn sắp lìa khỏi xác. Nếu không có ngài cứu vớt và truyền tiếp nội lực thì đã mạng vong, con xin ghi nhớ ơn từ bi cứu nạn của ngài.
Nhà sư cười hềnh hệch:
- Ôi, đừng gọi ta bằng ngài, cứ kêu là Tế Điên tăng được rồi.
Vương Hán Sơn vòng tay:
- Thì ra đại sư là Tế Điên hòa thượng, người thường ra tay tế độ cứu khốn phò nguy khắp nẻo giang hồ?
Tế Điên hòa thượng gật gù cái đầu láng bóng:
- Không dám, không dám, bần tăng chỉ làm được những việc nhỏ thôi. Tiểu tử đã khỏe lại rồi, ngươi nên tiếp tục lên đường tìm lại người yêu.
Mở lớn mắt vì kinh ngạc, Vương Hán Sơn hỏi nhanh:
- Bạch Thánh tăng, người đã biết có điều thầm kín trong lòng con?
Nhà sư lại xua tay lia lịa:
- Ấy, ậy... chớ gọi ta là Thánh tăng mà mọi người cười cho đấy, vì ai cũng gọi ta là hòa thượng điên. Nhưng ta nhờ Đức Thế Tôn ban cho huệ nhãn, nhìn thấu tim người. Ta biết ngươi đang đi tìm cô gái ấy và cô nàng cũng đang vọng tưởng về ngươi.
Câu nói của nhà sư làm Vương Hán Sơn hồi hộp, chàng run giọng:
- Ôi, Linh Phụng. Bạch hòa thượng người đã thấy nàng?
Lim dim đôi mắt, nhà sư bảo:
- Ta có gặp một cô gái đi với Kim Điêu Tam Kiệt Thượng Quan Kỳ Tâm.
Chàng trai lật đật hỏi dồn:
- Dạ phải, dạ phải, đó là thúc phụ nàng. Họ đã đi tới nơi đâu?
Nhà sư đáp lừng khừng:
- Kim Điêu Tam Kiệt đã đi... xuống suối vàng, bởi trúng nhằm Ma trâm của Tứ đại pháp vương Vạn Độc Quỷ môn, còn người con gái ấy đi đâu ta chẳng rõ.
Vương Hán Sơn vội cúi đầu:
- Bạch hòa thượng, xin người phóng tâm huệ nhãn, hướng dẫn cho con tìm kiếm được nàng.
Tế Điên hòa thượng bật cười:
- Ngươi muốn tìm được người yêu thì phải có tim, có óc, dũng cảm và võ công. Người cứu một người sẽ được trăm người giúp. Không đi thì không thể đến, không tìm làm sao gặp. Hãy nhớ lấy lời ta và dũng cảm lên đường. Ta đi đây...
Nhà sư vừa dứt lời, Vương Hán Sơn chỉ nghe vụt một cái như làn gió ông ta đã phóng đi biệt dạng.
Chàng trai lắc đầu, vái theo mấy cái lẩm bẩm:
- Thiên hạ nói không sai. Tế Điên hòa thượng luôn làm điều thiện, cứu khốn phò nguy. Nhưng ngôn ngữ tàng tàng, hành tung kỳ ảo.
Chàng ngồi xuống gốc cây ôm đầu suy nghĩ:
- Qua lời nói của nhà sư, ta cũng được biết Kim Điêu Tam Kiệt đã qua đời vì độc trâm của bọn ma đầu, còn Linh Phụng đang trên đường phiêu bạt. Ta phải dũng cảm tìm cho được nàng như lời dạy của Tế Điên tăng. Không đi thì không thể đến, không tìm làm sao gặp?
Giang hồ muôn nẻo nhưng ta cứ đi mãi cũng sẽ gặp được nàng.
Sửa lại thế ngồi, chàng vận khí phát công vùn vụt, toàn thân cảm thấy khinh thoái nhẹ nhàng, khí lực dồi dào hơn trước.
Vương Hán Sơn lại thầm nghĩ trong đầu:
- Ta phải mang ơn Tế Điên hòa thượng... ông đã cứu ta thoát khỏi tay bọn ma đầu, đã truyền thêm dương công, nội lực cho ta. Nhưng muốn thắng bọn hung ác, tìm thấy người yêu, ta còn phải tìm học võ công, chỉ với một chiêu Song Chỉ Xuyên Tâm... thì ta khó lòng tồn tại. Song trước mắt ta cũng phải tạm giấu ngón đòn này, vì hở ra là bọn ma đầu rõ nguồn gốc của ta để xúm nhau truy bức, dù diện mạo ta đã thay đổi bằng lớp mặt nạ kỳ quái.
Chàng trai vươn vai đứng dậy, miệng lại lẩm bẩm:
- Nào, không đi không thể đến. Không tìm làm sao gặp. Ta phải tiếp tục lên đường thôi.
Chàng rảo bước ra khỏi khu rừng vắng, phóng tầm mắt đã thấy thị trấn Tây An.
Chàng gật gù:
- Ta phải tìm nẻo khác thôi, ở Tây An bọn Vạn Độc Quỷ môn đã nhận ra ta rồi.
Vương Hán Sơn quay mình trở bước về hướng nam.
Vừa qua một rặng cây, chàng bỗng ngửi thấy mùi thực phẩm thơm kỳ lạ lọt vào khứu giác.
Bụng đang sôi lên vì đói, Vương Hán Sơn đảo mắt ngó quanh. Chàng đã nhận ra nơi phát xuất mùi thơm hấp dẫn.
Dưới một gốc cây có gã hán tử gương mặt lém lỉnh đang bầy rượu thịt trên một tàu lá lớn như chiếc mâm. Nào gà quay, lợn quay, cá chiên, thịt bò xào, mì hấp, chỉ liếc qua cũng đủ thèm rỏ dãi.
Tuy đói lòng và những món ăn thơm ngon kia thật quyến rũ. Nhưng vốn là người tự trọng lẽ nào nhìn miệng kẻ khác ăn, Vương Hán Sơn vội quay mặt rảo bước.
Gã hán tử đang ăn uống nhồm nhoàm này đại đao đặt ngang mặt. Bỗng gã ngước nhìn, rồi hét lớn:
- Này anh bạn trẻ, vào đây uống rượu cho vui.
Vương Hán Sơn cứ tảng lờ như không nghe tiếng gọi, chân lầm lũi bước đi. Nhưng gã hán tử phóng vụt tới nắm lấy tay chàng, giọng hắn thật khẩn khoản:
- Kìa thiếu hữu, tứ hải giai huynh đệ... tại hạ nhiệt tình mời chào sao thiếu hữu nỡ bỏ đi?
Thấy gã có vẻ ngộ nghĩnh, Vương Hán Sơn để mặc hắn kéo chàng vào bên chỗ rượu thịt.
Ấn Vương Hán Sơn ngồi xuống bên cạnh, gã nọ rót rượu vào cái chung sành lẹ miệng bảo:
- Mời thiếu hữu, cứ đánh chén tự nhiên.
Mùi rượu Mai Quế Lộ thơm lừng, Vương Hán Sơn vừa hớp cạn một chung gã nọ trao ngay chiếc đùi gà quay béo núc:
- Dùng đi, thiếu hữu.
Ánh mắt Vương Hán Sơn ngạc nhiên nhìn gã:
- Huynh đài cũng lạ, thiếu gì chỗ ăn uống sao đem rượu thịt vào chốn bìa rừng này?
Gã nọ cười khanh khách:
- Ấy, thiếu hữu không hiểu sao? Món ngon, rượu quý mà ngồi bên những kẻ mình không ưa thì ăn uống cũng mất ngon. Bữa nay vào một nhà hàng sang trọng, song thấy toàn bọn con buôn xảo trá và lũ gái giang hồ đáng tởm nên ta phải đem rượu thịt vào chốn thiên nhiên khoáng đạt này ăn uống mới có thể nuốt trôi. Đang buồn vì ăn uống một mình may sao ta nhận ra thiếu hữu, cốt cách phong lưu tướng người tao nhã nên nhất định phải chèo kéo vào mâm rượu cho bằng được. Thiếu hữu có lẽ từ xa mới đến, nên chưa biết cái tật kén bạn rượu của Đại Đao Khương Bạch Hổ này đấy thôi.
Liếc nhìn thanh đại đao trước mặt và diện mạo gã hán tử, Vương Hán Sơn đâm rợn, vì không hiểu Khương Bạch Hổ là hạng người nào...
Tuy nhiên chàng cứ ngồi ăn uống cho đỡ đói và biết đâu sẽ tìm hiểu nơi gã này được vài điều có ích trên quảng hành trình sắp tới?
Chẳng cần để ý đến ánh mắt thăm dò của Vương Hán Sơn gã Khương Bạch Hổ cứ tiếp rượu thịt cho chàng, lại kề vai vỗ về ra chiều tương đắc lắm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vạn Độc Quỷ Môn
Trần Thanh Vân
Vạn Độc Quỷ Môn - Trần Thanh Vân
https://isach.info/story.php?story=van_doc_quy_mon__tran_thanh_van