Chương 12
hượng Quan Tiểu Mai trợn mắt, nhìn chằm chằm gian phòng trong thanh lâu này – Nguyệt Ngâm Phường
Nguyệt Ngâm phường này cũng không nhỏ, là Phượng Thiên thành đệ nhất thanh lâu, bất kể là nói chuyện làm ăn buôn bán hoặc là Phong lưu nhã sĩ, cũng đều thiên vị Hoa nương Nguyệt Ngâm phường
Thượng Quan tiểu Mai chưa từng tới nơi này, nhìn Hoa nương của Nguyệt Ngâm phường đang chào hỏi khách, sắc mặt nàng gần như đã tái đi một nửa
Hạ Nhĩ Trúc quay đầu liếc nàng một cái, phát hiện bước chân nàng dừng ở cửa, chậm chạp không dám bước vào
"Ta có thể phái người đưa nàng hồi phủ trước." Hán nén cười, nhưng trong mắt lại lộ rõ ý cười
"Không cần" Thượng Quan Tiểu Mai cắn răng, hít sâu một hơi
Nàng không muốn bị bất kì ai xem thường
Huống chi nàng là thiên kim Thượng Quan phủ, mọi người đều biết thiên kim Thượng Quan phủ làm việc độc đáo, đến thanh lâu, cũng chẳng có gì là không được.
Hơn nữa các cô nương ở Nguyệt Ngâm Phương ăn mặc hở hang, cũng chẳng có cái j cả.
Bởi vì những thứ các cô nương kia có, nàng cũng có. Nàng còn ngượng ngùng cái gì đây. Thượng Quan Tiểu Mai tự an ủi mình, sau đó tiến lên níu lấy tay áo Hà Nhĩ Trúc, quyết định hắn đi hướng Đông, nàng cũng đi hướng đông, hắn đi tây, nàng cũng sẽ đi tây
Thấy vẻ mặt cố gắng nhịn xuống của nàng, hắn cũng không nói gì, cứ như vậy mang theo nàng, tiến vào Nguyệt Ngâm phường
Thượng Quan Tiểu Mai lần đầu đến thanh lâu, coi như là được mở rộng tầm mắt
Nguyệt Ngâm phường không giống hoa phố thanh lâu, cũng không phải khách bình thường muốn mua vui là có thể vào, phải là những khách nhân có tài lực, mới có thể vào trong này tìm các cô nương.
"Thì ra bình thường ngươi hay tới chỗ này" Nàng vẻ mặt chán ghét, trừng mắt nhìn hắn
"Có lúc tới nơi này nói chuyện làm ăn" Hắn cười khẽ, không thèm để ý trong mắt nàng lộ ra tia chán ghét
" Lý do?" Nàng hừ một tiếng, tức giận, khuôn mặt nhỏ nhắn quay đi hướng khác.
Hắn cùng nàng được hoa nương đưa tới một gian sương phòng, bên trong đã sớm có một cô nương ngồi ở trong cùng, trước mặt đặt một chiếc đàn tranh, nhưng trong sương phòng không có bất kì kẻ nào khác.
" Này" Nàng cảm thấy kỳ lạ, cau mày nhìn hắn.
Đợi hoa nương đi xuống, hắn mới nhẹ giọng nói: "Nơi này dù sao cũng là thanh lâu, nàng lại lấy thân nữ nhi tiến vào, khó tránh bị nghi ngờ,cho nên trong khoảng thời gian ta cùng bọn họ bàn việc làm ăn, nàng hãy ngoan ngoãn đợi ở chỗ này."
"Cái gì" Nàng khó tin nhìn hắn" Ngươi muốn để ta lại chỗ này"
"Chỉ một lúc thôi" Hắn mang nàng ngồi đặt lên trên ghế, lấy điểm tâm cho nàng" Ta đã mời cô nương nổi danh nhất của Nguyệt Ngâm Phường đến giúp nàng đánh đàn giải khuây"
" Ngươi..." Nàng muốn đứng lên, nhưng hai vai lại bị hai tay của hắn đè xuống
" Nàng ngoan ngoãn, ta sẽ cố gắng xong mọi việc trong 1 canh giờ" Hắn nâng lên cằm nàng, trộm ăn đậu hũ của giai nhân.
(Xin để ý chút đoạn cuối *che mặt*)
Nàng còn chưa kịp trả lời, hắn liền bước chân dài, đi ra khỏi phòng.
Nàng muốn đi theo, nhưng lại bị mấy cô nương kéo vào bên trong phòng, chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng lưng hắn rời đi.
"Cô nương, đừng e ngại" Các cô nương của Nguyệt Ngâm Phường đều đẹp như tiên nữ, còn có cái miệng nhỏ nhắn với một giọng nói ngọt chết người "Mặc dù chúng ta đều là nữ nhân, nhưng Tiểu Thiến bảo đảm tuyệt đối cũng có thể hầu hạ cô nương."
" Cũng...." Thượng Quan Tiểu Mai muốn mở miệng thì lại bị các nàng tay lôi kéo, lại trở về chỗ trên ghế ngồi.
Mà vốn cô nương ngồi ở trước đàn tranh, cũng bắt đầu gảy khúc nhi
Nàng không có cách nào, chỉ có thể thở phì phò tức giận, nhìn các nàng tận tâm tận lực đưa điểm tâm cho nàng, nếu không chính là vì nàng rót đầy rượu.
Trên tay cầm ly rượu làm bằng ngọc, Thượng Quan Tiểu Mai đem tòan bộ rượu trong chén ngọc đổ vào bụng.
"Oa! Cô nương uống thật giỏi" Tiểu Thiến lại rót đầy chén rượu của nàng
" Khó được nhìn thấy cô nương dũng cảm đến vậy,một chút cũng không làm ra vẻ" Tiểu Thiến một bên vỗ tay, cười tươi nhìn nàng.
"Cô nương, để cho Tiểu Linh giúp cô ăn điểm tâm" Vừa nói, đồng thời, Tiểu Linh đem một miếng điểm tâm đút vào trong miệng nàng.
Hừ!
Thượng Quan Tiểu Mai tuy rằng bất mãn, nhưng nếu tức giận với những cô nương vô tội này thì thật là không tốt, đành phải há miệng, đem điểm tâm lấy hàm răng cắn nát, làm như cắn tên Hạ Nhĩ Trúc hỗn đản kia, dám bỏ rơi nàng!
Cũng không biết hắn ở những phòng khác, có phải hay không cũng có cô nương như vậy chủ động dính thượng hắn, chủ động để cho hắn ăn đậu hủ......
Đáng giận, đáng giận! Nàng oán hận mắng ở trong lòng
Rượu quá 3 lần
Thượng Quan Tiểu Vân oán hận Hạ Nhĩ trúc bỏ rơi nàng, lại tưởng tượng hình ảnh hắn cùng những cô gái khác gần gũi, tóc mai chạm vào vành tai, khiến cho nàng bốc hỏa trong lòng.
Không tới nửa khắc, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đã đỏ bừng, giống như quả táo đỏ chín mọng
" Khốn khiếp" Nàng cắn răng mắng, đưa tay để cái ly đặt mạnh xuống bàn
"Ai nha! Nàng uống say!" Tiểu Thiến nháy mắt mấy cái, phát hiện bầu rượu ngay một giọt rượu cũng không còn
"Vậy chúng ta nhanh đi thông báo đi" Tiểu Linh đề nghị
Chúng tỷ muội gật đầu, chuẩn bị đi thông báo cho Hạ Nhĩ Trúc, thì vừa mới xoay người, đã thấy Hạ Nhĩ Trúc ở sau lưng các nàng
"Hạ thiếu gia..."
"Các nàng xuống trước đi" Hắn phất tay áo, bảo toàn bộ các nàng dời đi.
Các nàng cúi người, toàn bộ rời đi, đóng cửa phòng lại
"Uống...uố...ng" Thượng Quan Tiểu Mai ợ một cái, hai mắt say đắm nhìn hắn.
Hắn đi tới bên cạnh nàng, nhìn nàng cầm bầu rượu rót vào trong chén
"Di...d.i.." Nàng cau mày, phát hiện cả bình rượu cũng không còn, nàng khua lên má đào, tức giận ném bầu rượu sang một bên.
" Rượu...rượu" Nàng tức giận lẩm bẩm, tìm kiếm lung tung trên bàn.
" Nàng say rồi" Hắn thở dài, không nghĩ vừa mới dời đi một lúc, nàng đã biến thành tiểu ma men.
"Ngô....." Nàng đưa mắt nhìn về phía hắn, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, tựa như một trái quả tươi, đang dụ hắn hái.
Cuối cùng, lý trí không chiến thắn được dục vọng, hắn chiếm thượng phong đem môi mỏng in lên môi của nàng.
"Ư...ư..."Môi của nàng đột nhiên bị làn môi ấm áp hắn đặt lên, dán chặt.
Lưỡi của hắn ở môi nàng miêu tả, nếm rượu lộ dính trên môi kia.
Nàng uống đến đầu thất điên bát đảo,vì đôi môi hắn quá mềm mại ấm áp, làm nàng không nhịn được lộ ra cái lưỡi, nhẹ nhàng quấn quít với đầu lưỡi của hắn.
Nàng cảm giác được đầu lưỡi nóng bỏng của hắn, lửa nóng đã khiêu khích đôi môi nàng.
"Ngô.....ư....." Nàng theo bản năng phát ra tiếng rên, đầu lưỡi ẩm ướt mà nóng bỏng, nhưng không làm nàng chán ghét, ngược lại còn khiến toàn thân nàng đều bốc hỏa
Ngay lập tức, lưỡi của hắn không ngừng khua khoáy trong miệng nàng, đùa giỡn, khiêu khích với đầu lưỡi của nàng, hắn thừa dịp lúc lưỡi hắn đang chiếm lấy lưỡi của nàng thì bàn tay nhẹ nhàng dời về phía eo nàng.
Chưa dứt, nàng dời môi của hắn, ánh mắt đầy ắp hơi nóng, nhiệt tình nhìn hắn
"Tại sao.......Ta nóng quá?" Nàng nhẹ giọng hỏi, bởi vì uống rượu, gương mặt nàng càng lúc càng đỏ.
"Nàng say" Hắn khẽ cười một tiếng, không nghĩ tới nàng sẽ uống thả cửa như vậy, đem tất cả chỗ rượu đó uống vào bụng.
Bộ dáng ngốc nghếch này, khiến hắn yêu thương không dứt.
"Người ta mới không có say" Hai tay nàng níu lấy cổ áo hắn, đôi mắt nhìn thẳng vào hắn.
"Nàng rõ ràng là say" Hắn thở dài, bàn tay nghịch ngợm khuôn mặt nhỏ nhắn nõn nà của nàng.
"Hừ..hừ" Nàng ở bên tai hắn tức giận "Vì cái gì mà toàn bộ nam nhân đều thích đến thanh lâu chứ?"
Nàng mặc dù uống say, nhưng vẫn còn rất để ý chuyện này
"Đến thanh lâu chỉ vì bàn chuyện làm ăn, gặp dịp thì chơi thôi" Dĩ nhiên, hắn giữ mình rất trong sạch, nếu không phải vì đối phó với những vị khách làng chơi kia, hắn chẳng bao giờ có hứng thú đến thanh lâu tìm thú vui
Tim của hắn, đã sớm bị nàng chiếm mất, còn thời gian đâu mà đi tìm những nữ nhân khác.
"Chẳng lẽ ta như vậy còn không hơn được những cô nương kia sao?" Nàng tức giận, lầm bầm hỏi hắn
Hắn còn chưa kịp trả lời, nàng đã đứng lên, bàn tay nhỏ níu lấy vạt áo của hắn, thuận đường kéo xuống
"Bảo bối, nàng muốn làm cái gì?" Hắn mị con mắt, phát hiện động tác của nàng có chút chủ động
"Ta cũng sẽ hầu hạ ngươi như vậy nha" Đừng tưởng rằng nàng uống say thì cái gì cũng không biết. Các cô nương thanh lâu làm được những gì, nàng cũng có thể học.
Giống như lúc này
Nàng đẩy hắn dựa vào mép bàn, đem thân thể xinh đẹp của mình dán lên người hắn, bàn tay nhỏ bé cởi lớp áo của hắn ra, lộ ra lồng ngực cùng bắp thịt rắn chắc.
"Nàng muốn hầu hạ ta?" Nếu nói không mừng rỡ là gạt người, mắt hắn chợt lóe lên tia kinh ngạc
Nàng không mở miệng trả lời nữa, mà là muốn lấy hành động để bày tỏ.
Nàng cúi đầu, ngậm lấy đậu đỏ màu trà trước ngực hắn, đưa ra đầu lưỡi đầy đặn, nhẹ nhàng qua lại trêu chọc.
Nàng vô cùng khả ái, thế nhưng giống như cá nhỏ mút lấy viên đậu đỏ trước ngực hắn
Mà hắn, lại chỉ vì động tác nhỏ của nàng, bụng dưới bùng lên hơi lửa, đáy mắt dấy lên 1 tia xuân sắc
Hắn thích nàng như vậy
Không một chút phòng bị, càng không cố ý né tránh khoảng cách đối với hắn.
Chỉ khi hai người tiếp xúc thân mật với nhau, hắn mới cảm nhận được, thật ra thì trong lòng của nàng cũng có sự tồn tại của hắn.
Mà nay, lần đầu tiên nàng ở trước mặt hắn nhiệt tình như thế
Đêm, còn rất dài đây.
Thanh Mai Đấu Trúc Mã Thanh Mai Đấu Trúc Mã - Mễ Lộ Lộ Thanh Mai Đấu Trúc Mã