Năm - Mady Bé Bỏng
hấm thoát mà cũng hết năm. Cho dù có sầu muộn vì nhớ thương Kafi, Tidou vẫn lớn nhanh như thổi, thành một thiếu niên cao lớn, rắn chắc và... đẹp trai cực kỳ. Trong thời gian thiếu Kafi, hắn đã chứng tỏ mình là một thành viên không thể vắng mặt trong nhóm Những Tảng Đá Lớn, bằng những hành động có ích cho tập thể. Chẳng hạn hắn đã từng cứu chiến hữu Gnafron khỏi nanh vuốt bọn nhãi du đãng bắt nạt, từng giải vây Tondu trong một cuộc đụng độ đám học trò lớn, từng cứu thằng béo Bistèque khỏi chết đuối, và đoạt lại cây kèn Armonica cho Guille trong túi một gã ăn cắp.
Tóm tắt lại, Tidou biến thành thủ lãnh, thay vị trí sếp của Guille hồi nào không hay. Một vị trí không cần bình bầu nhưng luôn luôn được xác tín bởi sự kính nể của đồng đội trong nhóm.
Tháng giêng, trời lạnh đến nỗi nước sông Saone đóng băng kín mít, sông Rhone cuồng lưu mạnh hơn nên chỉ có những tảng băng phiêu bạt giữa dòng. Đợi cho thời tiết tương đối ấm áp, đám nhóc mới bắt đầu bát phố.
Đợt bát phố đầu tiên mang lại ít nhiều hứa hẹn cho Tidou. Coi, buổi sáng hắn vừa xuống đường đã đụng đầu Gnafron cấp tốc. Thằng Hề Xiếc hớt hải:
- Tidou, đêm qua tao gặp một con chó sói lang thang trên phố Đưòng Rầy.
- Hả? Mày có nhìn xuống bốn đầu cẳng chân của nó không?
- Trời tối quá tao ngó ba chớp ba nháng, chỉ biết rằng khi xông đến định vuốt ve thì con chó nghỉ chơi lảng ra xa.
- Vậy mà cũng nói.
Tidou khấp khởi mừng thầm trong bụng dù bề ngoài giả bộ tỉnh bơ. Hắn kéo Gnafron mò tới
Tidou thốt như người mê sảng:
- Con sói...
- Con sói nào hở cháu?
- Con Kafi mà cháu nuôi dưỡng...
- Ôi, cháu có nằm mơ chăng? Không thể để cháu về nhà trong tình trạng này được.
Tidou lảo đảo trong vòng tay che chở của người phụ nữ xa lạ. Hắn khó nhọc bước từng bước lên những bậc cầu thang cũng xa lạ không kém của khu Đường Rầy.
Người đàn bà ngọt ngào:
- Đây là nhà tôi, cháu có thể nằm tạm ở đây.
Ly nước chanh đường nóng được bưng ra làm Tidou bừng tỉnh. Hắn cố hớp từng ngụm.
- Cám ơn cô đã cứu cháu...
- Ngày nào tôi cũng bắt gặp cháu đi lên đi xuống dọc con đường này.
- Dạ, cháu tìm con chó bị bắt trộm.
Tidou bần thần kể lại câu chuyện kỳ lạ về con chó Kafi. Người đàn bà xuýt xoa:
- Cô không ngờ trên đời này còn thứ tình bạn đáng trân trọng đến thế. Cầu trời cho cháu mau hội ngộ Kafi.
Tidou chớp mắt. Hắn không ngạc nhiên khi thấy căn phòng của vị nữ ân nhân đứng tuổi quá nghèo tiện nghi sinh hoạt, mà ngạc nhiên vì giọng con gái trong veo vang lên sau cánh cửa phòng ngủ,
- Ai bên đó thế hở mẹ?
- Ồ, một cậu bé bị trúng gió dưới phố trong lúc đi tìm con chó bị mất tích của cậu ta, con gái ạ.
Giọng trong veo tiếp tục như reo:
- Ngộ nghĩnh quá há. Mẹ cho con gặp mặt cậu ấy nhé.
Người đàn bà do dự trong vài giây rồi đẩy nhẹ cánh cửa, đồng thời ra hiệu cho Tidou.
Hắn mím môi đứng dậy mà nghe tim đập thình thịch. Hình như giác quan thứ sáu báo tin hắn biết đây sẽ là cuộc gặp gỡ thần thoại mà hắn hằng chờ đợi trong đời. Kia kìa, đằng sau cánh cửa là một cô bé chừng 14 tuổi đang nằm trên một chiếc ghế bành, đầu cô bé nâng cao bởi một cái gối. Điều quan trọng là đôi mắt mở to kia cứ nhìn hắn không chớp.
Nước da xanh mét của cô bé làm hắn bàng hoàng. Cô nói:
- Tôi đang bị ốm nhưng không phải vì bịnh hoạn mà mất nhiệt tình với những con chó có nghĩa. Nghe mẹ tôi nói bạn bị thất lạc một chú chó phải không?
Tidou nói:
- Còn hơn một con chó nữa, nó là một con sói có tên là Kafi.
- Ô, sói thật cơ à. Thú vị quá nhỉ, nó có ăn uống như chó nhà không?
- Nó ăn tất cả những gì mà chủ nhân cho phép.
Tidou ngồi xuống ghế dựa. Hắn chẳng dè mình bạo dạn như vậy, phải chăng cái giọng trong veo tuyệt vời kia đã thu hút hắn. Hắn bẻ những ngón tay răng rắc.
- Bạn kể về con sói đi chứ?
Tidou kể thật hồn nhiên đến nỗi chính hắn cũng không ngờ. Phép lạ nào làm hắn trẻ thơ đến thế, có phải đây là lần thứ nhất hắn đối thoại với một đứa con gái đâu.
Cô bé chép miệng.
- Miền đất Reillanette của bạn chắc thừa ánh nắng mặt trời lắm, ở Lyon chỉ toàn bẳng giá.
- Hãy gọi tôi là Tidou.
- Còn tôi là Mady. Hãy cho tôi chia xẻ nỗi buồn mất Kafi với bạn.
- Cám ơn Mady, chúc bạn sớm lành bịnh.
Nước mắt cô bé ứa ra khiến hắn hết hồn.
- Nếu thượng đế giúp tôi hết bịnh, tôi sẽ theo bạn đi tìm Kafi tức khắc.
Tidou lặng người. Bàn tay bé bỏng của Mady đặt lên tay hắn lạnh buốt.
- Bạn hứa rằng sẽ quay lại đây để kể tiếp về con chó có bốn bàn chân màu lửa cho mình nghe đi, Tidou!
Trái tim Tidou thắt lại. Hắn rùng mình.
- Ừ, tôi hứa!
o O o
Tidou có thể giấu mẹ những cuộc phiêu lưu của mình nhưng việc tiếp xúc và làm quen với một đứa con gái dễ thương như Mady thì hắn không dám nói dối. Dù gì đi nữa, Mady cũng là ái nữ bé bỏng của người đàn bà đã cứu mạng hắn, ấy là chưa kể đôi mắt long lanh như hột nhãn của cô bé đã làm hắn bị ám ảnh suốt hai đêm..
Hắn vùi đầu vào vai mẹ như một đứa trẻ con.
- Con mượn mấy tấm ảnh chụp gia đình mình cùng Kafi trong cuốn al-bum nghe mẹ.
- Ơ, con tính tặng cô bạn gái mới quen à?
- Không, con nghĩ rằng Mady sẽ đỡ buồn khi xem ảnh, trong đó có cả con Kafi mà cô ấy rất thích.
Bà mẹ cười dịu dàng:
- Hình như con sắp biến thành thầy thuốc chữa bịnh cho Mady ấy. Được rồi, mẹ đồng ý.
Thế là người hùng Tidou ba chân bốn cẳng chạy như bay đến phố Đường Rầy. Lần thứ hai ghé lại, hắn gõ cửa bằng khuôn mặt đỏ ửng.
Ngưòi đàn bà cứu tinh của hắn hiện ra.
- Vô nhà đi cháu.
Giọng con gái trong veo sau cánh cửa lại cất lên:
- Mẹ ơi, có phải Tidou ghé không?
- Đúng là thằng nhóc lang thang hai hôm trước, con gái ạ.
Tidou nghe se thắt nơi tim khi thấy Mady vẫn còn nằm y xì trên chiếc ghế bành, vậy là bịnh tình cô bé đâu có thuyên giảm chút nào. Hắn bối rối:
- Có đỡ hơn không, Mady?
- Mình sẽ hết bịnh nếu bạn thường xuyên đến chơi và kể chuyện cổ tích. Nào, ngồi xuống phía này để mình nhìn rõ mặt bạn hơn.
- Mình ngồi rồi đây nè.
- Bạn khỏe mạnh lắm Tidou ạ. Còn mình thì xanh mét.
- Tại sao vậy?
Cô bé cười khổ sở:
- Mình bị mắc căn bịnh thiếu hồng huyết cầu. Những ngày cuối cùng trước khi nghỉ hè mình không thể đến trường được vì mỗi cử động đều đau nhói. Bác sĩ nói rằng bịnh mình rất cần có ánh nắng, nhất là nắng nóng phương Nam. Ông còn nói mình sẽ phải điều trị rất lâu.
- Vùng quê của mình luôn tràn ngập ánh nắng, Mady à.
- Ừ, bạn đã kể cho mình nghe rồi cơ mà. Cái vùng Reillanette kỳ diệu ấy, sao mình cứ thèm được một lần đến đó. Ở đó bạn hẳn nhiều kỷ niệm hơn ở Lyon. Ở Lyon này...
- Sao hờ Mady?
- Bạn chỉ hết cô độc nếu có Kafi bên cạnh.
Trời ạ, Mady đã đoán trúng phóc. Cô bé là một nhà tiên tri siêu đẳng mà không một thành viên Những Tảng Đá Lớn nào sánh được. Tidou xúc động đến run rẩy khi mở cái hộp gỗ ra, trong đó là những tấm ảnh do mấy người khách từ Paris đi nghỉ hè ở Reillanette đã chụp gia đình hắn năm trước. Đây là hình ba mẹ ngồi trên một băng ghế dài đặt ngoài vườn, đây là hình mẹ và em Geo, còn đây là hình cái đầu tuyệt vời của Kafi nằm gối vào đùi hắn.
Mady mở lớn mắt:
- Con sói của bạn đó sao, trời ơi, nó lớn và đẹp quá. Đẹp man rợ.
- Nó chỉ man rợ với kẻ ác nhưng là bạn tốt của tất cả mọi người.
Tập 1 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Chú Chó Kafi Tập 1 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Chú Chó Kafi - Paul Jacques Bonzon Tập 1 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Chú Chó Kafi