Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhất Thế Triêu Hoa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 12: Tình Cờ Gặp Lão Hồ Yêu
N
àng từ từ ngẩng đầu nhìn về nơi xuất phát của đám tuyết trắng, chỉ nhìn một cái liền sững sờ ngay tại chỗ, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được và cực kỳ khiếp sợ!
Chỗ đó có một lão nhân vẻ mặt điềm tĩnh đang tựa lưng vào vách hang đá lẳng lặng ngồi, chòm râu trắng như tuyết từ trên mặt lão mọc dài đến mức phủ kín bề mặt hang đá. Liễu Triêu Hoa chỉ có thể nhìn rõ mũi của lão cùng với cặp mắt an tĩnh lúc này đang nhắm lại.
Còn có… trên đỉnh đầu lão là hai cái tai lông xù to lớn mềm mại như nhung đang khẽ rũ xuống.
Trong lòng nàng như có cái gì đó rơi xuống bộp một tiếng, Liễu Triêu Hoa nắm mấy sợi râu của lão, nhìn đôi tai lớn trắng mượt mà kia mà ngơ ngẩn cả người. Ánh sáng dịu dịu yếu ớt chiếu xuống từ đỉnh hang khiến cho lão hồ yêu đang an tĩnh nằm ngủ kia như đắm chìm trong một quầng sáng tinh khiết nhu hòa.
Liễu Triêu Hoa theo bản năng kiềm chế hô hấp của mình, sợ rằng chỉ cần động tĩnh của nàng hơi lớn một chút sẽ kinh động lão hồ yêu đang an tĩnh ngủ trong quầng sáng tinh khiết kia.
Hắt xì! Một luồng khí lành lạnh thổi tới, Liễu Triêu Hoa cảm thấy mũi hơi ngứa, nhịn không được liền hắt hơi một tiếng. Trong lòng nàng cả kinh, vội vàng đưa tay che kín miệng mũi, ánh mắt tràn đầy bất an nhìn về phía đôi mắt đang an tường nhắm lại của lão hồ yêu.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua giống như dòng cát chảy xuôi, Liễu Triêu Hoa nín thở hồi lâu, rốt cuộc nhìn vẻ mặt lão hồ yêu vẫn an tường ngủ như lúc nãy mới dám nhẹ nhàng thở ra. Nàng thở phào nhẹ nhõm một hơi, cũng gục ở trên bờ nghỉ ngơi một chút, sau đó thật sự không chịu nổi nước lạnh như băng trong hồ, nàng dùng hai tay chống đỡ, bò lên bờ một cách khó nhọc.
Lúc thân thể nàng thoát khỏi nước hồ lạnh như băng, Liễu Triêu Hoa cảm giác cả người mình mất hết sức lực, hơn nữa do lúc nãy liên tục bị kinh hãi nên bây giờ căng thẳng trong lòng vừa buông lỏng, nàng chỉ cảm thấy cả người mệt mỏi vô lực, ngay cả đầu ngón tay cũng không muốn nhúc nhích dù chỉ một chút. Bộ lông mềm mại thật dày của lão hồ ly trải dưới thân thể, Liễu Triêu Hoa ngẩng đầu nhìn thoáng qua lão thấy đối phương vẫn an tĩnh như cũ, không nhịn được cuốn một tầng lông thật dày bọc cả người mình lại để ngăn cái lạnh. Nàng khẽ cọ cọ hai má vào bộ lông tuyết trắng kia, trong lòng tự nhắc nhở chính mình không nên ngủ, chỉ cần hơi nhắm mắt là được rồi.
Tuy nhiên chịu không nổi cảm giác buồn ngủ kéo đến, Liễu Triêu Hoa một lát sau liền rơi vào giấc ngủ.
Trên nóc hang từng tia sáng mỏng manh dìu dịu khẽ chập chờn, đôi tai lớn đang đắm chìm trong tầng sáng nhẹ nhàng run rẩy sau đó dựng thẳng lên, đôi mắt vốn đang an tường nhắm lại giờ chậm rãi mở ra, một tia lưu quang màu vàng kim ẩn hiện, đôi con ngươi xinh đẹp nhìn chăm chú vào Liễu Triêu Hoa đang ngủ say ở bên trong chòm râu tuyết trắng.
Liễu Triêu Hoa trước khi rơi vào mộng đẹp tựa như cảm giác thấy có thứ gì đó mềm mại nhẹ nhàng bao trùm lên người mình, thân thể thoáng cái liền ấm áp lên. Trong đầu hiện lên một tia sáng yếu ớt, nghĩ phải nắm bắt được cái gì đó nhưng một giây sau nàng không kìm được mà rơi vào mộng đẹp.
Cho đến khi cơn ngủ say qua đi, Liễu Triêu Hoa dần dần khôi phục ý thức mới cảm giác được có một ánh mắt ôn nhu đang nhìn chăm chú vào mình, nàng hơi ngẩn ra, từ từ mở mắt, ngẩng đầu lên đối mặt với ánh mắt của lão hồ yêu.
Liễu Triêu Hoa thề rằng cặp mắt kim quang lưu chuyển kia là ánh mắt mĩ lệ nhất nàng từng gặp, ánh mắt dịu dàng lay động, ôn nhu mà rực rỡ, cho dù là bầu trời đêm đầy sao cũng không đẹp bằng ánh mắt chói sáng mê người kia.
Nhất là đôi con ngươi trong trẻo kia, vừa chất chứa buồn vui, lại mang theo vẻ bình tĩnh giống như đã thấu hiểu tất thảy mọi chuyện.
Liễu Triêu Hoa nhìn lão, trên mặt hiện lên vẻ u mê.
Đôi tai mềm mại của lão hồ yêu nhẹ nhàng rung động: “Hậu bối, ngươi còn nhìn lão phu như vậy, lão phu sẽ tưởng là mình đã thi triển mị thuật rồi mất”.
Những sợi râu mềm mại trắng như tuyết tựa như có ý thức tự chủ, khi Liễu Triêu Hoa ngẩng đầu liền nhẹ nhàng từ đầu vai nàng chảy xuống. Một màu đỏ ửng từ cần cổ trắng nõn từ từ lan ra khuôn mặt Liễu Triêu Hoa, hai gò má nàng phảng phất như bị nhuộm bởi ánh bình minh trông thật khả ái động lòng người.
“Ta… chà, là đôi mắt của ngươi quá đẹp”, Liễu Triêu Hoa từ khi sinh ra đến nay lần đầu tiên lời nói ngắt ngứ nhưng lại nói ra lời thật lòng.
Khuôn mặt bị che kín bởi râu mép của lão hồ yêu khẽ run lên, Liễu Triêu Hoa dường như nhìn thấy nụ cười nhu hòa của lão.
“Người sao lại ở đây…?”, lời vừa ra khỏi miệng Liễu Triêu Hoa liền lập tức hối hận, ở đây là Thiên Nguyên tông, mà cửa vào nơi này quả thực đạt đến mức độ bí mật không thể tưởng tượng nổi, bố trí như vậy hiển nhiên là không muốn cho người khác đi vào.
Có động cơ làm việc này, chỉ có người của Thiên Nguyên tông.
“Thủ hộ”, lão hồ yêu nhẹ giọng đáp, ánh mắt lão nhìn chăm chú vào Liễu Triêu Hoa như ẩn chứa sự mừng rỡ.
Liễu Triêu Hoa nhìn lão không nói gì, khó mà tưởng tượng lão hồ yêu muốn thủ hộ thứ gì. Nhất là ánh mắt an tường nhu hòa này của lão hồ yêu càng làm cho Liễu Triêu Hoa thấy lòng nàng đau xót thậm chí hơi thắt lại. Nhưng mà nếu nàng tiếp tục hỏi rõ ràng nguyên nhân, không khéo… nàng sẽ xúc động mà làm ra chuyện bất lợi với Thiên Nguyên tông mất.
Thiên Nguyên tông là nhà của nàng. Liễu Triêu Hoa bối rối áy náy cúi đầu, cảm thấy ánh mắt nhìn mình chăm chú của lão vẫn nhu hòa như cũ, trong lòng nàng lại dâng lên sự hổ thẹn.
Ục ục, âm thanh phát ra từ bụng Liễu Triêu Hoa vang lên phá vỡ sự yên lặng, vẻ đỏ ửng trên mặt nàng đã tiêu tán giờ lại nổi lên rõ ràng. Nàng xấu hổ ngẩng đầu nhìn lão hồ yêu một cái: “Hôm nay ta lạc đến đây, cơm tối còn chưa ăn”.
“Hậu bối ngươi mới đói bụng một chút như vậy liền không chịu nổi ư?”, sắc mặt lão hồ yêu vẫn nhu hòa như cũ, nếu như không có chòm râu dài phủ kín mặt đất giống như tuyết trắng cùng đôi tai lớn mềm mại trên đỉnh đầu, khuôn mặt lão cũng hiền lành tựa như ông lão nhà hàng xóm vậy.
Lão hồ yêu nhẹ nhàng ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào ánh sáng trên trần hang đá, nhẹ thở dài nói: “Lão phu đã đói bụng không biết mấy trăm năm rồi”. Hiện tại thời gian chịu đựng cảm giác đói bụng và cô tịch quá dài khiến lão cũng nhớ không rõ là đã bao lâu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhất Thế Triêu Hoa
Thất Nguyệt Ngư Dương
Nhất Thế Triêu Hoa - Thất Nguyệt Ngư Dương
https://isach.info/story.php?story=nhat_the_trieu_hoa__that_nguyet_ngu_duong