Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nghĩa Nữ Của Thành Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 12: Vạn Dặm Đường Trường
G
ần giữa trưa, dù đã vào thu nhưng đầu tháng bảy vẫn nóng nực vô cùng. Nhìn Nhược Yên mệt mỏi dựa sát vào người mình, hắn không đành lòng nên ra hiệu cả đoàn dừng lại, tìm bóng mát nghỉ ngơi. Thân thủ của bất cứ ai trong nhóm cũng bất phàm, là một trong những hộ vệ tinh anh võ công cao cường, nên bọn họ lên đường luôn từ sáng sớm đến chiều tối mới dừng lại. Nhưng Nhược Yên chỉ là một tiểu hài tử, sức lực chẳng có bao nhiêu để duy trì.
Triệu Doãn xuống ngựa, ôm Nhược Yên đến bên một tàng cây rậm bóng mát. Trải vạt áo xuống cho nàng ngồi.
Nhược Yên đang mệt mỏi dựa vào chân Triệu Doãn nghỉ ngơi thì Trần Thanh Ảnh mang một túi nước đem đến:" Gia! Tiểu thư, uống chút nước dùng bữa rồi hả nghỉ sau."
Trong lúc Triệu Doãn cầm lấy túi nước đưa cho nàng, thì Nhược Yên đang yên lặng quan sát người mới tới. Thấy Nhược Yên nhìn mình, Trần Thanh Ảnh tự giới thiệu bản thân:" Thuộc hạ tên Trần Thanh Ảnh, cùng với Hứa Mạt, Lạc phong là hộ vệ cận thân của Vương Gia. Còn lại là hộ vệ tinh ảnh của Thành Vương Phủ" Vừa nói vừa chỉ sang nhóm người ngồi bên kia tàng cây theo thứ tự.
Người ngồi bên ngoài cùng mặc y phục màu xám là Hứa Mạt, khuôn mặt chữ điền anh tuấn, mắt sâu, lông mày thanh tú nhưng môi hơi mỏng, nhìn tổng hợp gương mặt hắn có nét vừa anh tuấn vừa lanh lợi. Ngồi bên cạnh là Lạc Phong vận y phục màu xanh lá mạ, gương mặt tròn, mày rậm, mũi cao, nhờ môi dưới hơi dày hơn môi trên nên không đến nỗi nhìn hung hãn mà ngược lại có vẻ trung hậu. Lướt qua mấy người còn lại, Nhược Yên đoán không ai quá ba mươi, trông trẻ nhất vẫn là hai người ngồi bên cạnh nàng.
Nhìn kỹ lại Trần Thanh Ảnh, tuổi tầm hai mươi ba đến hai mươi lăm, mày thanh mục tú, gương mặt ôn hoà, môi hay cười làm người nhìn cảm giác ấm áp... Nhưng nụ cười không sâu đến khoé mắt, đáy mắt chứa đựng đầy vẻ tang thương. Nhược Yên cảm giác nam nhân này không ôn hòa như bề ngoài thể hiện.
Triệu Doãn đưa dĩa bánh ngọt qua làm cắt đi suy nghĩ của Nhược Yên. Nàng ngay lập tức di dời mục tiêu qua dĩa bánh thơm mềm trước mặt, thò tay cầm một miếng đưa lên miệng, hương vị ngọt mà không ngán, mùi hoa đào dịu thơm ngát, bột nếp xay mịn ăn ngon vô cùng.
Trần Thanh Ảnh cũng đã trở về bên tàng cây bên kia dùng bữa cùng mọi người.
Triệu Doãn cầm cái bánh màu vàng hình vuông đưa cho Nhược Yên, tiện tay lấy khăn lau đi vụn bánh trên khoé môi nàng. Nhược Yên nếm thử, có vị chua và mùi thơm của dứa, sau đó ngước lên nhẽn cười với hắn tỏ vẻ rất thích. Hắn cũng cùng nàng dùng bữa.
Ăn uống nghỉ ngơi hơn nửa canh giờ, đoàn người chuẩn bị lên đường đi tiếp. Nhược Yên cũng thấy đầu óc khá hơn, không còn quay vòng vòng như ban nảy nữa.
Đi thêm gần ba canh giờ, mới tới được Nhạc Thành. Một tòa thành nhỏ nằm phía Đông kinh thành, cách năm ngày đường. Nói như vậy phải mất năm ngày nửa mới đến được Thành Vương Phủ.
Nhược Yên im lặng xoa xoa eo mình, tưởng như sắp gãy mất. Trước kia ít khi được ra đường, có ra thì cũng đi xe hơi đưa đón, đường nhựa êm re. Còn bây giờ, lần đầu tiên ngồi ngựa, lại phải đi xa thế này chắc vài ngày nàng bị di chứng ám ảnh sợ ngồi ngựa mất.
Vừa bước vào thấy tên biển khách điếm lớn nhất Nhạc Thành là Long Môn, Nhược Yên trợn tròn mắt nghĩ:" Lẽ nào đây là hắc điếm nổi tiếng trong truyết thuyết ư? Thì ra tình tiết trong phim, truyện là có thật hả?"
Đang tưởng tượng lung tung thì Triệu Doãn đã bế nàng vào phòng, bên trong là một căn phòng xa hoa rộng lớn có ba gian, một cái bàn tròn lớn giữa sảnh làm phòng khách, bước vào gian trong là phòng ngủ, gian bên cạnh để làm dục phòng.
Triệu Doãn lấy nước rửa tay cho nàng rồi lau khô, kêu người dọn thức ăn lên mới ôm nàng ngồi xuống bàn khẽ hỏi:" Nhược Nhi còn chịu đựng được chứ? Có cần nghỉ lại đây một ngày hay không?"
Nhược Yên nắm tay hắn khẽ lắc đầu, viết vào lòng bàn tay hắn:" Nhược Nhi không sao, người đừng lo."
Hắn hôn nhẹ lên trán nàng rồi nói:" Nhược Nhi thật giỏi!"
Đầu nàng chảy mấy vạch đen, sao nàng cảm thấy hắn đang dỗ dành trẻ con vậy nhỉ?
Sau khi cơm nước xong thì có người đem nước ấm vào. Nhược Yên mới để ý những người đem cơm hay nước trước giờ đều là hộ vệ của Thành Vương Phủ, chứ không phải tiểu nhị của khách điếm nào.
Hắn bế nàng bước qua dục phòng, đem nàng lột sạch thả vào dục bồn lớn cao hơn cả đầu nàng, đặt nàng đứng trên nơi bật ngồi của bồn, để hai tay nàng vịnh trên thành, để làn nước ấm áp quay quanh người làm nàng híp mắt hưởng thụ. Hôm qua đến nay nàng mới được tắm thoải mái một lần, vì vết thương trên người tránh chạm nước nên chỉ được lau mình. Triệu Doãn đem tạo linh bôi lên đầu nàng, tạo bọt gội đầu.
Nhìn theo bọt rơi vào làn nước Nhược Yên kinh ngạc, thì ra thời đại này đã có xà bông, tuy không thơm nhưng có thể làm sạch cơ thể. Như thế này đã tốt hơn mình nghĩ nhiều lần.
Tắm xong thay trung y thả nàng lên giường, Triệu Doãn mới quay người đi tắm, Nhược Yên nhìn cách bố trí trong phòng mà phiền lòng. Khách điếm này còn sang trọng hơn khách sạn ba sao ở hiện đại, chỉ là thiết kế căn phòng không tốt tí nào! Dục phòng nằm bên hong phòng ngủ thì nàng đâu có cách nào xem mỹ nam tắm được! Thật thất bại! Nàng ấm ức nằm vùi đầu vào gối mềm không nhúc nhích.
Đến lúc Triệu Doãn bước vào thì Nhược Yên đã ngáy o o rồi. Nhìn dáng vẻ ngủ ngon lành của nàng thật đáng yêu, hắn biết nàng đã rất mệt rồi, nên vén chăn cho nàng rồi nằm xuống bên cạnh, ôm nàng vào lòng nhắm mắt ngủ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nghĩa Nữ Của Thành Vương
Mạc Hi
Nghĩa Nữ Của Thành Vương - Mạc Hi
https://isach.info/story.php?story=nghia_nu_cua_thanh_vuong__mac_hi