Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mùa Hoa Nở
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 12
Q
uỳnh Như không thích tắm biển, nhất là vào những ngày lạnh lẽo như thế này.
Ngồi một mình trên bờ cát, nàng đưa mắt nhìn ra xa. Huy vẫn ngụp lặn dưới dòng nước giá lạnh ngoài ấy. Bất giác Quỳnh Như thấy sợ.
Nhưng cảm giác đã đánh lừa nàng vì Huy đã quay trở vào bình yên. Chàng đưa tay vẫy vẫy nhưng nàng lắc đầu. Thấy vậy, Huy đi hẳn vào bờ.
-Cô đi tắm biển mà người ngợm khô queo như thế, ba mẹ sẽ thắc mắc đấy.
-Em không biết bơi nên sợ lắm!-Quỳnh Như thật thà trả lời.
Ngần ngừ một chút Huy kéo tay nàng:
-Không sao đâu chúng ta sẽ ở trong cạn thôi.
Quỳnh Như ngoan ngoãn đứng dậy đi theo chàng. Thì ra nước biển cũng không lạnh lắm. Nàng ngồi xuống cho nước ngập ngang ngực mình. Huy cũng ngồi xuống bên cạnh. Chàng chăm chú nhìn Quỳnh Như trong lúc nàng lại đưa mắt về phía mặt trời chói chang trước mặt:
-Hồi trước nếu không có Thiên Kim, em chết đuối rồi -Quỳnh Như buột miệng. Nó bơi giỏi lắm.
Huy khẽ cau mày:
-Đi tắm biển?
-Không phải!-Quỳnh Như lắc đầu. Hồi đó tụi em đi...À, đi về quê ngoại của Thiên Kim ở Cần Thơ -nàng kịp nói tránh đi.
Quỳnh Như không bao giờ quên cái ngày khủng khiếp đó...
...Đang ngồi chơi trên bờ sông. Chợt Thiên Kim híc híc mũi:
-A! Hôm nay bác chủ nhà cho tụi mình ăn mắm kho.
Quỳnh Như trêu bạn:
-Mũi mày "đánh hơi" hay quá, tao chẳng ngửi thấy gì cả.
-Phải rồi -Thiên Kim bỗng kêu lên. Bông lục bình mà chấm mắm kho thì tuyệt cú mèo.
Vừa nói Thiên Kim vừa xắn ống quần đứng dậy. Theo chỉ tay của bạn Quỳnh Như nhìn sang bên kia sông. Nàng thấy một đám lục bình nở hoa tím lịm. Thiên Kim "lệnh":
-Vô nhà lấy cho tao cái rổ.
-Mày định lội qua sông hả?-Quỳnh Như trố mắt.
-Nước cạn sệt! Tao đi thôi chứ cần gì lội?
Quỳnh Như nghe lời chạy vào nhà lấy cái rổ cho bạn. Nước đang cạn nên lòng sông hẹp lại. Trong nháy mắt, Thiên Kim đã qua đến bờ bên kia. Cô nàng hái một bông lục bình đưa lên cao hét vọng sang:
-Tặng mày nè, thích không?
Quỳnh Như gật đầu. Nàng bỗng thèm được như Thiên Kim quá.
-Ừ, nó bảo sông cạn "sệt" chỉ cần đi qua cũng tới. Sao mình không đến để được tận tay hái những bông lục bình dễ thương và ngon lành ấy! Phải rồi, mình sẽ lấy theo cái thau để hờ có hụt chân thì cũng không hề gì. Nghĩ là làm ngay.
Lúc đó Thiên Kim đang loay hoay trong đám lục bình, cố tìm những bông to nhất, non nhất để hái...Chợt có tiếng Quỳnh Như kêu thất thanh:
-Kim ơi!
Giật mình quay lại. Thiên Kim chỉ còn trông thấy cái thau đang trôi bồng bềnh và mặt nước xao động rất dữ. Biết ngay chuyện gì đã xảy ra, Thiên Kim vứt vội mấy bông lục bình, lao xuống nước bơi ào sang. Khi nàng túm đượcc tay Quỳnh Như thì đến lượt mình bị cô bạn dìm xuống nước.
Khi dìu được Quỳnh Như vào bờ thì mặt mũi cả hai đều trắng bệch.
-Không có mày, tao thành "thằng chõng" rồi -Quỳnh Như thút thít.
-Tại tao nói dóc mày sông cạn nên mới ra nông nỗi -Thiên Kim vừa nói vừa thở hào hển.
Kỷ niệm trong lần đi thực tập đó ở nông trường sông Hậu như một chất keo kết dính hai người. Quỳnh Như đã tự hứa với lòng, vì Thiên Kim cô sẽ làm tất cả mọi chuyện.
Cho đến bây giờ, bất kể điều gì Thiên Kim muốn, Quỳnh Như cũng làm cho bạn, kể cả chuyện làm vợ thay cho nàng...
-Quỳnh Như này!-Huy bỗng gọi.
-Gì vậy anh?-Nàng hỏi mà không quay lại.
-Nếu như người ta phát hiện cô không phải là Thiên Kim thì sẽ rắc rối lắm đấy.
-Người ta nào? Rắc rối làm sao?-Giọng Quỳnh Như thật bình thản.
-Người ta là... chính quyền! Họ biết được sẽ ở tù đấy.
Chẳng biết Huy nói đùa hay nói thật nhưng Quỳnh Như vẫn cứ tin là thật và trả lời theo cách của mình:
-Như thế này cũng có khác gì ở tù đâu?-Nói rồi nàng đứng dậy. Lên thôi, em lạnh quá.
Họ thong thả đi cạnh nhau. Nét mặt cả hai đều có vẻ đăm chiêu, tư lự. Đang đi Huy bỗng dừng lại đột ngột:
-Cô đang nghĩ gì vậy?
Quỳnh Như dừng lại, đứng cúi đầu:
-Em đang nghĩ đến những món nợ mà mình không thể không trả. Và em nghĩ về mẹ em.
-Vì sao cô lại nghĩ đến những điều đó?-Huy lại hỏi.
-Tự dưng em nghĩ đến thôi!-Quỳnh Như lãng tránh câu trả lời.
Nàng chậm rải bước tiếp. Huy vẫn theo sát bên cạnh.
-Nếu Thiên Kim không về thì sao?
-Thì những ngày như thế này sẽ tiếp tục.
Giọng Quỳnh Như bình thản đến lạnh lùng
-Nhưng chắc chắn nó sẽ về. Anh hãy yên tâm.
Trong lá thư viết về nhà mới vừa rồi, Thiên Kim bảo:"Con sẽ về thăm ba mẹ trong một ngày gần đây". Lúc ấy Thiên Kim sẽ hiểu ra đầu đuôi cớ sự và không còn lẩn trốn nữa.
-Cô có về thăm mẹ không?-Huy bỗng hỏi.
-Anh bận tâm đến chuyện ấy làm gì?-Quỳnh Như không trả lời.
-Để biết xem cô là một đứa con như thế nào -Giọng Huy có vẻ bực bội.
-Một đứa con bất hiếu -Quỳnh Như lẩm bẩm:
-Cô hãy đưa tôi về gặp mẹ.
-Để làm gì?
-Để nói cho bà biết mọi chuyện.
-Không cần đâu! Chuyện đó em tự nói được mà, chẳng cần anh phải nhọc lòng.
-Này, cô có biết ông bà già Thiên Kim vừa mới bị phá sản không?
Quỳnh Như giật mình nhưng vờ nhạc nhiên:
-Thật thế sao?
-Đúng như vậy đó. Hôm qua người ta đã đem toàn bộ tài sản của họ ra phát mãi.
Huy bỗng cười nhạt:
-Chính tôi đã mua lại tất cả chỉ trừ ngôi nhà.
-Anh làm thế để làm gì?
-Để khi nào Thiên Kim trở về, tôi sẽ dâng tặng cho cô ấy. Ánh mắt Huy thoáng mơ màng.
-Anh không ghét Thiên Kim sao?
-Không bao giờ có chuyện đó -Huy gật gù. Tôi đã gặp Thiên Kim một lần và đã yêu ngay.
-Dễ dàng quá!-Quỳnh Như buột miệng.
-Cô muốn ám chỉ điều gì?-Huy ngạc nhiên.
-Em muốn nói trái tim người ta sao lại mở cửa dễ dàng như vậy? Mà thường cái gì dễ đến sẽ dễ đi.
-Có những trường hợp ngoại lệ đấy, cô bé à!-Huy cười cười.
Quỳnh Như không nhìn chàng nên không trông thấy nụ cười ấy. Nàng chỉ hơi ngạc nhiên vì hai tiếng "cô bé" thật nhẹ nhàng mà mình vừa được nghe.
-Chiều nay ba mẹ về Sài Gòn, tôi muốn chúng ta ở lại vài hôm nữa.
-Em không hiểu -Quỳnh Như không giấu vẻ ngạc nhiên.
-Tôi muốn nghỉ ngơi. Chỉ có vậy thôi.
-Tùy anh -Vẻ miễn cưỡng lộ rõ trong giọng nói của Quỳnh Như.
-Cô không thìch à? Cứ xem đây như tuần trăng mật mà khi mới cưới chúng ta không hưởng thụ.
-Với em, thế nào cũng xong.
Ông bà Hiệp nghe con trai đòi ở lại thì mừng lắm. Trong thâm tâm ông bà mong con dâu sẽ sinh cho mình một đứa cháu nội. Vì vậy khi Huy đề nghị ông Hiệp liền vui vẻ nói để con trai yên tâm:
-Công việc ở nhà và công ty ba và thằng Phú sẽ lo.
Như vậy là họ ở lại Vũng Tàu thêm ba ngày nữa. Quỳnh Như tự hỏi, không biết mình sẽ bị hành hạ như thế nào đây trong cái kỳ...dập mật này?!
Buổi sáng đầu tiên khi chỉ có hai người với nhau, Huy dựng vợ dậy kéo ra biển:
-Phải vận động mới khoẻ mạnh được!-Chàng bảo vậy.
Quỳnh Như run cầm cập nhưng không dám cãi. Nàng nghĩ rằng Huy chỉ muốn đày đọa mình thôi.
Tắm xong Quỳnh Như bảo:
-Để em đi chợ nấu cơm nghen?
-Khỏi, tụi mình đi ăn cơm tiệm để có nhiều thời giờ đi chơi -Huy gạt đi.
Ở tiệm ăn sau đó, Huy tỏ ra là một người chồng rất mực thương yêu vợ. Chàng gắp bỏ vào chén nàng những miếng ngon nhất với một "mệnh lệnh " thật nhẹ nhàng.
-Ăn đi!
Quỳnh Như cảm thấy cổ họng mình thắt nghẹn. Nàng nói nhỏ, chỉ đủ để chàng nghe:
-Ở đây không có người quen, anh khỏi phải mất công như vậy.
Huy không trả lời, cũng không làm theo nàng. Quỳnh Như bỗng ao ước: “Giá như đây không phải là một màn kịch thì sẽ hạnh phúc biết chừng nào!”
Chợt nàng nhớ đến Thiên Kim nên bảo Huy:
-Lát chiều chúng mình đi chùa chơi đi.
-Sao cũng được -Huy gật đầu.
Buổi chiều khi lên chùa, Quỳnh Như lại nhớ Thiên Kim cồn cào. Lần trước vào chùa, Thiên Kim đã rút nhầm cây sâm "hồng nhan đa truân, tình chung lận đận" nên mặt mày nhăn nhó:
-Biết vậy tao không thèm xin.
-Tao với mày cùng tuổi, vậy thì tao khỏi rút -Quỳnh Như kéo tay bạn đi sang chỗ khác.
Có lẽ hôm nay lời sâm kia đã ứng nghiệm. Cả Thiên Kim lẫn Quỳnh Như đều lận đận với duyên phận của mình.
-Đang nghĩ gì vậy?-Huy hỏi trống không.
-Em đang nhớ đến Thiên Kim -Quỳnh Như thật thà. Khi nó ra đây bảo cho em biết là nó sắp lấy chồng, tụi em cũng lên chùa này.
Huy không hỏi nữa mà có vẻ trầm ngâm.
Buổi tối, chàng dẫn Quỳnh Như vào gian phòng ngủ rộng nhất có kê hai chiếc giường và bảo:
-Những ngày ở đây cô sẽ được tự do.
Chàng chỉ cho nàng một chiếc giường, còn mình lại ngả lưng xuống chiếc còn lại. Quỳnh Như không nói gì lẳng lặng lên giường.
Ba ngày ở Vũng Tàu, họ sống như hai người bạn. Không gây gỗ ban ngày cũng không ân ái ban đêm. Với Quỳnh Như những ngày này thật sự dễ chịu. Nàng biết rằng Huy đang bỏ dần thói quen bản năng của mình để chuẩn bị một cuộc chia tay. Như thế có lẽ sẽ tốt hơn cho cả hai ngừơi.
Khi họ trở về Sài Gòn, ông bà Hiệp có vẻ phấn khởi khi thấy cả hai đều tươi tỉnh, khoẻ mạnh.
-Mẹ nghĩ từ nay mỗt tuần chúng ta nên ra ngoài ấy. Chắc chắn sức khoẻ của cả nhà sẽ tốt hơn -Bà Hịêp bảo con trai.
-Đúng đấy mẹ ạ!-Huy gật đầu nhìn sang Quỳnh Như. Em thấy sao em, em yêu?
Giá như chàng cứ gọi tiếng "cô" lạnh lùng như khi chỉ có họ với nhau thì Quỳnh Như sẽ cảm thấy dễ chịu hơn. Nàng cố gượng cười:
-Nếu anh thích thì em cũng thích.
Ông bà Hiệp không hay biết gì màn kịch đang diễn giữa con trai và con dâu mình. Họ cảm thấy hạnh phúc, mãn nguyện trước hạnh phúc đầy ắp của đôi trẻ. Nhất định rồi đây chúng nó sẽ theo gương ông bà mà sống đầm ấm với nhau cho đến lúc đầu bạc răng long.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mùa Hoa Nở
Minh Hà
Mùa Hoa Nở - Minh Hà
https://isach.info/story.php?story=mua_hoa_no__minh_ha