Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Một Thời Để Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 12 -
N
gồi trong chiếc xe buýt Vi Bình có vẻ say mê nắm cảnh đường phố vào khuya . Trời tối đen như mực, tiếng gió rít từng cơn lạnh buốt . Nàng nhìn chiếc xe lướt đều đều trên đại lộ . Bầu trời không gian, cây cỏ, nhà cửa tất cả chìm trong bóng đêm tạo thành bức tranh thật tuyệt vời.
Thực sự thì đắm chìm trong những ý nghĩ buông trôi theo dòng sầu muôn, nàng không mong ước gì là đừng thấy sự hiện diện của Duy Đạt . Nhưng không . . . . . . . ..
Trong bóng phản chiếu của các tấm kính cửa hợp thành những tấm gương soi, nàng đã bắt gặp hắn ta đứng phía đuôi xe . Chăm chú đọc tờ báo, hắn cũng làm như ra vẻ không để ý tới Vi Bình.
Nhưng chỉ một việc là thấy hắn có mặt trên chiếc xe đủ làm cho nàng bực mình . Một người như hắn mà leo lên chiếc xe như thế này, cũng đủ chứng tỏ là hắn bám theo nàng.
Đã đến lúc nàng phải xuống xe, thì nàng thấy hắn xếp tờ báo lại, vẫn luôn luôn làm ra vẻ như hắn không lưu ý tới nàng, nhưng hắn ta vẫn theo dõi được mọi cử động của nàng nhờ có tấm kính sau xe.
Duy Đạt cũng bước xuống sau Vi Bình và lao lên các bậc thềm xi măng khi Vi Bình cũng vừa bước lên đó.
Hơi bối rối vì bị theo mãi, Vi Bình bước mau hơn, tấm áo choàng mỏng manh bó sát mình và đầu hơi cúi thấp dưới làn gió luốt lạnh trong đêm.
Vi Bình băng qua đường trước khi bước vào con phố hẹp nơi nàng ở, nàng hơi lưỡng lự và dừng chân lại.
Duy Đạt cũng dừng bước ngay.
Một tiếng thở dài, Vi Bình tự nghĩ rằng mình có nên về phòng, khi hắn cứ bám theo mãi thế này không ? Lờ bà gác cổng hay một người nào đó trong xóm có thể bắt gặp mình trong lúc khuya khoắt này.
Và điều quan trọng là hắn sẽ biết nơi mình ở . Nếu hắn cứ nhất định đi theo mình như thế thì chắc chắc là bám sát mình để tìm hiểu về cuộc sống và chỗ ở của mình "Không, không thể được".
Ý nghĩ đó, khiến Vi Bình can đảm lạ thường.
Thay vì chạy trốn trước sự hăm doa., Vi Bình quay gót đi thẳng về phía Duy Đạt.
Bất nhờ về thái độ của Vi Bình, Duy Đạt không nghĩ đến việc phải tránh nàng, chàng nhìn Vi Bình ngạc nhiên và sẵn sàng đối phó với mọi tiếng chửi rủa, khi nàng bước đến.
Vi Bình nói giọng quả quyết.
- Thưa ông Duy Đạt, tôi có thể xin ông đừng theo tôi nữa có được không ?
- Nhưng thưa cô, tôi có làm gì đâu mà cô phải xin tôi như thế ?
- Ông đã đi theo tôi cả tiếng đồng hồ rồi.
- Đường đi là để cho tất cả mọi người sử dụng và tôi cũng rất là phiền khi cô đi chung đường với tôi đấy.
- Ông đừng ở đó mà bào chữa, không thể nào đường của ông đi lại giống đường tôi như thế.
- Và cô sẽ nghĩ sao, nếu tôi cũng hỏi lại cô một câu, giống như cô vừa hỏi tôi.
- Nếu thế, thì kính xin ông vui lòng ngưng quãng đường của ông lại vài phút.
- Tại sao ?
- Bởi vì tôi ở trong phố đó, tôi muốn về nhà một mình và không có bóng đàn ông nào theo dấu chân tôi để quấy rầy.
Duy Đạt hơi nhanh, giọng có vẻ hơi ngờ vực.
- Cô ở trong đó à ?
- Đúng
- Số mấy ?
- Chuyện đó có quan hệ gì tới ông ?
- Nhưng thưa cô, tôi không thể bỏ dỡ con đường tôi đi . Bất hạnh cho tôi là tôi thấy cần thiết đến những điều mà cô cho là không cần thiết.
Vi Bình hét lớn.
- Ông lì lợm lắm, quá sức tưởng tượng.
- Không quá sức tưởng tượng như cô nghĩ đau, Duy Đạt buồn rầu trả lời . Tôi đã khín đáo theo cô không đám nói với cô nửa lời . Chính cô đã đem tới cho tôi cái diễm phúc được trò chuyện cùng cô trong khung cẳnh vắng lặng này . Lòng tôi xao xuyến vì rộn lên một niềm tin.
- Ông đừng có diên, đây không phải là tậm sự với ông, mà tôi chỉ van ông đừng theo tôi để bảo tồn phẩm giá của tôi.
Duy Đạt dịu dàng trả lời :
- Đêm nay tôi không làm tổn thương đến danh tiếng cũng như đời sống của cô . Vi Bình, cô hãy tiếp tục đi về đi . Và cô cứ mặc kệ tôi tiếp tục bước đường của tôi, dù cho có cùng một bước đường của cô.
Vi Bình hét lên bằng một giọng thất vọng.
- Tại sao ông cứ quan tâm đến cuộc sống và đời tư của tôi . Tôi có quan tâm đến đời tư của ông đâu.
- Vì thế mới khốn khổ cho tôi.
Bị kích thích vì giọng trêu chọc êm đềm trong câu trả lời, Vi Bình hét.
- Ông bỉ ổi lắm.
Và nàng nói tiếp không cân nhắc . - Ông không có trái tim . Bất cứ một ai đêm nay nghe tôi cầu khẩn cũng phải thương hại và cho tôi được toại nguyện . Còn o6ng, ông vẫn cứ vênh vang bản mặt trông phát ghét.
Vi Bình giâm chân tức tối, nàng không còn tìm được lời lẽ nào nặng hơn để chửi cho thoa? đáng.
- Ông ác lắm . . . nếu ông trời có mắt ổng cho ông sứt môi, qùe giò tôi mới hả giận.
Thình lình Vi Bình quay đi và chạy mất về nhà, nàng có cảm giác như hắn ta đang đuổi theo nàng, để trả thù những lời nàng vừa nnói.
Nhưng khi vào bên trong mặt tiền tối đen của căn nhà mướn, Vi Bình liếc về con đường gần nàng thì xung quanh chẳng có một ai và Duy Đạt không có ở đây.
Vi Bình thở nhẹ, hắn không theo mình nữa.
Lại một lần quan sát nữa, nhưng lần này Vi Bình phóng tầm quan sát của mình ra xa hơn, khoảng có ánh đèn điện, ở nơi nàng vừa bỏ Duy Đạt . Nàng nhận thấy có một bóng đen sừng sững . . . Duy Đạt vẫn đứng nguyên tại chỗ có lẽ tức giận vì lời lẽ của nàng.
Thấy thế cơn giận của Vi Bình tiêu tan ngay.
Vi Bình tưởng tượng mặt của Duy Đạt đang tái xanh, quay nhìn về phía nàng vừa khuất dạng . Duy Đạt vẫn đứng im như pho tượng.
Một nỗi buồn thầm lặng xâm chiếm tâm hồn Vi Bình, nàng cũng cảm thấy tội tội.
Đăm đăm nhìn Duy Đạt vẫn còn đứng đó, Vi Bình cũng đứng khựng lại dựa lưng vào cắnh cửa run rẩy . ..
Vi Bình không hiểu tại sao mình như bị đóng đinh ở trước cửa nhà như thế . Nàng tự trách mình tại sao lại chạy trốn thình lình và nổi cơn thịnh nộ một cách dữ dằn hiếm có như lúc này.
Đến lượt Vi Bình vẫn còn đứng mãi . Nàng muốn đứng ngắm chàng thêm một chút nữa . Bởi vì nàng đang ở trong bóng tối, đó là điều thuận lợi cho nàng khi quan sát Duy Đạt.
Giờ này có ai hiểu rằng có hai người còn âm thầm ngắm nhau hay không ?
Vi Bình vẫn tiếp tục đúng phía ngoài mái hiên nhà, đến khi Duy Đạt rời bước, lủi thỉu đi trong bóng đêm . Cho tới khi dắng người vạm vỡ to lớn của chàng chỉ còn lại là một chấm nhỏ lờ mờ trong đêm tối, Vi Bình mới lặng lẽ vào nhà.
Mỗi bước đi của Duy Đạt như một mũi kim châm vào nàng, phải chi anh đừng đi, cứ đứng đó mài thì hay biết mấy . Nàng bật khóc nức nở và vội vã thay nhảy vào bóng đêm của hành lang, leo lên thang lầu, chạy về căn phòng bé nhỏ.
- Kìa Vi Bình, tại sao khóc dữ vậy ? Thục Giao hỏi khi vừa chạy sang phòng Vi Bình, vì nghe tiếng chân nàng chạy ầm ầm trên cầu thang với tiếng cánh cửa đóng ầm lại vội vã.
Chuyện gì vậy Vi Bình . Sao em về trễ thế ? Có chuyện gì rắc rối đã giữ chân em lại sau đêm diễn phải không ?
Vi Bình ngước mắt lên và ngừng khóc.
- Không, em ra đúng giờ như thường lệ, nhưng em đã đứng lại ở đầu đường để nói chuyện với Duy Đạt.
- Nói chuyện với Duy Đạt . Ồ, Vi Bình em đừng nên dại dột trong giờ giấc này . . ..
- Chứ hắn cứ quấy rày em hoài chịu không nổi.
- Hắn làm gì em nữa thế ?
- Hắn cứ bám theo gót em và em thấy về nhà không tiện khi có người đàn ông đi theo như thế . Nên em mới dừng lại bảo hắn cho em được yên.
Và Vi Bình lại khóc.
- Coi kìa Vi Bình, hãy nói rõ cho chị nghe những gì đã xảy ra.
Âu yếm, Thục Giao nghiêng mình về phía Vi Bình và nựng má nàng.
- Tên Duy Đạt đó thật là nhán ngấy . Tại sao lại đi theo em điên khùng như thế ?
Vi Bình nói một cách giận dữ :
- Bởi vì hắn cứ đinh ninh rằng tất cả phụ nữ đều dễ dàng bị hắn mua chuộc.
- Thôi đừng buồn nữa, từ từ kể lại chuyện gì đã xảy ra cho chị nghe.
Vi Bình hơi khuây khoa? vì giọng nói âu yếm của Thục Giao, nàng thành thật kể hết đầu đuôi những gì xảy ra . Nhưng nàng giấu biệt là nàng đã đứng ngắm người đàn ông đó khá lâu trong đêm tối.
- Chị biết không ? Thật là khó chịu khi cứ bị theo dõi.
- Chị cũng nghĩ thế.
Vi Bình nói tiếp bằng một giọng vui hơn.
- Điều em được an ủi là em đã không ăn miếng kẹo chocolate nào của hắn cả.
- Đáng kiếp cho hắn, quá tự tin cứ tưởng muốn gì được nấy.
Thục Giao trầm ngâm giây lát rồi nói với Vi Bình.
- Nếu đặt trường hợp đó vào chị, thì chị sẽ ăn hết cả hộp chocolate đó của hắn, còn hơn là phải khóc vì một tên như thế.
Nói thì nói cho có chuyện, bởi vì Thục Giao không tin vào Vi Bình cho lắm . Dạo này nó vui buồn lẫn lộn hoặc im lặng vô cớ . Nó sẽ không chống cự lại Duy Đạt, một người đàn ông quá tuyệt vời cho mọi cô gái.
Nàng quyết định sẽ gặp Duy Đạt để can thiệp.
Chia tay Vi Bình, nàng lặng lẽ mở cửa bước về phòng .
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Một Thời Để Yêu
Dạ Thủy
Một Thời Để Yêu - Dạ Thủy
https://isach.info/story.php?story=mot_thoi_de_yeu__da_thuy