Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mộ Phần Trái Tim
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 12
N
gày đó là sinh nhật 22 tuổi của anh.
Cứ như vậy, không vào được ký túc xá nữ sinh, một mình đứng dưới ký túc xá của cô, nôn nóng như một đứa ngốc buồn cười. Anh gọi rất nhiều cuộc điện thoại, anh gửi rất nhiều tin nhắn, mỗi lần đều hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhưng mà, cô vẫn khóa mình trong ký túc, không nhận điện thoại của anh, không trả lời tin nhắn của anh, cơm cũng không ăn, chỉ ngồi vẽ, chú tâm trong thế giới màu sắc, không để ý đêm đã khuya, anh chờ ở dưới đã mỏi mệt, theo thời gian trôi qua, trái tim tha thiết trong ngực cũng dần nguội lạnh.
“Em bảo em ấy xuống dưới, nói cho em ấy biết có chết anh cũng phải hiểu được!” Cuối cùng, anh rốt cuộc đã mất đi kiên nhẫn, giữ lấy một bạn học tốt bụng, tức giận nhờ đối phương truyền lời.
Anh không hiểu, anh đã làm sai chuyện gì? Sắp tốt nghiệp rồi, công việc nhiều kinh khủng, nhưng anh vẫn tổ chức sinh nhật trước với đám bạn, lại hủy hẹn gia đình với ba mẹ, sáng sớm đã bay đến Tây An muốn tổ chức chung với cô. Nhưng cô lại đóng sầm cửa vào mặt anh, chờ dưới tầng một ngày, đây là gì chứ? Đúng là không thể hiểu nổi!
Trong chốc lát, vị bạn học tốt bụng kia đi xuống, chỉ nói với anh ba chữ. Tống, Dư, Vấn.
Dư Vấn? Chuyện này liên quan gì đến Dư Vấn? Anh không hiểu, nhưng trong đầu lập tức xuất hiện một khả năng.
Anh dùng vạch pin cuối cùng gọi điện cho Tống Dư Vấn, vừa nối máy đã hỏi: “Rốt cuộc em đã nói gì với em ấy?” Tống Dư Vấn căn bản không tính là “phụ nữ” trong lòng anh, cũng không khác gì đám bạn ở ký túc xá kia, cho nên không cần dịu dàng khách khí đối đãi.
Đột nhiên vô duyên vô cớ bị anh dùng giọng điệu như thế hét lên, Tống Dư Vấn đang chuẩn bị tắt đèn đi ngủ có chút không vui “Chuyện gì? Em nghe không hiểu.”
“Không phải em đùa với cô ấy, nói anh đi tán gái chứ?”
Rốt cuộc cô đã nói gì với Hiểu Văn? Nói đêm qua, trước thời gian sinh nhật, mấy cô bạn gái bỗng hôn hai má anh, nói coi như quà sinh nhật? Hay mấy ngày hôm trước, anh đến pub uống rượu, có “mèo tơ vàng” muốn câu anh, anh và người ta uống vài ly? Cô rốt cuộc đâm dao sau lưng anh thế nào?
Anh quả thật bất an, rất ham chơi, thích đồ mới mẻ, nhưng từ khi làm hòa với Đỗ Hiểu Văn đến nay anh rất cẩn thận, cùng lắm chỉ là vui đùa vài câu với nữ sinh khác, chưa từng làm chuyện quá mức. Anh cố gắng như vậy rồi, muốn cho cô cảm giác an toàn cô muốn, nhưng vì sao cô lại không cho anh chút tín nhiệm nào chứ?
Đối mặt với sự chất vấn trong tâm tình chán chường của anh, Tống Dư Vấn im lặng một lát, mới dùng giọng điệu lạnh nhạt nói: “Anh bình tĩnh đi! Nói từ từ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Lúc hỏi câu này cùng với lời kể của anh, Dư Vấn phát hiện biểu tình của các bạn cùng phòng cũng không đúng. Cả đám không tự nhiên, rất chột dạ, rõ ràng rất muốn nghe lén họ nói gì nhưng lại không dám nhìn thẳng vào cô, ánh mắt dao động xung quanh. Theo quan sát của cô, chỉ có người làm chuyện đuối lý mới lộ ra vẻ mặt này.
“Em hiểu rồi, anh cho em vài phút, hiểu nguyên nhân mọi chuyện trước sau đã.” Chờ anh nói xong, cô vội dập máy, sau đó nghiêm túc nhìn các bạn: “Đừng giấu mình, các cậu đã làm gì?”
Dưới sự ép cung, các bạn cùng phòng tôi đẩy cậu, cậu đẩy tôi, cậu một câu, tôi một câu, ngập ngừng nói ra hành động vinh quang mà vĩ đại của các cô.
Càng nghe, mày Dư Vấn nhăn càng sâu. Oan ức này, hình như cô phải chịu rồi.
※※※※※※※※※※※※※※
“Công ty của quý vị lại bày ra phong cách gì trước mặt mọi người vậy? Được rồi, tôi thừa nhận, phu nhân tôi muốn tạo ra phong cách tao nhã, nội hàm, hàm súc, nhưng tôi khác suy nghĩ với cô ấy, tôi không thích thứ quá thường, tôi cần loại “vị” khác! Giống như cái này, concert của Vương Phi Và Chu Tuệ Mẫn, giám đốc Vương, anh cảm thấy concert này thế nào, hợp khẩu vị của anh chứ?”
Cô thừa nhận, được biết từ trong miệng cấp dưới, anh cực kỳ phấn khích thuyết phục giám đốc Vương.
Đây là người đàn ông của cô, chỉ cần anh cố gắng nghiêm túc, rất nhiều mặt, thật ra cô không phải đối thủ của anh. Dù sao về tài hoa nghệ thuật, kỳ thực cô không có thiên phú, cô chỉ là một người kinh doanh, hám lợi, toàn thân là thương nhân có vị tiền, cô không hiểu cái khác, cô muốn chỉ là hai chữ dễ bán.
Nhưng mà, cô thật sự bị anh làm hồ đồ rồi, anh rốt cuộc muốn nghệ thuật, hay là cố ý đề cao Tình Toàn? Theo rất nhiều người thấy, trong nháy mắt anh nhìn thấy Tình Toàn, sửng sốt thật lâu thật lâu.
“Nhắm mắt lại, cô có thể thể hiện hết kiêu ngạo quật cường qua ánh mắt cô… Đúng, lúc mở mắt phải quyến rũ, đặt tay lên bụng, cảm nhận sinh mệnh nhỏ, để mọi người biết, mỗi sinh mệnh đều ngang hàng…”
Gió nhẹ lướt qua tóc dài, cô gái trẻ tuổi quyến rũ, nhẹ xoa bụng mình, môi gợi lên nụ cười như có như không….
Cô đứng ở trường quay, mắt lạnh nhìn một màn này.
Anh có bao nhiêu người mẫu ảnh rồi? Khi đó, “Vấn Nghị” vừa mới thành lập, văn phòng rất nhỏ, nhân lực mãi mãi không đủ, tất cả mọi chuyện gần như đều do họ đích thân làm. Khi đó, để chụp ảnh quảng cáo tốt, đứng dưới mặt trời gay gắt, anh chụp ảnh, cô chỉnh ánh sáng, bình thường, hai người chụp ảnh cả một ngày, anh chụp đến mồ hôi nóng đầm đìa, cô cũng phải rất nhanh tay. Khi đó, thật ra quan hệ của họ không bằng lúc trước, chỉ là đồng nghiệp thôi, không còn là bạn không giấu nhau điều gì.
Gương mặt Tình Toàn từ từ đi qua cô, Dư Vấn lay động. Cô rốt cục đã biết, vì sao anh lại chọn Tình Toàn. Chiếc cằm đầy đặn kia, cực kỳ giống một người.
※※※※※※※※※※※※※※
QQ của anh cũng thành màu đen.
Lúc này đây, quyết tâm chia tay của Hiểu Văn rất lớn. Đơn giản là người khác nói cho cô biết Dư Vấn là bạn gái anh, anh chân dẫm hai thuyền, gần như cơ hội giải thích cũng không cho, anh cứ như thế bị knockout.
“Tống Dư Vấn, em giải thích với em ấy dùm anh đi!” Tốt nghiệp rồi, cuối cùng có thể có bước tiến trong sự nghiệp, nhưng cả người anh lại như cây gỗ chết khô, không hề có cảm giác vui sướng.
“Anh bảo em nói gì?” Dư Vấn ngước mắt, mặt không chút thay đổi hỏi anh, “Bảo bạn cùng phòng với anh và em kéo đến Tây An, cũng kéo đến trước mặt cậu ấy nhận tội” Như vậy có thành ý không?
“Ít nhất, em giải thích rõ với em ấy, em không thích anh, anh cũng không thích em, bọn mình chỉ là bạn!” Anh nắm chặt tay, thật vất vả mới bật ra được một câu.
Nhưng mà Tống Dư Vấn lại im lặng, cô dùng một loại ánh mắt phức tạp, nhìn anh. Trong chớp mắt, anh đột nhiên giật mình hiểu ra. Anh vẫn nghĩ, điểm rung động của cô với anh thời trung học đã sớm là quá khứ.
“Tống Dư Vấn, thì ra em thật sự có ý với anh?” Anh đã hiểu vì cái gì mà bạn cùng phòng nói lung tung, căn bản là cô bày mưu đặt kế!
※※※※※※※※※※※※※※
“Anh mà in tấm quảng cáo này ra, tuyệt đối những người kia sẽ không mua sản phẩm của “Dựng Ái”!” Cô lạnh lùng nói ở một bên.
Hạ Nghị quay đầu nhìn thấy là cô, khóe môi cong lên.
“Hạ phu nhân, em lại biết anh chụp gì sao? Em lại muốn cho anh đề nghị gì đây?”
“Em không muốn đề nghị gì, vì không cảm nhận được vui sướng khi có một sinh mệnh mới trên thế giới này, em chỉ cảm thấy bi ai.” Cô cười khẽ lắc đầu.
Cô không cho đề nghị là cô phủ định tất cả.
Bi ai?
“Em nói đi.” Anh buông máy chụp ảnh, lạnh nhạt hỏi.
Tốt nhất cô hãy nói làm cho anh tin phục!
Cô bước đi tao nhã, đi đến trước mặt Tình Toàn, trước dùng thời gian 1 phút, nhìn chiếc cằm thanh tú kia, sau đó mới thong thả nhìn chiếc bụng hơi “gồ” lên của cô.
Trước gương mặt nghiêm lại của Tình Toàn, mất kiên nhẫn nhìn cô, Dư Vấn vươn tay, nhẹ nhàng đặt lên bụng cô, từ từ vuốt: “Cô không biết là, “bụng” này làm cho người ta có cảm giác phẩm hạnh không thật?”
Phẩm hạnh không thật? Anh nhíu mày.
“Vì bức vua thoái vị, tiểu tam thành công có con, trong đắc ý dào dạt, cảm nhận được niềm vui của thai nghén? Trên ảnh quảng cáo, lại mở sâm banh chúc mừng?” Nhìn lần đầu tiên, cô chỉ có cảm giác này.
Nếu đây là chủ đề của quảng cáo này, vậy thật sự rất buồn cười!
“Hạ phu nhân, sinh mệnh là bình đẳng!” Anh nhún nhún vai.
“Bình đẳng?” Cô thiếu chút nữa cười thành tiếng, quay đầu lại nói với anh, “Quan hệ mất đạo đức, sẽ không tồn tại bình đẳng! Nếu em là vợ lớn, em nhất định sẽ san phẳng bụng cô ta, san phẳng cái tấm biển “Dựng Ái” này!”
※※※※※※※※※※※※※※
Em hãy cho anh một cơ hội giải thích đi!
Đây là lần thứ mấy trăm anh gửi email rồi? Từ lòng nóng như lửa đốt đến dần nguội lạnh, chỉ là một cái nhấn chuột theo bản năng.
Anh không liên lạc với Tống Dư Vấn. Nếu cô ấy là nguyên nhân chúng ta chia tay, vậy thì anh có thể không cần tình bạn này.
Sau đó, anh bắt đầu gõ như thế trên bàn phím rồi gửi đi.
Sau khi tốt nghiệp hai tháng đến công ty ba làm, anh luôn phạm lỗi, không muốn tán gái cũng không muốn bị gái cua, trái tim trống rỗng, chẳng hiểu nổi vì sao lại thế.
Hôm nay là ngày cô tựu trường đúng không? Anh gọi điện thoại đến ký túc xá của cô, anh tự nói với bản thân thời gian nghỉ hè sẽ đủ để cô tỉnh táo lại, biết là đang hiểu lầm anh, đúng không?
Thật may mắn, người nhận điện lại đúng là cô. Nghe thấy giọng nói của anh cô liền cúp máy, mà anh lại gọi lại.
“Đỗ Hiểu Văn, cho dù muốn chia tay, cho dù muốn đá anh, em cũng phải cho anh một lý do.” Anh nổi giận.
Tức giận tích lũy trong ba tháng cuối cùng cũng bùng nổ. Cho dù là yêu, trái tim anh cũng không dễ dàng chịu nhục nhã như thế.
“…” Cô im lặng thật lâu, cuối cùng không cúp máy nữa.
“Dư Vấn nói với em hai người không có gì.” Cuối cùng cô vẫn mở miệng.
Nếu Tống Dư Vấn cũng đã mở miệng làm rõ, vậy rốt cuộc là cô làm sao? Anh rất buồn.
“Nhưng mà… em hỏi cậu ấy một việc…” Cô nhẹ giọng nói, “Cậu ấy không phủ nhận mình thích anh.”
Tống Dư Vấn chết tiệt, sao phải nói ra chứ, ở thời điểm mấu chốt! Trái tim cô thật ác độc! Anh liên tục nguyền rủa trong lòng.
“Có lẽ, cô ấy thích hợp với anh hơn em.” Cô buồn bã nói, “Em không muốn thích cùng một người với bạn thân mình.”
Nghe vậy, anh sửng sốt một chút, sau đó, thiếu chút nữa cười mỉa thành tiếng: “Cho nên, em vì tình bạn, hy sinh tình yêu?” Thật đúng là vở kịch, không phải hiểu lầm mà là chị em nhường nhau? Được lắm, mẹ nó, cô lại đả thương anh như thế!
Thật lâu cô vẫn im lặng, cuối cùng cô nói:
“Em hy vọng, cuộc sống của mình tốt một chút, không cần tình yêu mẫn cảm như thế, không tự ti như vậy, không cần xuất hiện một đối thủ to lớn, lại lo được lo mất. Anh Nghị, anh không cho em có được cảm giác an toàn, trong tình yêu của chúng ta, em không hề có niềm tin, em sợ đau lòng, cũng sợ sẽ không đứng dậy nổi, cho nên thà là em ra đi từ trước…”
Anh nắm chặt di động trong tay, lại từ từ thả lỏng ra.
Cô lẳng lặng nói, “Em đã suy nghĩ rất nhiều, vẫn thấy chúng ta không hợp, em chỉ cần người đàn ông bình thường, có thể ổn định chuyện tình cảm, chứ không phải người tỏa sáng mà bất an như anh.”
Nghe xong, anh hoàn toàn không còn giận nữa. Cô cần là người đàn ông chung thủy, ổn định với chuyện tình cảm? Mà anh, vì tính cách năng động, đã bị phán án tử hình?
Anh ngược lại nở nụ cười, “Được, em hãy đi đi!” Coi như anh đối cô không đủ chung thủy, không đủ dụng tâm!
“Tạm biệt!” Trái tim và kiêu ngạo đã hoàn toàn bị thương, lúc này đây anh chọn cúp máy trước.
Mà cô ở đầu kia điện thoại, đã sớm lệ tràn mi…
“Tạm biệt…”
Còn có xin lỗi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mộ Phần Trái Tim
Đản Đản 1113
Mộ Phần Trái Tim - Đản Đản 1113
https://isach.info/story.php?story=mo_phan_trai_tim__dan_dan_1113