Maruxia Đi Học epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 11 - Kỳ Nghỉ Kết Thúc
aruxia bước vào lớp. Nom bé có vẻ rất quan trọng và đĩnh đạc. Trên tay cầm một quyển sách gáy vải – đó là món quà tặng quý giá của bé. Các cô gái sung sướng nhảy đến bên bé. Còn Verotrka là người đầu tiên vội vàng thông báo một tin quan trọng:
– Maruxia ơi – cô kêu lên – nhìn kìa! Hôm nay lớp chúng ta có một nhân vật mới - Bạn ấy bị ốm suốt, ốm suốt và bây giờ bạn ấy mới đến với chúng ta.
Và Maruxia nhìn: ngồi ở bàn là một bạn gái lạ, người gày, tóc cắt ngắn.
Cô gái im lặng ngơ ngác nhìn quanh.
– Bạn ấy đang sợ đấy - Verotrka thông cảm nói.
– Bạn ơi, bạn tên là gì? – Maruxia hỏi bạn.
– Axia – cô bạn mới rụt rè trả lời.
– Cậu không phải sợ - Maruxia nói giọng vẻ lên lớp - Ở đây đều là các bạn gái cả – không ai làm cậu phật lòng đâu - cậu có biết đọc không?
– Có – cô gái trả lời
– Vậy còn viết?
– Mình có biết – Mình cũng đuổi kịp các bạn rồi. Đây này…
Thế rồi Axia chìa những quyển vở ra cho các bạn xem.
– Hãy nhìn kìa – Maruxia kêu lên – đúng vậy, ai đã dạy cậu thế?
– Mẹ mình.
– Đợi hãy, đợi nào… Maruxia nói. Ở nhà cậu có bảng à?
– Không có.
– Vậy có nghĩa là cậu không biết lên bảng?
– Không.
– Aha! – Maruxia reo lên sung sướng - chẳng lẽ ở nhà cậu học như vậy! Nhưng không sao. Bây giờ bọn mình sẽ chỉ cho cậu tất cả. Thế chào cô giáo như thế nào, cậu có biết không? Không phải không? Đây, cậu hãy nhìn này. Các bạn ơi, hãy ngồi xuống. Tớ sẽ đóng giả là cô Anna Invanova.
Maruxia bỗng chạy vụt ra khỏi lớp.
Sau đó bé thong thả bước vào lớp, mỉm cười chào.
– Chào các cô gái – mời các em ngồi xuống – Maruxia nói – Axia, em cần phải đứng dậy một cách nhẹ nhàng. Tiếng động ầm ĩ sẽ quấy rầy việc học tập của các bạn lớp khác. Em hãy đi lên bảng. Axia. Không được gây tiếng động nhé. Đi ngay ngắn vào. Đây không phải chuyện tầm phào đâu. Học sinh lớp Một cần phải biết cách đi ngay ngắn. Em hiểu không?
– Ừhứ
– Không phải là “ừ hứ” mà là “vâng ạ” – Maruxia chỉnh lại cho cô bạn. Học sinh lớp Một cần phải nói chuyện đúng cách... Đây là cái gì của em? Maruxia hỏi và chỉ tay vào cái cằm?
– Râu ạ? Cô bé trả lời
– Vậy là em không biết rồi? Cái cằm chứ. Cần phải biết. Còn đây là gốc mũi. Cần phải nói cho đúng.
– Còn đây là cái trán? Axia cuống quýt hỏi.
– Ừ, Axia, đấy là trán – Maruxia trả lời – Nhưng nếu cậu muốn hỏi điều gì đó, cần phải dơ tay.
– Không được búng ngón tay tanh tách đấy- Galia chêm vào.
– Im lặng, im lặng nào - tớ đang giải thích – Maruxia nói – Đúng, không được búng ngón tay. Cô Anna sẽ nhìn thấy hết. Cô ấy sẽ nhìn tất cả. Ôi, biết bao nhiêu điều cần phải giải thích nữa! Còn bây giờ chuông rồi.
– Hãy nói qua về học cách lễ phép cho cậu ấy biết đi – các cô gái đồng thanh cướp lời – nói về điều là giờ đây bạn ấy không phải chỉ có một mình – không được chạy về nhà khi chưa có chuông kêu - về góc thiên nhiên sống - về buổi tham quan - về các nhóm, tổ - về việc cấm không được cãi cọ nhau…
Axia ngỡ ngàng đưa mắt nhìn quanh.
– Các cậu không phải nhắc đâu– Maruxia ngăn các bạn lại - Tớ tự biết mà. Vậy những gì… chúng ta đã học… là như vậy đấy… cậu có hiểu không?
– Không! – Axia thú nhận thật.
– Chúng ta - cậu biết là ai không? Là học sinh lớp Một. Chúng ta phải sống vì nhau. Còn cả trường học sẽ vì chúng ta. Vậy chúng ta phải tự kiểm soát chính bản thân mình. Cậu hiểu chứ? Như viết chẳng hạn có thể học tại nhà. Còn những điều này…
Một hồi chuông vang lên.
Axia giật mình.
– Cậu không phải giật mình! Maruxia nghiêm khắc nhắc lại. Đây là chuông thôi. Không có gì mà phải sợ.
– Có một cô gái trước kia đi học cũng giật mình bởi tiếng chuông, vậy mà sau này đã trở thành anh hùng Xô Viết- Verotrka trấn an bạn.
– Cô Annna đến rồi – bạn trực nhật lớp thông báo - tất cả các em thì thầm với Axia từ các hướng:
– Cậu nhớ đừng quên đứng dậy nhé. Đứng dậy thật khẽ đấy.
– Nhớ dơ tay nhé khi muốn hỏi.
Cô Anna Ivanova bước vào lớp. Các cô gái nhẹ nhàng đứng dậy.
Chỉ mỗi Axia tội nghiệp cuống cuồng đứng lên gây tiếng động. Bé bước lên bảng, dơ tay này, sau đó lại dơ tay khác.
Hộp bút tròn của cô đổ tung khỏi bàn và rơi xuống lăn trên sàn.
Cô Anna Ivanova mỉm cười.
– Em cứ yên tâm, Axia – cô động viên – Cô đã nhìn thấy rồi. Các bạn gái muốn dạy em tất cả một lúc ngay lập tức. Nhưng không sao. Các bạn cũng vậy thôi. Các bạn ấy cũng quên rằng chính sự lớn khôn được hình thành dần dần từ sự hiểu biết từng tí một – cô Anna Ivanova giải thích – bây giờ chúng ta hãy cùng nhau tiến về phía trước, tiến một cách nhanh hơn cả những gì chúng ta đã đi qua đến thời điểm này.
Maruxia Đi Học Maruxia Đi Học - Evghenhi Shvarts Maruxia Đi Học