Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khách Quan Không Thể Được
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 12
"—— Phương Chu."
Rõ ràng là giọng nói dịu dàng vô cùng, nhưng âm đuôi kia lại giống như vũ khí sắc bén, hung hăng xẹt qua màng nhĩ Hồ Nhất Hạ. Trong một khắc kia lòng bàn tay đột nhiên đổ mồ hôi, mắt thấy hay cà phê trong tay mình đang lắc lư, trong đầu Hồ Nhất Hạ cũng vẫn trống rỗng.
Ở trong sự trống rỗng này, Hồ Nhất Hạ đột nhiên bắt gặp một ánh mắt quét nhìn mang theo khí thế rất mạnh của ai đó.
Thật kỳ quái, trong khoảnh khắc này, Hồ Nhất Hạ chỉ cảm thấy ba hồn bảy phách "Vèo" một tiếng trở lại thân thể hết, cô dầu gì cũng phục hồi tinh thần lại, không nói hai lời, quay đầu chạy ra ngoài ngay.
Một phụ tá khác đi về phía cô, buồn bực nói: "Đi đâu đó, Hồ...."
Hồ Nhất Hạ vội vàng khoa tay múa chân bảo cô ấy đừng lên tiếng,chỉ chỉ bụng mình, làm ra bộ dạng vô cùng thống khổ, cũng không cho đối phương thời gian phản ứng, đưa khay trong tay ra, bàn chân như bôi dầu, lập tức biến mất không còn bóng dáng.
Trốn vào trong cầu tiêu rồi, Hồ Nhất Hạ mới dám lên tiếng thở phào.
Lập tức gửi ra một cái tin nhắn: "Mình gặp được Hứa Phương Chu rồi!"
Gửi ra không quá nửa phút thì có điện thoại gọi vào, thanh âm của Lãnh Tĩnh nghiêm túc hiếm thấy: "Thiệt hay giả? Cậu không bị ảo giác chứ?"
"Nếu như để anh ấy biết mình ở chỗ này bưng trà đưa nước kiêm làm bảo mẫu.. Mình không sống được!"
"Cậu cũng không phải không biết họ Hứa cũng là người của Ngải Thế Thụy, chỉ khác khu của cậu thôi, cậu sớm nên ngờ tới sẽ có một ngày như thế mới đúng."
Hồ Nhất Hạ kháng cự nói về vấn đề này, da mặt dày yêu cầu: "Cậu cậu cậu, cậu tới đớn mình đi, mình muốn nghỉ phép về nhà."
"Mình đang ở Đài Truyền Hình chờ phỏng vấn, hay là, buổi trưa mình đến tìm cậu? Đừng tự mất bình tĩnh, nói không chừng anh ta chỉ tới tổng bộ ——" Lãnh Tĩnh dừng một chút, tìm kiếm từ thích hợp,"—— giao lưu?"
Ngàn dặm xa xôi từ Hoa Nam tới tổng bộ, cũng chỉ vì giao lưu, thuận tiện mở một hội nghị khẩn cấp? Hồ Nhất Hạ lặp lại suy nghĩ,ép mình tin tưởng giải thích này thật ra có thể thành lập.
Hồ Nhất Hạ cắn răng nắm quyền, quyết định sau suốt ngày hôm nay sẽ không xuất hiện bở bất cứ góc nào ở cao ốc Ngải Thế Thụy nữa, cúp điện thoại, lén lén lút lút trở về phòng thư ký lấy túi, đang chuẩn bị tắt máy vi tính đi, nhưng rất không khéo phát hiện hệ thống máy vi tính làm việc vừa bật ra một cửa sổ.
Một khắc sai lầm, Hồ Nhất Hạ liền tiện tay mở ra email bộ phận nhân sự vừa gửi đến này.
"Hứa Phương Chu tiếp nhận chức vị Phó tổng chấp hành thay Smith., nhậm chức từ giờ."
Dòng chữ lớn cỡ cái đấu kích thích Hồ Nhất Hạ hận không thể chặt đứt tay của mình, máy vi tính này của cô, hoàn toàn không tắt được.
Cũng không biết ngây người bao lâu, bên ngoài đột nhiên truyền đến động tĩnh, Hồ Nhất Hạ giật mình, kéo theo túi xách, không hề nghĩ ngợi chui xuống đáy bàn.
Hai người tiến vào nói nhỏ, trong thanh âm lộ ra sự bí mật, Hồ Nhất Hạ nghe xong, chỉ có một câu như vậy: "Điều đi một người không làm việc, quay đầu lại cất nhắc một người ngoài, nói rõ là tới phân quyền của Chiêm phó, không phải làm xáo trộn, chính là tìm chết."
Hứa Phương Chu, tìm chết?
Hồ Nhất Hạ nghe mà tuôn mồ hôi lạnh, đang muốn giơ tay lên lau mồ hôi, lại có một thanh âm nhỏ truyền tới tai: "Tiểu Hồ, sao cậutrốn dưới đáy bàn?"
Mặt Hồ Nhất Hạ cứng đờ, cười khan chui ra Cô đã hiểu, không phải ánh mắt 1người họ Chiêm sắc bén, mà là cô, luôn trốn không đủ kỹ.
"Không phải đau bụng sao? Sao còn có tinh lực ẩn nấp?"
Hồ Nhất Hạ chột dạ chỉ chỉ bàn: "Đây là biện pháp trị đau bụng độc đáo tôi sáng tạo, ha ha, ha ha, ha ha ha ha ha"
Một ngày cực kỳ bận rộn, đối phương cũng không có sức làm khó cô gái ngốc này, tự tán loạn như chim như thú, vội vàng đi mất.
Hôm nay nhà tư bản không có thời gian sai khiến cô, tâm tình Hồ Nhất Hạ lại càng thêm hỏng bét, kế hoạch đàm phán bị hớ, kế hoạch chạy trốn cũng bị hớ, cả người Hồ Nhất Hạ đều ở trong trạng thái rối rắm, choáng váng.
Chóng mặt một hồi, điện thoại trên bàn làm việc vang lên.
Nhìn mã số, hẳn là từ nội tuyến trong phòng làm việc của người họ Chiêm gọi tới.
Hồ Nhất Hạ do dự mấy phen, vẫn nhấn hands-free Thanh âm ở đầu kia, vẫn không mặn không nhạt, không lên không xuống: "Chuẩn bị xong hợp đồng, bảo tài xế chuẩn bị xe."
Anh nói thật ngắn gọn, Hồ Nhất Hạ lại hồ đồ: "Phương diện hành trình không phải do tôi phụ trách."
"Bắt đầu từ hôm nay, do cô phụ trách." Nói xong liền đặt điện thoại xuống.
—— mẹ nó!
Chuyện riêng thì cô dám gây gỗ, nhưng chuyện công việc, Hồ Nhất Hạ cho tới bây giờ luôn sợ anh muốn chết, tìm phụ tá hành chánh lấy bản sao hành trình hôm nay, lo lắng liên lạc quản lý đoàn xe.
Xe từ bãi đậu xe dưới đất lái ra, trực tiếp đợi phía dưới cao ốc, xa nhìn thấy người họ Chiêm đi ra từ trong cao ốc, từ đầu đến chân không hề có chút dấu hiệu đã trễ, Hồ Nhất Hạ cũng không muốn than thở mệnh đầy tớ của mình nữa, xuống xe mở cửa cho anh.
Ở lại công ty cũng đúng ý của cô, trong lòng Hồ Nhất Hạ cũng không còn nhiều oán trách, người họ Chiêm ngồi ở ghế sau vẫn ôm Laptop bận rộn, phụ tá chấp hành ngồi ở bên cạnh anh, đang sửa sang lại hợp đồng, mà Hồ Nhất Hạ, ngồi ở vị trí kế bên tài xế, không có việc gì bưng máy tính cầm tay, xem hành trình hôm nay.
Thấy "sân bay 9 giờ tối", Hồ Nhất Hạ sửng sốt. Tối nay người họ Chiêm phải ra nước ngoài công tác? Hồ Nhất Hạ tiếp tục lật xem liên tục không ngừng.
Sáu ngày sau đó đều ở nước ngoài? Hồ Nhất Hạ còn băn khoăn cuộc đàm phán kia, không tự chủ nhìn anh bằng kính chiếu hậu trong xe.
Trong lòng Hồ Nhất Hạ như có trống đánh, cố tình lúc này, anh bất ngờ ngẩng đầu, chạm phải ánh mắt của cô.
Ngày hôm qua người đàn ông này còn hôn cô, nhưng Hồ Nhất Hạ vẫn cảm thấy banh xa lạ, cô càng thêm không có can đảm mở miệng.
Cho đến buổi trưa, hành trình tạm thời chấm dứt, dũng khí của Hồ Nhất Hạ, còn chưa có nổi lên.
Trên đường về công ty, Chiêm Diệc Dương cúi đầu trầm mặc xử lý văn kiện, đột nhiên mở miệng: "Đặt bàn ở nhà hàng, ăn cơm lúc giờ tối, đó gió cho phó tổng chấp hành."
Con ngươi Hồ Nhất Hạ sắp trừng ra ngoài, lúc này người họ Chiêm mới chậm rãi ngẩng đầu.
Ánh mắt của anh chỉ nhẹ nhàng lướt qua cô, nhìn phụ tá chấp hành bên cạnh, tiếp tục nói: "Còn phải an bài chỗ ở khách sạn cho anh ta."
Cả đời Hồ Nhất Hạ sợ nhất, là mất mặt trước mặt Hứa Phương Chu. Làm nô tài của người họ Chiêm mất mặt hơn, hay là ngây ngô ở bộ mất mặt hơn? Trên đường trở về đủ cho cô ra kết luận rồi.
Trở lại công ty, mắt thấy người họ Chiêm xuống xe, sải bước đi vào thang máy, Hồ Nhất Hạ cắn răng một cái: "Đợi đã nào...!"
Chết tiệt, dám làm như không nghe thấy, vẫn nhấn nút đóng cửa. Cũng may Hồ Nhất Hạ chạy nhanh, vọt vào ở một khắc cuối cùng cửa thang máy khép lại.
Không nói nhảm với anh, mà trực tiếp đề ra yêu cầu: "Tôi muốn trở về bộ tiêu thụ."
"Nguyên nhân."
Hồ Nhất Hạ chạy quá mau, chưa kịp thở, dã bị hai chữ đơn giản của anh ngăn chận câu chuyện. Thò tay vào túi vuốt ve điện thoại di động, lúc này cô mới tìm về bản chất lẽ thẳng khí hùng: "Anh không đồng ý với tôi, tôi sẽ in hình anh hôn tôi ra, để mỗi đồng nghiệp đều có một tấm."
Lời nói của cô thật suông. Chiêm Diệc Dương vốn không có vẻ mặt gì, đột nhiên cực kỳ quỷ dị nở nụ cười nhàn nhạt.
Hồ Nhất Hạ bị nụ cười của anh làm cho toàn thân tê dại, giống như bị điện giật.
Có ý tứ gì?
Còn chưa phản ứng kịp, đột nhiên eo bị ôm, tên đáng chết, lại ôm cô không thả!
"Này!"
"Cô chụp hình pixel không rõ, không bằng"anh lại ấy ra điện thoại di động của mình, "Chụp lại?"
Vừa nói liền liều mạng hôn xuống
Hồ Nhất Hạ vội vàng che miệng lại.
Tầm mắt Chiêm Diệc Dương lưu luyến chốc lát cở trên mặt cô, khóe miệng nhếch lên, nụ cười này, cơ hồ có thể gọi là ánh nắng tươi sáng: "Về yêu cầu của cô... Lần này theo tôi ra nước ngoài công tác, xem biểu hiện của cô."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khách Quan Không Thể Được
Lam Bạch Sắc
Khách Quan Không Thể Được - Lam Bạch Sắc
https://isach.info/story.php?story=khach_quan_khong_the_duoc__lam_bach_sac