Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Của Phế Tích
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 12
K
ể từ bấy, chúng tôi hay gặp ông tại nhà ăn của Cité hoặc ở quán ăn nhỏ trên đại lộ Reille với các món đặc sản “phương Đông”. Chúng tôi có những cuộc trò chuyện tầm phào: Ông giải thích cho tôi là ông không thể theo tất cả các giờ học tại trường khoa học, do công việc của ông. Nhưng nói cho đúng công việc của ông là gì?
- Thì hãy nói... một công việc của steward. Đôi khi trên các chuyến bay, hoặc là tại một văn phòng ở Orly... hay ở ga mặt đất Invalides... Ba ngày mỗi tuần...
Ông im bặt. Tôi đã không gặng hỏi. Ông hay giao du với các sinh viên người Maroc, họ có ngôi nhà nằm thứ nhất trong Cité, ngay sau sân vận động Charléty. Nhập vào với những người Maroc là các cô gái Scandinavia tóc rất vàng và hai người Cuba. Chúng tôi, cùng nhóm ấy, đi xem phim vào tối thứ Bảy và, thường thì, chúng tôi tập hợp tại căn phòng của một trong những cô gái Scandinavia ở chỗ hội Deutsch-de-la-Meurthe, một ngôi làng được tạo nên từ các nhà nhỏ tường gạch phủ đầy dây thường xuân leo. Pacheco mời tất cả chúng tôi ăn tối dưới các giàn cây của quán ăn trên đại lộ Reille và vào lúc dùng đồ tráng miệng ông phân phát các món quà - thuốc lá loại nhẹ, nước hoa, bật lửa “miễn thuế” mà ông kiếm được ở Orly.
Thỉnh thoảng nhập bọn với chúng tôi, một người đàn ông cao lớn tóc nâu làm việc cho hãng Air Maroc và từng sống ở Cité universitaire vài năm trước đó. Pacheco xưng hô thân mật với anh ta. Chắc hẳn thông qua anh ta ông đã làm quen với những người khác. Pacheco dự phần với sự vui vẻ chung của cả nhóm, những lời nói đùa, những cuộc phơi nắng trên các bãi cỏ của Cité, ông hòa vào các cuộc trò chuyện, nhưng lúc nào tôi cũng có cảm giác ông thu mình lại và tôi tự nhủ đấy là bởi khác biệt về tuổi tác giữa chúng tôi.
Một tối Chủ nhật, chỉ có một mình ông tại nhà ăn và ông đã mời chúng tôi, Jacqueline và tôi, nếm pan-bagnat[19] cùng bánh tạc táo. Tôi đã chực hỏi ông về kẻ vô gia cư vận ba đờ xuy bạc màu hồi mùa đông trước, nhưng kịp thời tự hãm mình lại. Tôi đã chỉ hỏi tên ông, Pacheco, có nguồn gốc Tây Ban Nha hay Bồ Đào Nha.
- Bố tôi là người Peru.
Ông lần lượt chăm chú nhìn chúng tôi như thể muốn chắc chắn là sẽ không vướng phải nguy cơ nào nếu buông lời tâm sự.
- Mẹ tôi có nửa dòng máu Bỉ, nửa dòng máu Pháp. Và, từ phía mẹ tôi, tôi là một hậu duệ của thống chế Victor.
Tôi xin thú nhận rằng hồi đó tôi hoàn toàn chẳng biết gì về viên thống chế ấy. Tôi chỉ biết là có một đại lộ mang tên Victor, về phía Cửa ô Versailles.
- Thống chế Victor là một thống chế của Đệ nhất Đế chế. Napoléon đã phong cho ông ấy làm công tước de Bellune.
Ông đã nói điều đó với vẻ hờ hững. Dường như ông thấy tự nhiên khi cái tên “Victor” không gợi lên điều gì cho chúng tôi.
- Hồi còn trẻ, tôi hay lấy tên Philippe de Bellune, nhưng tôi hoàn toàn không có quyền mang nó.
Như vậy, tên ông là Philippe. Chúng tôi đã quen gọi ông là “Pacheco” và, đối với chúng tôi, “Pacheco” vừa là họ lại vừa là tên luôn.
- Tại sao lại không có quyền mang nó?
- Công tước de Bellune cuối cùng chỉ có toàn con gái, trong đó một người là bà ngoại tôi, và tước hiệu đã chấm dứt. Chuyện đó thực sự khiến cậu quan tâm à?
- Vâng.
Đó là lần đầu tiên ông nói với tôi về những chuyện cá nhân. Cho tới lúc ấy, tôi chẳng có điểm định vị nào: Người đàn ông đó cũng giỏi trốn tránh và nhẵn lì như ánh mắt ông. Bản thân tuổi của ông cũng không chắc chắn: từ ba lăm đến năm mươi.
- Nghe thật hay, “Philippe de Bellune”. Lẽ ra ông phải tiếp tục mang cái tên ấy.
- Cậu nghĩ thế à?
Ông nhún vai và nhìn tôi một lúc bằng cặp mắt xanh. Hình ảnh kẻ vô gia cư vận măng tô màu hạt dẻ đã bợt bạt bước đi hồi mùa đông trước dọc theo đại lộ Jourdan lại quay trở về trong ký ức tôi: Có lẽ người ta biết đến kẻ đó dưới cái tên Philippe de Bellune.
- Lúc nào thì ông bỏ cái tên Philippe de Bellune?
- Chuyện đó thực sự khiến cậu quan tâm?
Vài người trong số những người bạn Maroc và Scandinavia của chúng tôi tới ngồi xuống bàn, và Pacheco quay trở lại với sự e dè của ông. Ông tham gia cuộc trò chuyện nhưng chỉ còn nói toàn những điều chung chung. Chúng tôi rời khỏi nhà ăn rất muộn. Pacheco cầm cái va li bằng da màu đen mà tôi từng nhiều lần trông thấy.
Chúng tôi chia tay nhau trong sảnh vào của nhà Các Tỉnh Pháp nơi có phòng của Pacheco. Đêm ấm áp nên chúng tôi, Jacqueline và tôi, ngồi xuống một cái ghế băng vây quanh là những bụi thủy lạp, chúng bảo vệ cho chúng tôi khỏi bị nhòm ngó. Chắc hẳn vì vậy mà Pacheco đã không thấy chúng tôi, lúc ông đi ra, mười phút sau đó, cái va li bằng da màu đen trên tay. Chúng tôi nín thở. Chúng tôi có cùng một ý nghĩ: ông chỉ làm ra vẻ sống ở nhà Các Tỉnh Pháp và ngay khi chắc chắn sẽ không gặp phải thành viên nào của nhóm nhỏ chúng tôi, ông liền rời khỏi nhà ấy để đi đến một cái đích không ai biết.
Chúng tôi đợi ông đi được chừng năm mươi mét rồi bám theo. Ra khỏi Cité universitaire, ông rẽ sang trái về phía Cửa ô Orléans và bóng dáng ông mất hút vào màn đêm. Ông có thể đi đâu? Nơi cư ngụ thật của ông là chỗ nào? Tôi tưởng tượng ra ông bước đi thẳng về trước mặt, cho đến Cửa ô Versailles và rốt cuộc cũng tới được đại lộ tiêu điều mang tên người tổ tiên của ông. Ông đi theo nó bằng những bước chậm rãi, cái va li cầm tay, như một người mộng du, và vào cái giờ muộn màng đó, ông là người bộ hành duy nhất.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoa Của Phế Tích
Patrick Modiano
Hoa Của Phế Tích - Patrick Modiano
https://isach.info/story.php?story=hoa_cua_phe_tich__patrick_modiano