Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Duyên Kỳ Ngộ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 12
R
eng..... Reng..... Reng
Tiếng chuông điện thoại đổdồn. Triệu Minh buông viết cầm ống nghe.
- A lô. Triệu Minh nghe đây.
Bên kia đầy dây tiếng con gái nhõng nhẽo:
- Thưa ngài phó giám đốc, chẳng hay ngài có thể vui lòng cho tôi nói chuyện với thư ký của ngài khoảng vài ba phút được không ạ?
Triệu Minh biết tỏng là Diệu Hiền kiếm Hoàng Trinh để tỉ tê tâm sự đây mà. Gớm! Sao mấy cô lúc nào cũng có chuyện để mà nói. Anh chả biết các cô khác thì sao, chứ riêng 2 cô em của anh thì ôi thôi, không biết cơ man nào là chuyện để nói.
Triệu Minh nghiêm giọng đùa:
- Thưa cô trợ lý, bây giờ là giờ làm việc. Cô kiếm thư ký của tôi có việc gì không thưa cô?
Giọng Diệu Hiền dấm dẳng:
- Thưa ngài, ngài khó vừa vừa thôi. Không chừng lại ế vợ mất.
Triệu Minh cũng tưng tửng theo cô:
- Chuyện đó tôi tự biết lo. Chỉ sợ giùm 2 cô kìa, coi chừng bị về hưu sớm vì hay điện thoại trong giờ làm việc.
Diệu Hiền xuống nước nhỏ:
- Anh Minh! Làm ơn cho em gặp nhỏ Trinh chút xíu. Em bảo đảm với anh là chỉ nói với nhỏ 5 phút thôi.
- Nhưng có việc gì? Nếu chuyện công thì được còn tư thì miễn, cô em thân mến ạ.
Giọng cô tức tối:
- Anh mà còn cù cưa không cho em gặp nhỏ. Em hứa là chỉ cần 2 phút nữa thôi, em sẽ phá tan nát phòng anh cho xem.
Câu nói của cô lập tức có tác dụng làm Triệu Minh hốt hoảng.
Tiếng anh gấp rút như sợ cô cúp máy:
- Thôi thôi. Em không cần phải thân chinh xuống đây. Anh sẽ gọi cô ấy liền cho em. Em đợi 1 tí nghen.
Triệu Minh rất ngán mỗi lần Diệu Hiền xuống tìm Hoàng Trinh. Cứ y như là lúc cô đi khỏi thì phòng anh cũng hóa thành bãi chiến trường không hơn không kém.
Triệu Minh bước qua bàn của Hoàng Trinh. Cô đang cắm cúi vào màn hình vi tính. Mắt chăm chú vào những con số, vì chỉ cần cô lơ đễnh để sai 1 số thì toàn bộ dữ liệu sẽ trật hết từ trên xuống.
Công việc cuối năm thì dồn dập, cô không cho phép mình phải sơ xuất dù là rất nhỏ.
Triệu Minh thầm cảm ơn ông Đình Bảo đã để Hoàng Trinh làm thư ký cho anh. Nếu cả công ty này ai cũng có tinh thần làm việc như cô thì thật khỏe cho ban lãnh đạo.
Anh đập đập cây bút xuống bàn:
- Này cô bé! Diệu Hiền cần gặp em trong điện thoại kìa.
Hoàng Trinh trả lời mà mắt vẫn dán vào màn hình.
- Anh bảo nhỏ chờ em 1 chút, em sắp xong rồi.
- Em để đó anh làm cho, em ra nói chuyện với cổ đi. Không thôi nhỏ lại đổ thừa rằng anh dám đì cô bạn thân của cổ.
Hoàng Trinh dừng tay, ngước lên. Cô lí lắc nói với anh.
- Anh tự lên tiếng đó nha. Đừng có la em bỏ bê công việc cho anh đấy.
Triệu Minh gật nhanh:
- Ừ. Em cứ đi trả lời máy. Không thôi con bé ấy mà xuống đây thì mọi việc lại rối tung rối mù lên hết.
Hoàng Trinh điểm điểm ngón tay về phía anh:
- A! Anh dám nói xấu nhỏ hở. Em sẽ mách nhỏ cho xem.
Triệu Minh đẩy vai cô:
- Thôi, cho anh xin. 1 cô như em cũng đủ làm anh mệt rồi. Thêm con nhóc ấy chắc là anh chết sớm mất. Em không thấy ti nghiệp cho anh mà còn nỡ hại anh hả cô bé.
Hoàng Trinh cười to khi nghe anh than thở. Cô bước đến nhấc điện thoại lên.
- A lô. Tôi nghe....
Bên kia đầu giây, Diệu Hiền cướp lời bạn cô phàn nàn:
- A lô cái con khỉ! Mi chết ở xó nào mà bây giờ mới trả lời máy?
- à! Ta bận nhập số liệu vào máy. Mà mi kiếm ta có chuyện gì không?
Diệu Hiền cười khúc khích.
- Mi siêng quá nhỉ. Ta có chuyện này nói ra mi đừng cười nha.
- Nhỏ này lạ thật, hôm nay bày đặt rào trước đón sau nữa. Có gì cứ nói ta không cười đâu.
Giọng Diệu Hiền ngập ngừng:
- Ta muốn nhờ mi đi lựa áo dài với ta. Mi có rảnh không?
- Nhỏ mới may 1 loạt áo, chưa mặc hết mà lại tính may thêm à?
Diệu Hiền tặc lưỡi:
- Bởi vậy ta mới nói là chuyện quan trọng. Nhưng nhỏ có đi hay không?
Hoàng Trinh nói to như muốn cho Triệu Minh nghe:
- Thôi được, để hết giờ làm việc đi. Ông thủ tướng của ta nghiêm khắc lắm. Ta mà đi với nhỏ vào giờ này lỡ ổng nổi hứng đuổi ta thì sao.
- Ổng không dám đuổi mi đâu, mi đừng sợ.
- Mà nhỏ may áo chi lắm thế?
Diệu Hiền cười nhỏ trong máy:
- Tuần sau, anh Quý Hải dẫn ba mẹ anh đến coi mắt ta, nên ta muốn điệu 1 chút ấy mà.
Hoàng Trinh reo lên:
- A! Thì ra tiểu thư nhà ta chuẩn bị lên xe bông.
- Suỵt! Mi đừng la to. Ông Minh ổng mà nghe được ổng trêu ta xấu hổ lắm.
Hoàng Trinh gật đầu cứ như là Diệu Hiền đang ở trước mặt.
- Được. Ta sẽ không tiết l cho ai biết đâu. Chừng nào có ai hỏi thì ta mới nói.
Diệu Hiền hăm dọa:
- Nếu như mi bép xép cho người thứ ba biết thì ta cắt cổ mi đó. Thôi mi cho ta gặp ông phó 1 chút.
- Được. Nhỏ chờ tí nha.
Hoàng Trinh quay qua Triệu Minh.
- Thưa ông phó, cô trợ lý cần gặp ông gấp.
Triệu Minh uể oải đứng lên:
- Lại chuyện gì nữa đây?
Hoàng Trinh trao máy cho anh rồi trở về chổ của mình. Cô cố gắng nghe xem anh em họ trao đổi gì. Nhưng cô chỉ thấy Triệu Minh gật đầu lia lịa rồi cúp máy. Cô vi để tay lên bàn phím như đang làm việc.
Triệu Minh thoáng mỉm cười nhìn lướt sang cô bé. Anh nghe điện thoại nhưng mắt vẫn quan sát cô đấy chứ. Mọi cửa chỉ của cô anh đều trông thấy hết.
Hoàng Trinh định nhập tiếp dữ liệu vào máy. Nhưng khi rà lại thì các con số đã nằm hoàn chỉnh trong máy.
Cô tủm tỉm cười, nhìn Triệu Minh.
- Công nhận anh Minh hay thật nha. Chỉ 1 chút xíu mà anh đã nhập hết vào máy bao nhiêu là số. Em thật bái phục anh.
Triệu Minh bắt bẻ cô:
- Không lâu đâu em, gần nữa tiếng đồng hồ chứ mấy.
Hoàng Trinh mắc cỡ, cô phụng phịu:
- Tại nhỏ Hiền có chuyện quan trọng nên mới tìm em. Nhưng so ra em và nhỏ còn thua xa anh về khoảng nói điện thoại.
Triệu Minh chồm người về phía cô, anh trợn mắt:
- Em có lầm không vậy cô bé? Người ta điện cho anh toàn là bàn bạc về công việc của công ty. Chớ không tào lao như 2 đứa đâu.
Hoàng Trinh cong môi lên:
- Anh nói mà không suy nghĩ. Anh có cần em nhắc cho anh nhớ không.
Triệu Minh nhíu mày cố nhớ, nhưng anh không tài nào nhớ hết những ai đã kiếm mình.
Anh đành nói:
- Anh làm sao mà nhớ những cú điện thoại ngoài những công việc quan trọng hả cô bé.
- Anh quên hay giả vờ? Thôi, để em kể sơ sơ cho anh nghe nè. Hôm thứ ba thì cô Trúc Ly bên chi nhánh ở Bình Dương, thứ năm thì Mộng Ngọc ở Vũng Tàu. Còn mới hôm qua thì thêm cô Tuyết Nhung nào đấy ở quận 1. Anh nhớ chưa?
Triệu Minh nghe cô kể vanh vách tên các cô mà anh rùng mình. Cô bé có trí nhớ tuyệt vời, nhất là những cô gái hay kiếm cách liên hệ công tác để được gặp anh.
Triệu Minh nhăn nhó:
- Người ta gặp anh cũng vì công việc chung, chớ đâu có gì khác mà em lại quan trọng hóa vấn đề lên ghê thế.
Cô háy mắt, nguýt anh:
- Xì! Công việc gì mà phải nói chuyện hàng tiếng đồng hồ thế hả ông anh..... ba xạo?
Triệu Minh cốc vào đầu cô bé:
- A! Hôm nay em hỗn há, dám bảo anh ba xạo hả nhỏ.
Hoàng Trinh đưa tay xoa đầu, cố cãi:
- Nhưng em nói sự thật chứ b - cô lầm bầm trong miệng - Người gì đâu hung dữ phát khiếp. Mấy cô gái đó chắc bị mờ mắt hết rồi mới kiếm ổng hoài.
Triệu Minh nheo mắt trêu cô:
- Này Hoàng Trinh! Trong mấy cô đó em thấy cô nào xứng với anh vậy? Em thử cho ý kiến di em thích cô nào anh sẽ chọn cô ấy làm chị dâu của em.
Hoàng Trinh hài lòng khi Triệu Minh đã chịu khai ra là anh có tình cảm với các cô gái đó. Nhưng lòng cô lại không thấy vui vẻ gì mà hình như vừa có 1 nỗi buồn len nhẹ vào tim.
Cô trả lời anh bằng giọng không hưởng ứng mấy:
- Bạn của anh, em làm sao biết được người ta như thế nào mà anh kêu chọn với lựa chứ.
Triệu Minh nhìn thẳng vào mắt Hoàng Trinh, anh nói như thật:
- Các cô ấy cô nào cũng duyên dáng, xinh đẹp. Họ rất yêu anh, anh không biết bỏ cô nào, chọn cô nào. Nên mới nhờ em làm quân sư giùm anh.
Hoàng Trinh thấy tủi thân khi anh quan tâm người khác. Cô bực bi xẵng giọng:
- Phải rồi. Cô nào cũng ngoan ngoãn duyên dáng. Vậy anh cưới hết các cổ đi. Nhưng anh nên nói cho họ biết, em không phải là người để các cô hoa hậu của anh sai vặt khi họ muốn gặp anh.
Triệu Minh nhìn nét dỗi hờn của cô bé, anh thấy thương quá đi thôi. Thì ra cô bé cũng quan tâm anh, nhưng vì không muốn mọi người biết nên cô cố tình che giấu.
Anh thầm nghĩ, rồi sẽ có 1 ngày anh bắt cô phải đối diện với sự thật. Triệu Minh muốn biết trong cái đầu bướng bỉnh và trái tim đang run rẩy của cô những suy nghĩ về anh.
Hoàng Trinh vén tay áo nhìn đồng hồ. Diệu Hiền hẹn cô 10 giờ 30, còn 5 phút nữa mới đến giờ hẹn. Cô không còn nghe hứng thú nói chuyện với Triệu Minh nên cô tắt màn hình và lầm lì nói với anh:
- Em có hẹn, vậy em về trước nghen.
Triệu Minh giả vờ hỏi:
- Em hẹn với bạn trai à?
Hoàng Trinh nghe nghẹn nơi cổ, cô chợt nổi nóng:
- Hẹn với ai thây kệ người ta. Bộ anh muốn kiểm soát luôn cả việc đi đứng của người khác ư?
- Này cô bé! - Triệu Minh vẫn ôn tồn khi biết cô bé đã bắt đầu giận lên - Anh chỉ muốn quan tâm em thôi mà. Nếu em không thích, anh sẽ không hỏi nữa.
Hoàng Trinh thấy mình vô lý khi nổi nóng với anh. Triệu Minh rất nhạy bén, cô làm như vậy là cô đã để cho anh biết được những suy nghĩ của cô về anh rồi còn gì. Thật xấu hổ với anh. Cô không thích tâm sự của mình bị ai mổ xẻ.
Cô dịu giọng:
- Em hơi khó chịu trong người nên muốn ra ngoài cho thoải mái 1 tí. Anh không phải đối chứ?
Triệu Minh thông cảm với lời nói dối vụng về của cô. Anh xếp tập hồ sơ lại và đến bên cô.
- Mấy bữa nay, công việc dồn dập anh cũng thấy căng thẳng đầu óc. Thôi, coi như trưa nay anh em mình đi giải trí cho thoải mái, rồi về bắt tay vào công việc cũng không mun gì.
Hoàng Trinh từ chối:
- Anh có đi thì đi 1 mình, còn em đã có hẹn với nhỏ Hiền rồi, không đi với anh đâu.
Triệu Minh cười rng miệng.
- Nhỏ Hiền cũng chừa phần anh nữa. Không chỉ riêng mình em đâu cô nhóc.
Hoàng Trinh nghi ngờ:
- Anh nói thật?
Triệu Minh đẩy nhẹ vai cô:
- Không tin lát nữa gặp nhỏ, em sẽ biết. Bây giờ thì chúng ta đi đi.
Hoàng Trinh đành miễn cưỡng theo chân Triệu Minh đi xuống thang máy. Đi bên anh, cô trở nên nhỏ bé bên cái dáng cao lớn, vạm vỡ của anh.
Cô ấm ức trong bụng, không biết nhỏ Hiền muốn gì mà lại rủ Triệu Minh đi cùng. Chắc nhỏ định công bố chuyện vui của nhỏ chứ gì.
Đi ngang qua phòng tổ chức, thấy Ngọc Khánh đang nhìn ra cửa. Hoàng Trinh đưa tay ngoắt cô.
Triệu Minh đã ra tới thang máy, nhìn tới nhìn lui không thấy Hoàng Trinh, anh nghĩ cô bé chắc lại ghé đâu đó nên anh đưa tay bấm số và đành đi xuống 1 mình.
Hoàng Trinh cười khẽ khi nhìn anh vào thang máy 1 mình. Cho đáng đời, ai bảo anh dám ghẹo cô làm chi.
Ngọc Khánh đi về phía Hoàng Trinh, cô hỏi:
- Có chuyện gì không Trinh?
- à! Không có gì. Em định rủ chị ra ngoài 1 chút. Chị đi được không?
Ngọc Khánh gật đầu:
- Bây giờ cũng gần hết giờ làm việc. Nhưng có việc gì quan trọng không mà cần chị đi chung?
Hoàng Trinh cười tươi, cô liến thoắng:
- Không phải em mà là nhỏ Hiền. Nhỏ sắp tuyên bố 1 chuyện hệ trọng nên em lôi chị theo cho vui.
Ngọc Khánh thắc mắc:
- Chuyện gì mà hệ trọng quá vậy Trinh?
- Chị biết không, nhỏ sắp lấy chồng đó.
Nói rồi cô vi đưa tay bụm miệng:
- Chết em rồi. Nhỏ dặn em là không được nói với ai. Vậy mà lại đi bật mí cho chị biết. Chị đừng nói với nhỏ nghen. Nhỏ sẽ làm thịt em mất.
Ngọc Khánh gật đầu:
- Em yên tâm, chị không nói cho nó biết đâu. Em đợi chị 1 lát.
Ngọc Khánh vào lấy giỏ, cô nói gì đó với chị trưởng phòng, rồi cùng Hoàng Trinh bước vào thang máy xuống tầng trệt.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Duyên Kỳ Ngộ
Thảo Nhi
Duyên Kỳ Ngộ - Thảo Nhi
https://isach.info/story.php?story=duyen_ky_ngo__thao_nhi