Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đồng Tiền Giả
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 12
R
ồi lo lắng hỏi tiếp:
- Bây giờ tụi mình phải làm gì đây?
- Chúng mình phải cố gắng tìm biết bằng được 2 người đó muốn che dấu cái gì. Có lẽ 2 đứa mình phải lao sang bên đó, ghé tai vào lỗ khóa cửa nghe trộm mới được, Chiêm à!
Tôi hoảng hồn:
- Trời! Đột nhập vào đó? Lỡ bị tụi họ bắt gặp thì sao!
- Không lo! Mành mành và ri- đô cùng buông kín mít thế kia, mình không trông thấy họ, ngược lại, họ cũng không thể ngó thấy tụi mình được. Yên trí! Nào ta lao sang và lẻn vào nhà đó ngay đi, mau Chiêm!
Tôi chạy theo Trí. Anh đưa tay mở cánh cửa, 2 đứa lọt vào. Trí quài tay khép chặt cánh cửa. 2 đứa dừng lại tại chân 1 cầu thang chạy cuốn trôn ốc đưa lên các tầng lầu. Trên tầng lầu thứ nhất, đã trông thấy 1 tấm biển kẻ những hàng chữ lớn:
VĂN-PHÒNG ĐẶNG-LÂN
Cơ-sở Thương-Mãi Bất- Động-Sản.
Ngóng cổ nhìn lên, chúng tôi thấy 1 khuôn cửa lắp kính mở ngay dưới tấm bảng chữ. Nhất định đó là văn phòng của ông Đặng Lân vì có tiếng nói chuyện sầm sì từ bên trong lọt ra. Nghe tiếng người nói chuyện thôi, chớ không thể biết được họ nói gì.
Bên tai tôi vừa vẳng nghe 1 tiếng nói cộc lốc: "Lên" thì Trí đã lao người chạy thật nhanh lên cầu thang. May mắn sao, dọc theo bậc thang bằng gỗ bóng loáng có trải nệm đỏ dầy lắm, nên tiếng bước chân chạy không gây ra tiếng động nào cả.
Tôi lo quá. Bây giờ tụi họ bất thình lình mở cửa đi ra bắt gặp tụi tôi, thì không biết phải làm sao đây!
Trí tiến nhẹ lại trước cửa văn phòng Đặng Lân, ngồi xổm xuống ghé tai nghe ngóng. Tôi lo lắng đưa mắt quan sát chung quanh. Bên hàng ba đối diện cũng có 1 ô cửa lớn lắp kính mờ, bên trên treo 1 tấm bảng kẻ 4 chữ: "Văn phòng cho thuê". Thật là may mắn cho chúng tôi quá! Không sợ có người từ nơi đó đi ra bất thình lình! Tôi nhón gót nhẩy đến ngồi cùng chỗ với Trí.
Tiếng nói của 2 người đàn ông tuy nghe qua làn cửa kính có khác đi đôi chút, nhưng 2 anh em đã phân biệt được tiếng nào của Sáu Goòng và tiếng nào của Đặng Lân. Hơn nữa, Đặng Lân lại nói rất lớn. Ông ta đang nổi cơn giận dữ vì sao đó, có lẽ thế!
Tôi và Trí lắng tai nghiêng vào lỗ khóa. Quả nhiên, dự đoán của tôi không sai. Đặng Lân đập tay xuống bàn, hầu như hét lên:
- Sáu Goòng! Anh điên thiệt mà! Tôi đã nhiều lần dặn đi dặn lại anh là phải hết sức dè dặt cẩn thận khi xử dụng những đồng tiền giả đó mà! Chỉ chút xíu nữa là cả 1 tổ chức bị tiêu tùng vì 2000 đồng bạc của thằng oắt con đó.
Tiếng Sáu Goòng cố làm lành:
- Thì nói khẽ 1 chút đi anh Đặng Lân, nói khẽ chứ! Quả tình tôi có sơ ý 1 chút!
Đặng Lân vẫn to tiếng:
- Thiếu chút nữa là cả tụi bị "chộp" hết! Hừ! Mà là do tại anh cả! Chưa hết đâu! Thế nào cũng còn nữa à!
- Thì anh không thấy là tôi đã hết sức cố gắng tìm cách đoạt lại đồng tiền giả ấy bằng được sao? Mong anh nghĩ lại kỹ 1 chút thì anh sẽ thấy lỗi không hoàn toàn do tôi tất cả. Giả thử thằng khỉ con Bình kia không trả lộn cho thằng oắt Chiêm bán báo thì đâu đến nông nỗi. Rồi lúc phòng điện thoại kế bên nhà Ba Đốc, tôi đã chẳng, thiếu chút xíu là đã cướp đoạt được đó thôi!
- À! Sáu Goòng! Anh làm tôi phát bịnh lên mất thôi đó! Cứ động làm chuyện gì là y như hư chuyện đó! Mà tại sao anh lại phải lôi Danh Điềm vào vòng rắc rối là thế nào?
Sáu Goòng! Hình như cũng có bực mình vì cứ bị Đặng Lân khiển trách mãi. Tiếng "Anh" thân mật lão dùng để kêu Đặng Lân, giây phút này đã được thay thế bằng danh từ "Ông Chủ" trang trọng:
- "Ông chủ" nên nhớ giùm cho là tôi cần phải có 1 đồng tiền cổ thật để làm khuôn mẫu chứ! Vậy thì kiếm ở đâu ra nếu không đến nhà tay chuyên môn buôn bán tiền cổ nổi tiếng như Danh Điềm? Ông chủ cứ yên trí đi mà! Tôi đã lo đâu vào đó cả. Tôi đã hướng mọi mũi nhọn nghi ngờ vào Danh Điềm. Nói để ông chủ hiểu rõ hơn nữa: chính tôi đã đem 2 cái khuôn đúc tiền cổ giả tới nhà y và thu xếp cho thằng con nhà lão Bích Tâm, tên là gì đây này... à! À! Tên Chính hay Trí gì đó... phát giác ra. Bây giờ thì chúng ta có thể yên trí rồi, ông chủ!
Liếc nhanh mắt ngó Trí, tôi nhận thấy anh có vẻ uất hận ghê gớm vì bị mắc mưu 1 tên "không đáng gì" là Sáu Goòng. Và tên "không đáng gì" này, giờ đây đang khoe khoang thành tích với chủ, yên trí là thế nào cũng được ông chủ ban khen tán thưởng.
Sự thực lại trái ngược hẳn! Khen đâu chẳng thấy mà chỉ thấy Đặng Lân gầm lên như sấm sét:
- Hả? Anh tưởng thế! Còn lâu nghe! Còn lâu mới có thể yên trí được! Có ngu như con bò tót mới đi tin là đã có thể yên trí, như anh ấy! Nói có sách, mách có chứng! Đây, tôi dẫn chứng cho anh coi. 2 thằng nhỏ: tên Chiêm bán báo và tên Trí con lão Bích Tâm, tuy oắt tì mà còn khôn bằng vạn anh! Hôm mới rồi đây, tôi bắt gặp tụi nó cùng với con bé Thơ, con gái Danh Điềm đang rình rập quanh cửa tiệm của anh đó.Và chính tôi đã mở cửa cho chúng nó vào nơi anh ở đấy!
Sáu Goòng la lên:
- Ủa! Ông mở cửa cho tụi nó vào nhà tôi? Kỳ không! Vậy thì cái người ông chủ bảo là ngu như bò tót ấy chắc không phải là tôi rồi!...
Đặng Lân chặn lời lão Sáu, giọng hắn ta đầy vẻ tự đắc:
- Đừng có nóng! Sáu Goòng! Tôi đâu có dại! Tôi mở cửa nhà anh cho chúng vào thật đấy... nhưng lại dành vào trước để xóa hết dấu vết. Đến lúc tụi nó vào thì chỉ phát giác được, trên cái bục thợ mộc của anh, 1 tang chứng rất quý báu: Cái đồng hồ cà cộ hình con chim kỳ quái của anh! Ha! Ha! Tôi đã bắt bồ với tụi nó và giả vờ phẫn nộ vì sự Oan ức của Danh Điềm. Tôi lại còn hứa với tụi nó là sẽ can thiệp để thuyết phục anh rút đơn khiếu nại ra. Tụi cá tép đã dính mồi và nuốt luôn cả lưỡi câu. Giờ đây chúng đã tin tôi hết mình và còn hứa là nếu có tin tức gì lạ sẽ tới cho tôi biết ngay nữa đó!
Tiếp theo câu nói là 1 chuỗi cười ha hả. Trí và tôi thẹn quá không dám nhìn nhau nữa. Nhưng tôi biết chắc là mặt anh cũng như mặt tôi, cả 2 đều đã đỏ như trái gấc chín.
Sáu Goòng khoái trí:
- Ông chủ quá xá thiệt! Đáng mặt xếp sòng!
Rõ rệt, tên Đặng Lân này cũng là 1 người thích được người khác "tưng". Giọng nói của ông ta vui vẻ thân mật:
- Thôi được! Vậy là yên trí, yên trí rồi!... Thế nào? Còn cú áp phe bự của tụi mình ra sao?
Sáu Goòng:
- Tiến triển với đôi hia 7 dậm! Tôi đã hoàn tất gần xong cả 4 cái khuôn. 2 cái của đồng tiền cổ Hy Lạp và 2 cái của đồng cắc 20 bạc Việt Nam... chỉ còn chút xíu trở ngại...
Đặng Lân nôn nóng:
- Cái gì trở ngại? Anh cho biết còn cái gi trở ngại!
Sáu Goòng vẫn bình tĩnh:
- Trở ngại kỹ thuật chút xíu thôi! Cái nét mặt cô con gái xách bó lúa trên đồng cắc 20 Việt Nam đó, tôi sửa mài, mà soi kính kỹ, sao nó vẫn có vẻ mặt đàn ông quá, hà!
Đặng Lân vỗ vào vai người đồng bọn bồm bộp, cười vui vẻ:
- Tôi biết là anh lại giở cái khó tính nhà chuyên viên của anh ra rồi! Bỏ đi ông ơi! Không ai có thì giờ mà xét kỹ cái mặt cô gái xách bó lúa trên mặt đồng bạc đâu... trừ ông Sáu Goòng!... Vậy là xong nghe! Chúng ta sẽ bắt đầu đúc ngay khi anh hoàn tất cả 4 cái khuôn! Tôi sẽ cho đúc 1 số ít đồng tiền cổ Hy Lạp thôi, còn thì bao nhiêu là đúc đồng 20 Việt Nam, hết! Tiền cổ hồi này tiêu thụ không chạy lắm. Tôi đã cho người đi đổi thật nhiều bạc cắc loại 1 đồng Việt Nam rồi. Cứ 3 đồng 1 thì đúc được 1 đồng 20 đấy. Các phái viên thu thập bạc cắc 1 đồng cứ gởi đều đều hàng về quan đương Bưu Điện, tới địa chỉ anh.
- Biết rồi! Hôm qua tôi đã nhận được 1 gói và đã đem tới "xưởng đúc" rồi!
Đặng Lân gật đâu:
- Vậy, tốt! Thôi bây giờ anh về, "sửa sang dung nhan" cô gái xách lúa của anh chút đi, đừng khó tính nữa nghe ông, để xong sớm giờ nào hay giờ đó đi, nghe!
Giơ lẹ 1 ngón tay, Trí ra hiệu cho tôi nhích ra xa cánh cửa. Tôi hiểu ngay là Sáu Goòng sắp sửa đi ra. Điều cần là chớ để lão thấy mặt tụi tôi. Nhưng cánh cửa dưới chân cầu thang đột nhiên kêu "clic" 1 tiếng. Tôi biết ngay là có 1 người nào đó đang sắp sửa đi lên. Vậy là chúng tôi bị kẹt rồi.
Đặng Lân và Sáu Goòng cũng đã nghe tiếng cửa đóng. Tiếng Đặng Lân:
- Có người nào đó! Biết đâu lại chẳng là 1 thằng lỏi rắt mắt đó?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đồng Tiền Giả
Nam Quân
Đồng Tiền Giả - Nam Quân
https://isach.info/story.php?story=dong_tien_gia__nam_quan