Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Điệp Mộng Hồng Hoa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 12: Trầm Luân
K
hông biết từ khi nào ở tầng trời thứ mười ba lưu truyền một câu chuyện. Kể rằng, có một thiếu niên dung mạo hơn người với mái tóc dài đen nhánh, nụ cười ấm áp và giọng nói êm dịu như nước của sông Trường Thủy. Tư chất của y cao tuyệt, mười tuổi bắt đầu tu đạo, chưa đầy ba mươi năm đã bước vào Vũ Hóa Cảnh, thành tựu giẫm đạp toàn bộ thiên tài của tầng trời thứ mười ba.
Thiếu niên là người hiệp nghĩa, từng giết chết vô số ma nhân tà đạo, cũng từng cứu vô số người…
Bằng hữu ngưỡng mộ hắn. Đồng môn tôn sùng hắn. Trưởng bối yêu quý hắn… Hắn có tất cả những điều mà người khác ao ước. Nhưng rồi một ngày nọ, thiếu niên đó mất đi tất cả. Nghe nói hắn vì nóng lòng tu luyện đã nhập ma đạo, vung kiếm trảm sát đồng môn, giết hại trưởng bối… Sau cùng đã bị tiêu diệt, thân tử đạo tiêu, kết thúc một đời thiên tài tuyệt thế.
Các đồng môn của thiếu niên kể lại rằng đó là một cơn ác mộng chưa từng có trong đời họ, cơn ác mộng mà khi tỉnh lại họ vẫn thấy bàng hoàng… và đau xót.
Thiếu niên đó xuất thân từ Kiếm Phái Thanh Hà. Tên của hắn là Giang Lưu Nhi…
Câu chuyện cứ thế mà lưu truyền trong tầng trời thứ mười ba.…
…
Ở một tòa thành, trên đường, một thiếu niên mặc quần áo rách rưới đang đờ đẫn bước đi. Thiếu niên nhìn chỉ tầm hai lăm hai sáu tuổi, mặt mày dơ bẩn, tóc tai bù xù không thấy rõ tướng mạo. Bỗng phía trước, một trung niên béo ú thân mặc cẩm y đi tới. Thiếu niên không chú ý đụng phải tên trung niên kia. Trung niên béo nổi giận quát:
“Đồ tiện dân! Ngươi không có mắt nhìn hả?... Người đâu! Đánh què chân hắn cho ta!”
“Dạ! Thưa đại nhân."
Hai tên hộ vệ đằng sau người trung niên lao tới, tay đấm chân đá lên người thiếu niên kia. Thiếu niên chỉ biết dùng tay che trước mặt, không hề có sức phản kháng, mà vốn hắn cũng chẳng muốn phản kháng làm gì…
Những tưởng thiếu niên cứ thế bị đánh chết thì một giọng nói vang lên:
“Dừng tay!"
Một thiếu nữ khoảng mười sáu, mười bảy tuổi từ trong kiệu ló đầu ra nói.
Tên trung niên béo kia nhìn thấy thiếu nữ thì nét mặt sợ hãi, vội vã chấp tay cúi đầu cung kính:
“Chào tam tiểu thư. Không biết tam tiểu thư có gì sai bảo?”
Cả Lâm Gia thành không ai không biết vị tam tiểu thư này, cũng tuyệt đối không ai dám không cho nàng mặt mũi. Bởi vì nàng chính là nhi nữ thứ ba của Lâm Phong, thành chủ Lâm Gia thành. Tuy chỉ mới mười sáu tuổi nhưng nàng đã đạt tới cảnh giới Phàm Thai hậu kỳ, là một thiên tài trong thế hệ trẻ của Lâm Gia thành.
Lại nói, vị tam tiểu thư này xưa nay tính tình kiêu ngạo, không coi ai ra gì, nếu như chọc giận nàng thì hậu quả sẽ rất thê thảm.
“Các ngươi cản đường của bổn tiểu thư."
Thiếu nữ nhạt nhẽo nói.
Trung niên béo đầu vã mồ hôi, vội vàng đáp:
“Tam tiểu thư thứ tội! Tiểu nhân lập tức tránh đường… lập tức tránh đường!"
Thiếu nữ chẳng thèm nghe mấy lời nói nhảm của hắn, nàng nhìn thiếu niên bị đánh lúc nãy, sau đó hỏi:
“Hắn là ai?”
“Bẩm tam tiểu thư. Chỉ là một tên ăn mày bẩn thỉu. Tam tiểu thư không cần bận tâm đâu ạ."
“Ngươi đang cấm ta?”
Thiếu nữ ánh mắt sắc bén.
Trung niên béo cuống quýt đáp:
“Tiểu nhân không dám! Tiểu nhân không dám!"
“Có cho trăm lá gan ngươi cũng không dám. Trừ khi ngươi không muốn sống nữa… Được rồi. Trong phủ cũng đang thiếu người hầu. Người đâu! Dẫn hắn về phủ!"
Thiếu nữ chỉ vào thiếu niên đang nằm trên đất ra lệnh.
…
Lâm Phủ, trong một biệt viện…
“Tam tiểu thư, đã dẫn hắn tới rồi."
Một nha hoàn cúi đầu nói với một thiếu nữ. Sau lưng nàng, một thiếu niên đang đứng. Trên người hắn mặc một bộ đồ bằng vải thô, thứ vải mà những người nghèo thường mặc.
Hắn chính là thiếu niên bị đánh trên đường lúc trước, chỉ là bây giờ hình dáng có chút thay đổi, tóc được buộc gọn gàng, vết bẩn trên mặt cũng đã được rửa sạch. Nhưng có điều đôi mắt thì vẫn trống rỗng vô hồn.
Vị tam tiểu thư kia tùy ý ngước lên nhìn. Chợt trong mắt nàng hiện lên vẻ rung động.
Đẹp quá!
Nàng thề là chưa bao giờ nhìn thấy nam nhân nào đẹp như thế. Mắt hắn thật dài, mái tóc hắn đen nhánh, đôi môi đầy gợi cảm... Chỉ là đôi mắt kia lại trống rỗng một cách vô cảm.
“Tên ngươi là gì?”
Tam tiểu thư kia hỏi hắn.
Thiếu niên chỉ đứng đấy im lặng.
“Này! Bổn tiểu thư đang hỏi ngươi. Ngươi câm sao?”
Vẫn im lặng.
Tam tiểu thư đứng dậy, tới gần hắn.
“Ngươi thật sự bị câm?"
Thiếu niên vẫn không phản ứng.
Tam tiểu thư lắc đầu. Xem ra là một kẻ câm điếc. Đáng tiếc…
Nàng quay lại bảo nha hoàn:
“Từ nay cho hắn trông coi chuồng ngựa. Dẫn hắn đi đi."
“Vâng. Tam tiểu thư."
Thiếu niên lặng lẽ bước theo sau nha hoàn, mắt vẫn đờ đẫn. Nếu như có người của tầng trời thứ mười ba ở đây thì chắc chắn sẽ nhận ra lai lịch của thiếu niên này. Bởi vì tên tuổi của hắn đã trở thành truyền kỳ của tầng trời thứ mười ba.
Giang Lưu Nhi!
…
Phía sau Lâm Phủ, trong một chuồng ngựa, Giang Lưu Nhi đang tắm cho một con bạch mã, hắn cử động như một cổ máy.
“Này! Tên câm! Lát nữa giúp đại gia mày đi đổ phân ngựa nghe không?... À… Đại gia mày quên mất… Mày không những câm mà còn bị điếc… Đúng là đồ phế nhân."
Một tên gia đinh hướng Giang Lưu Nhi quát tháo.
Giang Lưu Nhi ngẩng đầu nhìn hắn.
“Mày nhìn gì hả?... Dám trợn mắt nhìn đại gia mày này!… Cho mày nhìn!… Cho mày nhìn!"
Tên gia đinh kia vừa nói vừa đạp lên người Giang Lưu Nhi.
Đây cũng không phải lần đầu hắn bị đánh. Cả tháng nay mỗi ngày đều có người tìm hắn gây chuyện… Chẳng có gì lạ. Vài kẻ sống dưới đáy xã hội, bị người khác khinh thường, bị chà đạp… họ cần kiếm ai đó để trút lên, cần ai đó để chà đạp để biết rằng mình còn có thể đứng trên kẻ khác, còn đang sống.
Giang Lưu Nhi cũng chẳng muốn phản kháng, có muốn đi nữa hắn cũng không đủ sức. Lúc trước, tại Bách Thảo Phong, Đan châu của hắn đã bị Mộc Thanh Tử lấy đi, pháp lực đã mất hết. Sức mạnh của thần linh ấn từ sau nhát kiếm của Vô Tâm Tử thì đã một lần nữa lâm vào ngủ say. Giờ hắn chẳng khác gì một phàm nhân bình thường.
Cuộc đời là một thứ gì đó đầy thú vị. Chúng ta không bao giờ biết ngày mai sẽ thế nào. Là đoàn tụ hay chia ly. Là hạnh phúc hay khổ đau. Tươi sáng hay chỉ là một mảng tăm tối. Ai biết được.
…
Tên gia đinh sau khi đánh Giang Lưu Nhi một hồi, như đã thấy thỏa mãn, hắn bỏ đi. Giang Lưu Nhi ngồi dậy, đứng lên, lại tiếp tục tắm rửa cho con bạch mã lúc nãy…
Từ ngoài, một nha hoàn đi đến. Đó chính là nha hoàn bên cạnh tam tiểu thư mà lần trước Giang Lưu Nhi đã gặp.
“Ngày mai tam tiểu thư đi săn yêu thú, tiểu thư bảo ngươi theo giúp nàng mang hành lí."
Nha hoàn vừa nói tay vừa ra hiệu cho Giang Lưu Nhi.
Thấy hắn tỏ vẻ đã hiểu, nha hoàn xoay người rời đi.
Nếu hắn không bị câm điếc thì thật tốt.
Nha hoàn thầm nghĩ.
Một đêm qua đi…
Hôm nay, tam tiểu thư có một cuộc săn giết yêu thú cùng với hai vị bằng hữu của nàng. Đó là Tiêu Tĩnh và Hàn Bân, con cháu dòng chính của Tiêu gia và Hàn gia, hai gia tộc lớn chỉ xếp sau Lâm gia.
“Lâm tiểu thư sao giờ này vẫn chưa tới."
Ngoài cổng thành phía nam của Lâm Gia thành, một nam tử thân mặc cẩm y lẩm bẩm.
“Hàn Bân. Ngươi gấp cái gì. Vẫn còn sớm mà."
Bên cạnh nam tử được gọi Hàn Bân, một cô gái nói.
Một lúc sau…
“Hàn Bân. Ngươi xem! Thải Tuyết đến rồi."
Hàn Bân nhìn theo hướng Tiêu Tĩnh chỉ thì thấy hai bóng người đi tới. Là tam tiểu thư và Giang Lưu Nhi.
“Lâm tiểu thư."
Hàn Bân lên tiếng chào.
“Thải Tuyết. Hắn là ai?”
Tiêu Tĩnh chỉ vào Giang Lưu Nhi hỏi. Tuy trên người Giang Lưu Nhi chỉ mặc một bộ áo vải thô ráp tầm thường nhưng dung mạo hắn thì thật sự khiến cho các cô gái không thể không chú ý.
Lâm Thải Tuyết nhìn Giang Lưu Nhi, nói:
“Một tên chăn ngựa trong phủ ta."
Tiêu Tĩnh nghe thế thì hứng thú cũng giảm hẳn.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Điệp Mộng Hồng Hoa
Bắc Hải Minh Chu
Điệp Mộng Hồng Hoa - Bắc Hải Minh Chu
https://isach.info/story.php?story=diep_mong_hong_hoa__bac_hai_minh_chu