Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bữa Trưa Tình Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 12
C
hương 12
Sau khi ra ngoài miếu Nguyệt Lão, Sam Sam cảm nhận rõ vẻ mặt các đồng nghiệp nhìn cô có hơi kỳ quặc.
Không cần phải thế chứ? Cô chỉ đùa một tí thôi mà, tuy là hơi vớ vẩn một chút = =, hơn nữa cô cũng không phải là cố ý, chỉ là thấy hoảng nên buột miệng nói ra. Không khí lúc đó quái dị đến thế, mọi người lại còn chúc mừng cô và tổng giám đốc, cô không hoảng mà được à…
Cái gọi là “ăn cướp thì lúng túng” chắc là thế này đây, tuy cô không cướp, chỉ là nằm mơ…
Haizz…
Từ miếu Nguyệt Lão ra, mọi người đều ăn bữa dã ngoại ven Thái Hồ, Sam Sam gặm bánh mì trắng tiếp tế của A May, nhìn mặt nước Thái Hồ mà lặng lẽ rơi nước mắt. Nước mắt rơi xuống nước hồ, gợn lên vô số vòng tròn nho nhỏ, tan vỡ và thê lương.
Ừ, được thôi, thực ra thứ rơi xuống hồ không phải nước mắt, mà là vụn bánh mì… Nhưng hiệu quả cũng thế, đều rất thê lương, có chuyện gì thê lương hơn việc nhìn người ta ăn thịt còn mình lại gặm bánh mì không?
Mà A May lại là người đang giảm béo điên cuồng, biết là ăn bữa dã ngoại mà cũng không mang theo gì, còn thức ăn của Đại boss…
Sam Sam không kìm được lại nhìn về phía đám người chen chúc cách đó mười mấy mét, bên đó trưởng phòng nhân sự đang cười tươi rói trò chuyện với Phong Đằng, mấy đồng nghiệp khác cũng tươi cười ngồi xung quanh họ, cô chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng Phong Đằng.
Sam Sam quay đầu đi, véo ít bánh mì ném xuống hồ cho cá ăn: “Nào nào nào, đồng cam cộng khổ, mọi người cùng ăn nhé”.
Cá chép đủ mọi loại lần lượt bơi lại tranh ăn với nhau, con màu đỏ con màu trắng nổi lên mặt nước, trông rất bắt mắt, Sam Sam cười híp mắt cho chúng ăn, nhưng bỗng nhiên đàn cá lại quẫy đuôi bơi đi chỗ khác… Sam Sam quay lại nhìn, bên phía Đại boss lại cũng có mấy cô bạn đồng nghiệp đang bắt đầu cho cá ăn, vừa kêu lên đầy hưng phấn: “Mau đến đây xem này, cá đẹp quá đi mất”.
!!!
Đàn cá mập ú kia, cũng không nghĩ xem là ai đã cho chúng mày ăn trước nữa!
Sam Sam rụt tay lại, nhìn mặt nước lăn tăn, tâm trạng bỗng dưng thấy tồi tệ một cách lạ lùng.
Rõ ràng là ngày cuối tuần rất tươi đẹp, tại sao cô phải ở đây gặm bánh mì khô không khốc và làm cái đuôi ngoe nguẩy theo sau người khác chứ? Rõ ràng trong nhà có chiếc giường to rộng, nồi cháo thơm phức đang đợi, và cả một đống quần áo mấy ngày chưa giặt…
Sam Sam gặm xong bánh mì một cách nhạt nhẽo rồi lầm rầm cả trăm lần với mặt hồ: “Mấy hôm nay mệt rồi đây, ông trời ơi ông kết thúc sớm sớm cho con nhờ với!!!”.
Rõ ràng là ông trời sẽ không đoái hoài gì đến dân thường đáng thương như cô, đi du lịch về rồi, Sam Sam lại tiếp tục trải qua những tháng ngày nước sôi lửa bỏng.
Quay về công ty thì đã gần cuối năm, phòng tài vụ có một đống việc phải làm, còn phải ứng phó với từng đoàn kế toán viên, Sam Sam bận tối mắt tối mũi, liên tiếp mấy ngày phải tăng ca đến hơn mười giờ tối.
Thế thôi mà còn “bị” các kế toán viên ở công ty ngưỡng mộ, nghe nói bọn họ có lúc phải tăng ca đến tận ba giờ sáng.
Tiền không dễ kiếm tí nào!
Trong tình cảnh bận rộn như vậy, trưa nào cũng phải đến chỗ tổng giám đốc chịu hành hạ, Sam Sam cảm thấy đúng là thảm kịch nhân gian. Đặc biệt là Đại boss cứ luôn sa sầm mặt, giống như cô chưa phát lương cho anh không bằng.
Thế là, dưới sự hành hạ cả về thể xác lẫn tinh thần, Tiết Sam Sam đã bị cảm lạnh một cách vinh quang.
Vốn dĩ Sam Sam không để tâm lắm, bị cảm thôi mà, uống thuốc bảy ngày khỏi, không uống thuốc một tuần khỏi, uống nhiều nước là được. Ai ngờ lần này cảm lại nặng đến thế, ngay cả nước lọc vạn năng cũng không chữa trị nổi.
Sáng hôm ấy vừa thức dậy, Sam Sam đã thấy choáng váng liên tục, nhưng xin nghỉ thì rõ ràng là không thể, công việc bây giờ còn cả đống. Đành uống vài viên thuốc cảm, gắng gượng đi làm, buổi trưa lại đến hầu hạ tổng giám đốc ăn cơm, ăn xong lại bắt đầu đọc CPA.
Sam Sam cảm giác không ổn rồi, đầu choáng quá, mí mắt cứ sụp xuống. Liếc nhìn Đại boss, anh đang làm việc, không hề nhìn cô, nói ra thì gần đây anh cũng siêu bận rộn…
Len lén nhắm mắt lại chắc không sao chứ?
Sam Sam lén lút dựa đầu vào gối tựa ghế sofa, đôi mắt mệt mỏi nhắm lại…
Không biết bao lâu sau, trong mơ màng nghe thấy có tiếng người đang nói chuyện.
“… Hơi sốt…”. Một giọng lạ.
“Có cần truyền nước không?”.
Đừng truyền mà! Bị cảm vặt thôi mà truyền nước thì buồn cười lắm! Hơn nữa phải tốn đến mấy trăm tệ…
“Tạm thời không cần, uống thuốc rồi nghỉ ngơi là được”.
Ừ, người lạ này là người tốt…
Tiếng nói chuyện bla bla, bla bla... tiếp đó là tiếng đóng cửa…
Ừ…
Thế giới yên tĩnh rồi
ngủ tiếp thôi. ^_^
Sam Sam choàng tỉnh.
Ngồi dậy, đầu vẫn còn váng vất, nhưng đỡ hơn trước nhiều rồi.
Quay đầu ngó trái ngó phải, phát hiện mình vẫn ở trong văn phòng tổng giám đốc, chắc không ngủ lâu đâu nhỉ… Nhưng trước ghế sofa sao lại có bức bình phong này? Loáng thoáng nghe thấy bên ngoài bức bình phong là tiếng trò chuyện của Phong Đằng và người khác, rất khẽ, không nghe rõ là gì, và còn…
Sam Sam sờ sờ tấm chăn mỏng đắp trên người!
~>_Ý nghĩ đầu tiên - bị phát hiện ngủ gật rồi!
Ý nghĩ thứ hai - cũng may mình không ngáy. = =
Sam Sam suy nghĩ lung tung một lúc rồi lôi di động ra xem, không nén được khẽ “á” lên một tiếng.
Hai giờ hơn rồi, cô ngủ lâu đến thế!
Động tĩnh trong này hẳn đã làm kinh động người bên ngoài, ngoài kia yên lặng một lúc rồi Sam Sam nghe thấy Phong Đằng dặn dò qua loa vài câu, sau đó người kia đóng cửa ra ngoài.
Sam Sam nhìn Phong Đằng bước vào, sắc mặt có vẻ không vui thì ngượng ngùng túm tóc.
Đại boss lại giận rồi, làm sao đây, làm sao đây?
Trong đầu Sam Sam lại gắng sức nhớ lại “Một trăm chiêu dân văn phòng bắt buộc phải học” mà lần trước cô đã đọc được trên mạng, ví dụ đang xem các trang web đồi trụy mà bị sếp nhìn thấy thì phải làm sao, ngủ gật trong giờ làm việc bị sếp phát hiện thì phải làm sao…
Nhưng chẳng nhớ nổi gì hết = =, quả nhiên học nhiều mà nhớ chẳng bao nhiêu…
Đúng lúc Sam Sam chuẩn bị khai báo để được khoan hồng, chủ động yêu cầu trừ lương thì Phong Đằng đã lên tiếng vẻ không vui: “Cô ốm mà sao không nói?”.
Ủa? Không phải là mắng cô ngủ trong giờ làm à?
Sam Sam đặt tay lên đầu gối vẻ ngoan ngoãn, e dè hỏi: “Tổng giám đốc, anh không giận à?”.
Vẻ mặt Phong Đằng cứng lại. “Tôi giận bao giờ?”.
Xì! Lừa ai vậy! Không giận thì sao ngày nào cũng tỏ vẻ mặt “Cô chọc giận tôi rồi đấy, mau nghĩ cách nịnh nọt tôi đi, nếu không tôi sẽ đuổi việc cô” để làm gì?
Có lẽ là vẻ ấm ức trên mặt Sam Sam quá rõ ràng nên Phong Đằng có vẻ thiếu tự nhiên, chuyển sang chủ đề khác: “Buổi chiều đừng đi làm nữa, tôi đã nói với trưởng phòng của cô rồi”.
“Vâng, cám ơn tổng giám đốc”. Sam Sam nhớ đến tấm chăn trên người mình, thành thật cảm ơn anh. Xem ra bạn tổng giám đốc tuy luôn nghiêm khắc lạnh lẽo như mùa đông, nhưng thỉnh thoảng cũng ấm áp như mùa xuân nhỉ.
Cảm ơn xong, Sam Sam đang định cáo từ anh thì sực nhớ ra gì đó, tim kêu “răng rắc”, ngẩng lên nhìn anh vẻ căng thẳng: “Tổng giám đốc, anh nói thế nào với trưởng phòng vậy ạ?”.
Thấy Sam Sam căng thẳng, sự tức giận của Phong Đằng đều biến mất, chuyển sang vẻ nửa cười nửa không, cô cũng biết lo cho danh tiếng của anh rồi à?
Phong Đằng đương nhiên sẽ không nói với người ta là cô ngủ ở chỗ anh, chỉ nói là cô bị ốm nên đã về nhà rồi. Nhưng anh vẫn cố tình làm cô lo lắng, cũng không trả lời mà chỉ rót ly nước, đưa thuốc đến cho cô: “Uống thuốc đi”.
Sam Sam thấy anh không trả lời thì càng cuống lên. “Tổng giám đốc, anh không nói là nghỉ phép chứ, tôi phải đi làm bù! Nghỉ phép bị trừ thưởng cuối năm đó”.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bữa Trưa Tình Yêu
Cổ Mạn
Bữa Trưa Tình Yêu - Cổ Mạn
https://isach.info/story.php?story=bua_trua_tinh_yeu__co_man