Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bình Hoa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 12
“B
ỏ ra bao nhiêu thu về được bấy nhiêu.” Đường Anna đánh giá hắn, “Khó trách Tần Trí Viễn để tâm đến anh như vậy, nơi nơi trải đường giúp anh.”
“Làm sao so với Đường tiểu thư được? Không ai trải đường sẵn vẫn bước lên thảm đỏ, sáng lạn rực rỡ.”
Phụ nữ đều thích nghe những lời khen tặng, Đường Anna cũng không ngoại lệ. cô cười hít một hơi thuốc, quay đầu nhìn khách mời đang vây quanh Tần Trí Viễn, đột nhiên hỏi: “Anh ở bên cạnh anh ta lâu như thế, chẳng lẽ đến bây giờ cũng không tiến triển gì sao? Nhiều tiền lại trẻ tuổi, bề ngoài lại không kém, quan trọng nhất là dịu dàng săn sóc, khẳng khái hào phóng, có khả năng cho anh cả danh lẫn lợi… Người như vậy, thực dễ khiến người ta rơi vào.”
Cố Ngôn không biết Đường Anna có được tính là một trong số đó hay không nữa.
Hắn nhìn về phía Tần Trí Viễn đang điềm đạm cười, ngay cả chút do dự cũng không có, lập tức trả lời: “Đó đều là giả dối.”
Dịu dàng cũng tốt, đa tình cũng được, chẳng qua là Tần Trí Viễn đeo mặt nạ mà thôi. Chẳng lẽ còn nhìn không rõ lòng một người, sao có thể dễ dàng yêu sự giả tạo của anh ta chứ?
Không, hắn chưa bao giờ yêu sự giả dối hoàn mỹ này của Tần Trí Viễn.
Hắn…
Tần Trí Viễn từ xa nhìn thấy hai người, nâng chén rượu lên, đi về hướng họ.
Đường Anna chuyển đề tài, nói một chút chuyện phong hoa tuyết nguyệt, bát quái trên phố. Chờ Tần Trí Viễn lại đây, ba người đùa giỡn một vài câu Đường Anna liền kiếm cớ rời đi.
Cố Ngôn chạm ly với Tần Trí Viễn, nói lời mở đầu chuẩn bị từ trước: “Đã lâu không gặp.”
“Chỉ mới nửa tháng thôi, cũng coi là lâu à?”
Cố Ngôn lắc đầu, rất nghiêm túc: “Sai rồi, là 45 năm.”
Lòng hiếu kì của Tần Trí Viễn bị gợi lên, hỏi: “Sao lại là 45 năm?”
“Một ngày không gặp cách tựa ba năm, một ngày là ba năm, mười lăm ngày không phải là 45 năm sao?”
Tần Trí Viễn không nói lại hắn, đành tránh, thở dài: “Toán học không tồi.”
Tiếp theo lại hỏi: “Em vừa rồi nói gì với Đường Anna vậy?”
“Tôi muốn mời Đường tiểu thư nhảy một bản, tiếc là không thành công.”
“Ừ, thân thể cô ấy gần đây không thích hợp với khiêu vũ, cô ấy…”
“Reng…”
Nói được một nửa, điện thoại của Tần Trí Viễn vang lên. Gã đưa tay làm dấu với Cố Ngôn, rút điện thoại ra ấn phím nghe, vừa nói vừa đi ra khỏi hội trường ồn ào.
Cố Ngôn nâng ly rượu đứng ở gần đó nhàn rỗi, đợi gần 20 phút mới thấy Tần Trí Viễn đi vào. Hắn nghĩ gã trở về sẽ tiếp tục chuyện mới nãy, kết quả Tần Trí Viễn chỉ đứng im dựa lưng vào tường, cà vạt nới lỏng, đầu mày có chút mệt mỏi.
Mệt mỏi?
Gã không lâu trước còn rạng rỡ, chỉ vừa nghe điện thoại liền mệt thành như vậy?
Lúc này có người ồn ào nói mời Triệu Tân lên bục phát biểu cảm tưởng. Triệu Tân không thể từ chối sự nhiệt tình, đi lên nói hai ba câu, anh ta vốn không phải người nói giỏi, mới được mấy câu vội vàng gọi Tần Trí Viễn lên cứu. Tần Trí Viễn hít sâu một hơi, chỉnh lại quần áo, giữ vững tinh thần bước lên trên.
Cố Ngôn thật sự chăm chú nghe mỗi câu của gã.
Từ đầu tới cuối, tổng cộng sai ba lần, hai lần là thất thần quên từ, một lần là cắn nhầm âm. Trường hợp như thế này, Tần Trí Viễn khẳng định đã sớm chuẩn bị, nơi nơi đều yêu cầu sự hoàn mỹ của gã, thế nào mà giờ lại lỗi không ngừng thế này? Gã vẫn thường che giấu bản thân quá sâu, rất ít khi để lộ cảm xúc thật của mình, vậy mà, đây liệu có phải là cơ hội ngàn năm có một không?
Cố Ngôn cảm thấy trong lòng đột ngột nhói cái, lòng bàn tay chảy mồ hôi.
Hắn chậm rãi ngẩng đầu, nhìn bóng đèn thủy tinh đang phát sáng trên đỉnh đầu, sau đó thừa dịp mọi người đang bàn tán vỗ tay, lặng lẽ ra khỏi đại sảnh.
Tần Trí Viễn lúc xuống bục vừa lúc thấy bóng dáng bỏ đi của Cố Ngôn.
Gã vốn có vài lời muốn nói, nhưng thật sự rất mệt, nên không mở miệng gọi hắn nữa. Uống vài chén rượu, cảm giác được huyệt thái dương giật giật, ẩn ẩn đau. Dù sao tiệc chúc mừng này cũng không phải chuyện của gã, Tần Trí Viễn nghĩ nghĩ, học Cố Ngôn, ra về trước.
Gió thu đêm thoáng mang theo cảm giác mát mẻ.
Tần Trí Viễn bị gió thổi đầu lại càng đau hơn, gặp xe phía trước cửa liền mở cửa sau ngồi vào, phất tay nói: “Về nhà.”
Trong tiếng khởi động của ô tô, gã nhắm mắt lại.
Trên đường vắng lặng, chỉ có ánh sáng của những cột đèn bên đường. Tần Trí Viễn nhắm mắt dưỡng thần, dường như chìm vào giấc ngủ, khi tỉnh lại đã thấy xe dừng, gã nghiêng đầu nhìn ngoài cửa xe, không phải cửa nhà mình.
“Sao thế? Sao dừng giữa đường?”
Trong xe không bật đèn, lờ mờ chỉ có thể nhìn thấy bóng người trên ghế lái, mà bình thường tài xế hỏi gì đáp nấy lại không lên tiếng. Tần Trí Viễn cuối cùng phát hiện ra có điểm không bình thường, gã đêm nay không có tinh thần, rất nhiều chi tiết không chú ý, khi vừa lên xe hình như không nhìn thấy mặt lái xe thì phải?
Đang nghĩ ngợi, người kia đã nghiêng đầu qua, cười nói: “Sự cảnh giác của ông chủ Tần kém quá, cẩn thận bị người ta bắt cóc đấy.”
Một chút ánh trăng chiếu lên khuôn mặt người kia.
Khuôn mặt này trên màn ảnh tuấn mĩ cực kì, mà hiện tại lại gần đến như vậy, khóe mắt cong cong nhìn gã, lại càng thêm một loại mị lực động lòng người khó mà miêu tả được.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bình Hoa
Khốn Ỷ Nguy Lâu
Bình Hoa - Khốn Ỷ Nguy Lâu
https://isach.info/story.php?story=binh_hoa__khon_y_nguy_lau