Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vạn Giới Vĩnh Tiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 11: Thái Bình Sát Đạo (Hạ)
T
ôn Lập ở ngoài sân, từ chối Tô Tiểu Mai chăm sóc, quay vào nhà.
Giọng La Hoàn vang trong óc, không hề hạ giọng: "Mau vận công!"
Tôn Lập xếp bằng, vận chuyển Phàm gian nhất thế thiên công pháp, tinh lực đầy trời rải xuống, chảy vào thân thể gã.
Tinh thần chi lực nhu hòa dẻo dai, nhanh chóng chữa lành thân thể gã, hơi mát lan tỏa, gã thấy dễ chịu hơn nhiều.
Nửa đêm, gã từ từ thu công pháp, mở mắt nhổ trọc khí có máu tanh ra, vết thương khỏi hẳn.
Tôn Lập phẫn nộ vô cùng, nén lửa giận hỏi: "Tiểu tử xử lý sai không?"
Võ Diệu đáp: "Tình huống đó, ngươi làm tốt lắm rồi."
Tôn Lập phẫn hận: "Ngực tiểu tử có cơn giận như núi lở, khó dẹp yên!"
Võ Diệu đồng ý: "Thế mới đúng, nếu ngươi lúc nào cũng cân nhắc thiệt hơn như lão đầu tám chục tuổi thì không xứng với “Tinh hà chân giải”!"
Tôn Lập lại hỏi: "Có cách gì dẹp yên cơn giận không?"
"Hữu."
"Thái bình sát đạo!"
"Muốn có thái bình, phải chém giết!"
"Lòng hướng về thái bình thế đạo mới không bị sát ý ngập tràn tâm trí, nhập ma si cuồng!"
Võ Diệu giải thích đoạn bảo: "Xem đi!"
Tôn Lập nhận ra trữ vật giới chỉ hơi động, ba tiểu thạch nhân bay ra.
Gã vẫn mang theo ba thạch nhân, có trữ vật giới chỉ thì để vào trong. Hiện tại tự động bay ra, đáp xuống bàn, thạch nhân ở giữa bất động, bách tí thạch nhân nhặt một cọng đũa lên diễn luyện.
Tiểu thạch nhân diễn luyện thì sát khí ràn rạt, màn đen bao bọc nhưng vẫn nhìn rõ từng động tác.
Cái đũa vung lên, vô hình chi khí phun trào, mặt bàn hằn ngang hằn dọc!
Diễn luyện một lượt là cái bàn rung rinh, sát khí thấu nhập vào bản thể, ba thạch nhân ncùng bay lên, quay về trữ vật giới chỉ, Tôn Lập nhớ lại "Thái bình sát đạo", vô tình đặt tay lên bàn.
"Cách!"
Cái bàn nát thành từng mảnh!
Tôn Lập ngạc nhiên, La Hoàn trong óc tỏ vẻ nóng tính: "Hiểu chưa?"
Tôn Lập thật thà: "Còn thiếu một chút..."
Võ Diệu bất mãn với La Hoàn: "Ta đã bảo dùng cách của ta, hà tất mất công? Tiểu tử nhớ kỹ này..."
Tôn Lập ấm ức: nhớ cái gì?
Vừa dứt lời, sát ý từ óc dấy lên, nhấn chìm ý thức gã!
Phảng phất xong ra từ núi xương biển xác!
Phảng phất từ dòng sông máu tanh tiến lên!
Phảng phất từ ức vạn hung hồn lao ra!
Ác niệm giằng xé, nỗi sợ hãi tan tành, trong lòng ta có sát ý ngút trời, như sông như biển, ở giữa là hòn đảo thanh tịnh, đấy mới là chốn về...
Sát ý tan nhanh, giọng Võ Diệu lại vang lên: "Lần này hiểu chưa?"
Tôn Lập gật đầu: "Hiểu!"
"Được." Võ Diệu nói: "Ngươi chắc cũng hiểu, ngươi muốn được tu đạo trong thái bình nhưng chúng không cho. Ngươi muốn thì phải ra tay."
Tôn Lập gật đầu: "Tiểu tử hiểu."
Đoạn gã nói: "Thái bình sát đạo, chỉ là tiểu đạo."
La Hoàn không ngờ gã nói thế, hồi lâu Võ Diệu cười vang: "Ha ha ha! Dạy được, ta quả nhiên không nhìn nhầm!"
Sát phạt chi đạo, bất quá là tiểu đạo.
Tu hành chi đạo, mới là đại đạo.
Không có tiểu đạo đi cùng, đại đạo cũng không thể đến đích.
Tôn Lập lén ra ngoài, nhân lúc đêm, chui vào rừng như vượn thiêng, thoáng sau sát ý bạo phát!
...
Mộc Nhiên Tạ Vi Nhi đứng trên ngọn cổ thụ, trong rừng phía dưới, thiếu niên như lang sói, lòng bền như thép, sát khí ràn rạt, mỗi côn đều có sát khí ngưng thành vô số phi châm, đâm thủng lá cây chung quanh.
"Tôn Lập..." Nàng lẩm bẩm cái tên này, tròng mắt như lam bảo thạch thoáng ánh lên khác lạ.
...
Tôn Lập nhìn sáu người, chỉ một ngày mà thương thế đã lành, không rõ vì bản thân tu vi không tệ hay dùng đơn dược.
Đệ tử đứng đầu nhóm chữ Giáp bước lên cười tàn nhẫn: "Tôn Lập, ngươi chết chắc rồi! Hôm qua sơ ý bị ngươi đánh, hôm nay không có nữa đâu!"
Y phất tay: "Tất cả xông lên, đánh chết một phế vật nhóm chữ Đinh, các giáo tập tuyệt không hi sinh đệ tử có tiền đồ như chúng ta để đền mạng cho y!"
Sáu người không sợ gì, cùng lao lên.
Nữ hài độc ác hôm qua dùng đá nhọn đập Tôn Lập lại tránh sang bên, mắt đảo lia lịa, không biết định giở trò gì.
Tô Tiểu Mai đứng sau lưng Tôn Lập, nghiến răng lấy dũng khí, gào to: "Các ngươi bắt nạt người khác, ta mách Sùng Bá giáo tập!"
Không ai để ý, năm nam đệ tử tỏ vẻ tàn nhẫn, hôm qua đại bại trọng thương là sỉ nhục lớn, không giết được Tôn Lập khó mà nguôi giận!
Tôn Lập cười vang: "Được! Được! Được!"
Đoạn không nói được ở đâu, đá vào cái chổi, một đầu chổi nát bét văng đi, Tôn Lập vẩy tay, nắm lấy cán chổi chỉ ra, ba người trước mắt hoa mắt.
Chát chát chát!
Cùng lãnh một côn.
Máu mũi phun trào, cả ba ngẩn người, hai người sau lưng lao tới, Tôn Lập lao theo côn, côn ảnh vô biên nổ tung, như bão táp cuốn năm nam đệ tử vào.
"A!"
Tiếng kêu thảm vang không ngớt, mộc côn trong tay Tôn Lập quả thật hung khí không có mặt, dù mắt mũi hay lưng ngực, có mục tiêu là giáng xuống.
Hom qua họ còn lưỡng bại câu thương với gã nhưng hôm nay chưa kịp chạm vào vạt áo thì đã có bốn người bị đánh gãy sườn, người còn lại gãy chân.
Nữ đệ tử vốn đứng ngoài lén đến sau lưng Tôn Lập. Bàn tay đẹp đẽ giấu trong ống tay áo rát ra đoản đao lấp lánh hàn quang!
Nữ đệ tử thoáng tỏ vẻ ác độc, rút đao dốc toàn lực đâm vào lưng Tôn Lập.
Năm nam đệ tử đã thụ thương, như diễn luyện vô số lần, cùng bổ vào Tôn Lập. Chỉ cần nắm được tứ chi của gã là Tôn Lập mất mạng!
Ngọn côn như từ thiên ngoại vòng về, không có dấu tích gì!
Cây bổng vốn chỉ nhanh và độc chợt biến đổi trong nhát côn đó, sát ý vô cùng vô tận như hỏa sơn bị dồn nén mấy vạn năm phun ra, không thể ngăn nổi.
Nữ đệ tử đó chỉ thấy mộc bổng chợt giáng lên đoản đao, sát ý ngập trời, cây đao bách luyện tinh cương không chịu nổi nát vụn, mảnh thép bay tơi tả, mỗi mảnh đều phản chiếu đôi mắt sắc lẹm của Tôn Lập.
Vô số đôi mắt nhìn nữ đệ tử đó, có đôi mắt trào phúng, có đôi mắt khinh miệt, thương hại kẻ yếu...
"Ầm!"
Sát ý bùng nổ, nữ đệ tử đó văng đi bảy trượng, năm nam đệ tử bị sát ý quét vào, ngực như bị dùi gõ, loạng choạng lùi bảy, tám bước, bịt miệng, lúc mở tay ra thì lòng tay đỏ thẫm!
Tôn Lập đứng thẳng, lãnh ngạo như băng. Mộc bổng trong tay nát vụn, rơi xuống.
Sát ý khắp trời từ từ thu vào thể nội, gã vẫy tay với Tô Tiểu Mai đang hoảng sợ, cười bảo: "Đi nào."
Không cần quét nữa, Tô Tiểu Mai theo sau gã, hai chiếc bóng một ột thấp rời thư viện, tịch dương chiếu hờ, kéo dài bóng người, lắc lư cạnh chân mấy đệ tử nhóm chữ Giáp khiến họ run lên, lùi lại.
Sùng Bá đứng trong vạt rừng ngoài xa, đứng đã lâu rồi, chứng kiến từ đầu đến cuối trận giao chiến.
Vết thương hình con rết đỏ lên.
Sùng Dần như u linh xuất hiện cạnh một cây cổ thụ gần đó, nằm ngửa trên cành, cầm một hồ rượu màu xanh, vừa uống vừa hỏi: "Thế nào, ngứa tay hả?"
Tư thái này khác hẳn lúc bình thường dạy dỗ đệ tử.
Vết thương của Sùng Bá lại động đậy, nghiến răng khiến tai y gồ lên, nói: "Không dùng pháp thuật, linh nguyên, chỉ bằng kỹ xảo, ta không phải đối thủ."
Sùng Dần cười, nốc một ngụm rượu, lau mép bằng tay áo: "Ta cũng thấy thế."
Sùng Bá thở dài, gương mặt khiến người ta thoáng nét ôn hòa hiếm có: "Đáng tiếc, chỉ là tiểu đạo. Hài tử này tư chất quá tệ, cả đời vô duyên với đại đạo..."
Sùng Dần vừa uống rượu vừa nói: "Ngươi còn giấu một câu."
Sùng Bá cười, có thêm mấy phần ngạo khí: "Tiểu đạo cũng có thể thành đại tài!"
Sùng Dần biến sắc: "Ngươi định để y thành thủ sơn nhân?!"
Sùng Bá nhướng mày: "Không được sao? Cùng lắm cũng nối tiếp ta."
Sùng Dần gật đầu, nhìn y: "Ngươi định đỡ lưng cho y?"
Sùng Bá mỉm cười, vết thương hình con rết hựu rung lên, nắm tay kêu canh cách: "Không chỉ chống lưng cho y, ta còn mang y ra thao luyện, hắc hắc!"
Sùng Dần lắc đầu: "Tên điên này..."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vạn Giới Vĩnh Tiên
Thạch Tâm
Vạn Giới Vĩnh Tiên - Thạch Tâm
https://isach.info/story.php?story=van_gioi_vinh_tien__thach_tam