Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Truy Tìm Dracula
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 10
L
à một người trưởng thành, tôi luôn biết cái di sản kỳ lạ màthời gian mang lại cho những người hay đi đây đi đó: khao khát tìm về nơi chốnnào đó lần thứ hai, chủ động tìm lại những gì mà trước đó mình đã tình cờ gặp,nắm bắt lại cái cảm giác khám phá. Thậm chí đôi khi chúng ta về lại một nơichốn mà tự bản thân nó vốn chẳng có gì đặc biệt - chúng ta tìm về đơn giản chỉvì nhớ nó. Khi chúng ta tìm lại được thì, lẽ dĩ nhiên, mọi thứ đều đã thay đổi.Cánh cửa đơn sơ kia vẫn còn đó, nhưng đã nhỏ hơn nhiều; ban ngày trời u ám chứkhông rực rỡ; đang là mùa xuân chứ chẳng phải mùa thu; và ta cô đơn một mìnhchứ không phải ở cùng ba người bạn. Hoặc tệ hơn, phải ở với cả ba người bạnthay vì được ở một mình.
Những lữ khách trẻ tuổi thường ít biết đến hiện tượng này,nhưng trước khi chính mình trải qua kinh nghiệm này, tôi đã nhìn thấy nó trongcha, tại tu viện Thánh Matthieu, tỉnh Pyrénées- Orientales. Tôi cảm nhận ở cha,đúng hơn là nhận ra rõ ràng, bí ẩn của sự tái diễn, biết rằng cha đã hiện diệnở đây ba năm trước. Và, một cách kỳ lạ, nơi chốn này khiến cha thành ra lơ đãngtheo một cách mà không một nơi nào khác chúng tôi từng viếng thăm có thể làmđược. Cha đã đến khu vực Emona một lần và Ragusa nhiều lần trướcchuyến đi này. Cha đã đến thăm ngôi biệt thự bằng đá của Massimo và Giulia vàtừng cùng vui vẻ ăn tối với họ nhiều lần vào những năm trước. Nhưng tại tu việnThánh Matthieu này, tôi cảm thấy cha thực sự khao khát muốn tìm về nơi chốnnày, luôn nghĩ đến nó hàng ngàn hàng ngàn lần vì một nguyên nhân nào đó tôikhông thể tìm ra, luôn hình dung đến nó mà không thổ lộ cùng ai. Hiện tại chakhông nói gì với tôi, ngoại trừ những lúc lên tiếng nhắc nhở ở mỗi khúc quanh,trước khi con đường chạy ngược lên rồi đâm vào bức tường tu viện, hoặc báo chobiết - một lát sau - cánh cửa nào dẫn vào điện thờ, hành lang, hoặc - sau cùng- khu hầm mộ. Việc cha nhớ chi tiết đến nhường này chẳng có gì lạ với tôi;trước đây tôi từng thấy cha đến đúng từng cánh cửa mình đã đi qua trong nhữngngôi nhà thờ cổ kính nổi tiếng, hoặc quẹo chính xác vào một nhà ăn cổ xưa, hoặcdừng lại mua vé tại đúng trạm bảo vệ trên đúng con đường dẫn vào có rải sỏi vàrâm bóng cây, hoặc thậm chí còn nhắc lại được chính xác nơi ông đã từng thưởngthức ly cà phê đậm đà nhất.
Nhưng lần này ở tu viện Thánh Matthieu có khác: cha như lolắng hơn, gần như chỉ liếc nhanh qua một lượt các bức tường và lối đi hànhlang. Thay vì làm ra vẻ nói với chính mình, "A, còn cái khung tam giác rất đẹptrên các cánh cửa nữa; cha nghĩ mình nhớ nó ở phía này mà," có vẻ như cha đangkiểm tra lại những hình ảnh mà lẽ ra nhắm mắt ông cũng phải mô tả được. Tôi dầnhiểu ra, thậm chí trước cả khi chúng tôi leo qua những khoảnh đất dốc, nằm dướibóng mát của những cây bách tùng, dẫn đến lối vào chính, rằng những gì ông nhớvề nơi này không phải là chi tiết kiến trúc, mà là những sự kiện.
Một tu sĩ mặc bộ quần áo dài màu nâu đứng bên cạnh cánh cửagỗ, im lặng trao những tập quảng cáo cho du khách. "Như cha đã nói, tu viện nàyvẫn còn đang hoạt động," cha nói, giọng bình thường. Cha đeo kính râm vào, dùbức tường tu viện đã phủ lên chúng tôi một bóng mát gần như đen kịt. "Người tagiữ không để các đám đông gây huyên náo, bằng cách chỉ cho khách đến tham quanvài giờ mỗi ngày." Khi chúng tôi đến gần vị tu sĩ, cha mỉm cười đưa tay ra xinmột tập quảng cáo. "Merci beaucoup - Cám ơn nhiều, chúng tôi chỉ xin một cuốnthôi," cha nói bằng thứ tiếng Pháp lịch lãm. Nhưng lần này, bằng cái linh cảmchính xác của con cái vốn thường có đối với cha mẹ, tôi biết, thậm chí còn hơncả chắc chắn, là trước đây cha đã không chỉ đơn thuần có mặt ở đây, với máychụp ảnh trong tay. Lần trước cha đã không ‘tham quan du lịch’ đúng như nghĩacủa nó, dù cho ông biết rõ các thông tin chỉ dẫn lịch sử- nghệ thuật trong sáchhướng dẫn. Thay vì vậy, có chuyện gì đó, tôi cảm thấy chắc chắn, đã xảy đến vớicha ở nơi này.
Cảm giác thứ hai của tôi cũng thoáng qua như cảm giác đầu,nhưng rõ ràng hơn: khi cha mở tập sách quảng cáo mỏng ra và đặt một chân lênngưỡng cửa bằng đá, chúi đầu quá tự nhiên vào những dòng chữ thay vì nhìn vàonhững con thú chạm khắc phía bên trên, (những thứ này bình thường sẽ lôi kéo sựchú ý của cha), tôi nhận ra cha vẫn chưa đánh mất cảm xúc từng có đối với khuđiện thờ mà chúng tôi sắp bước vào. Cảm xúc đó, tôi nín thở nhận ra giữa trựcgiác của mình và ý nghĩ đi cùng nó - cảm xúc đó là đau khổ, hoặc sợ hãi, hoặcmột sự pha trộn khủng khiếp của cả hai.
Tu viện Thánh Matthieu tỉnh Pyrénées- Orientales nằm ở độ caohơn một ngàn hai trăm mét so với mực nước biển - và bạn có tin chăng, biểnkhông xa xôi bằng cái phong cảnh có những cánh đại bàng chao lượn trên không vàtường thành vây bọc quanh này. Lợp bằng mái ngói đỏ và nằm cao chênh vênh trênđỉnh, tu viện hình như mọc thẳng ra từ đỉnh núi đá cao đơn độc này, và sự thậtlà vậy, theo một cách nào đó, bởi nền móng ban đầu của nhà thờ đã được đục sâuvào trong lòng đá từ năm 1000. Lối chính dẫn vào tu viện được dựng sau này theokiểu mẫu kiến trúc La Mã, thêm chút ảnh hưởng nghệ thuật Hồi giáo, những ngườiđã chiến đấu hàng nhiều thế kỷ để chiếm đỉnh núi này: một cổng đá vuông bêntrên có những đường viền kỷ hà kiểu Hồi giáo và hai bức phù điêu hình những conquái vật trong truyền thống Thiên Chúa giáo, đang cau mặt gầm gừ, có thể là sưtử, gấu, dơi, hoặc quái thú đầu chim mình sư tử - loài thú không có thực màdòng giống có thể là bất cứ loài nào.
Tọa lạc bên trong là nhà thờ tu viện Thánh Matthieu nhỏ bévà dãy hành lang cực kỳ thanh nhã, với bờ dậu là những bụi hồng, dù ở độ caokinh khủng này, bao quanh là những cột cẩm thạch đỏ hình xoắn ốc trông có vẻmỏng manh đến độ cứ như chúng được một nghệ sĩ mạnh mẽ như lực sĩ Samson làmcho xoắn lại. Ánh mặt trời tràn ngập, lấp lánh trên những phiến đá lát lối đitrong khoảnh sân nhỏ giữa nhà thờ, bầu trời xanh khuôn thành vòm trên đầu chúngtôi.
Nhưng khi chúng tôi bước vào, điều lôi kéo sự chú ý ở mộtnơi chốn cao và khô ráo như thế này là tiếng nước chảy róc rách, bất ngờ, dễchịu, nghe tự nhiên như âm thanh của một dòng suối. Âm thanh đó xuất phát từvòi phun nước của tu viện, quanh đó các tu sĩ đã từng một thời rảo những bướcchân trầm tư mặc tưởng: một bồn lục giác đá cẩm thạch đỏ, các mặt phẳng phíangoài trang trí một bức tiểu họa chạm khắc hình một tu viện thu nhỏ, hình ảnhthu nhỏ của cái tu viện có thực chung quanh chúng tôi. Chiếc bồn lớn của vòiphun nằm trên sáu cây cột cẩm thạch đỏ (và một cột chống ở giữa, nguồn nướcphun lên từ cây cột này, tôi nghĩ vậy). Quanh mặt ngoài của bồn, sáu đầu vòinhả nước xuống một hồ nước bên dưới. Tiếng nước chảy nghe như tiếng nhạc mê đắmlòng người.
Khi ra đến rìa bên ngoài các dãy hành lang và ngồi xuống mộtbờ tường thấp, tôi có thể nhìn ra một vách đá dựng đứng cao cả ngàn mét và thấynhững dòng thác mỏng manh, trắng xóa chảy thẳng đứng giữa nền rừng xanh thẳm.Ngồi trên một đỉnh núi, chúng tôi bị những bức tường đồ sộ và dốc đứng của vùngPyrénées- Orientales cao vòi vọi bao bọc xung quanh. Ở khoảng cách này, nhữngngọn thác như lao mình xuống bên dưới trong tĩnh lặng hoặc hiện ra chỉ như lớpsương mù, trong khi những vòi phun bên dưới vẫn sống động, không ngừng rócrách.
"Cuộc sống tự giam mình," cha thì thầm, ngồi xuống bên tôitrên bờ tường. Gương mặt cha thật kỳ lạ, cha choàng tay ôm lấy vai tôi, một cửchỉ hiếm khi cha biểu lộ. "Xem ra có vẻ yên bình, nhưng cũng rất khó khăn. Vàđôi khi, còn cay đắng nữa." Chúng tôi ngồi nhìn qua bên kia vực thẳm, sâu đếnnỗi ánh sáng ban mai không thể với đến. Một cái gì đó lơ lửng và lấp lánh giữakhoảng không bên dưới, tôi nhận ra ngay nó là gì trước khi chỉ tay: một conchim săn mồi, lượn lờ sục sạo tìm mồi, dọc theo những vách đá cao chót vót, lơlửng như một bông tuyết màu đồng.
"Nơi đây được xây dựng cao hơn tầm bay của chim đại bàng,"cha nói, giọng trầm ngâm. "Con biết đấy, đại bàng là một biểu tượng rất cổ xưacủa Thiên Chúa giáo, biểu tượng của Thánh John. Matthew - Thánh Matthieu - làthiên thần, Thánh Luke là bò, còn Thánh Mark tất nhiên là sư tử có cánh. Con cóthể nhìn thấy hình dáng con sư tử đó khắp vùng biển Adriatic, bởi đó là vịthánh đỡ đầu của thành phố Venice. Con sư tử đó quắp một cuốn sách giữa cácmóng vuốt - nếu cuốn sách mở ra, có nghĩa là bức tượng hoặc phù điêu đó đượcchạm khắc vào thời điểm Venice đang thái bình. Sách đóng lại, có nghĩa làVenice đang có chiến tranh. Chúng ta đã thấy hình con sư tử này ở Ragusa, trênmột cánh cổng - con nhớ chứ? - với cuốn sách đóng. Và bây giờ chúng ta lại thấychim đại bàng, đang bảo vệ nơi chốn này. Vậy đấy, nơi đây cần sự bảo vệ của lũ đạibàng." Cha cau mày, đứng dậy, quay đi. Tôi chợt nhận thấy cha tỏ vẻ hối tiếc,gần như đến chảy nước mắt, về cuộc viếng thăm nơi chốn này. "Chúng ta đi mộtvòng chứ?"
Không phải đến khi bước xuống những bậc cấp dẫn xuống khuhầm mộ tôi mới lại thấy ở cha thái độ sợ hãi không thể diễn tả ấy. Chúng tôichăm chú bước qua hết các dãy hành lang, các nhà nguyện, gian hành lễ, nhữnggian nhà bếp lộng gió. Điểm cuối trong cuộc tham quan không có người hướng dẫncủa chúng tôi là khu hầm mộ - món tráng miệng cho những cái đầu không lành mạnh- như cha thường nói khi đi thăm một số nhà thờ khác. Tại lối vào trên cầuthang dẫn xuống hầm mộ, có vẻ như cha hơi quá thận trọng, dấn bước đi trước,giữ tôi ở phía sau dù không hề đưa tay che chở tôi khi chúng tôi bước xuống,vào cái hầm đá kia. Một làn hơi lạnh chợn rợn bốc lên từ nền đất tăm tối, xộcvào người chúng tôi. Các du khách khác đã rời đi hết, kết thúc chuyến tham quantu viện ở điểm này, bỏ chúng tôi lại một mình.
"Đây là gian giữa của ngôi nhà thờ đầu tiên," cha lại giảithích, vu vơ, giọng hoàn toàn bình thường. Khi giới tu sĩ phát triển mạnh hơnvà có thể tiếp tục việc xây dựng, họ chỉ bung lên cao và dựng một nhà thờ mới,ngay trên nóc nhà thờ cũ." Ánh nến tỏa ra từ các chân nến bằng đá đặt trênnhững cây cột nặng nề xua đi phần nào cái bóng tối lạnh lẽo. Một cây thánh giákhắc chạm thẳng vào tường phía sau chính điện, lơ lửng như một cái bóng phíatrên bệ thờ hoặc cỗ quan tài đá - thật khó mà xác định rõ cái nào - đặt dướimái vòm chánh điện. Dọc theo tường của khu hầm mộ còn có hai hoặc ba cỗ quantài đá khác, nhỏ và thô thiển, không có gì đáng để ý. Cha hít vào một hơi dài,nhìn quanh cái hang lạnh lẽo trong lòng đá ấy. "Nơi an nghỉ của vị tu sĩ sánglập và nhiều tu sĩ khác sau này. Vậy là xong chuyến du lịch của chúng ta. Đi ăntrưa thôi."
Tôi dừng lại trên đường đi ra. Cảm giác thôi thúc muốn hỏinhững gì cha biết về tu viện Thánh Matthieu, cả những gì cha nhớ, chợt ập đếnvới tôi như một cơn sóng, gần như một nỗi kinh hoàng. Nhưng tấm lưng cha, bànhra trong tấm áo khoác lanh đen như muốn nói thật rõ ràng: "Đợi đã. Mọi thứ đềucó thời điểm của nó." Tôi liếc nhanh cỗ quan tài đá ở đầu kia ngôi nhà thờ cổ.Một hình dạng thô thiển, lạnh lẽo trong một thứ ánh sáng mờ mờ. Bất kỳ cái gìnó che giấu bên trong cũng đã thuộc về quá khứ, và việc phỏng đoán sẽ chẳnggiúp phát hiện được gì.
Nhưng tôi đã biết một điều khác, không cần phải phỏng đoán.Câu chuyện mà tôi sẽ được nghe trong buổi ăn trưa trên sân thượng tu viện - mộtkhoảng hõm vào vừa khéo bên dưới khu cư ngụ của các tu sĩ - có thể hóa ra lạilà về một nơi chốn nào đó khác, rất xa nơi này, nhưng cũng như cuộc viếng thămnày của chúng tôi, câu chuyện đó chắc chắn sẽ là một bước nữa hướng tới nỗi sợhãi mà tôi đã bắt đầu thấy bao trùm lấy cha. Tại sao cha không muốn kể cho tôinghe về việc thầy Rossi mất tích cho đến khi ông Massimo lỡ miệng nói ra? Tạisao cha tức giận, mặt trắng bệch, khi viên quản lý nhà hàng kể với chúng tôimột truyền thuyết về những xác chết sống? Bất kỳ điều gì ám ảnh ký ức của chađều bị nơi chốn này phơi bày ra một cách sống động, mà nơi này là một chốnthiêng liêng hơn là đáng sợ, tuy nhiên lại đáng sợ đối với cha, đến mức chaphải gồng mình lên để kiềm chế. Tôi phải làm việc, như giáo sư Rossi đã làm, đểthu thập những manh mối của riêng mình. Tôi đã trở nên sáng suốt hơn theo dòngcâu chuyện này.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Truy Tìm Dracula
Elizabeth Kostova
Truy Tìm Dracula - Elizabeth Kostova
https://isach.info/story.php?story=truy_tim_dracula__elizabeth_kostova