Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trên Đường Tìm Ngọc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 11
R
ời A rát anh em Lai chậm rãi ngược đường về. Không nôn nả, không phấn khởi, không gì giúp chúng nức lòng tin như lúc ra đi. Chao, vị Gourou, con voi xám... đâu có gì là may mắn như ông tiên đoán? Kết quả chuyến đi là chúng trải qua vô vàn cực khổ, tủi nhục, đói khát và gầy thêm - dù vốn đã gầy - chút nữa, thế thôi. Đó là thành tích của Lai trong những ngày qua!
Không ngờ là chúng đi ngang trạm Y tế, thật ra đó chỉ là một cái bàn gỗ tạp đặt dưới gốc xoài, từ xa chúng đã tự hỏi cái gì làm cho đám dân nghèo tụ tập đông đến thế. Đến gần hơn, chúng nhận ra nhiều người hủi, mặt và tứ chi lở loét. Vài người nặng đến mức các ngón tay, ngón chân cụt lũn. Họ ngồi la liệt dưới bóng cây, kiên nhẫn chờ đợi. Lai sợ người hủi, song cũng đến gần một đứa nhỏ hỏi xem họ đợi gì. Nó được biết phái đoàn Y tế sắp đến, và cho thuốc người cùi và phát sữa trâu miễn phí cho trẻ con, nếu muốn hãy chờ, sẽ được uống.
Lai không hiểu gì cả song đói quá nên quyết định chờ họ đến. Từ tối qua đến giờ nào có gì lót dạ đâu.
Chiếc xe jeep từ từ tiến lại, cầm tay lái là bà bác sĩ người Ấn mặc sari trắng, cạnh bà là cô y tá người Thụy điển và một bác sĩ người Phi châu. Băng sau có một thùng sữa lạnh to cực đại và hai người: một Mỹ, một Đan Mạch, cùng to lớn râu ria xồm xoàm. Người Đan Mạch tên Bạch vui vẻ ưa pha trò, nói chuyện bằng cả hai thứ tiếng Anh-Ấn làm các bạn anh vui lây, quên cả nhọc. Anh không gọi ai bằng tên thật cả: Ái Mỹ, cô y tá tóc vàng xinh xắn Thụy điển được gọi là "cô bé Thụy điển", người đàn ông Mỹ là "ông U.S.A", còn bà bác sĩ Ấn, trưởng đoàn được kêu là "Bà Ấn xinh đẹp".
- Ngồi thẳng lên cô bé Thụy điển! Nên nhớ là cô đại diện cho Tổ chức Y tế Quốc tế đó, nghe!
Ái Mỹ ngồi ngay lại, cười rất tươi. Bạch nói tiếp:
- Còn tôi đại diện cho UNICEF (I) cô biết chứ?
Nói xong anh âu yếm ôm bình sữa vào mình. Câu chuyện hướng về sức khỏe và thực phẩm. Ông U.S.A góp lời:
- Vệ sinh. Phải giữ vệ sinh...
- Thức ăn! - Bạch cãi - ở xứ tôi không ai có thể nghĩ gì, làm gì trước khi ăn sáng, ông bạn ạ!
- Vậy chớ anh Bạch ơi! Anh đã ăn điểm tâm chưa? - Ái Mỹ chợt hỏi.
- Xui quá: chưa, cô bé ơi! Chắc tôi phải dùng tạm một hớp sữa cho tỉnh táo, sáng suốt tí.
Bọn người ngồi dưới gốc xoài nhất loạt đứng lên, cả anh em Lai. Cái xe cắm cờ Liên hiệp quốc từ từ chạy chậm đến bóng cây, rất chậm và khéo léo để khỏi đụng vào đám đông lao xao kia. Bạch loay hoay mang thùng sữa xuống, đặt lên bàn chỗ mát và bắt đầu phân phát với sự giúp đỡ của Ái Mỹ.
Từng người một trong đám hủi tiến tới đưa tay lên trán chào Nữ bác sĩ. Bà bác sĩ - tên Lan Anh - khám từng người, ghi tên vào sổ rồi tiêm cho họ, có đồng nghiệp người Phi châu giúp sức. Họ được lãnh mỗi người tách sữa, coi như thưởng công họ đã không gây khó khăn khi tiêm thuốc. Nhưng lũ trẻ thì bắt chúng sắp hàng không dễ dàng gì. Bạch gào khan cổ bằng tiếng Ấn đặc biệt của anh:
- Đứa nào không đứng yên như khúc cây sẽ không được giọt sữa nào hết đó, nghe! Đứng yên, nghe! Và nhớ: uống xong là về nhà liền, chớ có la cà...
Anh em Lai sắp hàng gần cuối. Cam còm nhom đứng giữa hai đứa. Ái Mỹ nhận ra chúng đói hơn nhiều trẻ khác, cô hỏi bằng tiếng Ấn:
- Em tên gì?
- Thưa cô, em tên Lai.
- Còn em?
- Dạ, tên Mai, ở làng Cát Hoa phía Đông Alahaba. Cha em tên là ông...
- Chị tên là Ái Mỹ (quay sang đồng nghiệp). Anh coi con bé xinh ghê chứ? Mà này, mắt nó làm sao thế? Anh thử coi coi!
Bạch cúi xuống quan sát mắt Mai một lúc, anh xoè mấy ngón tay trước mắt nó đưa sang phải rồi sang trái, anh lắc đầu:
- Nó chưa mù hẳn, nhưng có lẽ sắp mù.
- Hả? Anh nói... có phải mắt hột không?
- Tôi đâu chuyên về mắt?
Bạch nói rồi đưa cho anh em Lai hai tách sữa to và đổi hướng câu chuyện:
- Đây là quà của xứ dư dật tặng những xứ thiếu thốn. Em hiểu chứ?
- Không! Em chỉ thấy sữa ngon thôi.
Mai ngây thơ đáp. Cái ông này dài dòng về sự nghèo giàu làm chi khi cho nó sữa? Hai cái đó đâu ăn nhập gì với nhau?
Bạch đặng hắng:
- Cách đây rất xa có một xứ mọi người đều no đủ, không giống xứ này người đông thức ăn ít. Nếu bên đó có đứa trẻ nào nhịn ăn một que kem dùng tiền đó cho UNICEF, là đoàn chúng ta đây, thì các em xứ này được một tách sữa, giờ em hiểu chưa.
- Dạ, (Mai bỏ lửng câu trả lời và xin) thưa, Cam có được một tách sữa không?
- Cam là ai vậy em?
- Thưa, nó là chó của em...
- Cô bé Thụy Điển nghe chứ: nó đòi sữa cho chó. Nếu ta phát sữa cho tất cả chó đói ở xứ này, nhất định là ta không lo thất nghiệp.
- Được, được. Để chị cho, đây!
Ái Mỹ sốt sắng đặt một dĩa sâu đầy sữa xuống đất, Cam vẫy đuôi và tợp có vài hớp là hết sạch (ở xứ cô không bao giờ thiếu thức ăn cho chó). Bạch hỏi:
- Em ở đâu?
- Em ở tận Cát Hoa và đã đi bộ nhiều ngày mới đến đây.
- Sao? Đi bộ? Đi chơi hở?
- Thưa không, đâu phải đi chơi. Khổ chết, không ai chịu chở tụi em hết...
- Vậy chớ đi làm gì? - Bạch nôn nóng hỏi.
- Dạ, em dắt em gái em đến nhà thương chữa mắt mà... người ta không cho vào.
Hai nhân viên Y tế nhìn nhau:
- Có lẽ ta nên kể cho bác sĩ Lan Anh biết và nhờ bà khám cho con bé.
Bạch nói và trở lại với việc phát sữa người kế tiếp, những bàn tay có ngón đã cụt lủn đưa ra nhận cốc sữa một cách vồ vập.
Sau đó Ái Mỹ đưa Mai đến gặp bà Lan Anh. Lai chưa từng gặp một phụ nữ nào đẹp như vậy. Bà mặc một sa ri trắng quàng qua vai. Mầu trắng tinh khiết ở bà nổi bật giữa đám bụi và đoàn người khốn khổ. Nét mặt bà vừa xinh đẹp vừa trang nghiêm vừa phúc hậu.
Hướng mắt Mai về phía ánh sáng một lúc rồi bà gọi đồng nghiệp da đen:
- Bác sĩ Kauvma! Ông khám hộ con bé xem!
Ông này gắn một kính tròn lên trán, nâng cằm Mai lên, bắt đầu khám. Bọn cùi vây quanh, những ông bà mặc áo trắng tinh mà chú ý đến con bé quê mùa đâu phải là chuyện thường ngày? Ông khám rất kỹ, ông ngồi trên gót chân, trước mặt Mai, bảo nó nhắm mắt, bàn tay ông nhè nhẹ ấn lên mí. Sau cùng ông đứng lên, nói bằng tiếng Anh. Anh em Lai chẳng hiểu gì hết:
- Mắt hột rồi. Mới bắt đầu... Nó sẽ mù...
Ái Mỹ đang quỳ vịn lưng con bé, vội hỏi:
- Ờ! Có lẽ nào? Thưa bác sĩ? Thưa... chúng ta giúp được gì không?
- Làm sao được? - ông nhún vai - hiện các phòng chữa mắt đầy nghẹt người...
- Ta có thể bảo một người nhường chỗ cho nó...
- Đang chữa mà bắt người ta ra? Đặng người ta mù ư? Cô biết chớ: chữa một đôi mắt đâu có mau, hàng tuần có khi hai tuần hay cả tháng.
- Ta có thể kê tạm cho nó một giường - Giọng Ái Mỹ run run - sẽ nóng hơn nhưng có thể nào để mặc nó mù... Tội quá, thưa bác sĩ...
Đoàn Y tế vây quanh Mai thảo luận bằng tiếng Anh. Mai liếc từng người một, nó cảm thấy đây là phút quyết định số phận đôi mắt nó.
- Nghe đây! Cô bé Thụy Điển: ta không thể bỏ hai đứa trẻ ở ngoài, vả lại mùa mưa sắp đến. Phải tìm cách.
Bạch hỏi:
- Bà Ấn xinh đẹp tính sao? Thưa bà?
- Tôi nghĩ xứ này sẽ thêm bất hạnh nếu không cố giúp đỡ con dân mình... Ta không thể ra đi mà bỏ chúng lại đây, chúng đã...
Bạch cầu nhầu:
- Vậy mà nước tôi có người kêu là không có cách gì giúp đỡ ai cả, chỉ lo cho bản thân thôi.
- Xứ nào mà không có hạng người đó? - Ái Mỹ nói.
Người Đan Mạch:
- Phải quyết định đi chứ!
Người Mỹ:
- Theo tôi thấy hai đứa bé can đảm này xứng đáng được giúp. Ta cứ mang theo rồi nghĩ cách sau.
Ái Mỹ rạng rỡ nét mặt:
- Ông nói đúng lắm.
- Nhưng chúng ngồi chỗ nào đây? - Lời bác sĩ Kuvama.
- Được chứ - Bạch sốt sắng - chúng ngồi trên đùi chúng tôi (ý anh muốn nói anh và Ái Mỹ). Chúng không nặng hơn một lá thư đâu, gửi chúng bằng bưu điện cũng được nữa là.
Sau cùng họ cũng thu xếp xong: Lai ngồi trên đùi bác sĩ Kuvama, Mai ngồi trên đùi Ái Mỹ, còn Cam thì ngồi trên hai chiếc giày của Bạch.
Lai chăm chú nhìn bà bác sĩ xinh đẹp lái xe, trầm ngâm;
- Không phải con voi xám mà là cái xe xám giúp mình.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trên Đường Tìm Ngọc
Minh Quân & Mỹ Lan
Trên Đường Tìm Ngọc - Minh Quân & Mỹ Lan
https://isach.info/story.php?story=tren_duong_tim_ngoc__minh_quan_my_lan