Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trăng Trong Kính
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 11
E
ditor: mèomỡ
Đại sư huynh Thần Mộ bị Mộ Dung Thanh Thanh xxx?
Khi đại sư huynh Thần Mộ luyện công bị Mộ Dung Thanh Thanh cực kỳ tàn ác xxx?
Khi đại sư huynh Thần Mộ luyện công bị Mộ Dung Thanh Thanh cực kỳ tàn ác xxx, sau đó sắc mặt tiều tụy, đóng cửa không ra, xấu hổ và giận dữ đến mức muốn chết?
Mộ Dung Thanh Thanh khóc không ra nước mắt: “Lời đồn! Tất cả chỉ là lời đồn! Chuyện rõ ràng là khi đại sư huynh luyện công, pháp khí vỡ nát, huynh ấy bị pháp lực phản phệ, cho nên khuôn mặt tiều tụy, đóng cửa không ra, điều dưỡng khí tức mới đúng!” Nàng túm lấy tay sư tỷ đồng môn oan ức nói, “Sao mọi chuyện lại thành như vậy, tại sao không phải là đại sư huynh mà lại là muội!”
Sư tỷ đồng môn liếc mắt nhìn nàng: “Nhưng ngày đó có người ngự kiếm bay qua Thanh Vân Phong, thấy muội chật vật, quần áo không chỉnh tề từ trong phòng đại sư huynh chạy ra, rồi sau đó đại sư huynh lại mang khuôn mặt tiều tụy đuổi theo muội, nghe nói còn lôi lôi kéo kéo một lúc cơ.”
“Đó...... Đó là bởi vì......” Mộ Dung Thanh Thanh đảo mắt như rang lạc, cuối cùng cắn răng một cái thừa nhận, “Được rồi, muội thừa nhận khi đại sư huynh luyện công pháp khí vỡ là do muội làm! Nhưng muội thật sự không cố ý! Đại sư huynh lúc đó bị pháp lực phản phệ, lòng muội hoảng hốt, cầm pháp khí vỡ muốn đi tìm sư phụ ghép lại. Chứ muội đâu ngờ đại sư huynh bị thương như vậy rồi còn có sức từ trong nhà đuổi theo, túm được muội bắt muội trả lại pháp khí cho huynh ấy......”
Sư tỷ sửng sốt thật lâu: “Bé ngoan, muội muốn hại chết đại sư huynh đấy à. Pháp khí vỡ có thể cầm lung tung được sao? Lúc bị pháp lực phản phệ người ngoài không được chạm vào, bằng không, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì bị mất mạng. Cũng may là đại sư huynh có sức đuổi theo muội, nếu là người khác, sợ sớm bị muội đùa chết rồi. Tỷ nói này tiểu sư muội, tuy muội mới nhập môn không lâu, nhưng những thường thức đó cũng nên biết chứ, khi muội đi học, đều dùng lỗ tai đánh muỗi sao?” Sư tỷ nhéo tai nàng xoắn một cái, đau đến mức Mộ Dung Thanh Thanh kêu oai oái.
Cuối cùng chỉ đành bịt lấy lỗ tai, tội nghiệp nức nở hai tiếng: “Được rồi, muội biết rồi, để muội đi xin lỗi đại sư huynh.”
Trên Thanh Vân Phong – nơi Thần Mộ sống một mình.
“Đại sư huynh.” Mộ Dung Thanh Thanh ở ngoài cửa nhẹ nhàng gõ lên cánh cửa, “Muội mang đồ ăn đến cho huynh đây.”
Bên trong không có người lên tiếng trả lời, Mộ Dung Thanh Thanh bưng thức ăn đi qua đi lại trước cửa hai vòng, lại nói: “Sư huynh, muội sai rồi, muội tới tạ tội với huynh đây.”
Vẫn im lặng.
Mộ Dung Thanh Thanh ở ngoài cửa quỳ đánh cộp một cái xuống đất, than thở khóc lóc: “Đại sư huynh! Muội thật sự biết sai rồi! Huynh tha thứ cho muội được không được! Hu Hu! Huynh đừng ép buộc bản thân như vậy!”
Nàng khóc chán chê, cửa phòng mới mở ra, Thần Mộ mặc quần áo gấm màu xanh trắng lạnh lùng đứng ở cửa: “Ta nói rồi, trong vòngmột tháng, không cho bất cứ kẻ nào lên Thanh Vân Phong.”
“Muội biết! Cái này không thể trách đệ tử Thanh Vân Phong, là muội da mặt dày cầu xin rất lâu, vừa dụ dỗ vừa lừa vừa đe dọa hắn mới để muội lên núi. Đại sư huynh, huynh dưỡng thương chắc chắn cần người hầu hạ sinh hoạt hàng ngày, trong lòng muội thật sự áy náy, tự nguyện lên núi chăm sóc huynh!”
“Không cần.” Bỏ lại hai chữ, Thần Mộ định đóng cửa, Mộ Dung Thanh Thanh bỗng nhào cả người lên, chẹn mình ở giữa bậc cửa, ngửa mặt lên, hai tay nâng một chén canh gà hầm cẩu kỷ ở dưới thân hắn: “Sư huynh.” Nàng gian nan lại kiên định nói, “Tốt xấu gì cũng uống chén canh này dã.”
Ai biết tiểu sư muội mới nhập môn này lại là kẻ không đạt được mục đích quyết không bỏ qua như vậy.
Thần Mộ tự nhận cuộc đời này đã thấy đủ loại người kỳ quái, nhưng dùng kiểu tư thế này chắn cửa thì là lần đầu tiên thấy. Cuối cùng hắn xoay người, bưng bát canh gà kia lên: “Đừng đến nữa.”
Mộ Dung Thanh Thanh bò dậy, đáp giòn tan, ngược lại rời đi rất quyết đoán.
Hôm sau, Thần Mộ đang ngồi thiền, khí trong cơ thể vừa vận chuyển được một vòng, lại nghe thấy tiếng đập cửa “thùng thùng”. Hắn trợn mắt, chân mày cau lại, xuống giường mở cửa. Người đứng ở cửa miệng cười tủm tỉm lại là Mộ Dung Thanh Thanh. Đuôi lông mày hắn giật giật, vẻ mặt lạnh bạc: “Đến làm gì?”
Mộ Dung Thanh Thanh như biến pháp thuật từ sau lưng lấy ra một nắm thảo dược: “Đại sư huynh, loại thảo dược này rất có lợi cho nội thương của huynh, huynh cầm lấy ăn đi!”
Thần Mộ nhìn lại, nhận ra quả thật là dược thảo trị nội thương, nhưng......”Không cần thiết.” Hắn lạnh lùng để lại ba chữ, phủi tay đóng cửa, lần này tốc độ nhanh hơn hôm qua không ít, không để Mộ Dung Thanh Thanh nhào lên cửa nữa. Nhưng khi cửa sắp đóng lại, một cánh tay nắm thảo dược chen vào, bị cánh cửa hắn đóng mạnh kẹp lấy.
“A!” Bên ngoài Mộ Dung Thanh Thanh kêu lên một tiếng ẩn nhẫn kỳ lạ, dường như đau không chịu được, tay cầm thảo dược dùng sức trở nên trắng bệch, gần như nắm nát rễ cây thảo dược, “Đại sư huynh.” Bởi vì nhịn đau đớn suýt nữa gãy tay, giọng nàng lúc cao lúc thấp, “Tốt xấu gì...... cũng hãy nhận thảo dược đi.”
Thần Mộ im lặng hồi lâu, cầm lấy thảo dược, đóng cửa lại: “Đừng đến nữa!” Ngữ điệu so với hôm qua thêm một chút cảnh cáo. Mộ Dung Thanh Thanh lại đáp giòn tan, tiếng bước chân rời đi cực kỳ khoan khoái.
Thần Mộ cúi đầu nhìn thảo dược trong tay, vặt một lá bỏ vào trong miệng nhai: “Thực chát.”
Ngày thứ ba, khi bên ngoài lại vang lên tiếng đập cửa, Thần Mộ không thèm để ý, đợi vận công xong, nghe thấy tiếng đi qua đi lại bên ngoài, hắn chỉ nói: “Về đi.”
Người bên ngoài giương giọng nói: “Đại sư huynh, muội chỉ tới đưa đan dược! Không có ý gì khác!”
“Không cần.”
“Vâng, muội biết rồi.”
Đối phương hôm nay bỏ cuộc nhanh như vậy lại làm cho lông mày Thần Mộ nhíu lại, nhưng không đợi hắn nghi ngờ lâu, chợt thấy một ngón tay “xoẹt” chọc thủng giấy hồ trên cửa, sau đó xoay một vòng hoàn toàn xé rách một ô vuông giấy trên cửa sổ của hắn. Một bao giấy bọc gì đó từ chỗ rách chậm rãi lách vào, sau đó rơi xuống đất.
Mộ Dung Thanh Thanh ngâm nga dân ca nhảy nhót rời đi.
Thần Mộ đứng dậy đi đến nhặt bao đồ rơi trên mặt đất, lại nhìn lỗ thủng trên cửa sổ của hắn, đau đầu ấn ấn thái dương.
Đây...... Rõ là......
Làm cho người ta khó lòng phòng bị......
Thần Mộ hạ lệnh cho đệ tử trông coi cửa lớn của Thanh Vân Phong, không cho phép bất cứ cái gì tiến vào Thanh Vân Phong, bao gồm ruồi bọ và Mộ Dung Thanh Thanh!
Nghe Thần Mộ lạnh nhạt nói ra lời này, thủ vệ đệ tử tiếc hận, liều chết góp lời: “Đại sư huynh, Thanh Thanh đối với huynh là thật lòng.”
Thần Mộ lạnh mặt: “Chẳng qua là muội ấy áy náy thôi.” Đối với Thần Mộ mà nói đây chẳng qua chỉ là một câu biện giải đơn giản. Hắn nói với mọi người nếu để Mộ Dung Thanh Thanh hàng ngày đến tìm hắn, nếu sinh ra hiểu lầm thì biết giải thích thế nào, làm vậy là vì danh dự của bản thân và Mộ Dung Thanh Thanh. Nhưng hắn không biết, dưới lời truyền miệng của các đệ tử trong phái, danh dự của hắn đã không còn từ lâu rồi. Lời này vào tai các đệ tử lại có một tầng hàm nghĩa khác.
Đệ tử nhìn theo Thần Mộ rời đi, cực kì cảm khái nói: “Thì ra...... Đại sư huynh hận muội ấy......”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trăng Trong Kính
Cửu Lộ Phi Hương
Trăng Trong Kính - Cửu Lộ Phi Hương
https://isach.info/story.php?story=trang_trong_kinh__cuu_lo_phi_huong